The Soda Pop
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 02:03,Ngày 10/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Bánh Xe Định Mệnh

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 44517 Views


Lâm Bội cúi đầu bình tĩnh hít thở mấy lần, sau khi đàn áp cảm giác hỗn loạn kia xuống, anh ta đưa tay phải lên, cánh cổng sắt kẽo kẹt mở ra.

Phía sau cổng đáng lẽ phải là một vườn cây xanh um thì qua cơn mưa cuối thu chỉ còn lại cảm giác hoang tàn xơ xác, khóm hồng trong góc vườn hoa bị vùi dập tả tơi, cành lá vẫn không ngừng run rẩy trong gió lạnh.

Một hành lang hẹp dài uốn lượn là con đường duy nhất dẫn tới tiểu lầu. Nữ chủ nhân nhà họ Lâm tự nhận mình là người thanh lịch, khoảnh sân không lớn lắm này được bà trồng đầy các loại cỏ cây hoa lá, đoạn hành lang quanh co cũng không bị bỏ qua. Chẳng biết đã trồng loại cây gì, chỉ còn có một loại hoa trắng mọc xen kẽ, loại hoa này mùi hương rất nồng, mỗi lần Lâm Bội đi qua ngửi phải đều cảm thấy bụng nhộn nhạo muốn nôn, đầu óc quay cuồng.

Mùa này dây leo đã héo hết, đèn trong nhà hắt ra bị hành lang gấp khúc phân thành những khoảng sáng loang lổ. Lâm Bội bước đi, áo khoác ngoài màu nâu nhạt, thân hình cao gầy thẳng tắp, bước rất chậm, đường đi lúc sáng lúc tối, bóng lưng theo bước đi lúc ẩn lúc hiện, Lâm Bội rất gầy, da mặt lại xanh xao hơn bình thường, nhìn nghiêng cảm giác hơi yếu ớt, nhưng dáng người anh ta luôn vươn thẳng, bước chân điềm tĩnh mà vững chãi, mỗi lần hiện ra trong ánh sáng mặt anh ta lại cành thêm phần lạnh lùng, cho tới lúc dừng trước cửa lớn, khuôn mặt ấy đã biến thành một lớp mặt nạ đóng băng.

Cửa nhà sớm đã có bảo mẫu chạy đến mở. Lâm Bội sau khi đi vào bèn cởi áo khoác ngoài đã ẩm đưa cho bảo mẫu đứng bên cạnh, không có thêm động tác nào, thong thả đi vào trong.

Cửa nhà dẫn thẳng vào phòng khách, nơi đó vang lên tiếng tivi, Lâm Bội bước vào trong giọng nói mơ hồ của phát thanh viên, không gian rất rộng, không chọn lối bài trí xa hoa cầu kỳ, nội thất thiết kế đơn giản nhưng lại mang cảm giác phô trương, loại phô trương này trong mắt Lâm Bội thật nông cạn, nó có nghĩa là cái gì cũng to, tivi cực to, sofa cực to, bàn trà cực to, còn cả gạch men lát nền cỡ đại sáng bóng.

Phòng khách có hai người ngồi đó, người phụ nữ ngồi trên ghế sofa dài xem tivi như thể chuyên gia thẩm định, người đàn ông ngồi ở sofa đơn, tay giữ tờ báo đọc cũng rất tập trung, hai người đều đã nhiều tuổi nhưng nhờ chịu khó chăm sóc cơ thể nên nhìn như mới ngoài bốn mươi.

Lâm Bội dừng ngay phía sau lưng hai người, chẳng ai hỏi han anh ta, thậm chí từ lúc biết anh ta đi vào, hai người này còn không hề ngẩng đầu lên nhìn anh ta một cái. Từ góc đứng của Lâm Bội chỉ thấy khuôn mặt nhìn nghiêng của người đàn ông, bàn tay cầm tờ báo của ông ta còn kẹp điếu thuốc hút dở, khuôn mặt chìm trong màn khói thuốc, nhìn không rõ.

Trong ấn tượng của Lâm Bội, bao nhiêu năm qua nhưng anh ta chưa từng nhìn rõ khuôn mặt của người đàn ông ấy. Ông ta như bức tượng Phật, quanh năm ẩn sau hương khói, từ trước tới giờ vẫn luôn yên lặng bất động, ngồi nhìn nhân gian khốn khổ lầm than, có điều đó lại là cha đẻ anh ta.

Người đàn ông tên Lâm Kiến Vinh đó là cha Lâm Bội, lúc trẻ cũng là một anh chàng tuấn tú. Trong tấm ảnh đã ố vàng vẫn còn lưu lại vẻ khôi ngô với dáng đứng cao gầy thẳng tắp của ông. Có người nói Lâm Bội giống cha, nhưng anh ta lại rất ghét những người nói như thế.

Lâm Kiến Vinh bây giờ có tuổi nên cũng phát tướng, ngồi đã nhìn rõ bụng bia. Tóc trên đầu vẫn còn đen nhưng là do dùng thuốc nhuộm, đoán chừng không có thuốc nhuộm thì đầu tóc đã bạc trắng cả, bàn tay lại càng được chăm sóc kỹ lưỡng hơn, da trắng mịn, ngón tay múp mềm, đẹp như tay phụ nữ. Mỗi lần Lâm Bội nhìn thấy đôi tay ấy lại chỉ thấy buồn nôn, người này dù bên ngoài phong độ ngời ngời nhưng bên trong đã thối rữa đến tận cùng.

Lâm Bội đứng đó mấy phút, vẫn không ai lên tiếng, trong phòng chỉ có tiếng tivi vang vọng. Ba người đều quá hiểu, ai cũng mạnh mẽ, lạnh lùng và giỏi chịu đựng, người ở giữa vòng im lặng là Lâm Bội cuối cùng cũng hướng về phía người đàn ông, chào một tiếng: “Bố.”

Động tác lật báo của người đàn ông ngừng lại một giây, quay người dùng giọng mũi “ừ” một tiếng đáp lại.

Đợi tiếng “ừ” của bố xong, Lâm Bội quay về phía người phụ nữ, chào một tiếng: “Mẹ.”

Người phụ nữ này cũng rất chịu chăm sóc cơ thể, gần sáu mươi tuổi rồi mà gương mặt dường như không có nếp nhăn, vẫn trắng mịn, tròn trịa. Theo tướng số mà nói đó là kiểu mặt nở nang của người có phúc. Có lẽ là phụ nữ thường khéo léo chăm chút bản thân hơn, cho nên tuổi tác và thân hình thoạt nhìn gần như không quá tương phản, nhưng dưới bộ đồ ngủ vẫn là lớp mỡ thừa khiến anh ta phát kinh.

Người phụ nữ còn chẳng được như người đàn ông vừa rồi, dù gì cũng còn “ừ” được một tiếng, trước câu chào của Lâm Bội bà ta còn chẳng có chút phản ứng, mắt chỉ hướng vào màn hình tivi, mặt không biểu cảm, không ra ghét cũng chẳng giống vui, hoàn toàn coi thường.

Lâm Bội đợi ở đó đủ lâu, đến khi biết chắc người phụ nữ không đáp lại, anh cũng không nói thêm gì, quay người đi lên lầu.

Lâm Bội đi đến chân cầu thang thì gặp một người từ trong bếp đi ra, người đó tầm tuổi Lâm Bội, thân hình cũng cao gầy, mặt mũi có nhiều nét hao hao Lâm Bội. Hắn mặc quần bộ đội với áo len cao cổ màu nâu, miệng đang gặm một quả táo, điệu bộ tuỳ tiện, cảm giác rất khiêu khích. Hắn ngây ra nhìn Lâm Bội một lát sau đó đột nhiên cười toe toét: “Ồ, về rồi à?”

Lâm Bội cũng khẽ gật đầu chào lại, khuôn mặt vẫn lạnh lùng nghiêm nghị: “À, ông nội gọi tôi về, nói có chuyện cần gặp.” Nói xong anh ta cũng chẳng dừng lại mà đi thẳng lên gác.

Phía sau truyền tới tiếng cười nhạo, bao nhiêu hàm ý khinh miệt và kỳ thị Lâm Bội đều thu nhận hết. Anh ta vẫn thẳng lưng bước tiếp, không quay đầu lại, cũng chẳng làm ra phản ứng gì đáp trả. Đây là anh hai của anh ta, hai người là anh em cùng cha khác mẹ, cho dù nửa dòng máu chảy trong người là như nhau thì họ vẫn trông nhau không vừa mắt.

Lâm Bội có hai anh trai con mẹ khác, anh cả tên là Lâm Ngô Tư, anh hai tên là Lâm Tương Nam, duy nhất tên Lâm Bội chỉ có hai chữ. Thật ra ban đầu anh ta không phải tên Lâm Bội, trước lúc mười tuổi là Mạc Chí Viễn, lúc đó theo họ mẹ. Mẹ anh ta nói, tên này có ý nghĩa là người có ý chí vươn lên, đúng là một cái tên rất hay, rất ý nghĩa. Sau mười tuổi anh ta cũng từng vô số lần nhớ lại những lời này, nhưng năm nay sắp ba mươi tuổi rồi mà ngay cả quyền đổi trở lại tên ấy anh ta cũng không có.

Cái tên Lâm Bội này là do lúc mười tuổi anh ta bước vào nhà họ Lâm được chính bà chủ nhà họ Lâm đặt cho Lâm Bội, Lâm Bội, bội với ai? Là ai bày trò, cái tên này có hàm ý anh khiến bà ta nhục nhã bao nhiêu, oán hận bao nhiêu.

Bậc cầu thang làm bằng gỗ tự nhiên, trải qua bao nhiêu năm cũng đã cũ kỹ, giờ đây bước lên nghe thấy chúng phát ra những tiếng cót két. Đây là một căn nhà cổ, dù đã được tu sửa cẩn thận vẫn không tránh được có những chỗ hỏng hóc.

Hành lang tầng hai sáng lờ mờ, chỉ có mấy bóng đèn loại nhỏ gắn trên tường chiếu cả một hành lang dài sâu hun hút, hai bên hành lang là mấy căn phòng đóng kín cửa, khiến người ta có cảm giác nơi này quá âm u tăm tối. Nhà họ Lâm còn sử dụng loại đèn cảm ứng thông minh, Lâm Bội bước đến đâu đèn sáng tới đó, đi qua rồi đèn lại tắt, bóng anh ta leo lắt dưới ánh đèn gây cảm giác ma mị. Bao nhiêu năm qua rồi mà Lâm Bội vẫn luôn cảm thấy tầng hai này là nơi u ám tối tăm nhất căn nhà.

Cuối hành lang là thư phòng của Lâm lão gia, ông nội anh ta. Lâm Bội sải bước trên tấm thảm mềm đi thẳng tới đó. Có thể nói trong Nhà họ Lâm này, người đối tốt với anh ta một chút chỉ có Lâm lão gia. Năm đó nếu không có ông, anh ta đã không thể sống tiếp trong căn nhà này khi mẹ mình đột ngột qua đời trong một vụ tai nạn xe cộ nhiều nghi vấn, mà nữ chủ nhân nhà họ Lâm lại là người tâm địa khó lường.

Lâm Bội còn đang suy nghĩ thì bàn tay đã đặt trên tay nắm, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa thư phòng trước mặt. Trong phòng đèn cũng không quá sáng, Lâm lão gia ngồi trong chiếc ghế gỗ cỡ đại, cúi đầu đọc cuốn sách cầm trên tay, trước mặt là bàn trà gỗ kiểu cổ, bên cạnh là đèn đọc sách đang bật, sau lưng là giá sách mấy chục tầng ngang dọc chiếm hết một mặt tường, trên đó bày kín các loại sách từ bàn về Nho, Đạo, Pháp, Lão... đến tiểu thuyết, sách khoa học, quân sự, kỹ thuật, danh nhân... cái gì cũng có. Đứng từ đây Lâm Bội chỉ nhìn thấy bóng lưng Lâm lão gia, trước mặt con người này, Lâm Bội luôn cảm thấy vừa kính vừa sợ.

Lâm lão gia tóc đã bạc trắng, mặt đã có mấy đốm đồi mồi, thân hình gày gò, mặc một bộ đồ ở nhà rộng thùng thình, an nhiên tự tại ngồi ở đó. Là lão gia của nhà họ Lâm, hiện nay đã nghỉ hưu an dưỡng tại nhà, nhưng vị trí của nhà họ Lâm trên chính trường không vì việc ông về hưu mà bị ảnh hưởng, bởi phe cánh chính trị của ông vẫn hùng hậu như cũ. Lâm Bội nhẹ bước lên phía trước, lễ phép chào: “Ông nội, cháu mới về.”

Ông già rõ ràng đã sớm biết Lâm Bội đứng ở cửa, lại đợi cho anh ta chào xong mới bỏ cuốn sách trên tay xuống, ngẩng lên nhìn, không nói năng gì, khuôn mặt lạnh nhạt, ánh mắt mang theo khí thế áp đảo nhìn về phía Lâm Bội.
...
« Trước1...3839404142...66Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Bánh Xe Định Mệnh bạn có thể xem thêm tieu thuyet banh xe dinh menhtieu thuyet banh xe dinh menh còn nữa nè

Tiểu Thuyết Bánh Xe Định Mệnh v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00110s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện