Old school Swatch Watches
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 19:23,Ngày 23/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38495 Views

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế
Truyện : Gần như vậy, xa đến thế
Tác giả: Tinh Không Lam Hề
Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp Hạo Ninh – Tôi biết lúc chúng ta kết hôn em không yêu tôi…. Nhưng tôi đã muốn săn sóc em, chiều chuộng em, cho em tất cả những gì em cần, những tưởng có thể làm cho em yêu tôi...
…..
…..
Ánh đèn sáng trưng, sự yên lặng bao trùm căn phòng, trong chốc lát anh cảm thấy chán nản chưa từng có, trong lòng dường như cũng trở nên mệt mỏi, chỉ vì cô gái này lúc nào cũng như trẻ con, buồn vui đau khổ chỉ cần nhìn ánh mắt là đoán ra được. Nhưng có lúc anh lại cảm thấy mình như chưa bao giờ quen biết cô.
Lúc đó thứ duy nhất có thể khằng định là, trong lòng cô có một người, mà người đó chắc chắn không phải anh.
nguồn ex04pro.wap.sh
Chương 1
Lúc bồi bàn dọn món cà ri cua lên, Tiêu Dĩnh đã chẳng còn chút kiên nhẫn nào, thật sự lúc này cô chỉ muốn nổi đóa lên rồi phủi áo bỏ đi cho xong, nhưng rốt cuộc cô vẫn nở một nụ cười rồi nói hai tiếng “cảm ơn”.
Nhà hàng Thái này vốn nổi tiếng với tác phong phục vụ chậm chạp, nhưng vì là khách quen nên Hứa Nhất Tâm vẫn không ngớt lời ca ngợi, quảng cáo cho thương hiệu của quán. Hơn nữa, cô còn ăn hoài ăn mãi, chẳng biết chán là gì.
Về việc này, Tiêu Dĩnh thật sự rất khâm phục bạn mình, bởi vì khác với Hứa Nhất Tâm, sở thích ăn uống của cô rất đa dạng, ngay cả những món ăn thường ngày cũng phải thay đổi liên tục.
Một điểm khác nữa khiến cô vô cùng bái phục Hứa Nhất Tâm là ở khả năng “tám” chuyện, suốt từ lúc đi đến giờ, cô ấy cứ lải nhải mãi không ngừng.
Khi một cái tên liên tục xuất hiện thường trực bên tai không biết bao nhiêu lần, cuối cùng, Tiêu Dĩnh cũng không thể kiềm chế được, lên tiếng ngắt lời: “Cậu đừng nhắc tới anh ta nữa được không? Để yên cho mình ăn xong đã!”.
Thế nhưng cô bạn “yêu quý” này vẫn không chịu buông tha cho cô. Sau khi nghỉ “giải lao” mười phút, Hứa Nhất Tâm từ nhà vệ sinh trở ra, vừa ngồi xuống đã thốt lên: “Cậu đoán xem mình vừa nhìn thấy ai?”.
Thấy hiếu kì, Tiêu Dĩnh thuận miệng hỏi: “Ai cơ?”.
“Diệp Hạo Ninh”.
“Hứa… Nhất… Tâm!”. Cô ngước mắt lên nhìn: “Cậu cố tình làm mình không vui đúng không?”.
“Tin mình đi, là thật đấy! Lúc nãy mình còn tưởng mình nhìn nhầm cơ. Lạ thật, sao anh ta lại mò tới thành phố B này nhỉ?”.
Tiêu Dĩnh thoáng im lặng rồi trả lời một cách hời hợt: “Có gì lạ đâu. Có lẽ anh ta có phi vụ làm ăn ở đây”. Cô nói “có lẽ” chính là vì đến cả cô cũng không rõ phạm vi kinh doanh của Diệp Hạo Ninh trải dài tới đâu.
Vốn dĩ vẫn còn rất nhiều chuyện mà cô chưa biết, đơn giản là vì anh chưa bao giờ nói với cô và ngay bản thân cô cũng ít quan tâm đến. Có thể vì vậy mà cả hai mới đường ai nấy đi chăng?
Cà ri cua vừa dọn lên thơm ngào ngạt nhưng cô không còn muốn ăn nữa. Đặt thìa xuống, hớp một ngụm nước, Tiêu Dĩnh lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ. Tòa nhà cao mười mấy tầng, phía dưới là hàng xe dài nối đuôi nhau tạo thành những đường thẳng đen kịt, từng chiếc từng chiếc chầm chậm nhích dần trên con đường kẹt cứng. Ráng chiều xa xa nhuộm đỏ một khoảng trời, trong không khí vẫn còn phảng phất tiết trời oi bức cuối tháng bảy. Ngồi trong nhà hàng mát mẻ thoải mái như bây giờ thực sự vô cùng thú vị, nhưng không hiểu sao Tiêu Dĩnh chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi chỗ này.
Chẳng phải do cô sợ Diệp Hạo Ninh, chỉ là không muốn gặp anh ở đây, vào lúc này…
Nhưng việc gì đã đến thì có muốn tránh cũng chẳng được. Sau khi thanh toán tiền xong xuôi, lúc đang đứng đợi thang máy, qua cánh cửa kim loại sáng loáng, cô thấy một người cao ráo, dáng vẻ ung dung bước đến rồi dừng lại ngay sau lưng cô.
Hứa Nhất Tâm đương nhiên cũng không bỏ sót chi tiết nào, liền vội vàng huých khuỷu tay vào người Tiêu Dĩnh. Cô mỉm cười đau khổ, lẽ nào phải cần đến người bên cạnh nhắc nữa sao? Anh quá quen thuộc với cô, đến nhắm mắt, nghe tiếng bước chân, cô cũng có thể nhận ra. Nhưng người phụ nữ đứng cạnh anh thì cô chưa từng gặp.
Hình ảnh biến dạng phản chiếu trên cánh cửa kim loại sáng bóng của thang máy vẫn đủ để Tiêu Dĩnh nhận ra đó là một cô gái đẹp, dáng người dong dỏng, mảnh mai, lại diện bộ đầm màu xanh nhạt, đúng kiểu dáng thời trang của mùa hè này. Hai người họ khi đứng sát cạnh nhau trông thật xứng đôi!
Khi vào trong thang máy, Tiêu Dĩnh đứng ở ngoài cùng, cô đưa tay nhấn nút xuống tầng một. Liền đó, từ phía sau, một cánh tay lướt nhanh qua eo cô, ngón tay thon dài ấn ngay vào nút xuống tầng hầm gửi xe.
Ánh mắt vẫn nhìn thẳng, cô khẽ nghiêng người, hai tay khoanh trước ngực, không phản ứng, coi như họ là hai người xa lạ. Sau đó, thang máy chầm chậm đi xuống.
Lúc lên taxi, Hứa Nhất Tâm không thể nhẫn nhịn thêm được nữa, như thể bị kìm nén quá lâu, cô liến thoắng một tràng: “Mình phục các cậu thật!”, rồi lắc đầu thở dài: “Lại còn có thể giả vờ được cơ đấy! Hôm nay xem như mình được mở rộng tầm mắt. Việc này là thế nào đây?”.
Tiêu Dĩnh nghĩ, anh và cô thật không uổng phí vì đã quen nhau lâu như vậy. Gặp nhau trong tình huống này, lại đúng vào lúc nhạy cảm, anh đi cùng với cô bạn gái rồi vô tình đụng mặt cô, cả hai vẫn giả vờ như không quen biết. Có lẽ đó thực sự là sự lựa chọn tốt nhất.
Nào ngờ không đến hai ngày sau, cô lại gặp Diệp Hạo Ninh.
Tối hôm đó, đúng vào dịp công ty cô tổ chức tiệc kỷ niệm ngày thành lập, một số nhân viên được chỉ định tham dự. Tiêu Dĩnh vào công ty chưa lâu, có rất nhiều mối quan hệ cô vẫn chưa nắm rõ, nhưng cấp trên đã yêu cầu, cô đương nhiên không thể khước từ, đành hủy cuộc hẹn đã lên lịch từ trước, vội vàng xuống phố sắm đồ.
Lúc thanh toán bằng thẻ, cô ít nhiều cảm thấy xót tiền và hối hận vì lúc đầu không mang nhiều hành lý đến thành phố B. Ở nhà rõ ràng có rất nhiều giày và váy dạ hội, tất cả đều là đồ mới mặc một lần. Diệp Hạo Ninh rất thích nhìn cô diện đồ mới để tham gia hầu hết những buổi tiệc lớn nhỏ của anh, vì thế cô không được diện lại bộ đã mặc. Vậy nên, quần áo trong nhà ngày một nhiều, đến mức mỗi người đều có một phòng riêng để chứa trang phục.
Cô phải công nhận trí nhớ của anh cực tốt. Có lần cô nghĩ ra một mẹo nhỏ, kết hợp đồ cũ và mới, chẳng hạn, hoán đổi trang sức đi kèm hoặc phối hợp bộ này với bộ khác, điều đó cũng mang lại cảm giác hoàn toàn mới mẻ. Nhưng anh vừa nhìn đã phát hiện ra, rốt cuộc cô vẫn phải quay về thay bộ khác.
Một lần, khi được nghe kể chuyện này, Hứa Nhất Tâm đã nói: “Hai người hợp nhau quá còn gì, đều là người “có mới nới cũ” cả”. Lúc đó, Tiêu Dĩnh đang mải lùng món ăn mới trong thực đơn, nghe thấy thế, cô chợt ngẩn người, chẳng những không phản bác gì mà trái lại, trong lòng còn thầm tán đồng.
Quả thật, giữa nam và nữ phải có vài điểm tương đồng thì mới có thể sống cùng nhau được. Và vì thế, dĩ nhiên “có mới nới cũ” cũng được xem là điểm giống nhau giữa hai người.
Bữa tiệc do công ty nước ngoài tổ chức thật chuyên nghiệp và vô cùng náo nhiệt, nhưng không hiểu sao Tiêu Dĩnh lại cảm thấy uể oải và không có một chút hứng thú nào.
Đâu đâu cũng thấy vest, sực nức mùi nước hoa đắt tiền, tay cầm ly rượu, miệng cười giả lả, dường như trông ai cũng như ai. Tiêu Dĩnh vốn nhận diện người không giỏi, càng lúc càng thấy đầu óc quay cuồng. Đang định tìm người đồng nghiệp quen thuộc để trò chuyện, nào ngờ, vừa đi vài bước cô đã nghe thấy tiếng gọi sau lưng.
Hoá ra là chủ tịch công ty cô – một thương nhân Hoa kiều – đang vẫy tay gọi: “Lại đây đi, Fanny!”.
Cô quay người lại thì bắt gặp ánh mắt quen thuộc ấy.
Sao anh cũng ở đây? Cô ngây người nhưng vẫn tiến về phía trước.
“Tổng giám đốc Diệp đặc biệt từ thành phố C đến đây tham gia buổi tiệc của công ty chúng ta. Nếu tôi nhớ không nhầm thì trước đây hình như cô cũng ở thành phố C phải không?”. Chủ tịch nói.
Hồ sơ nhân sự đã viết rõ ràng như thế, cô đành gật đầu.
“Vậy thì tốt quá, cô và Tổng giám đốc Diệp khiêu vũ với nhau nhé! Hai người là đồng hương mà!”.
“Nguyên quán của tôi vốn ở thành phố khác, về sau mới chuyển đi, vì thế tôi chỉ ở thành phố C vài năm thôi”.
Diệp Hạo Ninh cầm cốc rượu đứng bên cạnh, mắt hơi nheo lại khi nghe cô nói, ánh đèn pha lê chiếu vào khiến đôi mắt ấy càng sâu thẳm khôn lường. Cô ấy có thể phủi sạch mối quan hệ với anh nhanh như thế ư? Anh mỉm cười, nói chen vào: “Nếu không phải đồng hương thì có thể xem như chúng ta có duyên với nhau rồi. Em có thể khiêu vũ cùng anh chứ?”.
Tiêu Dĩnh nhìn sang, thấy vẻ mặt tươi cười của chủ tịch, suy nghĩ một lát rồi khẽ nhếch mép, gật đầu: “Rất hân hạnh!”.
Nói là làm, khi tiếng nhạc vừa cất lên, Tiêu Dĩnh ngay lập tức bị người đàn ông ấy kéo vào trung tâm sàn nhảy, bắt đầu điệu Valse.
Tối nay vốn chưa ăn gì, lại uống chút rượu, nên cô có cảm giác lành lạnh, lúc bàn tay Diệp Hạo Ninh vòng qua eo, cảm giác ấm áp từ bàn tay anh truyền qua lớp vải mỏng thấm vào da thịt khiến Tiêu Dĩnh cảm thấy vô cùng thoải mái.
Cô ngả người ra sau. Giọng nói nhẹ nhàng của anh bỗng vang lên bên tai cô: “Sao anh không biết tên tiếng Anh của em là Fanny nhỉ?”.
Có chút bông đùa trong câu nói ấy khiến cô cảm thấy như bị châm biếm. Tiêu Dĩnh im lặng....
123...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00054s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện