wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 20:52,Ngày 27/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38552 Views


Hứa Nhất Tâm phì cười nói: “Có cần bản cô nương sang giúp cậu mát xa không?”.
“Có chứ, thế thì cậu mau đến đây đi, mình đợi cậu đấy!”.
Vốn là câu nói đùa, ai ngờ vừa dứt lời, cô liền nghe Hứa Nhất Tâm nói: “Hai phút nữa nhé. Mình đang đứng ở dưới nhà cậu”.
Tiêu Dĩnh còn đang ngớ người thì cửa phòng tắm đã bật mở, cô giật mình, lật đật quay sang, nhìn chằm chằm vào người đứng bên cạnh cửa, lại hoảng hồn lần nữa, sau khi trấn tĩnh, cô mới nhíu mày: “Không phải anh đã mua đồ ngủ rồi sao?”.
Người đàn ông đó bước ra chỉ với chiếc khăn tắm quấn ngang hông, trước ngực còn vương những giọt nước li ti chưa kịp khô, lấp lánh dưới ánh đèn.
“Quên đem vào trong đó”, Diệp Hạo Ninh nhìn cô rồi nói: “Em có thái độ gì vậy? Thật là kì lạ!”. rồi thản nhiên đi vào phòng khách lấy túi quần áo vẫn còn chưa bóc tem.
Tiêu Dĩnh ngẩn ra nửa giây rồi chạy như bay đến bên anh, quên luôn cả chân đau, nói nhanh: “Tối nay anh phải ngủ ở phòng dành cho khách đó!”. Diệp Hạo Ninh ngừng tay, quay lại nhướng mày nhìn cô.
Cô lại nói: “Nếu không thì đi ra khách sạn. Anh tự chọn đi!”.
“Em sao thế?”. Dường như anh có chút lúng túng, trán bắt đầu nhăn lại.
“Chẳng sao cả!”, cô ngừng một lát, thấy anh không phản ứng gì, lại giục: “Tóm lại là mặc đồ vào trước đi, nhanh lên!”.
Lúc Diệp Hạo Ninh đang rề rà thắt lại sợi dây của chiếc áo ngủ thì tiếng chuông của cũng vang lên. Đúng giờ thật. Tiêu Dĩnh đi ra, khi cửa vừa mở, lập tức trông thấy bộ mặt ngẩn tò te của cô bạn thân:
“Hi…”.
Hứa Nhất Tâm cảm thấy phản ứng của mình cũng không đến nỗi chậm chạp, vừa định thần lại thì cô lập tức chớp chớp mắt, nhìn người đàn ông tuấn tú ở trong phòng, vẫy tay nói: “Lâu quá không gặp”. Mắt lướt nhìn một lượt bộ đồ ngủ cùng mái tóc còn ướt nước của anh, chân cô như cứng lại, đứng khựng ở cửa.
“Chào em”. Từ đầu đến cuối, Diệp Hạo Ninh vẫn không thay đổi sắc mặt, nhìn Hứa Nhất Tâm khẽ gật đầu rồi đưa mắt sang người phụ nữ còn lại. Người kia đang nhẹ nhàng kéo Hứa Nhất Tâm vào: “Vào trong đi!”.
“Mình thấy hay là thôi”. Hứa Nhất Tâm bật cười nói với Diệp Hạo Ninh. “Thật ngại quá, đã làm phiền hai người. Lúc nãy Tiêu Dĩnh không nói với em là anh cũng ở đây, vốn định đến bầu bạn với cậu ấy, nhưng xem ra bây giờ… nhất định là không cần nữa rồi”.
Diệp Hạo Ninh khẽ mỉm cười: “Không sao”.
Tiêu Dĩnh không nhịn được, quay ngoắt đầu, trừng mắt nhìn anh, cái gì mà nói “không sao” chứ? Nghe có vẻ như thật sự bị làm phiền ấy. Cô nói ngay: “Mau vào trong đi, tối nay tụi mình ngủ cùng nhau!”.
“Hôm khác đi!”. Hứa Nhất Tâm nhích đến sát tai Tiêu Dĩnh khúc khích cười: “Phá vỡ giấc mộng uyên ương, chuyện thất đức như vậy mình không làm được đâu”. Trong chớp mắt, Nhất Tâm nhanh chóng chộp lấy bàn tay đang định đưa véo mình, nói tiếp: “Nhưng thật sự mình thấy bất ngờ đó, hai người làm hòa từ lúc nào vậy? Nhanh thật đấy”.
Hòa cái gì mà hòa? Tiêu Dĩnh lẩm bẩm trong bụng, sao cô vẫn thấy chẳng khác gì lúc trước? Rõ ràng là sáng nay vẫn còn chiến tranh lạnh, Diệp Hạo Ninh bây giờ cùng lắm cũng chỉ là ngủ nhờ thôi!
Cuối cùng Hứa Nhất Tâm cũng cương quyết ra về, trước đó còn không quên nở một nụ cười trông rất gian: “Ngủ ngon nhé, chúc hai người vui vẻ!”, ánh mắt như thể ta – đây – biết – hết – rồi.
Tiêu Dĩnh vờ như không hiểu, trịnh trọng nói: “Cậu cũng ngủ ngon nhé, đi đường cẩn thận!”. Sợ Nhất Tâm lại nói ra những lời trêu trọc đầy ẩn ý, Tiêu Dĩnh đẩy cô bạn ra khỏi nhà và đóng “rầm” cửa lại.
Thoáng chốc, trong căn hộ chỉ còn lại hai người. Tiêu Dĩnh vịn vào cánh cửa một lúc lâu mới quay đầu lại, ngay lập tức chạm phải đôi mắt đen láy của Diệp Hạo tư, dường như có một cái gì đó ngẩn ngơ, lặng lẽ.
Thật ra anh rất ít khi như vậy, ít nhất là trước mặt cô, hiếm khi anh để lộ thái độ như thế.
Cô nhìn anh đầy nghi hoặc rồi lê bước, chân bây giờ mới thật sự đau, đứng thêm một giây nữa cũng là cực hình. Từ bàn chân đến gót chân như thể bị hàng ngàn mũi kim châm vào vậy. Về nhà đã được một lúc mà cô chưa thấy đỡ chút nào.
“Em sao vậy?”, giọng nói cùa Diệp Hạo Ninh lạnh lùng vang lên.
Cô cắn chặt răng, chẳng buồn quay đầu lại, đáp: “Nhờ phúc của anh đó”.
Nào ngờ anh khẽ mỉm cười, hai ba bước đã vượt qua mặt cô, leo lên giường một cách vô cùng thản nhiên. Anh tựa người vào đầu giường, nói với cô: “Bây giờ em đi tắm hả? vậy đưa máy sấy tóc cho anh trước đi, vừa rồi anh tìm trong phòng tắm không thấy”.
Tóc của anh vẫn ướt, vừa rồi chắc chỉ dùng khăn khô lau sơ qua, nên trông có vẻ hơi rối, lại còn có mấy lọn tóc ướt dính trước trán, một sự lôi thôi hiếm có nhưng lại khiến anh trông như một đứa trẻ đáng yêu.
Cô mệt đến nỗi chẳng buồn nhìn, chẳng buồn lên tiếng, tiện tay chỉ vào góc tường rồi xoay người, đi thẳng vào phòng tắm, đóng sầm cửa lại.
Nhìn theo bóng người mờ ảo sau lớp cửa kính trắng đục, Diệp Hạo Ninh nhếch mép cười nhẹ rồi nhảy xuống giường, đến mở hành lí của Tiêu Dĩnh.
Luyến tiếc bước ra khỏi bồn tắm, Tiêu Dĩnh thấy Diệp Hạo Ninh đã ngủ. Đèn trần đã tắt, chỉ còn lại chiếc đèn bàn màu cam cạnh đầu giường tỏa ra thứ ánh sáng mờ ảo, nửa khuôn mạt anh ẩn trong bóng tối tĩnh lặng.
Đột nhiên, Tiêu Dĩnh cảm thấy khó hiểu, chẳng phải là họ đag ly thân sao? Tuy là chưa chính thức ký đơn nhưng dù sao lúc đầu đã cãi vã nhau một trận cơ mà, khi cô kiên quyết ra đi anh còn ngấm ngầm đồng ý. Và cô đã quyết định dọn đén thành phố B ở. Vẫn tưởng rằng sẽ tiếp tục chiến tranh lạnh như thế cho đến lúc ly hôn, đường ai nấy đi, mọi việc sẽ tiếp diễn một cách rõ ràng rành mạch như thế, nhưng bây giờ là sao chứ? Đầu tiên là nụ hôn say đắm tối hôn trước, rồi lúc này anh lại một lần nữa ngủ trên giường của cô…
Cuối cùng, cô đành nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh. Gian phòng thật tĩnh lặng, dường như chỉ nghe thấy hơi thở của hai người. Tiêu Dĩnh chẳng biết mình đã ngủ thiếp đi tự lúc nào, nhưng đến nửa đêm, đột nhiên có một hơi thở nóng hổi phả nhè nhẹ vào gáy cô. Cô cố tình đằng hằng một tiếng, giọng mơ hồ không rõ, chẳng biết phải nói câu gì, cô nhích ra ngoài theo bản năng. Nhưng người phía sau không dễ dàng bỏ qua, anh ngừng một lát rồi lại tiếp tục nhích gần đến, cánh tay dài và khỏe vòng qua eo cô, bàn tay bắt đầu từ từ di chuyển lên trên. Tiêu Dĩnh cũng dần dần tỉnh giấc, mà đêm đen phủ kín căn phòng, không có một tia sáng nào xuyên qua được. Hơi thở Diệp Hạo Ninh gần sát bên tai cô, rõ ràng từng chút một, khe khẽ trong đêm. Nụ hôn của anh cũng rõ ràng hệt như chính hơi thở, nhẹ nhàng, liên tục, không ngừng lướt nhẹ trên lưng và gáy cô, mang theo một hơi ấm khó tả. Cơ thể cô nóng lên, sức nóng như xuyên qua da thịt, lan truyền đến huyết quản, khiến cho từng mạch máu bắt đầu bị thiêu cháy. Cô thở dốc, bàn tay anh nhẹ nhàng luôn vào trong áo cô, những ngón tay lành lạnh mơn man trên bụng trần, vòng eo cô. Như bị điện giật, Tiêu Dĩnh rùng mình, hai mắt khép lại, cả hai hàng mi cũng đang rung lên khe khẽ. Cô muốn đưa tay ra chặn lại nhưng đụng phải cánh tay rắn chắc, nóng rực của anh. Miệng cô khô rát, ý thức mơ hồ, cô như không còn chút sức lực nào, chỉ còn sót lại hơi thở yếu ớt. Cơ thể cô đang được bao phủ bởi hơi thở ấm nóng đầy ma lực, cuối cùng không cưỡng lại được, cô xoay người lại, tay bấu chặt lấy vòm lưng rắn chắc của anh, rướn người lên chờ đợi.
Hai người như hợp lại làm một, quấn chặt lấy nhau, cô bấu chặt vai anh, trong đêm tối tĩnh lặng chỉ nghe thấy tiếng thở gấp của anh và cả của cô kéo dài không dứt, đôi khi đứt quãng nhưng lại rất rõ ràng.
Rất lâu sau, anh chợt thì thầm: “Tiêu Dĩnh, chúng ta làm hòa nhé!”. Mặt anh vẫn vùi vào bên cổ cô, giọng trầm ấm mơ hồ. Cô như sực tỉnh, hai tay dùng lực, ấn sâu móng tay vào bả vai anh.
Sáng sớm, lúc Tiêu Dĩnh ra khỏi nhà, Diệp Hạo Ninh vẫn chưa dậy. Tiêu Dĩnh cũng muốn được ngủ vùi, đêm qua quả thực khiến cô mệt rã rời, nhưng cuối cùng vẫn phải đấu tranh tinh thần lao ra khỏi giường, rồi ngủ thiếp đi trên xe taxi, đến công ty, bác tài xế phải gọi cô dậy.
Lúc đi lên tầng, cô mới chợt nhớ ra hôm nay công ty tổ chức một buổi kiểm tra sức khỏe thường kì. Tất cả nhân viên đều tập hợp lại và được xe đưa đến bệnh viện.
“Suýt nữa là quên mất chuyện này, cũng may là còn chưa ăn gì”. Tiêu Dĩnh nói với cô bạn đồng nghiệp Tiểu Lý.
“Cậu không kịp ăn sáng à? Vừa rồi suýt nữa là đến muộn đó”.
Cô cười trừ, bỗng dưng nhớ đến Diệp Hạo Ninh, ngộ nhỡ mà đến muộn thật thì đều là do anh hại cô.
Trước khi ra khỏi nhà, công tác chuẩn bị của cô không mấy nhẹ nhàng nhưng vẫn chẳng thể làm anh tỉnh giấc. Anh nằm nghiêng trên giường, có vẻ ngủ rất say, chiếc chăn mỏng đắp ngang hông, tấm lưng trần lộ ra ngoài, trên lưng còn lưu lại những vết móng tay nhỏ xíu.
Tiêu Dĩnh còn nhớ lúc ấy anh rên lên một tiếng rồi phì cười: “Sao em lại giống Mai Siêu Phong(1) vậy hả?”, sau đó tiếp tục hôn cô rồi trở mình, nhẹ nhàng ôm lấy cô vào lòng và nhanh chóng thiếp đi, còn cô thì mở to mắt trong bóng tối, cứ nghĩ mãi, vừa rồi anh đã nói gì nhỉ? Lúc anh úp mặt bên cổ cô, rốt cuộc anh đã nói câu gì chứ?...
« Trước1...1617181920...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00060s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Pair of Vintage Old School Fru