wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 00:50,Ngày 02/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Liệu Anh Có Qúa Ngốc tập 1

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 23188 Views


“Cuồng”, cái băng đảng mới nổi ở cái đất này, xã hội đen chẳng ra xã hội đen mà nghĩ hiệp cũng chả ra nghĩa hiệp. Và chẳng ai khác, kẻ cầm đầu băng đảng này cũng chỉ có một cái tên cộc lốc: “CUỒNG”. Khẽ thò tay vào túi, tôi móc sợi dây chuyền bạc ra ngắm nghía. Mặt dây chuyền hình chiếc nanh, được mài từ ngà voi, bọc kim loại cách điệu, trên đấy khắc một chữ “Cuồng” sơn đỏ, đem lại cảm giác ghê sợ.
- Ấn vật bang chủ, mày cũng lắm rắc rối nhỉ! – Tôi tự cười và tự nói.
CHAP 20:
Nãy giờ ngồi tự kỉ, quên coi giờ. Ngó xuống đồng hồ, mới ra chơi, vậy là 2 tiết của “bà la sát” cũng đã qua. Ủa, mình cúp tiết Toán được rồi, cần chi cúp luôn mấy môn khác, ngu thiệt. Nghĩ vậy nên tôi đứng dậy xuống sân trường. Chắc mới đánh trống nên học sinh còn đang tập thể dục, tôi lẻn về lớp, đám kiếng bể đã được dọn dẹp từ lâu.
Nhưng điều kinh khủng hơn nữa là người đang ở trong lớp. Chẳng phải thầy Hiệu trưởng, chẳng phải cô Thu hay cô Ngọc mà là… Tú. Vừa thấy tôi, nàng liền đứng ngay dậy mà quên luôn rằng chân đang đau. Hậu quả là nàng té ầm xuống bàn, tôi vội chạy tới đỡ:
- Cẩn thận chứ!
- Bữa nay anh bị sao vậy? - Tú hỏi, giọng gay gắt.
- Sao là sao, anh vẫn vậy mà? - Tôi cố cù nhây.
- Trong lớp có bao giờ thấy anh hung hăng như vậy đâu? Nhìn anh lúc nãy giống như… mấy thằng giang hồ ngoài chợ hơn là N mà em biết!
- Em giận anh à?
- Ai thèm giận anh chứ. Anh cũng biết tính cô Thu rồi, nãy anh làm vậy thì kể như gây hoạ lớn rồi. - Tú thở dài.
- Anh xin lỗi, dạo gần đây nhiều chuyện quá, anh chưa giải quyết hết nữa nên chắc mới vậy.
- Em ghét con người lúc nãy của anh! - Tú kéo tôi lại.
- Nếu anh nói đó mới là con người thật của anh thì em cón thích anh không?
- Tính cách anh như thế nào thì vẫn là N, vẫn là xác thịt con người. Em thích anh, chỉ vì anh chân thành, nhiệt tình. Chuyện lúc nãy em bỏ qua, lo tìm cô Thu xin lỗi đi. - Tú hơi lảng tránh câu hỏi của tôi.
- Xin lỗi thì dễ nhưng với một người nhỏ mọn như bả thì cũng như không, bả mà tha anh đi đầu xuống đất. Dù sao cũng bị kỉ luật chắc rồi. - Vẫn cười.
- Nói hay lắm! Em không xen vào nhưng không hẳn là em tha cho anh đâu, liệu hồn đó. Đừng bao giờ để em bắt gặp N hồi trưa nữa, nhớ đó!
Tú nói nghiêm túc, tôi cũng không dám đùa thêm, chỉ nhẹ gật đầu. Nhẹ mỉm cười, Tú mở vở hỏi bài tôi như bình thường. Chỉ xong bài, tôi nằm dài ra bàn, tay mở cặp lấy cái MP3 cắm vào tai, play thôi. Tai vẫn nghe nhạc, nhưng não tôi hiện giờ chỉ nghĩ tới hình phạt kỉ luật, chắc nặng lắm đây, lại còn thêm pama nữa, khổ rồi. Tú lay nhẹ vai tôi:
- Đưa tay anh đây!
- Nè. - Không thắc mắc, tôi chìa tay cho nàng.
- Đau không? - Nhẹ gỡ lớp băng ra, nàng hỏi tôi.
- Quen rồi, cũng đau nhưng còn chịu được.
Và khi lớp vải cuối cùng rời khỏi tay tôi, Tú che miệng, mắt rơm rớm nước. Đơn giản là mấy vết trầy trên tay phải của tôi do lực đấm lúc nãy hiện giờ toạc ra, sâu và dài hơn.
- Thế này mà bảo không đau, anh không biết lo cho bản thân gì cả, hjk… - Vứa trách, Tú vừa khóc.
- Aishiii, có gì đâu mà, đừng có khóc coi! Cái mặt dễ thương mà khóc là xấu lắm á!
- Tại anh đó, giờ sao băng đây? - Tú dừng khóc, cắn răng nhìn vết thương của tôi.
- Thì cứ băng tạm đi, tối về anh đi bác sĩ kêu may lại chứ giờ cũng đâu làm gì được.
Tú không nói gì, nàng cầm tay tôi xem xét thêm lần nữa. Như để chứng minh rằng mình không sao, tôi làm hàng loạt động tác co duỗi ngón tay, thậm chí vận thành trảo, chỉ… cho Tú xem. Nàng gật đầu, mở nắp cặp lấy… chai cồn.
- Nữa… hả?
- Cũng biết sợ rồi ha! Cho lần sau chừa không làm bản thân bị thương nữa.
- Uhm, em cứ xức đi!
Lại vừa nhỏ cồn vừa thổi, Tú cố gắng giảm cơn rát cho tôi, cơ mà ngắm nàng là đủ cho tôi hết đau rồi, thổi chi nữa - chém thế thôi, đau bà thím luôn chứ ở đó mà hết. Sát trùng xong, Tú lấy khăn giấy lau khô tay tôi rồi mở cặp lấy ra một cái hộp nhỏ. Mở nắp hộp, Tú nhìn tôi hỏi:
- Anh chịu được không?
- Chịu gì? - Mặt tôi ngơ ra, hỏi gì chẳng đầu chẳng đuôi.
- Em… khâu lại luôn cho!
- Làm được thì cứ làm, hj. - Cố cười nhưng tự dưng lạnh xương sống.
Tú không nói gì thêm, lấy ra một cây kim và cuộn chỉ. Sợi chỉ nhỏ xíu, mảnh nhưng khá chắc,cây kim thì mũi nhọn hoắt và cong lên. Luồn chỉ xong, Tú cắn môi nhìn tôi rồi bắt đầu khâu lại miệng vết thương. Cảm giác đau rác còn hơn gấp chục lần so với nhỏ cồn nhưng lúc ấy tự dưng chỉ chú ý tới Tú, còn vết thương ở tay thì… ngứa ngứa. Tầm 2’ sau thì Tú khâu xong, nhỏ thêm một lượt cồn và lau khô xong nàng mới mở cặp lấy thêm cuộn băng mới - thủ ghê thật, hjk.
Vừa lúc ấy trống đánh vào lớp, bọn lớp tôi ùa vào và ngơ ngác nhìn cảnh nàng băng tay cho chàng. Và tiếng xì xầm to nhỏ vang lên, chủ yếu là “bình luận” về hành động lúc trưa của tôi. Tú mặc kệ, nàng im lặng băng tiếp nhưng tôi bây giờ khác, không phải thằng N hiền lành nữa, ngày hôm nay đã quậy rồi thì quậy đã luôn. Lừ mắt, tôi hét:
- Tụi mày làm cái quái gì mà nói nhiều như két vậy?
Tiếng xì xầm ngưng bặt, nhỏ Trâu thấy tình hình hơi căng nên cho lớp ra xếp hàng. Tú băng xong thì đẩy tôi ra ngoài xếp hàng:
- Ra xếp hàng đi anh!
- Uhm, chân em bị động nhiều rồi đó, lát anh xem lại. Ngồi im nhé! - Tôi cười.
- Thấy ghét, đi đi! - Nàng kéo đầu tôi lại hun một phát rõ kêu.
Tôi mỉm cười ra xếp hàng, thằng sao đỏ nhìn thấy tôi thì không dám hó hé hay cười đểu như lúc sáng nữa. Chuyện, còn ai nhiều chuyện hơn bọn lớp tôi chứ. Mới ra chơi mà gần như toàn trường biết được Boss giang hồ thế nào rồi. Và nhỏ trong lớp nhìn tôi với ánh mắt không mấy thiện cảm, kiểu như: “Nhìn mặt hiền hiền mà giang hồ gớm!”. Bó tay, tôi cũng không cãi hay chối, tôi phủ nhận hoàn toàn, bởi dù sao hiện giờ tôi đúng là 1 thằng giang hồ chính hiệu, dù rằng là 1 thằng giang hồ… nghĩa hiệp.
Vào lớp, ổn định chỗ ngồi đợi môn tiếp theo, tôi bẹo má Tú:
- Đưa chân đây cho anh!
- Trên lớp mà? - Nàng thoáng đỏ mặt.
- Không sao đâu, tụi nó chẳng dám chọc nữa đâu.
Nàng ngoan ngoãn đưa chân đặt lên đùi tôi. Nhẹ cởi chiếc sandan của nàng ra, tôi mở cặp lấy chai thuốc. Đang bóp chân cho nàng thì thầy vào, nhẹ đặt chân nàng xuống, tôi đứng dậy - chào thầy cô vào lớp thì học sinh phải đứng dậy. Tú vẫn ngồi, thầy hỏi:
- Em Tú sao không đứng dậy chào tôi?
- Dạ bạn bị đau chân thưa thầy! - Tôi trả lời thay nàng.
- Uhm, lớp ngồi xuống đi.
Ngồi xuống, lấy sách vở đặt lên bàn, tôi lại bắt nàng đưa chân tiếp. Lần này nàng ngại ngùng liếc lên thầy rồi mới dám co chân đưa cho tôi. Bàn tay Tú chai sần bao nhiêu thì chân nàng lại mịn màng, êm ái bấy nhiêu, lạ thật. Mãi bóp chân cho nàng, tôi không để ý thầy đang nhìn mình:
- Cậu N, cô Tú, hai người đang làm gì đấy?
Cả lớp cùng quay lại nhìn hai đứa tôi. Mặc kệ, tôi nhìn C béo gật đầu bảo nó lo giùm. Anh chàng hiểu ý nên đứng dậy:
- Thưa thầy Tú bị bong gân nên bạn N nắn lại, nãy thầy vào nên phải dừng lại ạ!
- Uhm, con làm lẹ đi rồi học!
Chắc là thầy đã biết chuyện 2 tiết đầu của tôi ra sao, thế nhưng tôi cũng có lí do chính đáng, vì vậy chuyện giáo viên bộ môn khác ghét tôi cũng hơi vô lí. Thầy nhìn tôi, hơi khó hiểu nhưng cũng nhanh chóng quay lên bảng bắt đầu bài giảng. Bóp chân xong cho Tú, tôi xỏ giày vào cho nàng rồi cười:
- Cẩn thận nha!
- Biết òi.
- Thôi học bài, lát giao tiết ra canteen với anh?
- Vâng! - Lễ phép ghê.
Tiết 3 trôi qua nhanh chóng, tôi vẫn như bình thường, hăng say phát biểu và sự hài lòng của thầy được chứng minh bằng giờ A+. 2 tiết đầu, 1 giờ B và giờ C, bà này cũng thù dai gớm.
5’ giao tiết, tôi dìu Tú ra canteen và ngồi nhâm nhi… nước mía.
- Hì, nước mía! - Tôi cười chọc nàng.
- Thì nước mía thôi mà, gì mà anh vui vậy? - Nàng dịu dàng hỏi.
- Kỉ niệm đầu của 2 đứa mình mà!
- Kỉ niệm gì? - Nàng hỏi lại.
- Sax, đầu năm á, em quên rồi à? Lúc anh dựng xe xong á? - Tôi bất ngờ.
- Trời, li nước mía em đưa anh đấy à? Vậy mà còn nhớ cũng hay á?
- Hì, cốc nước mía ngon nhất sao không nhớ chứ! - Tôi cười tình.
- Giỏi nịnh! - Tú cúi xuống hút tiếp, vô tình cổ áo nàng mở rộng hơn, lớp áo lót thoáng hiện ra.
- Kéo áo lại, anh chảy máu mũi giờ, hề hề! - Tôi cười đê tiện.
- Cho mình anh coi thôi, đứa khác đừng hòng! - Nàng liếc tôi, vẫn giữ yên cái cổ áo.
- What! Giỡn anh à? - Tôi trợn mắt nhìn nàng.
- Thôi được rồi, em kéo lại được chưa, đồ ngốc!
Thản nhiên gài lại chiếc cúc áo và chỉnh sửa cái khăn quàng, Tú le lưỡi trêu tôi. Hôm nay lì gớm, dám để bộ dạng sexy chọc tức tôi. Liếm mép đê tiện, tôi cười cười nhìn nàng, tay khẽ vuốt cằm.
- Gì… gì đấy? - Nàng thu người đề phòng.
- Hehe, muốn nhìn kĩ hơn được không? - Tôi ghé sát mặt mình lại gần mặt nàng.
- Tránh… tránh xa em ra! Không là em… em…
- Em sao nè?
- Em tát rụng răng luôn á! - Nàng nói cứng nhưng vai thì run lên, sợ mà bày đặt hả cô nương, hề hề.
- Tát thoải mái, nhìn xíu nữa coi, hê hê… - Khoảng cách càng gần.
- Không giỡn nữa đâu mà, hu! - Nàng thu người, mắt nhắm tịt sợ hãi.
Ghé sát đầu mình lại gần đầu Tú, tôi chạm nhẹ vào môi nàng rồi vuốt xuống cổ. Cơ thể Tú run nhẹ, sự kích thích tôi mang lại cho nàng khá lớn, bằng chứng là hơi thở nàng bắt đầu trở nên gấp gáp và loạn xạ. Bất ngờ tôi búng mạnh lên trán nàng:...
« Trước1...2122232425...31Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Liệu Anh Có Qúa Ngốc tập 1 bạn có thể xem thêm lieu anh co qua ngoc tap 1lieu anh co qua ngoc tap 1 còn nữa nè

Liệu Anh Có Qúa Ngốc tập 1 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00046s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Polaroid