Pair of Vintage Old School Fru
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 02:56,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38502 Views


Cô bắt đầu thấy đầu óc choáng váng, dù rằng trước khi ra khỏi nhà, cô đã uống một cốc nước mật ong nhưng sao giờ đã đói đến hoa cả mắt.
Cửa hàng đồ ăn nhanh nằm ngay phía ngoài cửa lớn của khu chung cư, cô đã nhìn thấy từ xa nhưng lại không dám tiến về đó. Trần Diệu đột ngột xuất hiện trước mặt cô như một rào cản ngăn cách mọi thứ, thậm chí đến cả không khí cũng như loãng ra khiến hơi thở của cô cũng trở nên khó khăn.
Cô lặng lẽ xiết chặt bàn tay, thầm nghĩ, cũng may vẫn còn đường rút lui.
“Tiểu Dĩnh…”.. Thấy cô nãy giờ không phản ứng gì, Trần Diệu liền thay đổi cách xưng hô, chỉ có điều những lời sau chưa kịp nói thì người con gái đang im lặng đó bỗng quay đầu bỏ đi.
Như thể chạy trốn trong tuyệt vọng.
“Tiểu Dĩnh!”. Anh đuổi theo, nắm lấy tay cô.
Anh cảm nhận rất rõ cô đang run rẩy, liền buông lỏng tay ra. Kì thực anh không dùng nhiều sức đến mức làm đau cô, đó chỉ là phản xạ vô thức của anh mà thôi.
Giọng nói của anh rất trầm, so với lúc nãy, không khí bây giờ xem ra còn nặng nề hơn: “Chúng ta không thể nói chuyện thoải mái với nhau được sao?”
Tiêu Dĩnh cụp mắt xuống. Một lát sau cô mới ngẩng lên nhìn anh, ánh mắt dưới màn đêm trở nên sâu thẳm khác thường: “Anh muốn nói gì đây?”.
Sự dịu dàng trong câu hỏi khiến Trần Diệu chợt ngẩn người, tưởng như được trở lại những ngày tháng trước đây, lúc đó cô thường hay hỏi anh: “Anh muốn dẫn em đi đâu chơi?”, “Hôm nay anh đi chơi cùng em được không?”… với gương mặt đẹp tựa như đóa cúc dại nở rộ dưới ánh bình minh, dịu dàng mà rạng rỡ.
Trần Diệu mất một lúc mới lấy lại được giọng nói bình thường, anh nhìn cô, cất tiếng: “Nói gì cũng được, nói cho anh biết, em sống vui vẻ chứ?”.
“Vui!”. Tiêu Dĩnh không suy nghĩ trả lời ngay.
“Thật ư?”. Trần Diệu nghi ngờ, điều này hoàn toàn khác so với những gì anh được nghe.
“Đương nhiên là thật rồi!”. Bị chạm vào lòng tự ái, cô ngước mắt nhìn, giọng nói cũng trở nên cao và trong hơn: “Chuyện này còn phải nghi ngờ nữa sao? Hay là anh nghĩ em không xứng đáng được hưởng hạnh phúc?”.
Trần Diệu im lặng, môi khẽ giần giật như muốn nói điều gì nhưng rồi lại thôi. Trước mặt anh, Tiêu Dĩnh lúc này giống như một con thú nhỏ đang bừng bừng khí thế tấn công, đôi mắt đen sẫm chứa đầy sự giận dữ, chỉ cần một chút bất cẩn, anh sẽ bị thiêu cháy, thậm chí bị nổ tung.
Anh đã quá quen với điều này, đã hiểu rõ từng biến đổi nhỏ trong hành động và tâm trạng của cô. Hơn hai mươi năm, những kí ức để lại trong lòng cô quá nặng nề và sâu đậm, sao có thể dễ dàng xóa bỏ? Vì thế, anh biết cuộc nói chuyện ngày hôm nay khó có thể tiếp tục được nên quyết định tạm thời rút lui.
Trần Diệu bình tĩnh nói: “Đương nhiên là anh mong em được hạnh phúc! Tuần này em có rảnh lúc nào không? Mình cùng đi ăn nhé!”. Rồi anh rút điện thoại ra, đưa sang cô: “Cho anh số điện thoại của em nhé!”.
Tiêu Dĩnh không đưa tay ra, chỉ nói: “Số điện thoại của em chưa đổi, dĩ nhiên, nếu anh vẫn còn nhớ!”.
Cơ hồ những lời ấy vừa làm khó anh lại vừa mỉa mai anh. Nói xong, cô quay người bỏ đi, từng bước từng bước nặng nề giẫm lên nền xi măng rắn chắc, làm chấn động cả con tim đang tê tái.
Không ngoảnh đầu lại nhưng Tiêu Dĩnh biết đôi mắt anh vẫn đang dõi theo, ánh mắt ấy sáng long lanh như nhìn thấu tâm can cô, làm cô cảm thấy mất tự nhiên.
Đã hơn một lần, khi tưởng tượng đến lúc Trần Diệu trở về, cô tự nhủ mình phải tỏ ra bình tĩnh, kiên định, hồ hởi đón nhận ánh mắt anh, rồi ung dung, nhàn nhã nói chuyện trên trời dưới đất, tiếp đó lại làm như vô tình tiết lộ tình hình bản thân gần đây, dĩ nhiên là những chuyện hạnh phúc không gì sánh bằng… Nhưng rốt cuộc, cô vẫn không thể thể hiện được phong thái hoàn mĩ đó. Vả lại, cuộc hôn nhân của cô thực sự là đang chấp chới nơi bờ vực, nó chẳng giúp gì cho cô trong hoàn cảnh này. Nếu để Trần Diệu biết thì thật là mất mặt. Xét cho cùng, sau khi rời xa anh, cuộc sống của cô cũng chẳng có gì vui vẻ cả.
Về đến chung cư, Tiêu Dĩnh vẫn còn hồn xiêu phách lạc, buồn bực nhìn chăm chăm xuống sàn nhà lát đá cẩm thạch sáng bóng. Khi ngẩng đầu lên, cô giật thót mình vì có người đang đứng trước mặt.
Hai tay đút vào túi quần, dáng vẻ hào hoa phong nhã, Diệp Hạo Ninh khẽ nhíu mày: “Làm gì mà như gặp phải ma vậy?”.
“Sao anh lại ở đây?”. Cô ngạc nhiên, đưa tay nhấn nút thang máy rồi liếc nhìn Diệp Hạo Ninh. Hình như anh vừa uống rượu, chân mày cùng khóe mắt đều mang dáng vẻ mơ màng, thần sắc mệt mỏi, cặp mắt dường như như sâu hơn.
Ra khỏi thang máy, đến cửa nhà cô anh mới nói: “Anh bỏ quên đồ ở nhà em!”.
“Đồ gì?”.
Anh như mất kiên nhẫn, nói to: “Chìa khóa nhà!”.
Bước vào phòng, Tiêu Dĩnh chẳng thèm để mắt đến anh, đi đến mở tủ lạnh. Cái dạ dày trống không của cô cần được lấp đầy ngay lập tức, cho dù chỉ là qua quít. Lôi ra hai quả trứng gà, một túi cải bẹ, cô quay người định vào bếp tìm mì ăn liền thì trông thấy Diệp Hạo Ninh đã đứng đằng sau.
Cô chẳng lấy làm lạ vì xưa nay động tác của anh vốn rất nhẹ nhàng. Trước đây, lúc còn ở thành phố C, khi tình cảm của hai người vẫn chưa trở nên xấu đi, có lúc đang nghiền ngẫm công thức nấu ăn, vô tình ngẩng đầu lên, cô thấy anh đã về nhà từ lúc nào, đang nhẹ nhàng nghiêng người tựa vào cạnh cửa. Dường như anh rất thích nhìn cô nấu ăn, có lần còn đi lại gần, bất ngờ nhè nhẹ ôm lấy cô từ phía sau, mặt anh áp vào má cô. Dù thấy nhột vì hơi thở nóng rẫy của anh phả lên mặt nhưng cô lại chẳng muốn vùng ra.
Đó là quãng thời gian đẹp nhất sau hôn nhân, bất kể là tiếp xúc thể xác hay giao tiếp ngôn ngữ họ đều hòa hợp hơn bây giờ rất nhiều.
Còn giờ thì… Cô thuận chân đóng cửa tủ lạnh, đi ngang qua Diệp Hạo Ninh, mắt vẫn không liếc nhìn.
Nhưng Diệp Hạo Ninh lại không coi cô như không khí, chậm rãi nói sau lưng: “Lại là thức ăn nhanh à?”.
“Ờ”. Cô thuận miệng đáp trả: “Chưa ăn cơm tối”.
“Vậy lúc nãy em xuống nhà làm gì?”.
Cô ngớ người rồi quay đầu lại, đối diện với khuôn mặt điển trai đó, có lẽ do ánh đèn phản chiếu nên cô có cảm giác nét mặt anh mơ mơ hồ hồ.
Tim đập nhè nhẹ, khẽ nhíu mày, cô hỏi: “Anh đã nhìn thấy gì rồi?”.
Anh vẫn giữ nguyên giọng điệu sắc sảo khó hiểu: “Tiêu Dĩnh, em sợ gì chứ?”.
“Em sợ gì nào?”.
Cô cao giọng, thẳng người lên một cách tự tin. Dáng vẻ đó dường như làm anh thấy buồn cười, anh khẽ nhếch mép, nhìn cô không nói gì, tỏ vẻ không thèm chấp chuyện nhỏ nhặt.
Tiêu Dĩnh bị chọc liền xù lông lên.
Chẳng nhớ từ khi nào, con người này đã ra bộ hiểu rõ tất cả suy nghĩ, tâm tình của cô, còn cô lại không thể nắm được những cảm xúc vui buồn của anh. Thế nên, mỗi lần xảy ra xích mích hay tranh cãi, anh luôn có đủ tư cách để xem thường cô, nhìn cô như nhìn một đứa trẻ ngỗ nghịch.
Đang bặm môi, nắm chặt tay nhưng chợt nhận ra mình đang cầm quả trứng, Tiêu Dĩnh hít một hơi thật sâu, rồi quay người bỏ đi.
Bực quá! Đến cả cái ống dẫn khí ga như cũng muốn đối đầu với cô. Không hiểu nó bị làm sao mà đánh lửa cả buổi chẳng lên, cô kiên nhẫn thử đến lần thứ tư mà vẫn không được. Ngay lúc Tiêu Dĩnh định tiếp tục thử lại lần nữa thì chợt có tiếng động, chưa kịp phản ứng gì thì cô đã bị ai đó tóm chặt lấy bả vai, lưng đè mạnh vào thành bếp bằng đá cẩm thạch.
“Anh bệnh à?”. Tiêu Dĩnh hét lên rồi nghiến chặt răng, giơ tay đẩy Diệp Hạo Ninh.
Anh cúi đầu xuống, bình tĩnh không nói lời nào, nhẹ nhàng để tay cô cố định trước ngực, rồi đặt lên môi cô một nụ hôn mãnh liệt. Như đã dự liệu, cô chống trả gay gắt, nhưng đôi môi mềm mại, ấm áp mang vị ngọt của mật ong cùng xúc cảm tuyệt vời lúc này khiến anh khó lòng buông ra. Anh tạm dừng trong giây lát, ánh mắt hơi tối lại, rồi tiếp tục hôn sâu hơn, không để cô có cơ hội kháng cự.
Tiêu Dĩnh hơi bất ngờ vì đã lâu rồi họ không hôn nhau. Một tháng? Hai tháng? Hay là lâu hơn, cô không nhớ nữa? Vốn tưởng hai người đã chẳng còn hứng thú gì với nhau nhưng lúc này, cô mới nhận ra cảm giác ấy vẫn rất quen thuộc. Cô bất giác hé miệng, quấn vào lưỡi anh, mùi rượu mát lạnh cùng hơi thở của Diệp Hạo Ninh hòa quyện vào nhau tạo nên vị cay cay khiến cô như nghẹt thở. Cô nhíu mày, muốn trốn tránh nhưng bị anh ôm chặt, không tài nào cử động được. Người đó đã trở nên thô bạo thế này từ lúc nào vậy? Cô mơ màng nghĩ, đầu óc càng lúc càng nặng, có lẽ vì thiếu oxy hoặc do mùi cồn phảng phất của rượu tạo nên. Cuối cùng, cô quyết định gạt hết mọi suy nghĩ, để cảm xúc tự do đi hoang theo bản năng, trọng lực toàn thân nghiêng về phía thành bếp. Đá cứng làm đau cô nhưng Tiêu Dĩnh bất chấp, chỉ sợ mất sức, đứng không vững thôi.
Đến khi Diệp Hạo Ninh dừng lại, Tiêu Dĩnh vẫn như đang ở trên mây, chỉ nghe tiếng anh nhẹ thoảng bên tai: “Về nhà với anh!”.
Cô thở hổn hển, thoáng sửng sốt, không kịp phản ứng lại. Vẻ mặt Tiêu Dĩnh lúc này làm Diệp Hạo Ninh tức điên lên dù biết rõ là tâm trí cô chưa kịp hoàn hồn. Mặc dù ánh mắt vẫn lạnh lùng, nhưng khóe môi nhìn như đang cười, anh hỏi nhẹ nhàng, chậm rãi: “Không phải là em đã quên mình còn có nhà đấy chứ?”....
« Trước123456...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00048s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện