wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 10:07,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38507 Views


Quả thật, cô không biết nhiều, trước đây, những suy nghĩ của cô đều bị Diệp Hạo Ninh coi là lệch lạc, thậm chí còn chế nhạo, xem thường nữa. Kì thực sưu tầm đồng hồ đắt tiền là một trong những sở thích của Diệp Hạo Ninh. Lần đầu tiên biết việc này, cô líu cả lưỡi, thẳng thừng gọi anh là “đồ phá sản”. Anh nói: “Cái này là hàng hiệu, ngốc à!” rồi liếc cô, ánh mắt như thầm bảo rằng kiến thức nông cạn của cô là vô phương cứu chữa.
Thực sự lúc đó cô chẳng tài nào hiểu nổi, bỏ ra nhiều tiền như thế để mua rồi cất giữ ở nhà thì có tác dụng gì chứ. Trên cổ tay Diệp Hạo Ninh quanh năm suốt tháng chỉ đeo độc một chiếc đồng hồ, chưa bao giờ thấy anh thay đổi. Nó có dây đeo màu đen, mặt cực kì đơn giản nên Tiêu Dĩnh không thể biết được giá tiền trên trời của nó. Bởi vậy, có một thời gian, cô luôn cho anh là kẻ xa xỉ hoang phí. Cô không mấy tán đồng với niềm đam mê này của anh, mà Diệp Hạo Ninh cũng chẳng để tâm về điều đó, anh coi sự phản đối của cô như không. Tóm lại là hai người không có chung sở thích.
Nhưng lúc này, tâm trạng Tiêu Dĩnh đang vô cùng khoan khoái. Hóa ra tiêu tiền như nước lại vui đến vậy, đặc biệt là tiêu tiền của Diệp Hạo Ninh.
Cô vào một cửa hàng tên tuổi, chọn hai chiếc đồng hồ nữ rồi cà thẻ, ký liền một mạch, không chút e sợ tấm thẻ sẽ bị cô làm cho nổ tung. Thật ra, nổ thẻ cũng chẳng sao, cô nghĩ, cứ cho là báo thù Diệp Hạo Ninh đi, để anh thổ huyết một lần cho biết! Còn về phần lý do trả thù, đúng, trả thù vì điều gì, quả thực Tiêu Dĩnh cũng chẳng rõ nữa.
Nhưng khi tiêu một lèo số tiền lớn vậy mà mấy ngày sau, Diệp Hạo Ninh không có phản ứng gì, cô lại thấy ân hận. Đúng là không cần thiết vì kích động mà hành xử quá khích như thế, xa xỉ vốn không phải là bản tính của cô.
Biết chuyện, Hứa Nhất Tâm quát y chang cô ngày trước: “Đồ phá sản!”. Nhưng đồng thời, vẻ mặt cô ấy lại vô cùng thích thú, lật đi lật lại, săm soi mê mẩn hai chiếc đồng hồ.
Tiêu Dĩnh cãi bướng: “Do bị kích động quá thôi!”.
“Ai kích động cậu chứ?”.
Tiêu Dĩnh không nói lời nào. Bắt đầu là Diệp Hạo Ninh, sau đó tới Trần Diệu, từng người từng người một, người sau đột ngột hơn người trước, khiến cô không kịp phòng bị, làm đảo lộn cuộc sống vốn đang vô cùng hỗn loạn của cô. Cô thích sống đơn giản nhưng bọn họ lại không muốn cho cô được toại nguyện.
Cuối cùng cô hỏi: “Thế bây giờ tính sao?”.
“Tính sao cái gì? Mua rồi cũng không trả lại được”. Hứa Nhất Tâm độc địa nói tiếp: “Tốt nhất là cậu mau mau gửi cho Diệp Hạo Ninh đi, coi như tặng anh ta làm giàu thêm bộ sưu tập, nói không chừng có thể làm dịu lại mối quan hệ vợ chồng ấy chứ!”.
Tiêu Dĩnh thuận miệng mắng luôn: “Đi chết đi!”.
Nào ngờ Hứa Nhất Tâm thu lại nụ cười, chợt hỏi: “Trần Diệu trở về, cậu nghĩ sao? Làm thế nào đây?”.
Tiêu Dĩnh ngây người rồi quả quyết: “Chẳng nghĩ gì, cũng chẳng làm thế nào cả!”. Giọng cô như đang hờn dỗi. Nhưng trong lòng cô hiểu rõ là không phải như vậy, cũng chẳng phải là đứa trẻ đang trong cơn giận, qua cơn lại thôi. Giờ đây nhắc đến anh, cô vẫn không kìm được nỗi đau. Đó là sự dồn nén, tích tụ của hai mươi năm ròng, bất luận là yêu hay hận thì đều khắc sâu đến tận xương tủy, muốn cắt bỏ cũng chẳng thể làm được.
Thế nhưng, từ lâu đã chẳng thể quay lại được nữa rồi. Dù rằng cô từng rất yêu anh.
Vài ngày sau, Tiêu Dĩnh quyết định gọi cho Diệp Hạo Ninh, số di động cô đã thuộc nằm lòng. Đó là một dãy toàn số sáu và tám vô cùng dễ nhớ. Người làm ăn thường mê tín thế đấy. Tuy nhiên, nó cũng có một ưu điểm, cô không cần tra danh bạ mà có thể nhập số gọi luôn, thật là tiện.
Người nhận điện thoại lại là thư ký của anh, giọng nói vô cùng êm tai: “Diệp tổng đã đi nghỉ phép rồi, hiện không có mặt trong thành phố”. Sau đó cô ấy lại nhắc một cách đầy thiện ý: “Chị Diệp, chị gọi vào điện thoại riêng của anh ấy xem sao?”.
Tiêu Dĩnh lúc này mới nhận ra cô có thói quen gọi vào số điện thoại phục vụ cho việc công. Trước đây, có một lần, khi mới kết hôn, cô trách cứ: “Làm gì mà mười lần tìm anh thì chín lần máy bận, gọi không được vậy?”. Diệp Hạo Ninh lúc đó đang xem tạp chí, không ngẩng đầu lên, anh nói: “Không phải còn một số điện thoại nữa sao?”.
Đó là số điện thoại riêng tư, chỉ có người thân và một số bạn bè được biết, nhưng dãy số lại rất khó nhớ. Không thấy Tiêu Dĩnh nói gì, Diệp Hạo Ninh quay sang nhìn cô bằng ánh mắt hoài nghi, rồi khẽ nhướng mày nói: “Chẳng lẽ đến giờ em vẫn không thể nhớ nổi mười một con số đó sao? Trí nhớ của mẹ vẫn còn tốt hơn em đấy!”.
Cô không phục, ngay lập tức phản bác: “Anh là con trai của mẹ, anh có chuyện gì mà mẹ không nhớ chứ?”.
Anh vẫn nhướng mày: “Ổ? Em không phải là vợ anh sao?”.
Cô cứng lưỡi, không trả lời được. Một lúc lâu sau, quơ quơ di động, cô nói một cách thiếu tự tin: “Đều lưu cả rồi, chẳng qua em lười nhấn số gọi thôi”.
Thấy anh lại cắm cúi đọc tạp chí, để khỏi mất mặt, cô nói tiếp: “Ai bảo anh chọn số điện thoại khó nhớ như thế, từ không đến chín, gần như đều có đủ cả, hơn nữa chẳng có quy luật gì”. Hỗn loạn vô trật tự, đó không phải là phong cách của anh, thế nên cũng khó trách cô không nhớ nổi. Nhưng lần này, Diệp Hạo Ninh dường như không nghe, chỉ chau mày, chăm chú lật tờ tạp chí ô tô.
Đến bây giờ, Tiêu Dĩnh vẫn thế, rất hiếm khi gọi vào số điện thoại riêng của Diệp Hạo Ninh. Chỉ có một lý do mà thôi, đó là: cô thực sự là kẻ lười nhác, luôn lựa chọn cách đơn giản nhất, trực tiếp nhất, giống như cuộc sống của chính cô vậy.
Tiêu Dĩnh nghĩ một hồi, cuối cùng đặt điện thoại xuống. Ít nhiều cô cũng hiểu cá tính của Diệp Hạo Ninh, lúc nghỉ phép, anh không thích bị người khác quấy rầy, hơn nữa, giờ phút này… không chừng còn có cả cô gái xinh đẹp tuyệt trần lần trước ở cạnh tháp tùng cũng nên. Vậy cô sao có thể đi làm kẻ thứ ba chứ?
Nào ngờ tối đó, mẹ Diệp Hạo Ninh lại gọi điện đến, Tiêu Dĩnh hết sức cẩn trọng trong từng lời nói, đơn giản là vì bố mẹ chồng cô vẫn chưa biết về việc hai người đang ly thân.
Chỉ nghe thấy Diệp mẫu hỏi: “Tiểu Dĩnh, dạo này công việc của con rất bận à?”.
“Cũng không bận lắm ạ. Với lại còn khá vui nữa, mẹ ạ”.
“Mẹ nghĩ mãi vẫn không hiểu, việc gì mà con phải cực khổ như vậy. Nếu như con không thích nhàn rỗi thì có thể làm việc bên cạnh Hạo Ninh mà, sao phải chạy đến nơi xa xôi thế? Hai đứa hiện giờ chẳng khác gì cặp vợ chồng phân cách hai nơi”.
Ngưng một lát, bà nói tiếp, giọng trách cứ xen lẫn yêu thương: “Bày trò như thế, sao mà giống trẻ con vậy! Cái thằng Hạo Ninh này cũng lạ thật, sao lại đồng ý cho con đi chứ? Con đã quen sống một mình ở đó chưa? Hay là mẹ bảo dì đến, hàng ngày thổi cơm, hầm canh cho con nhé?”.
Cô vội đáp: “Không cần, không cần đâu mẹ ạ!”.
Diệp mẫu sống từ nhỏ ở Hồng Kông, sau đó theo gia đình chồng sang đại lục định cư. Thế nhưng bà vẫn rất tận tâm chuyện bếp núc, trước đây bà thường hầm canh để dì mang sang cho Tiêu Dĩnh. Có một thời gian, Tiêu Dĩnh uống nhiều thành nghiện, thậm chí còn bái mẹ chồng làm thầy dạy nấu ăn. Đương nhiên Diệp mẫu rất hứng thú với việc chỉ bảo nữ công gia chánh cho con dâu, trong khi đó, Diệp Hạo Ninh lại làm như thể chuyện này không liên quan đến mình, coi ý chí sôi sục ngút trời của vợ như không khí vậy.
Cô cũng chẳng thèm chấp nhặt, vẫn kiên trì tỉ mỉ học hỏi mẹ chồng. Đang lúc cao hứng, cô nghe được một câu nói trêu chọc pha chút nghi ngờ vang lên bên tai: “Em bắt đầu siêng năng từ khi nào vậy?”.
“Bộ trước đây em không siêng năng sao?”.
“Bình thường chẳng phải em rất thích nghiên cứu công thức nấu ăn ư? Sao đến hầm canh em cũng không biết thế?”.
Liếc cô một cái, rồi anh lại ung dung nói tiếp: “Tiêu Dĩnh, anh tự hỏi tâm trí của em đã để đi đâu rồi?”.
Thời điểm đó, anh luôn cố tình chống lại cô trong chừng mực cho phép, ngay cả biểu cảm cũng được kiềm chế đúng mức, làm cho những người xung quanh thường hiểu lầm rằng hai vợ chồng đang mượn việc đấu khẩu để liếc mắt đưa tình.
Quả là gian xảo quá mức!
“… Tiểu Dĩnh, con vẫn nghe mẹ nói đấy chứ?”.
Tiêu Dĩnh lúc này mới hoàn hồn.
Mình bị làm sao thế này? Rõ ràng là đã chia tay rồi, sao con người này cứ bám lấy cô như hình với bóng vậy, hơn nữa lại còn liên tục quấy rối cô bằng những hồi ức không thoải mái ấy?
Lấy lại vẻ bình thản, cô nói: “Mẹ à, mai là cuối tuần, con sẽ về thăm bố mẹ”. Đằng nào thì Diệp Hạo Ninh cũng không có ở đây, về nhà một mình vui vẻ, thoải mái, lại thuận tiện vỗ về, an ủi, làm yên lòng mẹ chồng.
Diệp mẫu quả nhiên rất hài lòng, căn dặn con dâu vài câu rồi gác máy.
Khoảng cách giữa hai thành phố tuy hơi xa nhưng lại có tuyến bay riêng, việc mua vé cũng không khó khăn lắm, cô chỉ việc lên máy bay, chợp mắt một lát, tỉnh dậy là đã đến thành phố C.
Tiêu Dĩnh ăn cơm cùng bố mẹ chồng, hàn huyên tâm sự một hồi lâu rồi mới bắt xe về nhà.
Thời gian vẫn còn sớm, mới qua giữa trưa. Chiếc đèn chùm pha lê trong phòng khách lấp lánh, rèm cửa màu trắng kem mở rộng, ánh mặt trời chiếu rọi tạo nên những vân sáng ánh kim đan chéo trên nền phòng khách. Căn phòng hơi lạnh, ngay cả tay nắm cửa cũng lạnh như băng, máy điều hòa đang chạy. Trong lòng hồ nghi, Tiêu Dĩnh đặt hành lý cạnh cửa, do dự một lát, cuối cùng vẫn tiến vào trong....
« Trước1...56789...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00059s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

XtGem Forum catalog