Old school Easter eggs.
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 03:23,Ngày 29/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38567 Views


Quả thật cô không tài nào hiểu được, tại sao từ nhỏ đến lớn, ai cũng say chị cô như điểu đổ, vậy mà cuối cùng lại gả cho ông anh rể diện mạo hết sức bình thường, tính cách lại nhạt nhẽo như nước. Hai người họ quen nhau chưa đến một năm thì làm đám cưới, mặc dù cô biết trước đó, Tiêu Tuệ từng có người bạn trai cực kì xuất chúng.
Người đó có thể xem là bạn trai rồi.
Tiêu Dĩnh vô tình trông thấy một bức ảnh được kẹp trong cuốn từ điển Tân Hoa cũ, bên ngoài chưa đóng bụi nhưng dường như nó đã bị lãng quên từ rất lâu rồi. Chàng trai trong ảnh thân hình cao ráo mảnh khảnh, mắt sáng mày ngài, sánh vai bên Tiêu Tuệ, thật là đôi nam thanh nữ tú khiến người khác phải trầm trồ, ngưỡng mộ. Cảnh tượng trong ảnh cũng rất đẹp: hai người ngồi bên một khóm hoa lớn, màu sắc rực rỡ, tươi tắn, nhìn nhau mỉm cười. Tư thế và ánh mắt thân mật là thế nhưng cô chưa từng nghe Tiêu Tuệ nhắc đến, thậm chí trong nhà không ai hay biết người này. Dù rất hiếu kì nhưng không dám gặng hỏi, bởi Tiêu Dĩnh biết đây là một bí mật của chị, chỉ có điều bí mật ấy đã bị cô phát hiện.
Đêm trước ngày cưới, cô giúp Tiêu Tuệ thu dọn những vật dụng riêng tư rồi vô tình lật cuốn từ điển ra, thấy tấm ảnh đó đã không cánh mà bay. Có lẽ nó đã bị cất đi nơi khác hoặc bị hóa thành tro rồi. Tuy hướng giải quyết của người trong cuộc hơi lạnh lùng, có phần giống vớ phim tình cảm phát sóng lúc tám giờ tối nhưng Tiêu Dĩnh cho rằng khả năng này rất cao. Tiêu Tuệ chẳng phải là Tiêu Dĩnh, sẽ không vì người yêu cũ mà không dứt ra được, trước giờ chị vẫn cứng rắn như thế.
Tiêu Dĩnh chưa bao giờ dám hỏi chị có thật sự yêu Thi Thiếu Quân hay không, vì đáp án đã quá rõ ràng, nụ cười rạng rỡ với lúm đồng tiền cùng đôi mắt sáng lấp lánh của Tiêu Tuệ như trong bức ảnh kia không còn thấy xuất hiện nữa.
Thế nhưng bây giờ, Tiêu Dĩnh không nhịn được, nhje nhàng hỏi: “Cuộc sống hiện tại có khiến chị hài lòng không?”. Cô có cảm giác chị là người phải chịu thiệt thòi, vội vã lấy chồng sinh con, thậm chí người ngày ngày giáp mặt với chị chưa chắc đã là người chị yêu nhất.
“Có gì mà không hài lòng chứ?”. Tiêu Tuệ thản nhiên hỏi vặn lại em, cúi đàu nhìn cô con gái đang ngủ say, dừng một lát, chị nói tiếp: “Gia đình thuận hòa, con gái đáng yêu, Thi Thiếu Quân lại có khả năng kiếm tiền, hàng tháng đều mua sắm đầy đủ vật dụng trong gia đình, còn thuê cả người giúp việc đến dọn dẹp vệ sinh và thổi cơm, chị dường như chẳng phải lo lắng điều gì cả. Cuộc sống như thế còn thiếu thốn gì nữa chứ?”.
Tiêu Dĩnh cười: “Sao chị lại nghĩ tiêu cực thế?”.
“Một nam một nữ sống chung với nhau vốn dĩ đã trần tục rồi. E là em trước giờ luôn ngây thơ quá, vẫn còn sống trong sự hoang tưởng”.
Tiêu Dĩnh im lặng. Tiêu Tuệ không nhìn cô, tựa lưng vào tường kim loại mát lạnh ở thang máy, rất lâu sau, nói như thổn thức: “Không dứt được quá khứ thì rất khó có được hạnh phúc hiện tại và tương lai, chị nghĩ thế!”.
Tiêu Dĩnh không nói gì, kì thực cô cũng có một bí mật nhỏ liên quan đến Diệp Hạo Ninh.
Lúc đó, vừa cưới nhau chưa lâu, anh đưa cô đi tham dự tiệc đại thọ sáu mươi tuổi của một vị chủ tịch, không khí cực kì hoành tráng, náo nhiệt.
Cô vừa bước vào cửa đã chau mày: “Chẳng lẽ phải đợi đến mười hai giờ đêm mới kết thúc sao?”. Cô nhìn người đàn ông cùng người phụ nữ trong bộ trang phục lộng lẫy chào hỏi từng người một, e rằng phải tốn không ít công sức khi có bao nhiêu khách mời như thế. Huống hồ, dạ tiệc lại mang tính chất thương nhân, trong đó việc lôi kéo tình cảm, mối quan hệ là vấn đề quan trọng nhất, mà đấy lại là một việc cực kì mất thời gian. Tiêu Dĩnh vẫn chưa thích ứng với hoàn cảnh này nên hơi nản lòng và mất kiên nhẫn.
Diệp Hạo Ninh gật đầu chào một người đàn ông đang đi về phía họ rồi hạ giọng nói bên tai cô: “Cứ cho là em muốn chơi đến khuya thì có lẽ chủ nhà cũng chẳng chịu đâu. Ông Trịnh này nổi tiếng giữ gìn sức khỏe, nghe nói trước chín giờ tối phải lên giường ngủ rồi, sáu giờ sáng dậy chạy bộ, mưa gió cũng không cản nổi lòng người. Thế nên, thời gian yến tiệc lần này cũng không kéo dài lâu đâu, em yên tâm đi!”. Anh liếc mắt sang, bắt gặp gương mặt rạng rỡ của cô, ngưng một lát, anh cười: “Nhưng mà vô vị, không hứng thú là việc đương nhiên thôi”.
Tiêu Dĩnh mất hứng, sa sầm mặt: “Vậy thì làm sao đây?”. Cô thầm nghĩ, con người này nói chuyện thật đáng ghét, cứ thắp sáng một tia hi vọng rồi lại phá hỏng tâm trạng tốt đẹp vừa xuất hiện của cô.
Diệp Hạo Ninh chẳng để tâm, noi: “Anh làm sao biết được!”.
Quả là đáng ghét mà! Cô im lặng một lúc, rồi nghiêm túc thương lượng với anh: “Lần sau, những trường hợp thế này, anh tìm người khác tháp tùng anh đi nhá! Bọn anh chẳng phải đều có bạn nhảy đó sao? Bạn nhày có phải được cử đến trong những trường hợp này không?”.
Anh nghiêng đầu nhìn cô.
Cô tiếp tục nói: “Lần sau em ở nhà xem ti vi, anh tìm một cô gái thật xinh đi cùng, vừa không mất thời gian của em, anh lại nở mày nở mặt gấp đôi, nhất cử lưỡng tiện!”.
Anh nhìn cô một lúc rồi gật đầu: “Ồ, lời đề nghị này đáng để anh suy ngẫm đó!”.
Sau đó, không biết có phải là vì báo thù cho “cung cách thái độ” của Tiêu Dĩnh hay không mà anh bỏ cô lại rồi qua chỗ nhóm bạn, nói cười vui vẻ. Tiêu Dĩnh một mình đảo một vòng quanh chiếc bàn dài, ăn qua loa một chút rồi đi ra ban công, đứng nghỉ ngơi.
Ở đây yên tĩnh hơn phòng khách, ánh trăng trong vắt chiếu xuống đài phun nước trong hoa viên phía dưới lầu, trông như những vì sao đang rơi xuống mặt nước, tạo thành một dải ánh sáng trắng bạc lấp lánh. Tiêu Dĩnh chống tay trên thành lan can, thở dài, thấy chân mỏi nhừ và vô cùng chán nản, đột nhiên cô nghe thấy tiếng “haizzz” vang lên cùng lúc ở bên cạnh.
Người đó hơi kinh ngạc, cô lại càng ngạc nhiên hơn nữa. Trên lan can ánh sáng hiu hắt, diện tích vừa đủ nên cô không ý thức được sự tồn tại của người thứ hai. Khi người đó bước ra từ bóng tối, dù chưa nhìn rõ mặt nhưng Tiêu Dĩnh cảm nhận được ánh mắt sáng rực kia như đang lướt trên gương mặt cô. Anh ta hẳn đang nghĩ Tiêu Dĩnh không trông thấy, giống như cô ngày thường đeo kính râm ra phố, cho rằng đối phương không nhìn ra nên chẳng kiêng nể gì, chăm chú quan sát những người xa lạ đang lướt đi trên phố.
Cô đang xoay người, định quay về phòng thì người ấy chậm rãi nói: “Cô khiến tôi nhớ đến một người bạn cũ”.
“Đây không phải là quán bar”.
“Thế nên tôi cũng không phải đang bắt chuyện với cô”. Vẻ mặt anh ta rất nghiêm túc.
Cô thấy hiếu kì, có lẽ vì cả buổi tôi đã quá vô vị nhàm chán rồi, Diệp Hạo Ninh thì vô tâm vô ý bỏ mặc cô, khó khăn lắm mới gặp một người có thể bắt chuyện nên cô liền hỏi: “Giống chỗ nào? Lẽ nào mặt tôi phổ biến thế sao?”.
“Không phải, giống cử chỉ”.
Cô càng không hiểu: “Cử chỉ thế nào?”.
“Là cách ăn mặc và trang điểm dễ thương, lại thích trốn ngoài ban công ngắm trăng thở dài. Người bạn tôi quen cũng giống như vậy, cử chỉ vừa rồi của cô rất giống với cô ấy. Thế nên tôi suýt nhận nhầm người”.
Anh khẽ nhíu mày, lại ngắm cô lần nữa, ánh mắt sáng lên trong bóng tối, nhưng không có chút gì là cợt nhả bông đùa, rồi đột nhiên anh cười: “Thật ra thì khí chất cũng rất giống, quả là trùng hợp thật”.
Tiêu Dĩnh cười khỏa lấp: “Ngắm trăng thở dài ư? Anh nói như thể đó là hành động rất lập dị vậy. Tôi chẳng qua là thấy chán quá thôi, có lẽ bạn anh cũng vậy”.
Người đó cười cười, khôngc ó ý kiến gì nưuã, chỉ hỏi: “Không ai đi cùng cô sao?”
“Có. Nhưng mà có cũng như không…”.
Cô chưa nói hết câu thì tấm rèm cửa ngăn cách giữa phòng khách và cửa kính bị kéo “soạt” một tiếng, tiếng ồn ào huyên náo ùa đến, Diệp Hạo Ninh đã đứng ngay nơi sáng đèn.
“Sao anh biết em đang ở đây?”.
Anh khẽ nhíu mày: “Em thật sự là biết cách lẩn trốn đấy”, sau đó không nói gì nữa, giơ tay ra nắm lấy cánh tay cô rồi kéo đi.
Người đàn ông lạ mặt vẫn đứng trên ban công, Tiêu Dĩnh trước khi rời khỏi đó còn nghe thấy một câu cực kì nhỏ: “À, thảo nào mà…”. Giọng kinh ngạc, lại có vẻ như vừa vỡ lẽ điều gì.
Nhưng “thảo nào” cái gì?
Trên đường về nhà, Tiêu Dĩnh đắc ý kể lại cho Diệp Hạo Ninh nghe. Anh không nói gì, một lúc sau mới hỏi: “Em có khí chất gì chứ?”, giọng điệu bình thản dửng dưng.
Cô không để tâm đến chuyện công kích lại anh, lẩm bẩm một mình: “Không biết, dù gì thì người ta cũng nói như thế đấy”, rồi lại hỏi: “Này, anh quen người lúc nãy à?”.
“Không quen”.
“Tiếc là anh xuất hiện quá sớm, em còn muốn hỏi anh ta rõ hơn, không chừng người giống em lại là một mĩ nữ đấy”.
Diệp Hạo Ninh mặt không biểu đạt cảm xúc gì, nhân lúc dừng đèn đỏ mới quay đầu nhìn cô, thuận miệng nói: “Cứ cho là mĩ nữ xinh đẹp đi thì đã sao? Anh ta chẳng nói là chỉ giống ở khí chất đấy thôi ư!”.
Tiêu Dĩnh suy ngẫm một hồi mới nghĩ ra anh ám chỉ điều gì, dám nói cô không đủ xinh đẹp à? Đang định chơi khăm Diệp Hạo Ninh thì cô thấy anh đang nhìn chăm chăm về con đường sáng đèn phía trước, có vẻ rất tập trung nhưng dường như có chút ngẩn ngơ. Anh đạp chân ga quá mạnh, tốc độ tăng lên, xe phóng nhanh như bay nên trong nháy mắt đã bỏ lỡ ngã tư về nhà gần nhất, còn anh lại đang mơ màng, thất thần vì điều gì đó....
« Trước1...2526272829...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00064s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện