wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 21:03,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Ân Oan Giang Hồ

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 16951 Views



-Dĩ nhiên đời nào tôi chịu! Tôi nhất định phải đòi đến cùng. Tôi có nói với hắn là tôi không cần tiền lời gì nữa mà chỉ cần lấy lại đủ số vốn là 20000 mà thôi. Vì hắn đã đưa tôi 1500 trong ba tháng hồi đó nên tôi bảo là tôi chỉ cần hắn đưa nốt cho tôi 18500 nữa là xong. Thấy tôi làm dữ quá nên cực chẳng đã, hắn mới ‘xì ra’, đưa cho tôi trước 2000 đồng bảo sẽ từ từ thanh toán sau. Ông thấy đó, tôi đâu có muốn hắn chết làm gì, vì hắn mà chết thì số tiền còn lại của tôi còn biết đòi ai, kiện ai đây? Cái chết của hắn hại tôi mất tổng cộng là 16500 đô! Ông coi, liệu tôi có sung sướng được hay không? Vẫn biết là tôi không ưa gì hắn cả, nếu chưa muốn nói là khinh, là ghét thậm tệ! Nhưng ông nói đi, nếu vào ông thì ông có giết tên Quý kia được không?

Văn-Lang chăm chú nghe từ đầu chí cuối, không bỏ sót một chi tiết nào. Chàng vẫn ngồi yên, lạnh lùng như băng mà không tỏ một thái độ nào. Không chú ý đến câu hỏi của Toàn, Văn-Lang hỏi sang chuyện khác:

-Ông rời khỏi lúc mấy giờ? Có ai làm chứng được điều đó không?

Toàn suy nghĩ vài giây rồi trả lời:

-Tôi khá chắc chắn là trong khoảng từ 11 giờ 15 cho đến 11 rưỡi.

Văn-Lang hỏi kỹ:

-Ông có chắc không?

-Chắc!

-Vậy có ai làm chứng được điều đó?

-Có hai người.

Đôi mắt của Văn-Lang chợt sáng rực lên. Chàng hỏi tiếp:

-Là những ai? Ông nói cho rõ ràng và chi-tiết vì điều này rất quan-trọng. Nó có thể là một biện-chứng cho sự thanh-bạch, vô tội của ông đó.

Toàn gật đầu nói:

-Một người là em ruột của bồ gã Quý đó tên là... hình như Phát thì phải. Còn người kia là một người cỡ tuổi ông tên... Khánh..., ơ... không phải!... Có lẽ là Khải... mà không... ơ... ơ...

Vò đầu bứt tóc một hồi, Toàn bỗng vỗ đùi một cái đét nói:

-Phải rồi! Tên là Khôi!

-Khôi?

-Phải! Tôi chắc chắn là như vậy. Sau khi tên Quý đưa tiền cho tôi xong thì hình như không hẹn mà gặp. Thằng Phát, em vợ tương-lai hụt của tên Quý bước vào nhà và không đầy 15 giây sau thì người đàn ông tên Khôi kia bước vô. Tôi còn nhớ, người đàn ông tên Khôi kia sặc mùi bia rượu, mặt mày đỏ bừng. Vừa bước vào, ông ta đã chỉ vào mặt gã Quý chửi rủa như tát nước vào mặt, đòi đánh nhau tay đôi. Tên Quý vừa chửi lại thì người đàn ông tên Khôi đó nhào tới thoi tên Khôi kia mấy cái, chính tôi và tên Phát kia phải can hai bên ra.

-Ông giữ tên Quý lại còn tên Phát can ông Khôi có phải không?

-Đúng vậy! Sao ông biết?

Văn-Lang cười nhạt:

-Vì hai người đó vào cùng một lượt nên khoảng cách gần nhau hơn. Còn ông với tên Quý kia nói chuyện với nhau một hồi khá lâu thì không thể nào đứng xa nhau được!... Rồi Sau đó thì sao nữa?

-Sau đó thì tên Phát kia đem ông Khôi ra ngoài không biết năn nỉ ỉ ôi cái gì đó, chỉ thấy lúc hắn trở vào lại thì không còn người đàn ông tên Khôi kia nữa. Thấy chuyện cũng tạm yên nên tôi sau đó ra về...

Nghe tới đây Văn-Lang lại ngắt lời:

-Sau khi ông ra về thì tên Phát còn ở đó phải không?

-Không! Hắn đi cùng lượt với tôi. Tôi ra xe, còn hắn quẹo trái đi bộ, chắc là về lại nhà tên Quý kia ngủ.

-Như ông kể thì ông Khôi có thoi tên Quý kia mấy thoi. Vậy ông có thể nói cho tôi biết ông Khôi đánh trúng tên Quý vào chỗ nào không?

-Ban đầu ông Khôi đấm ngay mặt tên Quý hai cái, sau đó bồi thêm một đá nữa ngay bàn tọa. Tên Phát nhảy tới ôm ông Khôi lại, còn tôi thì đứng ra phía trước tên Quý ôm hắn, đồng thời để ngăn cản ông Khôi.

Lúc đó Văn-Lang mới gật đầu nói:

-Tốt lắm! Được rồi, cám ơn ông.

Toàn thấy hồi hộp trong lòng vội hỏi:

-Ông Văn-Lang, liệu tôi còn bị nghi ngờ nữa không?

Văn-Lang mỉm cười đáp:

-Khi nào điều tra xong xuôi thì sở cảnh-sát mới có thể bắt đầu từ từ loại bỏ từng người trong danh sách nghi can một khi đoán dần ra thủ-phạm là ai.

Toàn nghe nói có vẻ hậm hực, lộ nét khó chịu.

-Tại sao ông không chịu tin tôi? Những gì tôi nói với ông đều là sự thật cả. Tôi không hề dấu ông nửa điểm kia mà!

Lần này Văn-Lang chỉ cười lớn mà rằng:

-Tôi chưa hề bảo là ông nói dối, nhưng cũng chưa thể kết luận ngay được điều gì. Nếu ông không làm, thật sự vô tội thì cứ bình tĩnh mà vui sống chứ không việc gì phải lo lắng sợ sệt cả. Đó là điều duy nhất hiện tại mà tôi có thể khuyên ông được mà thôi.

Rời nhà Toàn, Văn-Lang bỗng cảm thấy buồn buồn. Chàng chợt nhớ tới Yến. Không biết giờ này cô ả đang ở đâu và làm gì? Liệu cô nàng đã chịu ‘tha thứ’ chưa hay vẫn còn giận hờn? Suy nghĩ một hồi Văn-Lang chỉ còn biết thở dài mà tự nhủ:

-“Muốn biết rõ sự thật thì chỉ có một cách mà thôi!”

Văn-Lang lấy điện-thoại ra bấm số. Tiếng chuông bắt đầu reng. Phía đầu giây bên kia có tiếng con gái trả lời:

-A lô...
...... nguồn ex04pro.wap.sh .......
Nói chuyện với Yến xong, Văn-Lang không cảm thấy tình hình khả quan được chút nào. Cuộc đàm-thoại kéo dài cả giờ đồng hồ, nhưng trên thực tế, thời-gian hai bên trao đổi ngôn từ chỉ bằng một nửa thế. Mặc dù Yến đã chịu trả lời điện-thoại, chịu nói chuyện với chàng rồi, nhưng lối nói chuyện của nàng rất nhạt nhẽo, thiếu tự-nhiên, không còn nhí nhảnh, nghịch ngợm, hoạt bát như mọi khi. Văn-Lang tin tưởng là Yến ít nhiều vẫn còn giận mình dù cũng đã bớt đi phần nào. Cái đó cũng rất là ‘đàn bà’ thôi, chàng cho là vậy. Chàng chỉ hy-vọng rằng theo thời gian thì may ra mọi chuyện mới có thể êm, tình cảm đôi bên hàn gắn lại được như cũ.

Văn-Lang ít nhiều cũng hiểu được một phần nào tâm-lý phụ-nữ trên tình trường. Đối với phụ-nữ thì chẳng có gì là quá lớn hay quá nhỏ. Nhiều lúc chuyện không đâu vào đâu tưởng không có gì mà lại thành ra quan-trọng. Ngược lại nhiều lúc chuyện lớn tưởng là hết sức nghiêm trọng thì lại chẳng có gì! Có lẽ đó là bản thiên-sinh của phái yếu, luôn để cho phái mạnh phải luôn luôn ‘nhức đầu’ đoán tới đoán lui, và đoán trật dài dài!

Sự-nghiệp và ái-tình. Hầu hết tất cả đàn ông trên đời đều phải có cả hai, hay nói một cách khiêm-nhường hơn là muốn có cả hai. Có sự-nghiệp cũng chưa chắc có được ái-tình. Nhưng nếu không có sự-nghiệp thì chắc chắn sẽ không bao giờ có ái-tình! Và nhiều lúc con người bị kẹt cứng giữa sự- nghiệp và ái-tình. Chỉ có những nhà tỷ-phú hay triệu-phú thì mới có thể nói chuyện lý tưởng là nếu phải chọn một thì sẽ chọn ái-tình. Nhưng hầu hết đa số còn lại đều phải hy-sinh cho sự nghiệp. Chọn đường sự nghiệp đây không có nghĩa là làm giàu, cũng không có nghĩa là xem thường ái-tình, mà chỉ là thực tế phải kiếm sống đó thôi.

Dĩ-nhiên, là một người đàn ông, Văn-Lang cũng muốn có cả hai như bất cứ ai đó. Nhưng chàng hiểu đó không phải là chuyện dễ, nhất là chàng sống bằng nghề điệp-viên thám-tử này. Vì công việc, chàng đã phải hơn một lần từ chối dẫn người đẹp đi chơi, cũng như dành thời gian cho nàng ta. Và cũng vì công việc mà chàng sinh bệnh để đến nỗi thất hẹn với đào. Việc mình không muốn xảy đến lại cứ đến hoài với mình! Nhưng đó là ‘đời’! Đời quá ngắn ngủi. Việc đời lại chồng chất, không bao giờ hết...

Suy nghĩ một hồi, Văn-Lang không biết làm gì hơn là thở dài nói thầm:

-“Thôi! Hơi sức đâu mà lo cho nhiều! Những gì phải đến rồi cũng sẽ đến.”

Nghĩ cho nát óc rồi cũng phải trở về với thực tại. Chàng biết mình còn chuyện quan-trọng phải làm, không thể dành hết thì giờ suy nghĩ cho những chuyện tình cảm riêng tư được...

Văn-Lang ghé qua văn-phòng thăm Louis Winston một hồi, báo cáo sơ qua về tiến trình của công việc chàng làm. Như thường lệ, ông ta tỏ ra rất hài lòng với chàng, hết lời khen ngợi và khuyến khích. Sau đó Louis Winston vui vẻ hỏi thăm đến chuyện tình cảm của Văn-Lang đi đến đâu thì chàng cũng không giấu diếm, buồn bã kể lại mọi biến cố vừa qua. Louis Winston cười sặc sụa, khuyên rằng:

-Văn-Lang! Tôi phải nói thật. Là một điệp-viên thám-tử, anh rất già dặn, nhưng về mặt tình cảm thì anh vẫn còn non nớt lắm! Nhưng chắc tôi cũng không nên nói như vậy là vì trong chúng ta, tất cả đều thế. Ai cũng có thể nhìn thấy mặt của tất cả mọi người nhưng có bao giờ nhìn được mặt của chính mình đâu! Và cũng đâu có ai dám vỗ ngực huênh hoang là mình ‘rất sành sõi’ hiểu biết nhiều về tâm lý đàn bà đâu! Nhưng anh cũng chẳng cần phải bận tâm làm gì! Trong tình yêu phải có sự tha thứ. Nếu nàng ta thật sự thương anh thì trước sau gì cũng sẽ phải bỏ qua những chuyện nhỏ nhặt đó. Còn nếu như nàng ‘chỉ vì một lỗ nhỏ mà đành lòng đánh đắm cả con thuyền’ thì thật sự có bõ để cho anh theo đuổi mục tiêu nữa không? Anh lo nhiều buồn nhiều để làm gì? Liệu có thay đổi được tình thế không? Nếu anh thật lòng yêu thì cứ tiến tới. Thành hay bại không thành vấn-đề, vì anh chẳng có gì để hối hận nữa.

Văn-Lang lắc đầu nói:

-Tôi chỉ hy-vọng tất cả những gì ông nói đều là đúng. Nhưng thôi, bỏ qua chuyện đó đi. Giờ trở lại chuyện chính phải làm. Tôi cảm thấy chuyện càng ngày càng thêm phức tạp. Mà cũng không biết có phải là phức tạp không hay chỉ là hết sức đơn giản nhưng tại mình làm cho nó phức tạp thêm đó thôi!...
« Trước1...121314151617Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Ân Oan Giang Hồ bạn có thể xem thêm an oan giang hoan oan giang ho còn nữa nè

Ân Oan Giang Hồ v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00041s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Ring ring