Old school Easter eggs.
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 18:58,Ngày 27/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38550 Views


Vẫn là giai điệu tươi vui của bài hát Hai con hổ, Diệp Hạo Ninh cười rồi bước ra phòng khách, còn cô vẫn ngồi trên giường, một lúc sau mới nghe điện thoại.
Tiếng nói của Trần Diệu cất lên: “Về đến nhà chưa?”.
“Rồi”. Bây giờ Tiêu Dĩnh mới nhớ ra Trần Diệu có dặn trước khi cô lên xe là về đến nhà gọi lại cho anh nhưng cô lại quên khuấy mất.
Anh dường như nhẹ nhõm hẳn, liền cười nói: “Vậy thì tốt”, ngừng lại một lát, anh lại hỏi: “Đã ngủ chưa?”.
Trước đây cũng luôn như thế, anh nhắn tin cho cô, hỏi cô “đã ngủ chưa” hoặc “đã dậy chưa”. Mặc dù không nghe thấy giọng nói nhưng cô có thể hình dung ngữ điệu và ngữ khí trong câu anh hỏi, cũng giống như bây giờ, dịu dàng như nước. Khi đó, cô nằm trên giường, cuộn tròn trong chăn, mượn ánh đèn trắng mờ ảo, từng chữ từng chữ trả lời tin nhắn. Có lần, vào buổi tối, mặc dù rất buồn ngủ nhưng cô không nỡ nói lời tạm biệt, dù ngày nào cũng gặp nhưng cô chẳng đành lòng nói “chúc ngủ ngon”, cho đến khi anh chủ động nói: “Cô bé ngốc, ngủ thôi, tắt máy nhé!”, cô mới cười rồi tắt máy, bình an ngủ một đêm ngon lành.
Nhưng bây giờ, cô ngủ hay chưa thì có liên quan gì với anh chứ?
Nghĩ vậy, cô lạnh nhạt nói: “Chưa”. Thực ra, nỗi đau trong lòng cô đã trở nên rất nhỏ, dường như chỉ cần hít thở là có thể lãng quên.
Trần Diệu không nói gì, cũng không cúp máy ngay, căn phòng bỗng trở nên yên tĩnh lạ thường, Tiêu Dĩnh cúi đầu nhìn chiếc ga giường lộn xộn, không gian tĩnh lặng đến mức cô có thể nghe thấy tiếng thở của anh, hoặc mơ hồ chỉ là do cô tưởng tượng qua hơi thở của cô.
Một tiếng động đột ngột vọng đến từ trong bếp, cô ngó ra, vội nói: “Nếu không có việc gì, em cúp máy đây”.
Đây là lần đầu tiên cô cúp máy trước Trần Diệu. Bước ra ngoài, cô thấy Diệp Hạo Ninh đang đi loanh quanh, không ngừng lật tìm các ngăn tủ bếp.
“Anh làm gì thế?”.
Anh lại mở một ngăn tủ trên tường, nhìn ngó, sau đó mới quay sang, nói: “Anh đói rồi!”. Giọng nói của anh lúc này rất tội nghiệp, vừa hiếm gặp lại vừa rất hay.
“Đồ ăn để ở trong tủ lạnh, anh mở mấy cái đó ra làm gì?”.
Vẻ mặt anh thoáng giận dỗi, buồn bực: “Trong tủ lạnh toàn đồ thừa”.
Đúng rồi, từ trước đến nay anh không ăn cơm thừa bao giờ. Biết thế nhưng Tiêu Dĩnh vẫn than vãn: “Tại sao anh lại nhiều tật xấu thế chứ? Đâu phải là thuốc độc!”. Trong tủ thật sự không có đồ ăn tươi, lúc tối cơm có thừa một ít, cô đã dùng giấy bọc lại, định ngày mai ăn tạm.
Nghe Diệp đại thiếu gia bắt bẻ, cô chẳng biết phải trả lời thế nào.
“Đi ra ngoài ăn cơm với anh!”. Diệp Hạo Ninh nói.
Đã muộn như vậy rồi, đi đâu ăn chứ? Hơn nữa cô đang rất mệt, thật sự không chiều nổi sự cao hứng của anh. “Rốt cuộc anh muốn ăn gì? Mì tôm được không?”. Dù biết anh không ăn nhưng cô vẫn thuận miệng hỏi.
Quả nhiên anh lập tức chau mày, nhìn cô: “Đó là đồ ăn cho người sao?”.
“Ừ”. Cô đáp trả: “Loại người như anh, thật khó hầu hạ!”. Cô cố tình nhấn mạnh trọng âm, dường như hơi nghiến răng nghiến lợi. Nhưng anh không thèm chấp nhặt, nhướng mày cười, vẻ mặt ngây thơ, vô tội: “Đột nhiên anh muốn ăn cháo thịt nạc với trứng muối”.
Nếu không phải Diệp Hạo Ninh từ trước đến nay chưa bao giờ vào bếp thì Tiêu Dinh cũng chẳng muốn nửa đêm còn vo gạo nhóm lửa, bận bịu như một bà nội trợ thật sự. Lúc này, điều cô muốn làm là tiếp tục đắp mặt nạ, việc mà cô đang làm dở lúc nãy, sau đó ngâm mình nửa tiếng trong bồn tắm, rồi cuối cùng ngủ một giấc ngon lành. Nhưng chẳng mấy khi thấy Diệp Hạo Ninh ngoan ngoãn như vậy, hai tay buông thõng đứng bên cạnh, nhìn cô tỉ mỉ vo gạo rồi cho vào nồi áp suất. Cô bỗng thấy vô cùng cảm động, bời vì anh là người rất quán triệt lời dạy của người xưa – “quân tử không vào bếp”. Trước đây, ở thành phố C, anh chỉ nói đến ăn cơm chứ chưa bao giờ cầm một cái nối, cái bát hay cái thìa nào cả. Mặc dù bây giờ anh không giúp gì nhưng việc anh chịu đứng như thế này đã khiến cô rất hài lòng rồi. Thế nên cô quyết định cam tâm tình nguyện bận bịu nấu đồ ăn đêm cho anh.
Đặt nồi lên bếp lửa, Tiêu Dĩnh lau sạch tay, quay đầu lại nói: “Nấu cái này, anh nhất định phải ăn hết cho em!”.
Diệp Hạo Ninh không trả lời, cảm giác tim đập hơi nhanh, đôi mắt sâu thẳm đang chăm chú nhìn cô.
Tiêu Dĩnh không buồn để ý, quay người đi vào trong, bất ngờ bị anh kéo lại.
Vừa nấu ăn xong nên thấy hơi nóng, vừa hay ngón tay mát lạnh của anh chạm vào người khiến cô thấy vô cùng thoải mái.
Cô không rút tay lại, chỉ hỏi: “Anh làm gì vậy?”.
Diệp Hạo Ninh vẫn không nói gì, cứ nhìn cô mãi, rồi đột nhiên nói: “Tâm trạng em hôm nay rất tốt phải không?”.
Cô hoàn toàn không hiểu anh có ý gì.
Anh cười, đưa tay véo nhẹ vào khuôn mặt đang nghi hoặc của cô: “Nếu mà ngày nào cũng thế này thì tốt”. Nói xong, anh kéo cô vào trong bếp.
Tiêu Dĩnh hơi bực, tự nhiên lại lại nghĩ đến lúc cô ở cùng Đông Đông, cô rất thích véo má cô bé, cảm giác sờ vào đôi má phúng phính ấy thật thích, khi không có việc gì làm, cô không kìm lòng được, lại đưa tay véo một cái. Rõ ràng bây giờ Diệp Hạo Ninh đang tính đem cô ra làm đồ chơi để giải sầu đây mà.
Tiêu Dĩnh không có thói quen ăn đêm vì sợ béo, mặc dù cân nặng hiện tại của cô rất bình thường, nhưng có cô gái nào lại không hi vọng mình gầy đi một chút, thế nên cô nghiêm túc nghe theo ý kiến trên những trang web thời trang, tuyệt đối không ăn khuya. Lúc nấu cháo xong, Tiêu Dĩnh múc ra một bát, để lên bàn ăn, nói ngắn gọn: “Ăn đi!”.
Diệp Hạo Ninh ngước mắt nhìn cô: “Hành động và giọng nói của em cứ như là đang cho thú cưng ăn vậy”.
Cô nhếch mép nói: “Thú cưng cao cấp như anh, em không nuôi nổi”. Nói xong, cô vênh váo tự đắc, quay người đi vào phòng tắm.
Không tranh cãi với cô, Diệp Hạo Ninh chỉ cười rồi cầm đĩa và thìa lên ăn.
Thực ra anh thích Tiêu Dĩnh như thế này hơn, thỉnh thoảng đấu khẩu cãi cọ một chút, những lúc như thế, cô kiêu ngạo hơn, hung hăng hơn, có khi còn không coi anh ra gì, nhưng anh lại càng thấy thích. Bởi vì khi ấy, trông cô tràn đầy sức sống, dường như ẩn trong cơ thể nhỏ bé kia là một ngọn lửa sáng rực, đến cả ánh mắt cũng trở nên lấp lánh và linh động đến lạ thường. Tất cả nhưng biểu cảm ấy chỉ xuất hiện khi hai người đang hòa hợp và tốt đẹp.
Anh cũng phát hiện ra cô rất dễ bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh, cảm xúc thường xuyên không ổn định, giống như một đưa trẻ chưa trưởng thành vậy. Giả dụ khi hai người cãi nhau hoặc những lúc không vui, cô không them nói câu nào, tinh thần mệt mỏi, sắc mặt cũng ảm đạm, cứ lầm lì như thế, dường như có thể khiến ngườ khác quên đi sự tồn tại của cô. Nhưng anh lại không thể nào không chú ý đến cô được.
Có một lần, anh về nhà rất muộn, tối đó anh uống khá nhiều, đầu hơi choáng váng, lúc đi vào nhà thì thấy cô đang ngồi trên chiếc giường nhỏ mềm mại.
Ánh đèn sáng rực, màu đỏ hồng của tấm chăn nhung làm cánh tay cô càng thêm trắng nõn, giống như là một loại ngọc thượng hạng, tinh tế mượt mà, dưới ánh đèn dường như càng trở nên trong suốt. Anh nhận ra mình say thật rồi, nhưng đó cũng là lần đầu tiên, anh phát hiện ra nhan sắc tưởng như tầm thường của Tiêu Dĩnh thực ra không tầm thường chút nào.
Anh đi lại đó, bước chân lảo đảo, đến cả hơi thở cũng không ổn định, hỏi nhỏ: “Sao em vẫn chưa ngủ?”.
Cô quay đầu lại, nhìn anh không nói.
Lúc này, anh mới lờ mờ nhớ lại, buổi sang lúc anh ra ngoài, hình như cô cũng không nói gì. Thời gian gần đây, họ luôn không yên bình, không biết là do ai bắt đầu, cũng không biết do ai khiến chiến tranh tăng thêm một cấp, tóm lại là thường làm loạn lên rồi kết thúc không vui vẻ gì.
Vì anh uống quá nhiều, thái dương đau nhức, cũng không phân biệt được ai đúng ai sai, chỉ khi cúi đầu nhìn thấy khuôn mặt ỉu xìu đó, anh liền mềm lòng, liền nói: “Ngủ sớm đi!”.
Tiêu Dĩnh vẫn không thèm để ý đến anh.
Cửa sổ đóng chặt, bên ngoài nhưng con côn trùng bị thu hút bởi ánh sáng trong phòng, lao đầu về phía trước, đập vào cửa kính, gây ra những tiếng động nho nhỏ.
Còn cô cứ nhìn một cách vô hồn, ngay cả ánh sáng trong đáy mắt cũng ngưng đọng lại, sâu thẳm, âm u. Trong khoảnh khắc đó, anh thật sự muốn biết cô đang nghĩ gì mà chuyên tâm đến vậy, đến mức mê mải chìm đắm trong thế giới riêng của mình mà bỏ mặc anh ở bên ngoài.
Anh lại gọi nhưng dường như cô vẫn không nghe thấy.
Đèn sáng trưng, sự yên lặng bao trùm khắp cả căn phòng. Chưa bao giờ Diệp Hạo Ninh chán nản, mệt mỏi đến thế, chỉ vì người phụ nữ này lúc nào cũng như trẻ con, buồn vui đau khổ chỉ cần nhìn ánh mắt là đoán ra được, nhưng giờ đây, anh lại cảm thấy mình chưa bao giờ chạm được vào nơi sâu kín nhất trong trái tim cô.
Điều duy nhất anh có thể khẳng định là, trong lòng Tiêu Dĩnh có một người, mà người đó chắc chắn không phải là anh.
Tiêu Dĩnh ngâm mình trong bồn tắm đến mức da nhăn lại mới chịu đứng dậy. Lúc bước ra ngoài, cô thấy bàn ăn đã được dọn sạch, bát đũa cũng đã rửa và cất đúng chỗ.
Diệp Hạo Ninh đang nằm trên giường đọc tạp chí, cô định khen anh vài câu nhưng lại không biết mở miệng thế nào, cuối cùng cũng chỉ hỏi: “Sao một người con trai và một người con gái lại dễ dàng phát triển thành mối quan hệ tình nhân nhỉ?”....
« Trước1...2930313233...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00057s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện