wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 23:35,Ngày 23/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38499 Views


“Sao lại thế được?”. Hứa Nhất Tâm vẫn không tin. “Cậu chuyển tới thành phố này chí ít cũng được một tháng rồi, khó khăn lắm mới gặp nhau, có lý nào cả hai lại “án binh bất động?”. Ngưng một lát, cô lại tiếp: “CẢ ĐÊM Ư?”.
“Thì đúng là thế mà!”. Tiêu Dĩnh gật đầu, quay sang vẫy tay gọi người phục vụ, nhẹ nhàng nói: “Cảm phiền đổi cho con dao sắc hơn, không thì làm lại cho tôi một phần bít tết mềm hơn!”. Đợi bồi bàn mang đĩa thức ăn đi, cô mới quay lại đề tài lúc nãy: “Cậu thấy rất kì lạ đúng không?
Nhưng mình lại chẳng thấy có gì lạ cả”.
Đầu óc Tiêu Dĩnh tràn ngập hình ảnh trước cửa thang máy hôm trước, thật ra khuôn mặt của đối phương dù chưa thấy rõ nhưng cô tin rằng người phụ nữ đó và Diệp Hạo Ninh có quan hệ khá thân. Cùng nhau dùng cơm, lại dựa sát vào nhau như thế, dùng bữa xong anh còn làm tài xế cho cô ta nữa, nếu không phải thân thiết thì đó gọi là gì?
Nghĩ đến đây, Tiêu Dĩnh chợt nhận ra hình như mình đang có chút ghen tuông thì phải. Dù sao thì người ấy cũng từng đối xử rất tốt và hết sức chiều chuộng cô. Trước đây, mỗi khi mỉm cười với cô, đôi mắt đen thăm thẳm của anh thường nhíu lại, đuôi mắt xuất hiện một vài nếp nhăn, những lúc ấy trông anh thật sự rất vui vẻ. Không như bây giờ, cười mà như không cười, lại còn cái vẻ châm biếm giễu cợt ấy nữa.
Người ta thường nói “thất niên chi dương ”, cuộc hôn nhân của cô và Diệp Hạo Ninh đã gần được một phần ba thời gian đấy rồi. Hai năm trôi đi nhanh quá…
Buổi chiều về đến công ty, vừa mở MSN ra thì thấy một email gửi đến, Tiêu Dĩnh nhìn tiêu đề, bất giác ngẩn người. Rõ ràng vừa từ bên ngoài đi vào, ánh nắng mặt trời ngoài cửa sổ chói chang đến mức khiến cả máy điều hòa cũng như muốn bốc cháy, vậy mà những giọt mồ hôi trên sống lưng cô đều ngưng tụ lại, một luồng khí lạnh bao phủ trái tim, đến cả ngón tay đang di chuột cũng khẽ run rẩy.
Nhận ra sự bất thường của Tiêu Dĩnh, người đồng nghiệp ngồi cạnh quay sang hỏi thăm với giọng quan tâm: “Không sao chứ? Sắc mặt cậu sao khó coi thế kia?”.
Cô bừng tỉnh, gượng cười: “Không sao”. Cố gắng định thần lại, Tiêu Dĩnh nhẹ nhàng nhấp chuột, sau tiếng click, màn hình liền chuyển sang trang khác, thời gian không đến hai giây nhưng cũng đủ gợi lại trong cô những kí ức không thể nào quên.
Màn hình vi tính lớn vậy nhưng thật ra chỉ có một dòng chữ, còn lại đều trống không. Tiêu Dĩnh cảm thấy mình như đang mắc bệnh khó đọc vậy, nhìn chăm chăm một hồi lâu, cuối cùng cô mới hiểu rõ ý nghĩa của nó.
Trần Diệu đã trở về.
Cô lặng lẽ tì tay vào cạnh bàn, trái tim bỗng thắt lại.
Một Trần Diệu từng thuộc về cô, nay đã trở về.
Khi gọi cho Hà Minh Lượng, Tiêu Dĩnh đã bình tâm trở lại. Không muốn vờ như không có chuyện gì xảy ra, cô mím môi hỏi: “Chuyện đó thì liên quan gì đến mình cơ chứ?”.
Hà Minh Lượng cười: “Đều là bạn học cả, sao lại nói là không liên quan? Mình đã gửi email cho tất cả các bạn trong lớp, gửi theo nhóm ấy, cậu hiểu chứ?”.
Hóa ra không phải là chỉ thông báo cho riêng cô, Tiêu Dĩnh cảm thấy hình như mình đã quá nhạy cảm nên lập tức nói: “Mình không có thời gian đi họp lớp đâu!”.
“Tiêu Dĩnh, cậu đừng như vậy!”. Giọng nói trong điện thoại đầy vẻ trịnh trọng: “Việc gì cậu phải cứng nhắc thế chứ?”.
“Thật sự là mình không có thời gian mà!”. Giọng nói yếu ớt đến nỗi chính cô cũng cảm thấy lý do này chả có chút sức thuyết phục gì cả.
Quả nhiên, Hà Minh Lượng khẽ thở dài: “Nói dối xưa nay đâu phải sở trường của cậu!”.
Tiêu Dĩnh im lặng, ở một góc nào đó nơi trái tim cô một lần nữa lại nhói đau. Những tưởng vết thương đó đã đóng vảy, phủ kín bụi, thế nhưng hôm nay cô mới biết, vết thương cũ chưa bao giờ lành mà vẫn đang âm thầm rỉ máu. Cũng như những hồi ức về Trần Diệu, cứ ngỡ chúng đã nằm im, song kì thực, cô chẳng thể nào quên đi tất cả.
Buổi họp lớp được ấn định vào tối hôm sau. Bạn học của Tiêu Dĩnh phần lớn đều lập nghiệp tại thành phố B. “Đất lành chim đậu”, thế nên, ngay sau khi quyết định ly thân với Diệp Hạo Ninh, nơi đầu tiên cô muốn chuyển đến là chỗ này.
Chỉ là mở tiệc chiêu đãi mừng Trần Diệu trở về nên cuối cùng Tiêu Dĩnh quyết định không đến. Thật ra, sau khi tan làm về nhà, cô cũng có chút do dự, thậm chí đã lôi ra rất nhiều trang phục, nhưng lúc đứng trước gương để lựa chọn, cô chợt trông thấy vết sẹo nhỏ trên trán. Đó là chứng tích của vết thương anh gây ra cho cô. Dĩ nhiên bây giờ vết thương đã không còn đau nữa. Hàng ngày vết sẹo được che kín dưới tóc mái, cô cũng đã dần lãng quên nó, nhưng thật ra nó vẫn đang tồn tại. Sau bao nhiêu năm tháng ngọt ngào và đẹp đẽ, anh đã để lại cho cô một kỷ niệm vĩnh hằng, để rồi từ đó, nó như một con dao sắc nhọn cứa nát quá khứ tươi đẹp của cô.
Vứt quần áo lên giường, Tiêu Dĩnh vào phòng tắm ngâm mình, tiện thể đắp mặt nạ lên mặt. Cô suýt ngủ quên trong đó, đến khi bước ra khỏi bồn tắm, da dẻ toàn thân đã nhăn nheo hết cả. Lúc này, cô mới cảm thấy đói, rồi cơn chóng mặt bất ngờ ập tới, hai mắt bỗng tối sầm lại, cô phải tựa vào tường mất một lúc mới bình thường trở lại.
Cô thấy may mắn vì Diệp Hạo Ninh không ở đây, nếu không, chắc chắn cô sẽ bị anh mắng cho một trận. Tiêu Dĩnh hay bị tụt huyết áp nên không được phép nhịn ăn hay ngâm mình trong nước ấm quá lâu khi đói, nhưng cô vẫn liều lĩnh, hoàn toàn chẳng để ý gì đến chuyện ấy, miễn sao được thỏa niềm hứng thú của bản thân. Có lần đói quá, cô còn ngồi xổm, trêu đùa với chú cún con dưới đất, đến lúc đứng dậy, cảnh tượng trước mắt chỉ toàn một màu đen kịt, rồi cô ngất đi.
Lần đó, cô bị ngã đau đến mức xương cốt ê ẩm. Khi tỉnh lại, liền trông thấy một gương mặt đầy lo âu, dường như bị phóng to lên do ghé sát ngay trước mắt cô. Cô hơi kinh ngạc rồi mỉm cười, quả quyết rằng mình không sao cả. Diệp Hạo Ninh hoài nghi nhìn cô hồi lâu rồi mới yên tâm, nhưng sắc mặt biến chuyển ngay lập tức. Anh đứng thẳng người, giọng gay gắt: “Em bao nhiêu tuổi rồi, sao lại chẳng để ý gì vậy? Em không biết mình có bệnh tụt huyết áp ư? Chỉ vì một con chó con mà chơi vui đến mức quên cả ăn cơm?”.
Đấy là lần đầu tiên Tiêu Dĩnh thấy anh nổi trận lôi đình như thế, nhưng cô chẳng cảm thấy sợ, chỉ thấy hay hay, bởi lẽ Diệp Hạo Ninh thường ngày luôn ung dung, kiên định, dù núi Thái Sơn có sụp xuống ngay trước mắt thì mặt vẫn không biến sắc. Thấy mình cũng gặt hái được chút ít thành công, cô lặng lẽ đợi anh trút xong cơn giận, mới cong môi nói: “Thì ra lúc nổi giận, trông anh vẫn rất đẹp trai!”. Anh bình tĩnh nói, như thể lời khen kia chẳng mảy may có chút tác động nào tới mình cả: “Cái này còn cần em nói nữa sao!”. Lúc đó, cô đã cười nghiêng ngả đến rung cả giường.
Thế nhưng sau đó không lâu, Diệp Hạo Ninh vẫn đem chú chó Fox giống thuần chủng vừa mua được vài ngày cho người khác để dạy cho Tiêu Dĩnh một bài học. Quả thật anh coi cô như đứa trẻ vậy.
Diệp Hạo Ninh mà biết chuyện hôm nay, có khi đến cả bồn tắm cũng bị anh dỡ bỏ luôn ấy chứ!
Mặc quần áo rồi xuống nhà mua đồ ăn tối, cô thấy nhớ anh quá nhưng lại không mang theo điện thoại bên mình. Mà dù có mang đi nữa, chưa chắc Tiêu Dĩnh đã gọi cho anh. Chắc giờ Diệp Hạo Ninh đang ở nhà hàng, không chừng còn có người đẹp tháp tùng bên cạnh.
Vì trời quá nóng nên chẳng ai thích đi ra ngoài, dưới chung cư yên tĩnh đến đáng sợ, chỉ sót lại đâu đây tiếng rỉ rả của côn trùng.
Cầm ví tiền, mới đi được vài bước, Tiêu Dĩnh bỗng dừng lại. Một người đàn ông đứng cách cô không xa, gương mặt thanh tú nho nhã, dáng người mảnh khảnh. Anh khẽ mỉm cười rồi nói: “Tiêu Dĩnh, đã lâu rồi không gặp”.
nguồn ex04pro.wap.sh
Chương 2
Tiêu Dĩnh muốn cười đáp lại mà không sao cười nổi, cứ thế đứng ngẩn ra nhìn. Đến khi người ấy chầm chậm tiến lại gần, cô mới mở miệng cất tiếng: “Xin chào”, trong giọng nói có chút ngượng nghịu.
Ngốc quá! Cô thầm rủa mình nhưng lại chẳng thể kiểm soát được con tim đang thổn thức, dường như nó đang đập rất nhanh, từng hồi từng hồi. Một cảm giác đau âm ỉ lan dần nơi lồng ngực.
Trần Diệu! Một Trần Diệu cách biệt hai năm chín tháng cuối cùng đã quay về trước mặt cô với nụ cười và hơi thở quen thuộc. Dường như mọi thứ chẳng có gì thay đổi, cứ như thể họ vừa mới chia tay ngày hôm qua vậy.
“Chẳng phải tối nay họp lớp sao?”. Một lúc sau, cô nghe thấy giọng mình có vẻ khá hơn, chí ít cũng đã hồi phục được tám chín phần.
“Vậy còn em?”. Trần Diệu hỏi ngược lại. “Sao em không đi?”.
Điều này còn phải hỏi nữa ư?
Như đọc được suy nghĩ của cô, anh cười: “Thật ra người anh muốn gặp không nhiều đâu”. Lời nói chân thành cùng cặp mắt sáng khiến Tiêu Dĩnh chợt nhớ đến một đêm của nhiều năm về trước, khi anh cùng cô nằm trên bãi cỏ, đột nhiên anh quay đầu sang nhìn cô trong giây lát, ánh mắt anh khiến mọi ánh sáng xung quanh bỗng chốc trở nên ảm đạm, tăm tối.
Thật đáng ghét! Chẳng phải đã bảo phải quên tất cả rồi ư, cớ sao lại tự mình sa vào những hồi ức xa xưa ấy chứ?
Tiêu Dĩnh cảm thấy lo sợ, dường như cô đang quay trở lại những ngày tháng đen tối đó, ngày nào cũng chỉ có hồi ức, chỉ biết đến kỷ niệm, dường như ngoài hít thở ra thì ký ức là nguồn sức mạnh duy nhất để cô cố gắng tiếp tục cuộc sống....
« Trước12345...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00060s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Lamborghini Huracán LP 610-4 t