Insane
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 14:57,Ngày 21/06/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Hôn Nhân Giấy

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 39230 Views



Nhưng hai cô gái kia lại không cho Cố Tiểu Ảnh một chút ít cơ hội giải thích. Ngay sau kỳ nghỉ, đợi cô quay về thành phố G, là cô đã bị triệu đến nhà Đoàn Phỉ để thẩm vấn ba bên. Tất nhiên không khí cuộc thẩm vấn rất thoái mái. Để dưỡng thai cho tốt, Đoàn Phỉ còn bật cả nhạc Mozart. Nhưng hai người lại trách móc gay gắt quá mức, vì lẽ không được chứng kiến tận mắt, nên cứ chằm chằm nhìn Cố Tiểu Ảnh đến hơn nửa tiếng đồng hồ mới vào chủ đề chính.

Người hỏi đầu tiên là Hứa Tân: “Con ruồi kia, mau kể đêm động phòng hoa chúc của cô đi.” Đoàn Phỉ vừa xoa cái bụng bầu sáu tháng vừa nhìn Cố Tiểu Ảnh với nụ cười gian ác: “Người nào lao vào người nào trước? Cố sư muội, có phải cô đã vật ngã trưởng phòng Quản đẹp trai lịch lãm trong đêm làm cô dâu không?”



“XCố Tiểu Ảnh phì nước bọt ra ngoài.

“Chẳng sạch sẽ chút nào cả!” - Hai cô gái đều nhìn Cố Tiểu Ảnh với ánh mắt chê tránh, rồi cúi xuống kiểm tra quần áo mình. Cố Tiểu Ảnh tức đến nỗi phát sặc, nhưng hai cô gái không vừa kia chẳng ai thèm rót giúp cho cốc nước.

Cố Tiểu Ảnh uất ức tự rót nước cho mình để hạ hỏa, rồi căm thù nhìn hai cô gái trước mặt, chỉ thấy họ đang cười thoải mái như hoa cúc mùa thu.

Đúng lúc đó thì điện thoại của Cố Tiểu Ảnh vang lên, số điện thoại lạ.

Tiện tay bấm phím nghe, mào đầu là cách xưng hô điển hình của Cố Tiểu Ảnh: “Alô, alố, alồ!”

“Cái gì?” - Giọng đàn ông trung tuổi, khẩu âm rất lạ, Cố Tiểu Ảnh phản ứng không kịp.

Bên kia hỏi lại vẻ ngạc nhiên: “Vợ Quản Đồng đấy à?”

Ôi, bố Quản Đồng sao?! Cố Tiểu Ảnh lúc này mới nhận thức được tình hình, đứng đờ ra mất mấy giây, ấm ứ trong cổ không nói nên lời, mãi mới lùng búng hỏi: “Bố ạ?”

“À… ” - Quản Lợi Minh cuối cùng cũng nhận ra Cố Tiểu Ảnh, bắt đầu oang oang hỏi: “Tiểu Ảnh hả? Quản Đồng đi đâu rồi, sao bố không tìm được nó? Gọi vào đi động cũng không có ai nhận, bố cũng không biết số điện thoại cơ quan nó thế nào.”

“Dạ, hay là anh ấy đang họp”, Cố Tiểu Ảnh thật thà hỏi: “Bố ơi, bố có chuyện gì ạ? Con có thể gửi tin nhắn cho anh ấy, như thế họp xong anh ấy sẽ đọc được.”



“Cũng chẳng có chuyện gì, chỉ là mẹ con nhớ nó, muốn nó lúc nào có thời gian thì năng gọi điện về một chút.” - Quản Lợi Minh nói to quá, Cố Tiểu Ảnh khẽ để di động xa ra một chút, rồi trả lời: “Dạ, được ạ, con sẽ bảo anh ấy, bố mẹ chú ý giữ gìn sức khỏe nhé

Vừa trả lời vừa ngẩng đầu, thấy hai cô bạn đang nhìn mình một cách hiếu kỳ. Quản Lợi Minh vẫn hùng hồn: “Được rồi, các con không phải lo, bố mẹ đều khỏe cả, trông cháu cho các con không thành vấn đề. Quản Đồng cũng lớn tuổi rồi, các con cũng phải gấp lên, tuổi nhiều rồi sinh con không tốt…”

Cố Tiểu Ảnh không biết phải nói gì.

Quản Lợi Minh không thấy Cố Tiểu Ảnh nói năng gì, lại tiếp tục: “Người trong thôn mình bằng tuổi các các con đã sinh con từ lâu rồi, các con cũng đã lấy nhau, đừng nấn ná thêm nữa…”

Cố Tiểu Ảnh không nhịn nổi ngắt lời: “Bố ơi, con đang ở ngoài, không tiện nói chuyện, bao giờ về nhà con bảo Quản Đồng gọi điện cho bố nhé.”

“Hả? Đang ở ngoài à?” - Bố Quản Đồng kinh ngạc: “Con không phải đang ở nhà nấu cơm à? Đã năm giờ hơn rồi, chẳng phải là Quản Đồng sắp đi làm về rồi hay sao? Sao con chưa nấu sẵn cơm nước chờ nó à?”

Cố Tiểu Ảnh nghe đến đây, mồm há to, mắt chớp lia lịa, ngạc nhiên quá đỗi.
Hứa Tân với Đoàn Phỉ cũng ngớ người, cùng dỏng tai nghe tiếng nói trong điện thoại.

Quản Lợi Minh không nghe tiếng Cố Tiểu Ảnh trả lời, đành tự nói với mình: “Quản Đồng đi làm rất vất cả, bố mẹ lại không ở cùng. Dù sao con cũng không phải đi làm, nên ở nhà chăm sóc chu đáo cho nó, không nên suốt ngày ra ngoài chơi…”



Cuối cùng đợi đến lúc Quản Lợi Minh ngừng máy, mặt Cố Tiểu Ảnh xám lại.
Bởi vì ông nói quá to, Hứa Tân và Đoàn Phỉ nghe được đến tám chín phần, lúc này đang nhìn Cố Tiểu Ảnh với ánh mắt thông cảm.

Vừa ngẩng đầu lên, Cố Tiểu Ảnh đã thấy hai khuôn mặt đó, hết chịu nổi xua tay: “Nghe thấy chưa? Bố chồng em đã quyết tâm đào tạo em thành một nàng dâu tam tòng tứ đức thời đại mới đấy. Giá trị của em, ngoài việc sinh con ra thì chỉ có giặt giũ, nấu cơm, dọn nhà chồng. Con trai ông ấy có sự nghiệp, rất vất cả, mà em lại là đứa không cần đi làm, rỗi hơi đi chơi suốt ngày, bởi thế cần biết hết hơi hết sức cho gia đình, có chết cũng vui lòng”.

Càng nói càng tức, không nhịn được lại đập bàn, trợn mắt nói: “Hai người nói xem, em có rỗi rãi không?”.

Hứa Tân vừa uống một hớp trà sữa mà than thở: “Hôn nhân quả là con dao hai lưỡi”.

Đoàn Phỉ cũng uống một ngụm nước, cười hỏi: “Học kỳ này em có bao nhiêu giờ lên lớp?”.

Cố Tiểu Ảnh thở dài, nhăn nhó thả phịch người xuống ghế sôfa: “Nói ra hai người lại không tin, học kỳ này cộng cả sinh viên chính quy và chuyên ngành là 24 tiết, còn phải giúp giáo viên hướng dẫn viết một chuyên đề, tham gia công trình nghiên cứu khoa học cấp tỉnh, rồi còn phải ôn thi tiến sỹ nữa”.

Cô cười đau khổ: “Ai bảo giảng viên đại học là rỗi rãi? Để ông ấy thử làm xem. Nhìn thì cứ tưởng hàng ngày không phải đi làm, nhưng thử cộng các thứ chuẩn bị bài, viết luận án, nghiên cứu khoa học, soạn giáo trình, thi tiến sỹ, thi PET vào với nhau xem, 24 tiếng cũng không đủ ấy chứ! Có ngày em dạy liên tục 12 tiết, buổi tối ra khỏi lớp học mà như hồn lìa khỏi xác, chân tay rã rời không còn cảm giác, đến ngồi cũng không còn sức nữa, chứ đừng nói đến chuyện tiếp tục đọc sách! Thế mà còn bao nhiêu người bốn mươi, năm mươi tuổi vẫn chưa được phong phó giáo sư, mặt nhàu nhĩ đến mức có thể vắt thành nước mướp đắng được!”.

Cô than trời than đất: “Mệt chết mất mệt chết mất… Giờ thì em đã hiểu ra, tiền vận của Cố Tiểu Ảnh em sẽ là vật lộn trên con đường học tiến sỹ, hậu vận sẽ là lăn lộn trên con đường phong danh hiệu… sống thế nào được đây! Em chẳng muốn sống nữa!”



Hứa Tân chẳng có chút nào thông cảm, vừa uống cà phê vừa trợn ngược mắt: “Đừng có kể nghèo kể khổ để mong được sự cảm thông nữa đi! Cậu còn được nghỉ hè, nghỉ đông, mỗi năm ít nhất được nghỉ ba tháng nguyên lương, cậu còn muốn gì nữa?”

Cố Tiểu Ảnh trợn mắt nhìn Hứa Tân: “Nghỉ hè nghỉ đông cái quái gì! Đừng có nói đến nghỉ hè, năm nay nghỉ đông cũng đừng có hòng nhé, trường còn bị thanh tra chết người đấy!”

Vừa nghe đến chữ “trường bị thanh tra” là mắt Đoàn Phỉ sáng rực: “Đến lượt các em chưa?”

“Đừng có mà sung sướng như thế”, Cố Tiểu Ảnh lườm Đoàn Phỉ, “em biết các chị đã thoát rồi, chứ em thì đang trong nước sôi lửa bỏng đây”.

“Sắp tiêu rồi đấy” Đoàn Phỉ lắc đầu - “năm ngoái trường chị cũng thanh tra, giáo viên cứ là bị một trận tơi bời. Em không biết thì thôi, bài thi bao nhiêu năm đều được xem lại, cách chấm điểm trên bài thi đều có yêu cầu nghiêm ngặt, phải ghi rõ mỗi câu bị trừ bao nhiêu điểm, được bao nhiêu điểm, điểm cuối cùng là bao nhiêu; ai không có giáo án thì phải bổ sung, ai không có bảng điểm danh phải điền lại, môn nào không có bài kiểm tra, dù ban đầu đã làm bài khảo sát, cũng phải tổ chức một nhóm cán bộ lớp suốt ngày đêm làm bổ sung bài kiểm tra bằng bút đủ các loại mực khác nhau, để đề phòng bị kiểm tra xác suất… Chỉ cần người của đoàn thanh tra muốn xem, thì chỉ trong một đêm là bọn chị có thể nặn ra cho họ xem!”

“Thế chẳng phải là giả tạo bịa đặt sao?” - Hứa Tân không tin nổi mở to mắt: “Thanh tra như thế còn có ý nghĩa gì nữa?”

“Thế còn chưa là gì đâu nhé”, Đoàn Phỉ cười, “em còn chưa nhìn thấy thư viện trường chị đâu, bắt đầu xây dựng trước khi thanh tra chưa lâu, một thời gian ngắn đã mọc lên rồi! Đáng sợ nhất là, rõ ràng là một đêm trước còn đầy rác xây dựng, thế mà sáng sớm hôm sau, trước khi đoàn thanh tra đến trường ba tiếng đồng hồ, chị đi qua nhìn lại, chẳng còn thấy bóng rác rưởi đâu cả, chỉ thấy cây cối xanh tươi! Chị phục lăn đấy, phục sát đất luôn! Lúc đó chị thấy lãnh đạo trường chị còn giỏi hơn cả người ngoài hành tinh!”

Cố Tiểu Ảnh không nhịn nổi, cười bò trên ghế sôfa, cười xong lại ôm đầu đau khổ: “Làm thế nào bây giờ? Làm thế nào bây giờ? Học kỳ này mình có một chuyên đề, một cuốn giáo trình, hai cuốn luận văn, còn nhận cả một bộ tiểu thuyết nhiều tập về dịch, nếu không được nghỉ hè, nghỉ đông thì chết là cái chắc rồi?!

Hứa Tân đảo mắt: “Làm gì mà phải lo? Chẳng phải cậu có một thư ký viết luận văn vạn năng sao? Hãy để anh Quản Đồng viết hộ!”...
« Trước1...1920212223...67Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Hôn Nhân Giấy bạn có thể xem thêm hon nhan giayhon nhan giay còn nữa nè

Hôn Nhân Giấy v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00079s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện