wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 03:25,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38503 Views


Không đợi câu trả lời, anh buông tay rồi quay người bước đi, bỏ mặc cô mất đà, nghiêng ngả về phía sau. Cánh cửa đóng “rầm” sau lưng Diệp Hạo Ninh khiến căn phòng trống dường như rung chuyển. Người run run, Tiêu Dĩnh quát ầm lên: “Đồ thần kinh!”. Cô đứng thẳng dậy, xả nước lạnh lau môi như thể việc này sẽ giúp cô nguội đi cơn giận.
Nhưng Diệp Hạo Ninh chỉ đi xuống dưới nhà chứ chưa rời khỏi đó. Ngồi hút thuốc trong xe, anh ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ, vẫn thấy phòng sáng đèn.
Thì ra đó không phải là ảo giác, đã có một người như thế thật, người có thể khiến Tiêu Dĩnh vừa gặp đã trở nên bối rối, cuối cùng thì vội vàng bỏ đi, gần như là chạy trốn. Hệt như đứa trẻ bị đánh bại hoàn toàn nhưng vẫn ương ngạnh không chịu nhận mình thua, vẫn một mực để tâm đến sĩ diện và tư thế, dù bỏ chạy vẫn cố ưỡn ngực, ngẩng cao đầu. Tiêu Dĩnh là thế, tính tình cố chấp lại cứng đầu. Những lần cãi cọ trước đây, điệu bộ ngoan cố ấy thường khiến anh phải phì cười. Thế nhưng lúc này, Diệp Hạo Ninh cười không nổi mà chỉ thấy phiền muộn. Tháo chiếc cà vạt xám bạc ra, đưa lên nhìn, mắt tối sầm lại, anh mím chặt môi rồi ném nó xuống băng ghế sau. Dụi tắt điếu thuốc đang hút dở, anh nhấn ga phóng vọt đi.
Mấy ngày liên tiếp sau đó, Tiêu Dĩnh đều ngủ không yên giấc, tối nào cũng nằm mơ, nội dung rối tinh rối mù. Lúc thì mơ thấy mình chạy như điên trong một cõi mông lung, trước mặt luôn có một cái bóng, không gần cũng không xa, người đó chưa bao giờ quay đầu lại nhưng cô cảm nhận rất rõ ràng, dù trong giấc mơ nhưng cô vẫn biết rõ anh là ai. Lúc thì cô mơ thấy một gương mặt tuấn tú khác, lần này thì rõ ràng mười mươi, ngay đến nụ cười đọng lại nơi đuôi mắt của người ấy cũng rõ như đang ở ngay trước mặt, gần đến mức đưa tay ra là có thể chạm đến, thế nhưng cô lại thấy cực kỳ xa lạ, nghĩ mãi không ra tên, lại không muốn từ bỏ một cách mơ hồ như thế nên trong giấc mơ cứ ráng vắt óc để nhớ cho bằng được. Cô cứ choàng tỉnh rồi lại thiếp đi, để rồi sáng dậy thấy mệt mỏi như mình đã trải qua những đêm thức trắng vậy.
Cuối cùng, vẫn là Hứa Nhất Tâm phân tích và đưa ra kết luận: “Cậu quen Diệp Hạo Ninh được nửa năm thì cưới luôn, sống với nhau chưa được hai năm, trong đó một nửa thời gian là chiến tranh lạnh, đương nhiên không thân thiết bằng Trần Diệu rồi. Hai mươi năm tình cảm cơ mà, có hóa thành tro bụi thì vẫn nhận ra”.
Tiêu Dĩnh rất muốn phản bác. Chẳng phải hai người họ là vợ chồng sao? Dù có hồ đồ đến mức nào thì cũng không thể nhiều lần không nhớ nổi tên của Diệp Hạo Ninh được. Vì vậy, tuy chỉ là giấc mơ nhưng cô vẫn có cảm giác tội lỗi.
Hứa Nhất Tâm lại nói: “Nếu không thì là do cậu không yêu chồng mình nên vô tình đã gạt anh ấy ra khỏi ký ức. Không phải là mình trách cậu, nhưng Tiêu Dĩnh à, điều kiện cuộc sống như cậu bây giờ, nhiều người mơ cũng chẳng được. Họ Diệp đó có gì không tốt hả? Đẹp trai, lại có tiền.
Trước đây đối xử với cậu cũng chẳng tệ. Nhà cửa, xe cộ tất tần tật đều mua cho cậu, nhẫn cưới bằng kim cương của cậu còn to hơn hai chiếc nhẫn của mình cộng lại…”
“Thôi được rồi!”. Tiêu Dĩnh không nhịn được nữa, mỉm cười, cắt ngang lời bạn: “Nói tới nói lui, mình chỉ nghe được mỗi chữ “tiền”. Như vậy mà gọi là tốt ư? Cậu hình như còn hiểu anh ta hơn mình nữa đấy”.
“Cậu cũng hiểu Trần Diệu đấy thôi! Kết quả thì sao hả? Kẻ đó chẳng phải nói đi là đi đó sao, vẫy vẫy tay không mang theo một áng mây màu”.
Tiêu Dĩnh sửng sốt, cô lại ngồi trầm ngâm, lật đi lật lại tờ báo trên giường.
Hứa Nhất Tâm lúc này mới ý thức bản thân hình như đã nói điều không nên nói nên vội dừng lại, dịu giọng: “Cho nên mình mới nói, nhiều khi người trong cuộc lại không sáng suốt, chỉ có người ngoài cuộc mới nhìn rõ nhất, mới biết ai là tốt nhất. Mình thấy Diệp Hạo Ninh quả thật rất tuyệt, từ trước đến nay mỗi lần đi tiếp khách anh ấy luôn dẫn cậu đi cùng đấy thôi”.
Miệng nói nhưng Hứa Nhất Tâm vẫn không ngừng lướt web, thao tác di chuột rất trơn tru, tìm kiếm những scandal của làng giải trí một cách thông thạo. Đột nhiên ánh mắt cô dừng lại, nhìn chăm chăm vào màn hình. Hai giây sau, quay đầu sang, vẫn thấy Tiêu Dĩnh ngồi trên giường, giữ nguyên cái bộ dạng “lão tăng ngồi thiền”, Nhất Tâm chán nản, thở dài nói: “Coi như nãy giờ mình chưa nói gì!”.
Bình thường, nếu Hứa Nhất Tâm đã hứng lên, không nói trên hai tiếng đồng hồ thì tuyệt đối không nghỉ, vậy nên thấy bạn đột ngột dừng lại, Tiêu Dĩnh bất giác ngẩng đầu lên và nhìn vào màn hình. Dù bị ngược sáng nhưng cô vừa xem đã nhận ra ngay, hơn nữa đầu óc cô đang tỉnh táo nên không đến nỗi quên mất tên của người đó.
Cô nheo mắt cười: “Tự vả vào miệng mình được rồi chứ?”. Ồ, tấm hình chụp Diệp Hạo Ninh trông thật điển trai, tay cầm ly rượu, cười cười nói nói, vẻ mặt anh tuấn hơn người. Gây ấn tượng với người xem hơn nữa là hình ảnh một cô gái đẹp tuyệt trần trong bộ sườn xám cách điệu đang đứng cạnh anh, nụ cười dịu dàng, thùy mị. Nếu đây là một bức ảnh đen trắng, hoàn toàn có thể so sánh cô gái này với một kiều nữ Thượng Hải trước đây.
Hứa Nhất Tâm bĩu môi: “Được dịp góp vui ư?”. Thật ra chính cô cũng không tin lắm với những gì mình nói vì thái độ và cử chỉ của hai người trong ảnh hết sức ăn ý. Cô click vào dấu chéo đỏ, đóng website lại. Tiêu Dĩnh bước chân trần xuống sàn, đuổi Nhất Tâm ra khỏi ghế rồi nói như không có chuyện gì: “Để mình chơi game cái nào!”.
Lúc mở QQ game, Tiêu Dĩnh thầm nghĩ: “Cảm giác tội lỗi cái quái gì chứ!”. Xem người ta bộ mặt rạng rỡ đắc ý chưa kìa, doanh nhân thành đạt đã kết hôn sánh vai cùng mĩ nữ rong ruổi khắp nơi thì bị vợ quên tên trong giấc mơ cũng đáng đời lắm!
Đêm đó, cô không còn nằm mơ thấy Diệp Hạo Ninh nữa, ngay cả bóng dáng Trần Diệu cũng chẳng hề xuất hiện. Đó quả là một việc tốt, nhưng đến phút cuối, cô lại gọi tên Diệp Hạo Ninh rồi bừng tỉnh dậy. Xung quanh tối đen như mực, căn phòng rộng lớn như vẫn còn có tiếng vọng lại. Tiêu Dĩnh thấy miệng đắng ngắt, tim đập thình thịch. Cô mơ hồ hồi tưởng lại nội dung cơn ác mộng nhưng chỉ nhớ rõ cảm giác kinh hoàng khi bị bỏ lại một mình trong bóng tối thăm thẳm. Cô cố gắng tìm một điểm tựa, một sự giúp đỡ nhưng lại chẳng có lấy một bóng người trong giấc mơ hãi hùng ấy. Sau khi tìm khắp nơi vẫn không thấy ai, cô nghĩ đến người đàn ông mà cô vừa thấy trên màn hình vi tính hồi sáng rồi bất giác gọi tên…
Sáng dậy, Tiêu Dĩnh ủ rũ, mệt mỏi nói với Hứa Nhất Tâm: “Sau này, mình không muốn nghe bất cứ tin tức nào liên quan đến con người ấy!”.
Chứ còn gì nữa? Đúng là gặp phải ma! Rõ ràng một tháng trước vẫn yên lành, cuộc sống bình lặng trôi đi, đêm ngủ ngon giấc, nhưng kể từ khi con người đó đột ngột xuất hiện, Tiêu Dĩnh gần như không có ngày nào được yên ổn, ác mộng dồn dập vây quanh, khiến cô mỏi mệt không dứt.
Ngay cả lúc cô tranh thủ thư giãn vào dịp cuối tuần, có người vẫn không chịu buông tha. Tiêu Dĩnh đang chăm sóc da mặt ở thẩm mĩ viện, điều hòa trong phòng mát rượi, cô đắp chăn tán chuyện trên trời dưới đất cùng đồng nghiệp, đúng lúc cơn buồn ngủ vừa kéo đến thì điện thoại chợt rung lên làm cô giật nảy mình. Đưa tay lần tìm rồi áp điện thoại vào tai, cô mơ màng trả lời: “Xin chào, xin hỏi là ai vậy?”. Vẫn là giọng điệu thường ngày đi làm mà cô không sao sửa được. Người ở đầu dây bên kia im lặng một lát rồi nói đầy khách khí, lịch sự: “Chào em, anh là Trần Diệu!”.
Tiêu Dĩnh nhướng mày, mở to mắt, đưa điện thoại ra trước mặt, lúc này mới nhận ra anh đã gọi cho cô theo số điện thoại mà cô đã dùng từ hồi còn ở thành phố C. Để khỏi phải báo cho bạn bè biết số mới của mình, khi đến thành phố B làm việc, cô đã mua một chiếc điện thoại có thể sử dụng cả hai sim.
Trần Diệu vẫn còn nhớ số điện thoại ấy. Cô vốn tưởng anh đã sớm quên nên mới khiêu khích, làm khó anh như vậy.
“Em có thể ra ngoài nói chuyện một chút được không?”.
Còn tâm trí nào mà làm đẹp lúc này nữa chứ? Cô đành ngồi dậy rồi đáp: “Được!”.
Tiêu Dĩnh trước nay luôn mù đường. Đến sống ở thành phố B, cô toàn được Hứa Nhất Tâm dẫn đến các khu mua sắm, phải khó khăn lắm cô mới nhớ được loáng thoáng kiến trúc của những con phố tấp nập, nhộn nhịp nơi đây. Lúc phải đi một mình, cô bắt xe điện ngầm hoặc taxi. Đến tận bây giờ, phạm vi hoạt động của Tiêu Dĩnh chỉ gói gọn ở công ty, căn hộ đang thuê và khu phố mua sắm. Địa điểm gặp mặt mà Trần Diệu vừa nói, cô chưa từng nghe qua. Không muốn anh đến đón nên cô đành phải mò mẫm một hồi. Lúc đến nơi, cô đã thấy Trần Diệu ở đó. Căn phòng tràn ngập tiếng nhạc trầm bổng, du dương và mùi trầm hương thoang thoảng.
“Có thể dọn món ăn lên được rồi!”. Trần Diệu rung chuông gọi bồi bàn rồi nói với cô: “Sợ em đói nên anh đã đặt món ăn trước”.
Cô nhoẻn miệng cười: “Sao cũng được!”. Ăn cơm vốn không phải là mục đích chính, hơn nữa, hôm nay cô hoàn toàn không có hứng ăn.
Trước đây cũng thế, tất cả mọi việc đều do Trần Diệu quyết định, còn Tiêu Dĩnh thì chỉ việc vui vẻ, hớn hở nghe theo, việc duy nhất mà cô phải làm là “ngồi mát ăn bát vàng”. Hai người thân thiết đến mức anh biết rõ tất cả những gì cô yêu thích và căm ghét. Bởi vậy, từ trước đến giờ, anh luôn sắp đặt mọi việc rất tốt, cô quả là người may mắn nhất thế gian, chẳng cần bận tâm điều gì. Là anh đã làm hư cô, đã khiến cô quen với cuộc sống đó và tưởng rằng sẽ được sống như thế mãi mãi, sẽ có một người chống đỡ bầu trời cho mình mãi mãi…...
« Trước1...34567...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00055s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

XtGem Forum catalog