80s toys - Atari. I still have
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 01:02,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38509 Views


Cô bước trên nền nhà sáng bóng, lạnh lẽo, tiếng chân nhẹ đến mức chính cô cũng gần như không cảm nhận được. Thế nên, việc cô trở về chẳng hề làm kinh động đến người đang nằm trong phòng ngủ.
Diệp Hạo Ninh ở nhà! Cô lắp bắp vì kinh hãi, nhíu mày, đứng từ xa nhìn anh. Xem ra tin tức tình báo của cô thư ký đúng là có vấn đề.
Chiếc giường màu hồng phấn đặt cạnh cửa sổ, trước đây khi cô bảo nhân viên cửa hàng trang trí nội thất chuyển đến, anh còn nói: “Thật là “tiểu tư sản”!”, thế mà giờ đây, anh đang nằm trên đó, bình yên say ngủ. Có vẻ như anh vừa tắm xong, trên người mặc bộ đồ ngủ bằng lụa màu đen, đai lưng không thắt chặt, khuy áo hơi hé mở, ngón tay thon dài rũ xuống, vẻ mặt rất thư thái. Tiêu Dĩnh không thể phủ nhận rằng, dù đang ngủ say, phong thái của Diệp Hạo Ninh vẫn vô cùng ung dung, tao nhã, thật sự rất rất hấp dẫn. Cứ nghĩ mình đã quá quen với những hình ảnh đó, nhưng lúc này đây, cô vẫn không khỏi ngây người. Một lúc sau, cô mới đắn đo, cân nhắc xem tối nay nên ngủ ở đây hay ở khách sạn.
Vì đột ngột quay đi nên vô tình cô đã gây ra tiếng động. Chỉ một giây sau, cô nghe thấy giọng nói vang lên từ phía sau lưng: “Định đi đâu thế?”.
Diệp Hạo Ninh không ngồi dậy, chỉ nghiêng đầu nhìn cô, từ đôi mắt sâu đen lóe lên ánh nhìn trong suốt, không hề có vẻ gì là lim dim ngái ngủ. Chẳng biết lúc trước anh ngủ thật hay chưa nữa.
“Không phải thư ký nói là anh không ở thành phố sao? Cả điện thoại cũng ném cho cô ấy cầm”.
“Thế nên em mới chịu trở về?”.
Dường như họ luôn như vậy, chưa xong chuyện này đã chuyển qua chuyện khác. Không ai chịu trực tiếp đối thoại, hoàn toàn khác với lúc hai người mới yêu nhau. Mà lúc mới yêu nhau, họ như thế nào nhỉ? Dường như tất cả đã xa quá rồi, cô không còn nhớ rõ nữa, chỉ mơ hồ ý thức được, đó là những kí ức tốt đẹp.
“Em về thăm bố mẹ”, cô nói, “Tiện thể em lấy mấy thứ”.
Diệp Hạo Ninh nhìn Tiêu Dĩnh bằng ánh mắt khó đoán rồi đứng dậy, lướt qua người cô, tiến thẳng đến chỗ tủ lạnh, lấy nước khoáng uống. Chưa ở lâu trong phòng lạnh nhưng tự nhiên Tiêu Dĩnh thấy khát khô cả họng, cô liền bước qua đó.
“Anh mua à?”. Cô hỏi khi nhìn thấy mấy lon Coca Cola trong tủ lạnh, rõ ràng là cô đã uống hết trước khi đi.
Diệp Hạo Ninh đáp cộc lốc: “Ừ !”, như thể anh không đủ kiên nhẫn để nói nhiều hơn một từ.
Cô đứng thẳng người, không nhìn anh, chỉ nói: “Hôm nay mẹ nói là lâu rồi anh không đến đó!”. Thấy anh không trả lời, cô cũng chẳng để tâm, tiếp tục truyền đạt tinh thần của mẹ chồng đại nhân: “Hồi trưa mẹ bảo dì nấu cả một bàn đầy ắp thức ăn vì tưởng anh sẽ về cùng em”.
Cũng vì thế mà Tiêu Dĩnh nghiễm nhiên trở thành đối tượng duy nhất để mẹ chồng gặng hỏi. Cô lại không biết từ chối khéo hay đánh trống lảng, từ nhỏ đã vậy, cô luôn không giỏi nói dối. Thế nên, ăn một bữa cơm mà cô thấy vất vả vô cùng, biết chắc trong lời nói dối của mình có vô số lỗ hổng, hẳn đã bị Diệp mẫu tinh tường bắt thóp.
Diệp Hạo Ninh nhướng mày: “Ngàn dặm xa xôi, em thật có hiếu!”. Giọng anh thản nhiên như không.
Quá quen với kiểu nói này, cô quay người, không để ý gì đến anh.
Diệp Hạo Ninh vẫn đứng cạnh tủ lạnh, mắt nhìn xuống, chợt trông thấy làn da trắng nõn ẩn hiện sau những lọn tóc tơ đen nhánh và cả những đường cong tuyệt đẹp của Tiêu Dĩnh. Hương thơm dìu dịu phảng phất lan tỏa trong không khí. Anh mân mê nhè nhẹ khóe môi, bất giác lùi về phía sau. Thấy túi hành lý đặt cạnh sofa, ánh mắt anh tối sầm, im lặng hồi lâu mới nói: “Thiếu gì thì cứ mua, đem tới đem lui không thấy phiền toái sao?”. Rồi anh cười cười, ánh mắt dịu lại: “Em bây giờ không giống về nhà mà như đi du lịch vậy!”.
“Làm gì đến mức như anh nói chứ!”. Tiêu Dĩnh ngửa cổ hớp một ngụm lớn Coca Cola, nào ngờ một luồng khí mạnh bất thình lình sộc lên, hơi ga nồng nghẹn ở mũi, mắt cay cay, nước mắt chực tuôn trào. Gương mặt Diệp Hạo Ninh trở nên mơ hồ, ánh mắt u ám nhìn không rõ.
Anh đột ngột đổi đề tài: “Em gọi cho anh có việc gì vậy?”.
“À”, lúc này cô mới tỉnh ra, thật thà nói: “Em lấy thẻ của anh, mua một vài thứ”. Cô nói trang trọng như thể đó là một việc ngàn vạn lần không nên làm vậy.
Có cần phải xa lạ như thế không?
Diệp Hạo Ninh thấy buồn cười, ngồi xuống sofa, lấy hộp thuốc lá trên bàn, rút ra một điếu, chậm rãi châm lửa. Làn khói trắng nhạt mỏng mảnh bay lên, anh nheo nheo mắt nhìn cô: “Không cần thiết phải nói với anh đâu!”. Giọng anh bình thản, không chút kinh ngạc.
Cô cười mỉa mai, làm sao anh không hiểu chứ, trước đây, khi mọi chuyện còn tốt đẹp, cô cũng không tiêu tiền của anh hoang phí như thế, vậy nên hiện giờ cô càng cảm thấy ngại, trong lòng thấy áy náy không yên. Hứa Nhất Tâm nói đúng, xúc động là ma quỷ.
Đến chiều, Tiêu Dĩnh quyết định dọn dẹp nhà cửa. Tuy không có người ở thường xuyên nhưng cứ cách vài ngày, dì giúp việc làm theo giờ lại đến lau chùi quét dọn, thế nên, phòng ốc vẫn rất sạch sẽ. Cô chỉ có việc thay chăn ga gối.
Diệp Hạo Ninh ngồi xem tivi ở phòng khách, anh có vẻ như đang theo dõi rất chăm chú, chẳng những không có ý kiến gì về việc cô đang làm mà còn không thèm liếc lấy một cái. Tiêu Dĩnh thực sự thấy tò mò vì trước đây anh rất hiếm khi xem tivi, vậy mà mới có một tháng, anh đã thay tâm đổi tính nhanh như vậy. Đến khi ra ngoài, cô mới biết là anh đã ngủ từ lúc nào.
Lần này thì anh ngủ thật, hơi thở đều đều, có điều do tư thế nằm không đúng, đầu ngoẹo sang một bên, tay buông thõng xuống sàn, mày chau lại, vài lọn tóc đen rũ xuống trước trán, trông không thoải mái và thư thái chút nào.
Rõ ràng là bảo nghỉ phép, hóa ra lại trốn ở nhà nằm ngủ, một Diệp Hạo Ninh như vậy thật khiến người khác thấy vô cùng kinh ngạc.
Chẳng phải cuộc sống của anh lâu nay vốn rất phong phú và đa dạng hay sao? Nào là ăn cơm, nào là chụp hình, rồi còn lần lượt thay đổi nữ nhân vật chính đi cùng, quả thật vô cùng phong lưu. Hiếm khi được rảnh rỗi như vậy, sao lại lãng phí thời gian, ở nhà nằm khểnh cơ chứ?
Tiêu Dĩnh không hiểu mình đang bị làm sao nữa, nhìn dáng vẻ an phận của anh lúc này cô lại thấy không cam tâm, bèn lay anh: “Dậy, dậy đi!”.
Bị quấy rối, anh mở mắt ra, trông thấy vẻ mặt tươi cười của Tiêu Dĩnh, chân mày càng nhíu lại. “Muốn gì đây?”. Giọng nói khàn khàn ngái ngủ.
Kì thực cô cũng chẳng biết bản thân muốn gì, nhưng vẫn giả vờ cười rất tươi: “Mặt trời sắp xuống núi rồi, nhắc nhở anh thôi, không lại lỡ mất buổi tiệc”.
Liếc cô một cái, rồi anh lại nhắm mắt, dường như cảm thấy cô thật sự rất vô vị, một lát sau anh mới thấp giọng nói: “Hôm nay anh không tiệc tùng”. Trông dáng vẻ anh rõ ràng là ngủ không đủ giấc.
“Không hẹn hò với người đẹp sao? Phải công nhận cô gái lần trước em gặp trong thang máy rất đẹp. Lại còn người trong bức ảnh nữa, vừa duyên dáng, vừa nhã nhặn, cũng được đấy chứ!”. Tiêu Dĩnh ngừng lại, nghiêng đầu suy nghĩ. Còn gì liên quan đến mấy bóng hồng quanh anh trong những tin tức giải trí gần đây không nhỉ?
Do mải mê nghĩ nên khi quay sang, cô chợt giật mình. Chẳng biết Diệp Hạo Ninh đã mở mắt từ lúc nào, đôi mắt đen sâu thẳm đang nhìn xoáy vào cô: “Thì sao nào?”. Nhìn vẻ kinh ngạc của cô, anh khẽ nhếch mép, mỉm cười: “Em cũng để tâm ư?”
“Đương nhiên là không!”. Cô ngẩng mặt lên, thanh âm trong trẻo: “Em thật lòng nhắc nhở anh thôi, nếu lỡ hẹn thì không hay cho lắm!”.
Anh mím môi, khẽ “hừ” một tiếng, đột nhiên hứng chí véo nhẹ vào má cô, cười giòn: “Em thật có trách nhiệm”.. Thái độ ấy vừa nhìn qua sẽ ngỡ là đang khích lệ nhưng thực chất giống như đang đối xử với một đứa trẻ, vừa miễn cưỡng lại vừa có nét châm chọc. Nói rồi anh đi thẳng về phía phòng thay đồ.
Năm phút sau, quay trở ra, anh thấy Tiêu Dĩnh vẫn ngồi xổm trên ghế sofa với bộ mặt đơ ra vì thất bại. Diệp Hạo Ninh lúc đó trái lại tâm trạng lại rất tốt. Cuộc thăm dò của cô lúc nãy giống như đang ghen tuông. Diệp Hạo Ninh trước nay không thích phụ nữ có những biểu hiện đó, nhưng lúc này, nhìn Tiêu Dĩnh như thế, anh lại cảm thấy có đôi phần hạnh phúc.
“Vào thay quần áo đi!”. Anh đến bên cạnh, bỏ qua ánh mắt thăm dò của cô, vui vẻ nói: “Đi ra ngoài ăn cơm”.
Chẳng lẽ con người này không thấy áy náy ư? Hay là thấy những lời nói của cô không đáng để giận? Ở đâu trưng ra cái khuôn mặt hớn hở, hòa nhã như đã quét sạch cả buổi chiều mây mù u ám vậy? Càng nghĩ càng không hiểu được, cô quả quyết: “Không đi!” rồi đứng dậy.
Nào ngờ ngồi lâu quá, chân trái bị tê, suýt chút nữa thì cô té ngã. Chỉ là “suýt chút nữa” thôi vì Diệp Hạo Ninh đã nhanh tay đỡ lấy cô. Anh nói: “Nhà không còn đồ ăn nhanh đâu”.
“Em biết…” Cô hít một hơi, cảm giác ê ẩm tê dại ở chân nhanh chóng lan tỏa, cả người như bị kiến cắn kim đâm, thật sự không thoải mái chút nào. Ngẩng đầu lên, cô nói, giọng cứng cỏi: “Dù sao cũng chẳng thấy đói!”....
« Trước1...678910...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00050s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện