pacman, rainbows, and roller s
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 02:10,Ngày 10/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Bánh Xe Định Mệnh

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 44518 Views



“Cô nói xem, ngày nào cũng ăn ăn uống uống, uống say rồi là chẳng biết trời trăng gì nữa, tự mình hành xác như vậy để làm gì chứ?” Vương Điềm cứ vậy lẩm bẩm, Khổng Lập Thanh không biết phải thể hiện thái độ thế nào, chỉ cười cười ứng phó lại.

Vương Điềm thấy Khổng Lập Thanh từ đầu đến cuối chỉ khẽ cười, trực giác mách bảo cô Khổng Lập Thanh là người có thể trò chuyện. Vương Điềm cũng tự cho là bản thân mình dẫn chuyện vòng vo tam quốc tới hai câu là quá đủ rồi, cuối cùng cũng quyết định tung ra câu hỏi chốt về chuyện mà cô thực sự quan tâm: “Hai người định kết hôn khi nào vậy?”

“Hả?” Khổng Lập Thanh vô cùng kinh ngạc, cô không hiểu tại sao Vương Điềm lại bỗng nhiên thẳng thừng hỏi mình một câu như thế. Thật ra Khổng Lập Thanh chưa biết, Vương Điềm này tuổi cũng đã lớn, nhìn bề ngoài cũng rõ là phụ nữ trưởng thành, nhưng bạn trai Vương Điềm từ đầu đến cuối lại không hề nhắc tới chuyện kết hôn, gần đây Vương Điềm chịu nhiều kích thích, cho nên cô ấy đối với hai chữ “kết hôn” thành ra tương đối mẫn cảm, Chu Diệp Chương cũng là một người Vương Điềm đặc biệt quan tâm, vừa trước mặt cô anh giới thiệu Khổng Lập Thanh như vậy, cho rằng người thân sắp có chuyện mừng, trong lòng cũng hơi hụt hẫng, cho nên mới hỏi Khổng Lập Thanh câu ấy.
Khổng Lập Thanh bỗng nhiên bị Vương Điềm hỏi quả thật cũng không biết phải trả lời thế nào, phản ứng tự nhiên là “hả” một tiếng, sau đó càng thấy ánh mắt Vương Điềm thêm phần hiếu kỳ, động não nhiều lần cuối cùng thốt ra một câu: “Tôi không biết.” Khổng Lập Thanh chỉ có thể trả lời “tôi không biết”, chuyện kết hôn cô chưa từng nghĩ qua, chứ đừng nói là kết hôn với Chu Diệp Chương. Chuyện ấy cũng không phải chuyện Khổng Lập Thanh cô có thể nói, có thể bàn đến. Hiện tại nói trắng ra cô cũng chỉ là nhân tình được Chu Diệp Chương bao nuôi, cho dù là cô có không nguyện ý thì hoàn cảnh vẫn thế, thân phận vẫn vậy mà thôi.

“Hả?” Lần này đến lượt Vương Điềm kinh ngạc. “Hai người không phải loại quan hệ đó sao?”

Vương Điềm không nói toẹt ra nhưng Khổng Lập Thanh biết “loại quan hệ đó” mà Vương Điềm nói rốt cuộc là loại quan hệ gì. Khổng Lập Thanh khẽ lắc đầu, khuôn mặt trước sau vẫn nở nụ cười: “Không phải.”

Khổng Lập Thanh không ngờ câu nói này của cô khiến mặt Vương Điềm đổi sắc nhanh hơn cả người ta lật sách, ngay lập tức khuôn mặt Vương Điềm biến thành giận dữ, bỗng nhiên đập bàn mà quát: “Bọn đàn ông đều bại hoại con bà nó rồi.”

Khổng Lập Thanh chấn kinh mà ba người đàn ông bên cạnh cũng bị tiếng quát của Vương Điềm làm cho kinh động. Không khí lặng đi một lúc, một kiểu yên lặng khó nói thành lời, sau phút yên lặng đó, Hạ Bác Đào ngồi giữa hai người đàn ông cũng gào lên: “Vương Điềm, con nhóc cô lại làm cái trò gì thế?”

Chuyện chuyển biến trong chớp mắt, người vừa xong mặt còn hầm hầm giận dữ là Vương Điềm lúc này lại hoàn toàn mất khí thế, cô rụt rè thu tay về, cúi gằm ngồi yên, không dám ho he gì.

Không khí căng thẳng chốc lát, sau đó bị Chu Diệp Chương khơi chuyện lấp đi, bên đó đám đàn ông lại tiếp tục tán hươu tán vượn, bên này Vương Điềm vô cùng ủ rũ.

Khổng Lập Thanh nhìn Vương Điềm thất trận quay về ngồi xụi lơ bên cạnh, cô cuối cùng cũng nhìn ra, Vương Điềm này thật ra vẫn còn là một cô nàng ngốc nghếch. Trên đời có một kiểu người, tâm tư đơn giản, cho dù có lớn đến bao nhiêu cũng không thèm hiểu một số quy tắc, dám nói dám làm, sống ở đời thường xuyên vấp váp đến sứt đầu mẻ trán mà vẫn không chừa, có khả năng đây là một căn bệnh. Do vậy kiểu người như Vương Điềm kỳ thực là kiểu con gái quá ngây thơ, cho dù thường xuyên gây rắc rối cho những người bên cạnh, nhưng nếu hiểu đúng cô ấy, sẽ cảm thấy cô ấy rất đáng yêu.

Khổng Lập Thanh có ý giải vây cho Vương Điềm, bèn nhỏ giọng rủ rê: “Tôi muốn vào nhà vệ sinh, cô đi cùng không?”

Vương Điềm đương nhiên cũng đang cố tìm cách trốn khỏi đây một lúc, nhanh chóng đứng dậy đi cùng Khổng Lập Thanh.

Ra khỏi phòng, Khổng Lập Thanh nhìn thấy A Thần yên lặng đứng ngoài hành lang. Khổng Lập Thanh căn bản muốn đến hỏi han cậu ta mấy câu, nhưng cậu ta rõ ràng làm mặt lạnh khiến cô phải từ bỏ ý định. Trên đường đi vào nhà vệ sinh, Khổng Lập Thanh yên lặng suy nghĩ, cuối cùng cô cũng hiểu ra một đạo lý, tầng lớp càng cao quan niệm về đẳng cấp xã hội càng rõ ràng.

Vương Điềm ra khỏi phòng là nhẹ nhõm hẳn đi, vào phòng vệ sinh, sau khi chỉnh lại lớp trang điểm, cơ bản đã phục hồi trạng thái bình thường. Nhà vệ sinh khá lớn, nền lát đá cẩm thạch đen bóng sáng loáng, bồn rửa còn chuẩn bị nước vệ sinh tay và lắp máy sấy, Khổng Lập Thanh không phải mẫu người nhiều lời, đứng chờ Vương Điềm chỉnh trang lại, sau khi thấy Vương Điềm đã hoàn toàn như ban đầu liền đưa cô ấy quay về phòng.

Ra khỏi phòng vệ sinh, từ tiểu sảnh bay tới mấy làn khói thuốc, một người đàn ông đứng dựa vào bức tường đối diện cửa nhà vệ sinh.

Khoảnh khắc nhìn thấy Lâm Bội đó, Khổng Lập Thanh vô cùng kinh ngạc, anh ta đứng trong góc tối tiểu sảnh, gương mặt ngược sáng có chút u ám, thờ ơ đứng tựa ở đó, trên môi điếu thuốc cháy sáng nhấp nháy, lúc hai cô cùng đi ra, ánh mắt Lâm Bội không ngại ngần dán vào người Khổng Lập Thanh, ánh mắt ẩn chứa vẻ khiêu khích khác thường.

Thần thái uể oải, ánh mắt dụ dỗ, mang chút trêu đùa ác ý, Khổng Lập Thanh bất giác cảm thấy hoảng hốt, cô vội vàng gật đầu chào anh ta rồi quay người đi qua, cho dù cô cố gắng trấn tĩnh hết mức có thể nhưng bước chân vẫn để lộ chút hoảng loạn.

Đi qua tiểu sảnh đột nhiên nhìn thấy A Thần, tim Khổng Lập Thanh mới dám đập bình thường trở lại. Cô chợt hiểu, là A Thần đi theo Lâm Bội đến đây, giữa những người đàn ông này luôn có sự đấu trí ngấm ngầm, may mà Chu Diệp Chương thể hiện là người luôn lo lắng chu toàn, quả thật từ những nguy cơ nhỏ nhất anh cũng luôn dự liệu đến.

Cho đến khi hình bóng ba người bọn Khổng Lập Thanh khuất hẳn tầm mắt, Lâm Bội mới đứng thẳng người lên, thu lại nụ cười trên môi. Anh ta căn bản không cố ý đến đây chờ người phụ nữ đó, chỉ là muốn tìm một nơi thoáng đãng để hít thở, vô thức lại đi tới đây, vẻ hoảng hốt trong mắt cô anh ta nhìn rất rõ, đúng như dự đoán, người phụ nữ này cũng không bình tĩnh và lạnh lùng như những gì cô thể hiện ra bên ngoài, cô rõ ràng cũng nhút nhát, tự ti thậm chí là yếu đuối, nhưng cô lại không che giấu, biểu lộ đều chân thực, cũng rất lặng lẽ, trên người ẩn chứa một loại khí chất nhẫn nhịn đặc biệt.

Khuôn mặt Lâm Bội dần dần tĩnh lại, ánh mắt hiện lên những biểu cảm phức tạp, cũng chỉ ở những nơi không có người xung quanh, anh ta mới bộc lộ cảm xúc thật của mình.

Nguồn ebook: https://www.luv-ebook.com

Mùa thu ở thành phố B luôn khiến người ta cảm thấy thời tiết khô hanh, cơn mưa cuối tháng Mười một khiến nhiệt độ hạ đáng kể, mang đến luồng không khí thật mát mẻ. Mưa nhỏ nhưng rả rích cả ngày, gần tối mà cả thành phố vẫn chìm trong màn mưa. Mưa làm mờ tầm nhìn, đèn đường cũng mất đi vẻ huy hoàng thường thấy, bốn phía đều cho cảm giác xam xám mờ mịt.

Từng giọt mưa rơi trên nóc xe phát ra tiếng “tí tách” rõ mồn một, âm thanh đơn điệu ấy nghe lâu cũng khiến lòng người sinh buồn phiền. Lâm Bội cuối cùng cũng mở cửa xe bước xuống, không khí ẩm ướt, gió mang theo hơi lạnh lùa qua quần áo, chạm vào da thịt.

“Đây có lẽ là cơn mưa cuối cùng của năm nay.” Lâm Bội dừng trước cổng nhà họ Lâm nghĩ như vậy.

Cơ ngơi của nhà họ Lâm danh gia vọng tộc được xây dựng ở một vị trí đặc biệt của thành phố B. Nơi đây, người bình thường không thể lại gần, từ cổng tới sân bố trí bao nhiêu rào cản, bao nhiêu trạm gác, là chỗ ở của lãnh đạo cấp cao, cũng là một nơi bị xem như vùng ví mật.

Bên ngoài nhà họ Lâm có một cái sân, từ ngoài nhìn vào cũng không quá bắt mắt, tường vây cũ, cây đại thụ xoè bóng, chỉ những người học rộng hiểu nhiều mới biết chỗ này quyền cao thế mạnh. Lâm Bội yên lặng, đứng rất lâu trước cánh cổng sắt uốn hoa lớn. Mười tuổi anh ta bước vào nhà họ Lâm, mười chín tuổi chuyển khỏi nhà đó, ở đây gần mười năm, nơi này đối với anh ta mà nói chỉ là một vũng lầy, chìm sâu trong đó chỉ có cảm giác dơ bẩn, nhớp nháp và nghẹt thở.

Nhìn chăm chú phía trước một lúc lâu, Lâm Bội lại ngóc nhìn bầu trời tối đen, đèn đường vàng nhạt chiếu lên khuôn mặt anh ta, từ trên cao nhìn xuống Lâm Bội có một khuôn mặt rất đẹp, da trắng xanh nên thoạt nhìn hơi yếu đuối, đôi con ngươi đen láy phản chiếu ánh đèn lấp loáng.

Thời tiết rất lạnh, Lâm Bội thở dài, làn hơi mỏng manh còn đang quanh quẩn chưa kịp tụ lại đã bị gió thổi tan. Mỗi lần quay lại nơi này Lâm Bội đều cảm thấy rất áp lực, như thể có tảng đá to đè nặng trong lòng, luôn cảm thấy nghẹt thở, qua bao nhiêu năm rồi, cho dù anh ta đã cố gắng trở nên mạnh mẽ thì cảm giác ngột ngạt ấy vẫn không mất đi, thậm chí còn ngày càng rõ hơn.
...
« Trước1...3738394041...66Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Bánh Xe Định Mệnh bạn có thể xem thêm tieu thuyet banh xe dinh menhtieu thuyet banh xe dinh menh còn nữa nè

Tiểu Thuyết Bánh Xe Định Mệnh v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00059s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện