wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 18:36,Ngày 22/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38989 Views


Lúc đang lấy máu xét nghiệm, chuông điện thoại của cô bỗng vang lên, Tiêu Dĩnh quay đầu lại, liền trông thấy nửa xilanh máu đỏ tươi đang được chầm chậm rút ra khỏi cơ thể cô. Tim khẽ run lên, cô vội vàng ngoảnh mặt, tay trở nên mềm nhũn. Điện thoại lại chẳng may để ở trong túi quần bên trái, túi lại chật, cô không dám ử động, thế là cô cứ để mặc nó reo. Đối phương thì lại chẳng nhẫn nại được lâu, sau vài hồi chuông đã tắt máy. Lấy máu xong, cô cầm một miếng bong nhỏ áp vào mũi tiêm, mãi một lúc sau mới nhớ ra là phải gọi lại. Màn hình hiển thị tên của Diệp Hạo Ninh. Gọi mãi mới thấy anh bắt máy, giọng khan đục ngái ngủ, trong điện thoại còn nghe như có tiếng nước chảy nhưng không rõ lắm.
Anh hỏi: “Em có nhìn thấy con dao cạo râu của anh không?”.
Cô đáp: “Không phải ở trên bồn rửa tay sao?”>
“Không có”.
“Anh tìm kĩ lại xem!”.
“Anh tìm rất kĩ rồi, thật sự là không có”.
Sao lại thế chứ? Diệp Hạo Ninh rõ thật nhàm chán, chắc đang cố ý chòng ghẹo cô đây mà, phòng tắm nhỏ như thế, hơn nữa cô có dùng dao cạo râu đâu, sao có thể bỗng dưng biến mất được?
Cô y tá hối thúc mọi người đến phòng kiểm tra, Tiêu Dĩnh mất hết kiên nhẫn, muốn cúp máy luôn, nhưng chợt nhớ ra hình như con dao cạo râu đã bị cô gom lại. Buổi sáng, sau khi rửa mặt, cô có thói quen dọn dẹp bề mặt bồn rửa, bỏ những thứ linh tinh vào trong hộp đựng đồ, e rằng trong đó có cả con dao cạo râu của Diệp Hạo Ninh.
“Trên cái giá thủy tinh bên trái bồn tắm có một cái hộp màu trắng, anh xem bên trong đó có không?”.
Người kia không trả lời, có lẽ đang tìm kiếm, quả nhiên, một lúc sau tiếng của Diệp Hạo Ninh vang lên: “Thấy rồi!”.
“Vậy em cúp máy đây”.
Anh lại hỏi: “Em đang làm việc à?”.
“Đang khám sức khỏe”.
Anh thoáng im lặng, cô vội nói tiếp: “Là công ty tổ chức”.
Lúc này cô đã đi đến trước cửa phòng khám khoa nội, một dãy người đang ngồi trên ghế dài đợi y tá gọi, tuy rằng còn rất lâu nữa mới đến lượt mình nhưng Tiêu Dĩnh vẫn nói: “Không còn việc gì nữa chứ?”.
Diệp Hạo Ninh ngưng một lát, giọng từ tốn: “Phải kiểm tra những gì?”.
“Nhiều lắm”. Cô cúi đầu, nhìn tờ giấy trên tay, mười mấy mục được liệt kê trong đó, nhìn đến hoa cả mắt, bụng càng lúc càng đói, cô rên rỉ: “Một đống hỗn độn”.
Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười khúc khích, hỏi tiếp: “Đã lấy máu chưa?”>
“Rồi”. Hình như tâm trạng anh đang rất tốt. Trước đây, sáng nào cũng thế, tính khí của anh thường rất tệ, cô luôn cho rằng đó là trạng thái “ngái ngủ khi vừa tỉnh giấc” mà người ta thường nói. Hôm nay thì khác hoàn toàn, lại còn quan tâm đến những việc lặt vặt này nữa chứ!
Nhưng thật không đúng lúc, tâm trạng của cô bây giờ tệ hại đến cực điểm, vừa đói lại còn phải lấy máu, nên bắt đầu xuất hiện triệu chứng tụt huyết áp. Cô định làm cho xong những xét nghiệm này rồi mới đi ăn, thế nên việc chờ đợi đằng đằng rề rà cộng thêm thời gian cứ trôi một cách chậm chạp khiến người ta thật khó chịu. Ngay cả việc nhẫn nại thêm một chút hay nói thêm một câu dường như cũng là chuyện vô cùng tiêu hao sức lực, ấy vậy mà Diệp Hạo Ninh có vẻ như không muốn dễ dàng buông tha cho cô.
Giọng nói đầy cuốn hút lại lần nữa vang lên: “Áo sơ mi xám thì phối với cà vạt màu gì mới đẹp?”.
Khóe miệng khẽ nhếch lên, cô nói cộc lốc: “Tùy anh!” rồi gác máy.
Con người này nhất định là đang nhàn rỗi quá mức thì phải, vì xét về việc phối hợp trang phục, cô mãi mãi không thể so bì được với anh. Trước giờ, cô chưa từng thấy ai có con mắt chọn quần áo tuyệt vời hơn anh, bất kể là nam hay nữ. Vì thế, khi đọc tin nhắn của Diệp Hạo Ninh gửi đến, cô càng khẳng định suy đoán của mình, “Em dám cắt ngang điện thoại hả?”.
Điện thoại cúp thì cũng đã cúp rồi, còn có thể làm gì được chứ? Rõ ràng là anh đang rất rảnh, lại còn có tâm trạng nhắn tin để trách móc cô nữa chứ. Cô đói bụng đến phát điên lên được, xem xong tin nhắn cũng chẳng buồn trả lời. Ai ngờ không lâu sau, chuông điện thoại lại vang lên.
Tiêu Dĩnh cài nhạc chuống rất trẻ con, đó là giọng của một đứa trẻ hát bài Hai con hổ, đã thế lại còn bị lạc điệu nữa (thật ra đó là giọng hát của cháu gái mà Tiêu Dĩnh thu âm hồi Tết, cô hứng lên chọn làm nhạc chuông điện thoại). Ngay lập tức, những người đồng nghiệp nhất loạt quay sang nhìn cô, trong đó còn có một vài người lạ một mình đến khám sức khỏe, ánh mắt họ nhìn cô giống như đèn tụ quang vậy. Cô lúng túng, vội vàng nhấn nút nhận cuộc gọi, cúi đầu thì thầm: “Anh làm cái gì vậy?”.
Diệp Hạo Ninh cười nhẹ: “À, anh tưởng là em ngất đi rồi chứ!”.
“Vô duyên!”. Cô như sắp phát khùng, vừa hay nghe thấy tiếng cô ý tá gọi: “Số 11”, cô vội vàng giơ tay lên: “Có ạ!” rồi đứng dậy bước vào trong.
Diệp Hạo Ninh hiển nhiên cũng nghe thấy, trước khi cô gác máy một lần nữa, anh nói: “Trưa nay cùng ăn cơm nhé!”.
Sau khi hoàn tất các xét nghiệm, Tiêu Dĩnh ra ngoài, đã trông thấy một dáng người mảnh khảnh đứng ngay trước cửa bệnh viện. Chẳng rõ Diệp Hạo Ninh “thần thông quảng đại” đến đâu, nhưng rõ ràng cô không hề nói cho anh biết cô đang ở bệnh viện nào, vậy mà anh vẫn tìm đến được.
Một người đồng nghiệp đang đi phía sau rủ cô cùng đi ăn cơm, Tiêu Dĩnh cười, nói: “Mình có hẹn rồi”.
Đối phương liền trêu chọc: “Bạn trai à?”.
Cô không khẳng định cũng chẳng phủ nhận, chỉ nói: “Sao bạn biết?”.
“Thôi đi!”. Nữ đồng nghiệp làm ra vẻ như thể vừa nhìn đã biết ngay. “Vừa rồi chẳng pải gọi điện thoại cho cậu đó sao? Nói trước nhá, mình không nghe trộm đâu, chỉ là vừa đúng lúc thôi”.
Cô lại cười: “Không phải bạn trai, mà là chồng mình”.
Nhìn cô bạn đồng nghiệp ngây người ra, Tiêu Dĩnh thấy buồn cười, dường như ở đây ai cũng nghĩ cô là gái chưa chồng.
Dưới ánh nắng mặt trời chói chang, Diệp Hạo Ninh đang đứng cạnh bồn hoa nói chuyện qua điện thoại. Hai tay che trước trán, Tiêu Dĩnh tiến đến, bước chân không mấy nhẹ nhàng nhưng anh không nhận ra. Lúc đến sau lưng, cô chợt nghe thấy anh nói: “…Không sao, đợi tôi về sẽ sang chỗ cô lấy”. Vẫn là giọng nói bình thản ấy nhưng chẳng hiểu sao lúc này Tiêu Dĩnh lại cảm thấy ấm áp vô cùng.
Tiêu Dĩnh nhìn đồng hồ, đã hơn 11 giờ rưỡi, vừa nãy trong nhà ăn của bệnh viện, cô đã ăn lót dạ nên bâu giờ không thấy đói nữa. Nếu anh đang chăm chú nói chuyện điện thoại với người ta như thế thì cô nên quay trở lại tòa nhà mát mẻ kia.
Đưa mắt ngó ra ngoài, cô nghĩ bụng, thật sự anh không sợ nóng hay là vì quá chuyên tâm nên không thấy nóng? Cô đang mải nghĩ thì Diệp Hạo Ninh đã giải quyết xong công việc, bỏ điện thoại xuống rồi quay người sang, bất ngờ ánh mắt hai người gặp nhau. Anh hơi nhướng mày, dường như có chút ngạc nhiên, nhưng đến khi cô đi lại gần thì anh chỉ hỏi: “Đi đâu ăn cơm?”.
“Không đói”. Cô nhìn quanh, thấy anh không lái xe đến, đầu óc có chút mơ hồ, một lúc sau cô mới nhớ ra đây là thành phố B, liền hỏi: “Sao anh vẫn chưa về?”.
Anh đáp: “Tối về”. Dường như những lời đuổi khách của cô, anh bỏ ngoài tai hết.
Cuối cùng, hai người đi lên tầng trên của siêu thị trung tâm thành phố ăn trưa, mỳ sợi ở cửa hàng đó rất hấp dẫn, nguyên liệu tươi ngon và gia vị được nêm nếm vừa đủ. Dù Tiêu Dĩnh không đói nhưng vẫn ăn hết một bát to.
Ăn xong, Tiêu Dĩnh quyết định tự đi về công ty, khi đang đứng chờ xe, cô hỏi Diệp Hạo Ninh: “Thế còn anh thì sao?”.
Anh như không để ý, chỉ giơ tay: “Chìa khóa!”.
Ngừng một lát, cô tháo chìa khóa nhà ra, nặng nề đặt nó cùng sự tức giận vào lòng bàn tay anh, rồi quay người bỏ đi. Diệp Hạo Ninh thấy hành động trẻ con của cô thật là thú vị, đuôi mắt anh ánh lên nét cười nhẹ nhàng, đợi cô đi được hai bước, anh mới gọi với theo.
“Còn chuyện gì nữa?”. Cô nheo nheo mắt, dường như cả khuôn mặt đều nhăn hết cả lại.
Ánh nắng gay gắt chói chang khiến cô không thể mở mắt ra được, vì thế mà dáng hình của anh trông cũng mờ ảo. Dù chỉ cách cô có vài bước chân, nhưng cả người anh như bị bao trùm bởi ánh sáng. Thật ra cô cũng vậy, trên mái tóc đen nhánh đang lấp lánh ánh vàng rực rỡ, đôi mắt cô nheo lại hết như gương mặt đang đau khổ.
Diệp Hạo Ninh thấy cô lúc nào cũng như chú mèo con thơ ngây, nhạy cảm và rất hồn nhiên, lúc hiền hòa thì thật sự rất đáng yêu, nhưng thỉnh thoảng lại giơ móng vuốt sắc nhọn ra, không cho ai tiến lại gần, thậm chí còn có thể tấn công khiến người khác bị thương. Dáng vẻ lúc này càng khiến cô giống như loài vật nhỏ ấy, chẳng hiểu vì sao anh lại trở nên thất thần, mãi đến khi cô hỏi lại: “Rốt cuộc là chuyện gì nữa đây?”, anh mới cười mỉm và hỏi: “Chúng mình coi như đã làm hòa rồi phải không?”. Giọng điệu lãnh đạm thật khác với tối qua.
Thật ra, tối qua Tiêu Dĩnh đã nghe rất rõ câu này, lúc ấy, anh nói với vẻ cực kì bình tĩnh, nhưng lập tức sau đó lại buông một câu bông đùa rồi quay sang ôm cô ngủ ngon lành, vì vậy, cô không biết chắc lời anh là thật hay đùa nữa.
Rõ ràng là một lời đề nghị nhưng dường như lại không chờ đợi một đáp án, vì thế mà cô chỉ coi đó là ảo giác. Cô trợn mắt nhìn anh hồi lâu, trên đầu nóng hầm hập như chảo lửa, dưới chân cũng thế , mặt đất nóng ran. Cô thay đổi tư thế đứng, nghiêm túc nói: “Cái gì mà hòa thuận chứ? Vẫn giống như trước thôi”. Sau đó không thèm nhìn đôi mắt đang nheo lại của anh, cô quay người bước lên chiếc taxi đang đợi ở bên cạnh, bỏ đi....
« Trước1...1718192021...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00068s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

XtGem Forum catalog