wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 03:35,Ngày 27/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38536 Views


Diệp Hạo Ninh nghi ngờ nhìn cô: “Trông anh rất giống chuyên gia tư vấn tình cảm sao?”. Câu hỏi nhàm chán và vô vị như thế, anh thực chưa bao giờ nghĩ đến.
“Anh thử đứng ở góc độ và lập trường của đàn ông phân tích một chút xem nào!”. Tiêu Dĩnh bò lên giường, vì tóc vẫn còn ướt nên không dám nằm xuống, mà chỉ ngồi xuống bên cạnh anh, mặt tỏ vẻ nghiêm túc: “Có loại con trai nói một đằng, nghĩ một nẻo không? Rõ ràng trong lòng thích một người con gái nhưng lại giả vờ như không quan tâm, thậm chí cố ý tỏ ra ghét người con gái đó, hoặc là cố ý trêu đùa, hoặc là gây tranh cãi để giành được sự chú ý?”.
Cô mải nói về Hà Minh Lượng mà không để ý đến môi Diệp Hạo Ninh đang mím lại, ánh mắt như có vô vàn tâm sự, thần sắc hơi bất thường.
“Nét mặt anh kiểu gì vậy?”. Cô nhìn anh rồi nói tiếp: “Chẳng lẽ anh nghĩ những hành động như thế rất ấu trĩ sao? Thực ra em cũng nghĩ thế, giống như học sinh trung học mười mấy tuổi vậy, lấy việc đùa nghịch người con gái mình thích làm niềm vui, như sợ đối phương biết được tâm tư sâu kín của mình vậy…”.
Người bên cạnh cuối cùng cũng không thể chịu được, cắt ngang lời cô: “Tiêu Dĩnh, rốt cuộc em muốn nói gì?”.
“À, là chuyện Hứa Nhất Tâm và Hà Minh Lượng ấy mà. Hôm nay anh không ở đó để chứng kiến, em cảm thấy giữa hai người họ có sự mập mờ nào đó. Vốn dĩ lúc còn đi học, rõ ràng là tỏ thái độ có anh thì không có tôi, quả thật coi đối phương như kẻ thù, bây giờ lại như thế, buồn cười thật”.
“Ồ”. Diệp Hạo Nin him lặng một lúc, sắc mặt dần trở lại bình thường, có vẻ như không có hứng thú gì, chỉ nhường mày nói: “Người ta vẫn bảo “oan gia ngõ hẹp” còn gì!”.
Tiêu Dĩnh nghe thấy quen quen, nghĩ một lúc mới nhớ ra trước đây Trần Diệu cũng từng nói câu như vậy, cô nhún vai: “Có lẽ thế, dù gì hôm nào gặp mặt cũng phải làm cho Hứa Nhất Tâm thành thật nhận tội mới được”.
Diệp Hạo Ninh nhìn cô khinh thường: “Chuyện tào lao!”.
“Cái đó gọi là quan tâm đến bạn bè!”. Cô không phục, lườm anh một cái, rồi tiếp tục chất vấn: “Vừa ăn no đã nằm xuống, không sợ đầy bụng à?”.
Anh lười nhác hỏi vặn lại: “Nếu không thì phải làm sao hả?”.
“Thì vận động!”.
“Thế à?”. Có người lập tức đặt quyển tạp chí xuống, mắt sáng lên, trong lúc cô chưa kịp phản ứng gì thì một bóng người đã phủ lên cô.
“Anh định làm gì…?”. Cô đề phòng lùi về phía sau một chút.
Anh nói đầy lí lẽ: “Nghe lời em, vận động một chút”.
“Nhưng ý em nói đâu phải…”.
“Anh không cần biết!”.
“Áo ngủ trên vai cô bị kéo tuột xuống. “…Diệp Hạo NInh, anh là đồ lưu manh!”.
“Quá khen!”.
“Anh…”.
Âm thanh lên án cuối cùng đã bị chon vùi bởi hai đôi môi đã quyện chặt vào nhau…
Ngày hôm sau, Tiêu Dĩnh bãi công.
“Một người nào đó” quen dậy trễ, còn cô lại cố tình ngủ dậy trễ hơn, đến khi nghe tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, cô vẫn lười nhác trên giường không chịu dậy, tiếp tục giả vờ ngủ.
Diệp Hạo Ninh đi đi lại lại hai vòng trong phòng một cách vô vị, không có việc gì làm, cuối cùng không còn cách nào khác, đành gọi cô dậy: “Mau dậy làm bữa sáng đi, anh đói rồi!”.
“Hừ…”. Tiêu Dĩnh rên ri vùi mặt vào chăn, không chịu được nói một tiếng lạnh nhạt: “Anh là heo sao?”. Cô thấy đắc ý vì cuối cùng đã tìm được điểm yếu để quản chế anh. Thật là tốt! Kĩ năng nấu cơm bình thường lúc này lại trở thành vũ khí để cô giành ưu thế.
Không dậy, nhất định không dậy, anh đói chết cũng kệ! Thật là đáng đời, cho anh biết sau này nên tiết kiệm chút sức lực. Nhưng chẳng đắc ý được bao lâu, cô nghe thấy một tiếng “bíp”, hóa ra điều hòa đã bị tắt.
Mặc dù là đầu tháng chin rồi nhưng nắng gắt cuối thu vẫn rất “lợi hại”, Tiêu Dĩnh vốn rất sợ nóng, lúc này chưa khỏi sững sờ, chưa kịp thò đầu ra khỏi chăn thì chiếc chăn mỏng đắp trên người đã bị ai đó lật lên.
Diệp Hạo Ninh đứng nhìn cô, tay cầm điều khiển điều hòa, khẽ nhướng mày, hỏi: “Không nóng sao?”.
Cô tức điên lên, trợn mắt nhìn anh hai giây rồi trở mình, quay lưng về phía anh: “Rất mát!”.
Mấy giây sau, Diệp Hạo Ninh đứng trong căn phòng khách, thoải mái hỏi: “Vậy bây giờ thì sao?”.
Làm sao mà ngủ được nữa chứ?
“Diệp Hạo Ninh, anh vô duyên quá đấy!”. Tiêu Dĩnh ngồi dậy, đầu tóc bù xù, mặt tức giận, tiện tay ném luôn cái gối của anh đi, giương mắt nhìn không khí lạnh tàn nhẫn lưu chuyển trong phòng khách chứ không phải phòng ngủ.
Cô nhảy xuống giường, dép trong nhà cũng không thèm đi, bước qua chiếc gối rơi giữa sàn, tiến thẳng đến trước mặt anh, cướp cái điều khiển: “Trả em…”
Diệp Hạo Ninh giow tay lên cao, vừa tránh nanh vuốt của cô, vừa như khó chịu nói: “Trước khi nói chuyện thì nên đi đánh răng!”.
Cô sững sờ một lúc, bất giác ngậm chặt miệng, lùi về phía sau, nào ngờ khi ngẩng đầu lên, cô trông thấy trong đôi mắt kia ẩn chứa một nét cười giễu cợt. Lúc này, cô mới biết mình bị trêu, cô trợn mắt nhìn anh, lạnh lùng nói: “Em không đánh răng, sau này đừng động vào em nữa!”.
Anh cũng nhướng mày đáp: “Điều đó không phải chỉ mình em nói là được”. Chưa nói dứt câu, anh đã bước lên phía trước. Mắt nhìn khuôn mặt đang cúi xuống, Tiêu Dĩnh không nói lời nào nữa, lập tức quay đầu, bước vào phòng tắm.
Sau khi đóng mạnh cánh cửa, vẫn còn nghe tiếng cười của ai đó bên ngoài vọng lại, cô nhìn vào gương, nghiến răng mắng vài câu, sau đó mới chậm chạp bóp kem đánh răng.
Cuối cùng, không phải là tình nguyện đi làm bữa sáng mà vì sau khi súc miệng xong, Tiêu Dĩnh cũng thấy đói, cô liền chạy vào bếp vo gạo nấu cháo. Bực mình vì tủ lạnh trống trơn, cô đứng một hồi, suy nghĩ xem nên dùng gì để nấu cháo thì tốt?
Cô bận rộn như một người giúp việc thật sự, còn Diệp Hạo Ninh thì lại tiếp tục làm đại thiếu gia, nhãn rỗi ngồi trên ghế sô pha đọc báo, thi thoảng liếc mắt vào bếp như khảo sát tiến độ công việc.
Tiêu Dĩnh lấy hai quả trứng muối cuối cùng trong tủ lạnh ra, trong lòng thầm nghĩ, để xem lát nữa anh có ăn nổi không.
Nào ngờ vừa đặt thức ăn lên bàn, Diệp Hạo Ninh không nói nửa câu, cầm đũa lên ăn, dáng vẻ rất hứng khởi.
Quan sát anh một lúc, cô nghi hoặc: “Ngon không?”.
“Cũng được”.
Cô càng không thể hiểu nổi, điều này không phù hợp với tính cách hay bắt bẻ về thức ăn từ trước đến nay của anh, do đó lại hỏi: “Tối hôm qua cũng ăn cháo trứng muối, chỉ mới cách có tám tiếng rưỡi, hai bữa liên tục như thế mà anh không thấy chán à?”. Lẽ ra anh phải rất không vừa ý mới đúng chứ!
Diệp Hạo Ninh dừng đũa, quay đầu nhìn cô, cười nhẹ: “Giống như việc ngày nảo anh cũng nhìn thấy em vậy, có thấy ngán đâu!”.
Ăn xong bữa sáng, anh kéo cô ra khỏi cửa: “Chủ nhật nên ra ngoài vận động nhiều vào, nếu cứ ở lì mãi trong nhà sẽ càng ngày càng béo ra đấy!”.
“Chủ nhật là ngày nghỉ, phải ở nhà nghỉ ngơi chứ!”. Miệng cãi nhưng bước chân cô lại vâng lời anh tiến lên phía trước, một hồi sau, như nghĩ ra điều gì, cô liền cấu mạnh vào bả vai anh: “Anh đang ám chỉ em béo hả?”.
Người bên cạnh khẽ huýt sáo: “Hơi hơi. Anh không ám chỉ em béo…”. Trông thấy bàn tay kia đã buông ra, anh lại nói: “Anh chỉ “nói rõ” thôi!”.
Cô ngẩn người, thẹn quá hóa giận, vừa định hạ tay xuống cấu lần nữa thì cửa thang máy đã mở ra, bước vào là cặp vợ chồng ở tầng dưới đã từng chào hỏi Tiêu Dĩnh đôi lần. Bà vợ thân thiện gật đầu với cô, rồi cởi mở hỏi: “Đi dạo phố cùng bạn trai đấy à?”.
Ở đây, rất ít người biết cô đã có chồng, chứ không thì lần trước các đồng nghiệp trong công ty đã chẳng trợn tròn mắt, há hốc miệng.
Cô còn chưa kịp đáp trả thì Diệp Hạo Ninh đứng bên cạnh ho nhẹ một tiếng: “Thưa dì, cháu là chồng của Tiêu Dĩnh” rồi nở nụ cười ấm áp, lễ phép với người đối diện đang tròn mắt vì kinh ngạc.
Khi ra khỏi thang máy, bốn phía không có người, anh mới siết chặt vòng tay quanh eo cô, nói giọng châm biếm: “Anh giống hệt tình nhân lén lút của em, em không là minh tinh màn bạc thật uổng phí, che giấu đời tư giỏi thật!”.
“Thế anh muốn em thế nào? Chẳng lẽ gặp ai cũng bảo “tôi có chồng tồi nhá” à?”. Cô quay lại, vẻ mặt dương dương tự đắc, nói: “Với lại, tướng mạo, tuổi tác, khí chất trẻ trung, nhí nhảnh vốn chẳng phải lỗi của em”.
Diệp Hạo Ninh mỉm cười, mở khóa xe, tự tay mở cửa bên ghế tay lái rồi nói: “Vào đi!”.
Cô hoài nghi: “Làm gì thế?”.
“Em chẳng phải nói có bằng lái sao, có mang theo không?’.
“Có đem theo đây!”. Cô giơ túi xách lên: “Ngày nào nó cũng nằm trong túi xách của em”.
“Vậy thì lái xe đi!”.
Tùy tiện giao cho cô một chiếc xe hơi hàng hiệu mới toanh trị giá hàng chục triệu, chủ nhân chiếc xe ắt hẳn phải có tâm lí vững vàng lắm đây.
Mà Diệp Hạo Ninh lại chính là loại người này.
Anh ngồi ở ghế phụ, ngay cả dây an toàn cũng không thắt, tỏ ra hoàn toàn tin tưởng vào cô, chỉ nhìn về trước, nói: “Đi thôi!”.
Tiêu Dĩnh hai tay nắm chặt lấy vô lăng, hỏi: “Anh thật sự muốn em lái ra tiệm rửa xe ư?”. Mặc dù chỗ cần đến chỉ cách đây hai đoạn đường nhưng đã hai, ba năm nay không đụng đến xe, trong lòng cô không khỏi lo lắng....
« Trước1...3031323334...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00068s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

XtGem Forum catalog