Polly po-cket
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 15:06,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38515 Views


Có thể xem đây là một trong số không nhiều những lời yêu thương mà anh từng nói, dù rằng có chút khó hiểu. Anh luôn là vậy, thật thật giả giả, rõ ràng giọng rất ấm áp nhưng vẻ mặt lại rất thờ ơ, cảm giác như là thuận miệng nói ra, chẳng thể coi là thật.
Bây giờ, khi ngồi nhớ lại, cô tự hỏi: “Hồi đó trông mình trẻ con lắm sao?”. Chỉ là xưng hô thôi, cần gì mà phải rắc rối thế? Ngày trước, khi ra ngoài, đa số mọi người gọi cô là “chị Diệp”, nhưng ở thành phố B, tất cả đều kêu cô là Tiêu Dĩnh. Cô vẫn là cô, chẳng có gì thay đổi. Nhưng, cho dù cách biệt hai nơi, thực chất cô vẫn không thoát khỏi cái họ của Diệp Hạo Ninh.
Thế nên lần này, cô hoàn toàn không để tâm đến lời của Trương Bân, chỉ nói bóng gió: “Uống rượu nhiều dễ nói linh tinh lắm, tôi uống nước cam thôi”., vừa nói cô vừa liếc sang Diệp Hạo Ninh. Anh dường như không để mắt đến cô, vẫn đang trò chuyện vui vẻ, thoải mái cùng bạn bè.
Vợ chưa cưới của Trương Bân, Vương Nhược Lâm ngồi cạnh cô, nghe thấy thế liền cười: “Thế thì hai cốc nước cam vậy”. Giọng nói dịu dàng, nụ cười tự nhiên, thoải mái làm lộ ra hai má lúm đồng tiền rất duyên.
Trương Bân lại hỏi: “Hạo Ninh, thế còn cậu? Trông sắc mặt cậu không được tốt, không sao chứ? Có uống được không đấy?”.
Tiêu Dĩnh liền quay đầu sang nhìn, dưới ánh đèn, khuôn mặt Diệp Hạo Ninh nhìn nghiêng chẳng có gì khác thường, cũng có một chút vẻ mệt mỏi nhưng không nhiều. Cô nhớ ngay đến hành động quấy rối đầy ác ý của mình hồi chiều. Thực sự lúc ấy, trong lòng cô có chút phẫn nộ, làm thế nào mà bất kỳ lúc nào, bất cứ nơi đâu con người này vẫn luôn giữ được vẻ thoải mái, ung dung, tự tại như vậy được chứ?
Như thường lệ, Diệp Hạo Ninh thản nhiên nói: “Không sao”. Đợi nhân viên phục vụ rót đầy ly rượu, anh nâng lên trước: “Uống mừng hai người một ly”, rồi ngửa cổ, uống cạn một hơi, sắc mặt không đổi.
Tiêu Dĩnh lúc này mới thôi nhìn anh, hớp ngụm nước cam chua chua ngọt ngọt.
Lúc này có năm người đàn ông mà chỉ có hai người phụ nữ, vì vậy Tiêu Dĩnh và Vương Nhược Lâm nói chuyện với nhau tự nhiên hơn.
Vương Nhược Lâm hỏi: “Nghe Trương Bân nói bây giờ bạn đang làm việc ở thành phố khác?”.
“Ừ”.
“Công ty nước ngoài à? Tốt thật đấy!”, Nhược Lâm mỉm cười, “Không ngờ Hạo Ninh lại đồng ý để bạn đi xa như vậy”.
Hạo Ninh? Tiêu Dĩnh hơi ngạc nhiên: “Mọi người quen nhau lâu rồi ư?”.
Vương Nhược Lâm nói: “Ừ, mình và bọn họ chơi với nhau từ nhỏ, sau đó mình đi du học nên không gặp một thời gian, không ngờ Hạo Ninh đã kết hôn rồi, đến khi mình về nước thì bạn lại đến thành phố B. Trước kia mình vẫn thường nghe cậu ấy nhắc đến bạn nhưng chưa có cơ hội gặp mặt”.
Thì ra là bạn thanh mai trúc mã, thật hiếm có. Thế mới biết Trương Bân và Vương Nhược Lâm chẳng phải là đính hôn chớp nhoáng, chắc hẳn phụ huynh hai bên đã có hẹn ước với nhau rồi nên anh chàng lãng tử kia mới ngoan ngoãn ở lại chịu tội. Chưa chắc Trương Bân đã cam lòng nhưng chí ít bề ngoài cũng tỏ ra khá thuận hòa, hành động và tình cảm đều rất chu đáo và tự nhiên, luôn tay rót nước, gắp thức ăn cho cô vợ chưa cưới duyên dáng, cung cách đối xử thân mật hơn nhiều so với các cô bạn gái trước kia.
Bề ngoài, cô và Diệp Hạo Ninh cũng thế, thậm chí khi cô định bóc tôm, anh chợt quay sang nói khẽ: “Ăn vừa thôi, không lại dị ứng đấy!”. Hơi thở của anh nhẹ nhàng lướt qua tai cô, làm rung những sợi tóc tơ, nhè nhẹ thấm vào da rồi nhanh chóng lan toả đi. Rõ ràng chỉ một thoáng trước đó, cô thấy anh đang bàn luận với bạn bè về chính sách mới nhất của chính phủ, tay cầm điếu thuốc hút dở, dáng vẻ rất chăm chú. Cô còn cho rằng anh không nhìn cô lấy một lần.
Trên đường về nhà, cô thắc mắc: “Diệp Hạo Ninh, khả năng làm nhiều việc một lúc của anh luyện tập được bao lâu rồi?”.
Diệp Hạo Ninh đang lái xe, liếc mắt nhìn cô, mặt chẳng có biểu hiện gì, không trả lời.
Cô cảm thấy mình thật vô vị bèn im lặng, tựa đầu vào cửa kính, lơ đãng nhìn cảnh vật bên ngoài đang từ từ lùi dần rồi khuất hẳn.
Một lúc sau, nhớ ra điều gì đó, cô bèn nói: “Đám cưới Trương Bân cuối tháng mười, có lẽ em không về dự được”.
Diệp Hạo Ninh vẫn nhìn phía trước: “Tại sao?”.
“Có thể em phải đi công tác ngoại tỉnh, nếu bị trùng lịch thì chẳng còn cách nào khác”.
“Em lười vậy sao lại chọn làm kiểm toán chứ?”. Dường như Diệp Hạo Ninh chỉ buột miệng hỏi, nhanh tay quay vô lăng, chiếc xe rẽ vào con đường lớn bên cạnh.
“Ai nói với anh là em đang làm kiểm toán?”. Tiêu Dĩnh cảm thấy kinh ngạc vì từ khi chuyển tới thành phố B, cô chưa từng nói với anh về công việc của mình.
Diệp Hạo Ninh khẽ nhếch môi, yên lặng một lúc rồi nói: “Trương Bân định đi du lịch về rồi mới kết hôn nhưng bố mẹ hai bên đều không đồng ý, vì thế sẽ làm tiệc cưới ở đây, chắc phải mất hai ngày. Nếu lúc đó em không thu xếp được thì thôi vậy”.
“Làm lớn thế cơ à?”. Cô cười. “Phiền phức quá, thế thì hai người kia sẽ mệt lắm đây”.
“Ừ. Chắc chẳng có ai đơn giản như chúng mình”.
Đám cưới của họ hai năm trước thật chẳng thể đơn giản hơn được nữa. Theo đề nghị của cô, họ chỉ mời họ hàng lớn tuổi hai bên cùng dùng cơm, thuê cả phòng lớn của khách sạn hạng sang nhất nhưng chỉ đặt năm bàn tiệc, không phát thiếp mời, cũng chẳng nhận quà mừng. Thế nên họ cưới nhau đã được một thời gian dài mà nhiều người vẫn nghĩ Diệp Hạo Ninh còn độc thân.
Lúc này, Tiêu Dĩnh quay sang, trông thấy ánh đèn hai bên đường lướt qua khuôn mặt đẹp trai của Diệp Hạo Ninh, vô tình bắt gặp ánh mắt anh như đang tự cười chính mình. Cô ngạc nhiên nói: “Không phải là anh đang hối hận đấy chứ? Cảm thấy đám cưới quá đơn giản, không xứng với địa vị của anh ư?”.
Diệp Hạo Ninh không nói gì, ánh mắt u tối, có vẻ như đang suy tư.
Cô lại nói: “Em cứ nghĩ là anh cũng không thích phiền phức. Tiệc càng hoành tráng thì càng vất vả. Tiếp đón lại mệt mỏi, nhất là chú rể, ai mà chẳng bị chuốc cho say khướt? Nôn hết cả ra mà vẫn phải uống tiếp”.
“Anh đâu có nói là hối hận”. Cuối cùng anh cũng chịu nhìn cô, ngừng một lát, anh nói tiếp: “Anh rất cảm động khi em đã nghĩ cho anh như thế”.
Nếu bỏ qua giọng điệu chế giễu của Diệp Hạo Ninh thì có thể thấy buổi tối hôm nay khá ổn. Hai người đang trong giai đoạn chiến tranh lạnh, vậy nên không thể yêu cầu quá cao được. Nghĩ thế, Tiêu Dĩnh thấy vui hẳn lên, chẳng thèm so đo, chấp nhặt gì nữa, về đến nhà liền đi tắm rồi lấy một lon Coca, ung dung, nhàn nhã ngồi trên sofa xem tivi.
Cầm điều khiển bấm một hồi, cuối cùng cô cũng tìm được một bộ phim truyền hình tình cảm nhiều tập của nước ngoài. Vừa lúc đó, Diệp Hạo Ninh từ phòng ngủ bước ra, liếc mắt nhìn qua một cái rồi buông lời: “Cái này thì có gì hay ho nhỉ”., trong giọng nói có chút coi thường.
Tiêu Dĩnh mặc kệ anh, mải mê chìm đắm theo những tình huống trong phim. Gần đây, cô đang theo dõi bộ phim này, dù chẳng có nhiều pha đánh đấm nguy hiểm hay âm mưu đen tối nhưng các tình tiết đơn giản, nhẹ nhàng lại là liều thuốc tốt để giải toả những áp lực tinh thần.
Diệp Hạo Ninh ngồi xuống ghế, hỏi: “Khi nào em về thành phố B?”.
Vì chương trình tivi không đúng với sở thích nên anh bắt đầu đuổi người ư? Tiêu Dĩnh ngây người một lúc, định thật thà trả lời thì chợt nhớ ra đây cũng là nhà cô.
Quay mặt lại, thấy Diệp Hạo Ninh đang cúi đầu châm thuốc lá, bật lửa kêu “tách” một tiếng khô khốc, rồi ngọn lửa màu lam bùng lên, cô nhíu mày: “Em không muốn hít khói thuốc đâu!”.
Diệp Hạo Ninh ngẩn người, nhìn cô một hồi lâu, cuối cùng cũng dập điếu thuốc. Tiêu Dĩnh đã đi quá lâu và anh gần như đã quên những điều cấm kỵ của cô. Một thời gian dài rồi anh cũng không được nhìn thấy dáng vẻ như lúc này của cô, đôi lông mày đang khẽ nhíu lại trên gương mặt trong sáng, rõ ràng là cô không hài lòng, thậm chí còn hơi kiêu ngạo và hống hách.
Trước kia, chẳng ai dám quản lý anh hay có ý kiến về nhất cử nhất động của anh. Nhưng Tiêu Dĩnh thì khác, ngay sau đám cưới, cô đề ra một loạt quy định, chỉ còn thiếu mỗi chuyện viết thành luật mà thôi. Diệp Hạo Ninh ngoan ngoãn thuận theo, trong mắt anh, những hành động ấy của cô tựa như đứa trẻ đang hào hứng chơi “trò chơi gia đình”, sao anh có thể chấp nhặt cơ chứ! Lâu rồi thành quen, đến nỗi Trương Bân đã dài giọng trêu: “Cậu dung túng một người phụ nữ như vậy quả là lần đầu tiên đấy! Thật hiếm thấy…”.
Anh coi như không có gì, chỉ chống cự một cách qua loa: “Cậu thì biết cái gì chứ?”. Trương Bân thực sự không hiểu (thật ra cả bản thân anh trước kia cũng chưa chắc đã hiểu) cảm giác chiều chuộng người khác lại dễ chịu đến thế.
Bây giờ, nhìn thấy vẻ mặt sinh động của Tiêu Dĩnh, tưởng như tất cả đã trở về như những ngày tháng trước đây, Diệp Hạo Ninh đột nhiên thấy hoảng hốt, rõ ràng là tối nay uống không nhiều, thế nhưng lúc này lồng ngực lại nóng bừng, trước khi kịp làm chủ thì anh đã nắm lấy tay cô.
“Anh làm gì vậy?”. Bị bất ngờ, Tiêu Dĩnh ngây người ra.
Anh cũng ngây người. Cổ tay nhỏ nhắn của cô, làn da láng mềm, ấm áp, dưới ánh đèn vàng trông giống như loại bạch ngọc thượng hạng, làm anh không nỡ buông ra. Một lúc sau, anh nói khẽ: “Hình như bị dị ứng đấy”....
« Trước1...910111213...46Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gần Như Vậy, Xa Đến Thế bạn có thể xem thêm gan nhu vay xa den thegan nhu vay xa den the còn nữa nè

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00079s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện