Teya Salat
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 20:27,Ngày 21/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38975 Views


“Trễ thế này rồi sao?”. Tiêu Dĩnh xem giờ trên điện thoại, có lẽ vì mải suy nghĩ về khả năng phát triển giữa Hứa Nhất Tâm và Hàn Minh Lượng nên không để ý gì đến thời gian. Cô thuận miệng hỏi: “Anh còn phải tăng ca sao?”. Hình như lần trước gặp nhau, anh cũng nói là tăng ca. Công ty gì mà bận rộn thế này chứ? Đến cả thời gian nghỉ ngơi cũng chẳng có.
Trần Diệu lại nói như thể không có vấn đề gì: “Vừa mới vào làm thôi mà, có rất nhiều thứ vẫn chưa quen, chỉ còn cách tốn chút thời gian và công sức, sau này từ từ sẽ tốt hơn thôi”.
Anh vẫy chiếc taxi rồi tiễn cô lên xe.
Mãi đến kkhi rút chìa khóa mở cửa, Tiêu Dĩnh vẫn nghĩ về câu nói của Trần Diệu, càng lúc càng thấy đó là chuyện không thể tưởng tượng nổi, đồng thời lại cảm thấy có chút buồn cười.
Hứa Nhất Tâm trước giờ luôn nhanh mồm nhanh miệng, nếu thật sự có tình cảm với Hà Minh Lượng, làm sao có thể kín miệng không để lộ ra chút nào như thế chứ? Lại nghĩ đến Hà Minh Lượng, từ trước đến nay khí chất vẫn nho nhã, vậy mà vì bảo vệ cho Hứa Nhất Tâm, cậu ta xúc động đến mức giơ cả nắm đấm lên, lấy vũ lực để giải quyết vấn đề. Hai người từng đối chọi với nhau như thế, nếu như thật sự giữa họ phát triển mối quan hệ trên mức bạn bè thì qả là một việc hết sức thú vị.
Tiêu Dĩnh cứ thế mơ mơ màng màng, đứng cạnh cửa ấn công tắc bật đèn, cả căn phòng sáng bừng lên, chiếc va li màu đen liền đập ngay vào mắt.
Cô sững người, điện thoại, chìa khóa cũng không kịp đặt xuống.
Cánh cửa phòng ngủ khép hờ, mở ra mới biết là vẫn sáng đèn. Thật ra không chỉ đến lớn mà đến cả đèn trần ngoài ban công, đèn bên cửa sổ, đèn cạnh giường ngủ, tất cả đều bật sáng, trên giường còn có người đang nằm.
Quả nhiên Diệp Hạo Ninh đã trở về.
Tiêu Dĩnh thật sự kinh ngạc. Cô không hiểu được làm thế nào mà anh lại xuất hiện trên giường của mình. Cô định mở miệng hỏi thì thấy tay anh đặt trên trán, xem ra đã thực sự ngủ rồi.
Dưới anh đèn chói mắt như thế mà vẫn ngủ được!
Không biết cái thói quen quái dị của anh đã trở nên nghiêm trọng như thế này từ lúc nào? Bởi vì ngày xưa anh cũng thích để đèn đi ngủ, chỉ cần một ánh đèn yếu ớt thôi cũng được.
Cô từng rất hiếu kì, hỏi: “Tại sao?”.
“Anh sợ bóng tối”.
Anh trả lời một cách đường đường chính chính, vậy mà vẫn làm người khác không sao tin được. Cô nghĩ đó không phải là lí do thực sự nhưng lại không tìm được cách lí giải nào tốt hơn, đành liệt nó vào nhưng thói quen sống kì quái của anh.
Thực ra bản thân Tiêu Dĩnh cũng kì quái. Cô thích ngủ trong bóng tối hoàn toàn, cho dù có đeo thêm bịt mắt thật kín vẫn cảm thấy không an toàn nếu biết rằng bên ngoài đèn vẫn sáng.
Do đó trong thời gian đầu chung sống, không đêm nào cô được ngon giấc. Cho đến một hôm, vào nửa đêm, cô trở mình không yên, một lúc sau, cô bỗng nghe thấy một tiếng “tạch” nhẹ. Cô nhẹ nhàng mở mắt, thấy xung quanh đen kịt, đến rèm cửa cũng kéo kín mít, một chút ánh sáng cũng không lọt qua được. giơ tay ra cahwngr nhìn thấy ngón tay, cũng không thể nhìn thấy khuôn mặt của người bên cạnh, lúc đó cô đang mệt mỏi, trong lòng biết rằng đèn ở đầu giường đã được tắt nên yên tâm chìm sâu vào giấc ngủ. Sau đó cô nghĩ, chắc lúc đầu Diệp Hạo Ninh chỉ hù dọa cô thôi, nếu anh thật sự sợ bóng tối đến vậy thì làm sao có thể chủ động nhường nhịn cô thế chứ? Anh là thế, mười câu thì đến bảy, tám câu không phân biệt được thật giả, cả vấn đề nhỏ như vậy mà cũng không trả lời thật, đúng là khiến người khác thấy ghét!
Từ trong ra ngoài, Tiêu Dĩnh nhón bước, tắt từng công tắc, chỉ để lại chiếc đèn ở góc tường. Ánh đèn vàng bị nhốt trong bóng thủy tinh trắng hơi mờ ảo nhưng lại vô cùng ấm áp, quầng sáng từ góc nhà nhẹ nhàng lan rộng ra xung quanh.
Đi đến bên giường, cô chau mày, chẳng lẽ anh buồn ngủ đến vậy sao? Đến nằm ngay ngắn rồi ngủ cũng không kịp. Diệp Hạo Ninh dựa vào hai chiếc gối đặt chồng lên nhau, cánh tay vẫn đặt trên trán, chân tùy tiện gác bên mép giường. Quần áo cũng chưa thay, cà vạt chỉ được nới lỏng, vắt trên cổ, áo mới cởi một chiếc cúc trên cùng. Cảnh tượng không mấy lịch thiệp như thế nhưng rõ ràng vẫn chẳng khiến anh trở nên xấu đi.
Tiêu Dĩnh hứng lên, thuận tay cầm điện thoại, bật flash, chụp người nằm trên giường một kiểu.
Cô lo tiếng “tách” sẽ làm anh thức dậy nhưng không hề, Diệp Hạo Ninh vẫn tiếp tục ngủ trong tư thế ấy, không hề động đậy. Cô hài lòng lưu tấm ảnh vào máy, sau đó khom người xuống, đưa tay kéo đống chăn ở bên cạnh ra.
Nhiệt độ điều hòa để thấp quá khiến cô cảm thấy lạnh.
Bất ngờ cánh tay cô bị giữ chặt lại, Tiêu Dĩnh hoảng hốt kêu lên một tiếng, trọng tâm không vững nên bị ngã ra giường.
Diệp Hạo Ninh nhanh chóng trở mình, giữ chặt cô dưới cơ thể anh, hai khuôn mặt chỉ cách nhau trong gang tấc, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô, ánh mắt sáng như những ngôi sao, rõ ràng không hề có vẻ buồn ngủ.
“Anh vờ ngủ hả?”. Cô chau mày, lớn tiếng lên án.
Chiếc giường rộng và mềm mại nên khi ngã xuống, cô không hề bị đau, chỉ vì sợ hãi quá nên tim đập thình thịch, cô gay gắt: “Anh thật đáng ghét!”.
Diệp Hạo Ninh nhếch môi, giữ chặt hai tay cô trên giường: “Em chẳng bảo là cần tắm rửa và dọn dẹp nhà cửa sao? Cuối cùng em chạy đi đâu?”.
Mũi của hai người sắp chạm vào nhau, cô vùng vẫy một cách chiếu lệ, vẫn ngẩng mặt lên: “Em vẫn chưa hỏi anh đấy, rõ ràng là đi công tác, sao tự nhiên lại về thế? Chẳng lẽ đi tên lửa? Hay là đi tàu vượt không gian?”, ngừng một lúc, cô nghi ngờ hỏi tiếp: “Lúc gọi điện thoại rốt cuộc anh đang ở đâu?”.
“Sân bay”.
“Anh dám lừa em!”.
“Anh lừa em gì nào?”. Dường như tâm trạng anh đang rất vui, trong mắt ánh lên một nụ cười nhẹ, ngay đến cả đáy mắt cũng sáng lên khiến cô choáng ngợp.
Anh cười: “Anh đâu có nói là anh đang ở bên ngoài chứ!”.
Tiêu Dĩnh ngẩn người, hình như anh thật sự không hề nói như vậy. Nhưng rốt cuộc vẫn là lừa cô! Không nói rõ ràng để cô hiểu sai, như thế cũng là một dạng lừa dối.
Cô tức giận động đậy hai chân, ai ngờ bị anh khống chế dễ dàng, cả người bị giữ chặt trong lòng anh ấm áp và mạnh mẽ.
“Mau đứng dậy! Quần áo còn chưa thay, làm bẩn hết ga giường rồi!”.
“Bẩn thì giặt!”. Anh không thèm để ý, lại tiếp tục cười: “Lúc nãy sao em chụp trộm anh?”.
Chiếc điện thoại tội nghiệp đã bị bay đi khi cô ngã xuống giường, bây giờ đang nằm trơ trọi ở một góc, cô ngẩng đầu nhìn một cách khó khăn, mau mà nó vẫn chưa rơi xuống đất.
“Muốn chụp hình anh lúc anh không có một chút phong độ và khí phách nào cả rồi lưu truyền ra ngoài, để anh trở thành trò hề”.
Anh nhướng mày, hỏi: “Cái đó có lợi gì cho em?”.
“Em cứ thích làm chuyện hại người khác mà không có ích gì cho mình thế đấy, không được sao?”.
“Được!”. Anh đột nhiên cúi thấp đầu, cắn vào môi cô, cười nham hiểm: “Anh lại thích làm những việc vừa có lợi cho mình lại vừa có lợi cho người khác”. Chưa dứt lời, anh đã đặt một nụ hôn thật sâu lên môi cô.
Tiêu Dĩnh bị đè nên rất khó chịu, không thể thở nổi, khó khăn lắm anh mới rời khỏi môi cô. Cổ rồi đến xương quai hàm, anh dần dần hôn xuống dưới, kĩ thuật thành thạo lại như đang trêu đùa khiến cô mềm nhũn, ngứa râm ran cả người. Không chịu được, cô đành xin anh dừng lại, hơi thở ngắt quãng nói: “Chụp trộm là…vì anh đẹp trai”.
Anh không chịu buông tha, dôi môi ấm áp lại chu du bên cổ cô, vừa nhẹ nhàng vừa lười nhác nói: “Ồ? Thật sao?”.
“Thật…còn thật hơn cả trân châu ấy chứ”. Cô cầu khẩn: “Đừng đùa nữa, em sai rồi…”
Cuối cùng anh cười nhẹ, xem chừng đã trừng phạt đủ rồi nên dừng lại. Với lấy chiếc điện thoại ở bên giường, anh đưa đến trước mặt cô: “Đã đẹp trai như vậy thì lấy ra đây anh xem nào!”.
Nói mà không biết ngượng, mặt còn dầy hơn cả tường thành! Nhưng cô không còn cách nào, đành ngoan ngoãn đưa bức ảnh ra.
Mặc dù đã bật flash nhưng do ánh đèn trong phòng hơi tối nên bức ảnh có vẻ u ám và mờ ảo. Tuy vậy góc chụp lại rất đẹp, từ trên cao nhìn xuống, cả cơ thể anh nằm gọn trong khuôn hình. Điều cô nói là thật, anh thực sự rất đẹp trai, cho dù là chụp tư thế nằm vẫn toát lên khí chất phóng khoáng. Cô bất giác nhớ đến trang phụ bản của một tạp chí mà cô đã xem mấy hôm trước, một anh chàng người mẫu nước ngoài khôi ngô tuấn tú, nằm nghiêng người trên chiếc ghế salon phong cách Mĩ. Tư thế nằm giống hệt tư thế của Diệp Hạo Ninh lúc nãy, chỉ có điều đôi mắt khép hờ của anh chàng người mẫu liếc nhìn vào ống kính, ánh mắt mê hoặc lòng người. Bức ảnh đen trắng ấy có bố cục rất hài hòa, người chụp quả là cao nhân. Lúc đó Hứa Nhất Tâm bị anh chàng người mẫu ấy làm cho mờ mắt, nước miếng như sắp rớt xuống. Vậy nên Tiêu Dĩnh đột nhiên muốn chụp tư thế Diệp Hạo Ninh lúc ngủ, định đến hôm nào đó đưa cho Hứa Nhất Tâm xem, ai bảo cô ấy là fan trung thành của anh chứ.
Diệp Hạo Ninh không nói gì, sợ anh xóa mất bức ảnh nên cô vội vàng cướp lại điện thoại, không ngờ cô vừa cầm máy thì có người gọi đến....
« Trước1...2829303132...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00050s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện