Ring ring
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 11:52,Ngày 28/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38559 Views


Nghê thấy Diệp Hạo Ninh cười ha hả trong điện thoại, cô mệt đến mức nằm luôn trên ghế sofa, không nói gì nữa, đợi anh ngưng một lát rồi uể oải hỏi: “Khi nào anh về?”.
“Em đợi một lát!”.
Tiêu Dĩnh cảm thấy tiếng ồn ào huyên náo đã nhỏ hơn lúc nãy rất nhiều, hình như anh đã sang chỗ khác vắng người. Một lúc sau, anh cười nhẹ, hỏi vặn lại: “Sao thế, em nhớ anh à?”.
Cô ngẩn người, chỉ khẽ “hừ” một tiếng.
Theo kinh nghiệm từ trước đến nay, câu hỏi này không trả lời là tuyệt nhất.
Kì thực, cô có chút nhớ anh, căn phòng này tuy không lớn lắm nhưng hiện giờ chỉ còn lại một mình, cô thấy rất hiu quạnh.
Diệp Hạo Ninh lại cười, nói: “Em như vậy là có thái độ gì đây?”. Rõ ràng là anh nghe thấy âm thanh sụt sịt phát ra từ khoang mũi của cô.
“Đâu có gì”. Tiêu Dĩnh dài giọng: “Anh làm việc của anh đi, em phải đi tắm đây, chút nữa còn phải dọn dẹp nhà cửa, mệt chết đi được”.
“Em ăn cơm chưa?”.
“Lúc nãy đã ăn linh tinh vài thứ dưới nhà rồi. Mà xe của anh bẩn quá, phải đi rửa thôi!”.
“Nếu em thấy không thuận mắt thì đi rửa giùm anh đi!”.
“Trình độ lái xe của em anh cũng yên tâm sao? Em mà lái xe có khi còn đâm sầm vào biển báo an toàn ngoài căn hộ ấy chứ!”.
Tiếng cười trong điện thoại vọng lại: “Không sao mà, xe đã được bảo hiểm rồi. Nếu em cũng mua bảo hiểm thì hoàn toàn yên tâm phóng ra ngoài”.
“Em chỉ sợ phóng ra rồi đâm ngay vào của công thôi”.
Anh vẫn nói giọng cực kì thoải mái: “Chuyện đó em càng không phải lo, đợi anh về bồi thường là được chứ gì!”.
Cô thở gấp: “Diệp đại thiếu gia à, ngài quả là giàu có hơn người đấy!”.
“Anh có việc làm ăn ở bên ngoài mà, không phải sao?”.

Một đoạn đối thoại nhàm chán vô cùng, thế mà cô lại cảm thấy thú vị.
Chần chừ, lần lữa mãi mới gác mày, Tiêu Dĩnh sực nhớ ra mình vẫn chưa biết Diệp Hạo Ninh khi nào về.
Chương 11
Tiêu Dĩnh mới đắp mặt nạ được phân nửa thời gian thì Hứa Nhất Tâm gọi điện cầu cứu, vừa nói vừa khóc nức nở: “Tiêu Dĩnh… cậu mau đến đây, bọn mình bị dẫn về đồn công an rồi! Làm thế nào đây?”.
“Cái gì?”. Tiêu Dĩnh như nhảy dựng trên sofa, vội vàng hỏi: “Sao thế?”.
Hóa ra là Hà Minh Lượng có xảy ra mâu thuẫn với người ta trong quán bar. Một chọi ba, đến mức công an phải ra mặt can thiệp, hai bên bị dẫn về đồn viết bản tường trình. Hứa Nhất Tâm tử thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ nào đã gặp trận ẩu đả như thế này bao giờ, thế nên luống cuống cả tay chân, không để tâm xem có giúp được gì không, việc đầu tiên cô nghĩ đến là gọi điện thoại cho Tiêu Dĩnh – người thường ngày tiếp xúc qua lại với cô nhiều nhất, việc này gần như đã trở thành bản năng của cô rồi.
Khi Tiêu Dĩnh đến đồn công an thì thấy đã có người hòa giải ở đó, vị cảnh sát trẻ tuổi đang nói chuyện với một người trong phòng, thái độ rất nhã nhặn và khách khí.
Cô đứng lại ở bậc thang, hít thật sâu rồi mới đi vào. Hứa Nhất Tâm đang ngồi ở một góc, trông thấy Tiêu Dĩnh thì lập tức bật dậy, nắm lấy tay cô, sắc mặt tiều tụy, rõ ràng là chưa kịp hoàn hồn.
Tiêu Dĩnh hỏi nhỏ: “Mọi việc thế nào rồi? Rốt cuộ là ẩu đả vì chuyện gì?”. Quay đầu sang, cô không thấy Hà Minh Lượng đâu, có lẽ đã bị lôi vào trong phòng xét hỏi rồi.
Hứa Nhất Tâm nhìn vị cảnh sát trẻ tuổi, thở dài, nói uể oải: “Để lát rồi nói!”. Cô vừa dứt lời, cánh cửa nhỏ bên cạnh liền mở ra, cùng lúc đó là dáng người cao gầy của kế toán viên Hà xuất hiện.
Tiêu Dĩnh thầm hít một hơi, chẳng trách mà cậu ta bị 110 bắt lại, gương mặt ửng đỏ, bầm tím vừa nhìn đã thấy khiếp sợ, xem chừng sự việc cực kì nghiêm trọng. Thế nhưng đánh nhau ẩu đả trong khu vui chơi giải trí thật không giống với tác phong của một Hà Minh Lượng thường ngày vốn dĩ nho nhã, điềm đạm.
Lúc này, Trần Diệu đứng lên, nói giọng thành khẩn: “Cảm ơn các anh đã nể mặt”.
Vị cảnh sát cười nói: “Ngay cả đồn trưởng Lưu của chúng tôi cũng đã ra mặt rồi, không thả người cũng không được”. Rồi anh ta lại xoay người, hếch đầu về phía Hà Minh Lượng, nhìn từ đầu đến chân: “Lần sau đừng tái phạm nữa nhé, nhìn người cũng nho nhã, thế mà lại thích dùng vũ lực để giải quyết vấn đề. Người ta có ba người, cậu thì đơn thân độc mã xông vào, còn suýt đánh với đầu một người, hung hăng quá nhỉ!”.
Hà Minh Lượng rất “ngoan ngoãn”, thừa biết đây là địa bàn của người ta, không ít thì nhiều cũng bị giáo huấn dăm ba câu. Giờ thì chuyện lớn hóa thành chuyện nhỏ, rồi chuyện nhỏ hóa thành không có gì, thế là may mắn lắm rồi, nên anh liền gật đấu, khi ra khỏi cửa đồn công an mới thở phào nhẹ nhõm.
Hứa Nhất Tâm quay đầu, trừng mắt nhìn anh ta, dưới màn đêm ánh mắt bị che khuất một phần, không phân rõ được là tức giận hay là một loại cảm xúc gì nữa, cuối cùng cô ấy chỉ mím môi, không nói gì nữa.
điê
Tiêu Dĩnh bực dọc: “Vừa rồi nói chuyện trong điện thoại không rõ ràng gì cả. Này, Hà Minh Lượng, người lịch thiệp như cậu sao lại đánh nhau chứ? Nếu không phải…”. Cô đột ngột dứt lời, sau đó nói tiếp: “Nếu không phải may mắn, mình nghĩ tối nay cậu lãnh đủ rồi”.
“Cũng chẳng có việc gì to tát”. Hà Minh Lượng cười nói: “Chính là thấy bọn lưu manh đó ngứa cả mắt”. Câu trả lời không rõ ràng này càng khiến người khác ngờ vực.
Tiêu Dĩnh quay sang hỏi Hứa Nhất Tâm: “Rốt cuộc là chuyện gì đây?”. Thực sự cô cảm thấy càng lúc càng kì lạ, tại sao lúc nãy hai người họ lại ở bên nhau chứ?
Trước đây, hồi còn học đại học, hai người họ rõ ràng là như nước với lửa, thường chỉ vì một lời bất hòa mà dẫn đến tranh luận gay gắt. Đề tài tranh luận nhiều khi chỉ là những tiểu tiết vụn vặt về những vấn đề chuyên môn, vì thế mà Tiêu Dĩnh hay cười nhạo hai người họ là vô vị. Không lâu sau đó, chiến tranh lạnh đã nhanh chóng lan rộng sang nhưng lĩnh vực khác, cuối cùng thì ngay cả xì căng đan tình ái trong làng giải trí của một minh tinh màm bạc nào đó cũng có thể châm ngòi cho cuộc đấu khẩu tàn khốc của hai họ Hà – Hứa.
Hứa Nhất Tâm từng phẫn nộ nói: “Nếu như quen Hà Minh Lượng trước vài năm, có lẽ nguyện vọng thi đại học của mình sẽ không phải trường này đâu”.
Tiêu Dĩnh hưởng ứng: “Đúng đúng, các cậu nên đi làm luật sư”.
Cô ấy lập tức phản bác lại: “Cái gì mà “các cậu” chứ? Cậu đừng gộp chung mình và hắn ta lại mà nói! Con người kia không biết có uống nhầm thuốc không, cứ như có thù oán với mình vậy, nhưng việc mà mình tán thành thì hắn ta nhất định phản đối, thật là vô duyên hết chỗ nói…”.
Thế nên việc con người vô duyên ấy cùng Hứa Nhất Tâm xuất hiện tại đồn công an vào đêm hôm khuya khoắt thế này thực sự rất kì lạ!
Tiêu Dĩnh từng nghĩ rằng tốt nghiệp xong, hai người họ sẽ thà chết chứ chịu không gặp mặt nhau. Trên thực tế, trong hai năm gần đây, cô rất ít khi nghe thấy Hứa Nhất Tâm nhắc đến cái tên Hà Minh Lượng. Cô đoán Hứa Nhất Tâm phải cực kì ghét anh bạn này, vì đôi khi cô ngẫu nhiên nhắc đến bạn học cũ – Hà kế toán thì Hứa Nhất Tâm đều vô tình hoặc cố ý gạt đi. Thế mà giờ đây, khi cô hỏi đến Hà Minh Lượng, Hứa Nhất Tâm một mực không chịu trả lời, dường như cô ấy có chút mỏi mệt, sắc mặt cũng không được tốt, lộ rõ vẻ trắng bệch dưới ánh đèn, cuối cùng chỉ ủ rũ, gãi đầu nói: “Đề hôm khác mình nói, giờ mình muốn về nhà đi ngủ”.
Tiêu Dĩnh ngẩn người, kéo cô bạn lại, hỏi: “Cậu không sao đấy chứ?”.
“Không sao”.
“Vậy thì về sớm nghỉ ngơi đi, có cần mình đưa cậu về không?”.
Hứa Nhất Tâm cuối cùng cũng nhoẻn miệng cười, chớp chớp mắt: “Mình là phụ nữ, cậu cũng thế, hai người phụ nữ có gì hay ho đâu mà đưa nhau đi, dẫn nhau về chứ?”.
“Tiêu Dĩnh, cậu về đi, mình và cậu ấy về cùng đường!”. Bên cạnh có người tình nguyện nhận lời.
Hứa Nhất Tâm mở cửa xe, không quay đầu lại rồi ngồi ngay vào trong.
Khi chiếc taxi chở Hà Minh Lượng và Hứa Nhất Tâm đi mất dạng, Tiêu Dĩnh quay sang, do dự một lúc rồi hỏi: “Hai người họ sao thế nhỉ? Em thấy có gì đó kì lạ”.
Trần Diệu hai tay cho vào túi quần, hỏi vặn: “Vẫn chưa nhìn ra sao?”.
“Cái gì cơ?”.
Trần Diệu trầm tư hồi lâu rồi bình thản cười nói: “Hà Minh Lượng đánh nhau vì đối phương nói lời mạo phạm đến Hứa Nhất Tâm. Còn về việc vì sao hai người họ chơi trong quán bar thì không rõ thế nào nữa”. Anh ngừng lại, ánh mắt long lanh, dưới màn đêm lại càng trở nên sâu thẳm: “Thật ra đôi lúc em thật khù khờ”.
Tiêu Dĩnh ngẩn người, khù khờ ư? Có lẽ thế thật. Chắc hẳn Diệp Hạo Ninh cũng từng cảm thấy vậy nên mới biểu lộ vẻ mặt cười như không cười, hình như không muốn tranh luận với cô vì cô ngốc nghếch quá.
Giờ đây, khi được nhắc nhở, cô đột nhiên bừng tỉnh, nhưng ngay sau đó lại hoài nghi: “Bọn họ trước đây không đội trời chung. Như anh nói thì… thật sự có khả năng đó sao?”.
Anh mỉm cười, nói thẳng ra: “Có nhưng người càng đấu khẩu kịch liệt thì tình cảm lại càng tốt đẹp”. Thấy bộ dạng cô vẫn chưa dám tin, anh bất giác thở dài: “Cũng không cần gặng hỏi Hứa Nhất Tâm làm gì, bọn em quan hệ tốt như thế, lúc cô ấy muốn nói thì sẽ tự khắc nói với em thôi. Thời gian không còn sớm nữa, em cũng nhanh về nhà đi, anh không đưa em về được rồi, công ty có chút việc, về đến nhà thì nhớ gọi điện thoại cho anh!”. Anh ngừng lại, rồi khẽ nói: “Nhắn tin thôi cũng được!”....
« Trước1...2728293031...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00051s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện