wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 00:33,Ngày 02/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Liệu Anh Có Qúa Ngốc tập 1

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 23187 Views


- Làm gì mà nhắm tịt mắt thế, anh có ăn thịt em đâu?
- Anh chọc em! - Tú đỏ mặt, mắt nhìn tôi hờn dỗi.
- Ơ, anh chọc gì đâu? - Tôi giả ngu.
- Cho biết tay!
Tú chụp nhanh ngón tay tôi đưa lên môi cắn mạnh. Nén đau, tôi đưa tay còn lại bẹo má nàng:
- Suốt ngày cắn, em thích làm cún lắm à?
- Không đau à? - Tú thả tay tôi ra.
- Đau, mà nàng cắn ta nào dám la.
- Càng ngày càng dẻo miệng, đáng ghét.
- Con gái nói ghét là thương, hề hề…
- Cười nham nhở, sắp vô lớp kìa. - Nàng vội đánh trống lảng.
- Ừ, vô thôi.
Tính tiền xong, tôi dìu nàng vào lớp. Tiết 4 và 5, tôi vẫn là Boss. Trống đánh ra về, tôi xếp sách vở dùm Tú, đợi bọn trong lớp về hết rồi mới đỡ nàng dậy:
- Chân đi được chưa?
- Cũng đỡ rồi, chắc em tự đạp được.
- Uhm, coi cẩn thận kẻo động mạnh thì khổ.
Nàng mang cặp, tay quàng lấy tay tôi. Sân trường vẫn đông học sinh, vài nhỏ thấy tôi cũng xì xầm to nhỏ, chuyện lan rộng ngoài sức tưởng tượng rồi. Nhìn bộ dạng thiểu não của tôi, Tú trêu:
- Nhìn mặt anh giống trái dưa leo quá hà, hì!
- Còn thảm hơn chứ ở đó mà dưa leo, haizz… - Tôi thở dài đánh thượt.
- Vui lên đi mà, cười đi em thưởng cho!
- Thưởng gì? - Vẫn vác cái mặt đưa đám nhìn Tú, tôi hỏi lại.
- Thưởng cái này, hi! - Nàng kéo nguyên cái mặt tôi áp vào… ngực mình.
- Axax, ngộp thở!
- Thưởng vậy được chưa? - Nàng cười, tay thả đầu tôi ra.
- Bưởi ngon quá, cho cạp miếng coi? - Tôi nhìn nàng nói tỉnh bơ.
- Mơ đi, dê xồm! - Lại cười.
- Ơ hay, em đưa nguyên cặp bưởi vô mặt thế không dê mới lạ!
- Huhu, lần sau không ôm anh nữa đâu, ghê quá! - Nàng vờ khóc.
- Được rồi, không đùa nữa. Bữa nay có mấy hành động khiêu khích lắm nha?
- Thì sao? Vậy mà có người không biết tiếp tục ấy chứ? - Nàng bĩu môi.
- Sax, anh sợ em rồi, lì quá! - Tôi lắc đầu cười trừ.
- Biết vậy thì tốt!
Khá bất ngờ trước miệng lưỡi của nàng tiên bên cạnh, tôi thở dài ngán ngẫm rồi nắm tay nàng chậm rãi ra nhà xe. Tú dắt xe ra tới cổng rồi mới leo lên đạp, lúc đầu hơi khó khăn nhưng sau đó khá ổn. Tôi đạp chậm, song song với nàng để dễ xoay sở nếu nàng ngã. Vài thằng đi xe mấy phía sau hia đứa chạy hơi láo nháo, chúng cố tình nẹt pô với lạng lách. Lúc đầu tôi không để ý nhưng tới khi một thằng chạy vượt lên kè kè theo Tú chọc ghẹo. Không chú ý gì tôi, thằng đó vẫn làm tới, đưa tay chạm vào người Tú. Hình như bọn này đi đông, tới, ba, bốn chiếc xe máy.
- Mày làm cái quái gì bạn gái tao vậy? - Tôi nóng máu.
- Mày là thằng chó nào vậy? - Nó nhìn qua tôi.
Và khi tôi và nó nhìn rõ mặt nhau thì thằng này vội… rồ ga phóng thẳng mà không quên quay lại kêu đồng bọn… vọt theo. Mặt hiện rõ dấu hỏi to tướng, tôi ngơ ngác nhìn quanh. Bọn học sinh phía sau cũng ngơ ngác không kém, tưởng rằng sẽ có đánh nhau để mà coi chứ. Thử lục lại trí nhớ xem đã từng gặp thằng này lần nào chưa mà vừa nhìn mặt tôi nó sợ tời nỗi… phóng mất tích như thế. Và rồi tôi cũng nhớ được nó là ai: một đứa trong băng Thắng Ruồi bị tôi dập cho nhừ tử, hèn gì vừa thấy mặt mà hồn vía lên mây như vậy. Nhưng tôi bỗng lo, bọn chúng biết tôi, giờ còn biết Tú là bạn gái tôi, tiêu rồi. Kiểu này phải kêu người bảo vệ tú thôi:
- Tú này! - Tôi gọi nàng.
- Gì anh? - Nàng còn hơi hoảng sau mấy cú động chạm của thằng kia.
- Đi học nhớ ghé ngang qua nhà kêu anh đi chung nha!
- Ừm, em biết rồi!
Quên luôn chuyện vừa rồi, tôi lại cười nói vui vẻ với Tú. Gần tới nhà, tôi dừng xe, Tú cũng dừng xe theo:
- Gì vậy anh?
- Uhm, chuyện… xưng hô… anh nghĩ… nên dừng lại. - Tôi ngập ngừng.
- Em hiểu mà, không sao đâu. Anh giữ đúng lời hứa với em là em vui rồi. - Mắt Tú thoáng buồn.
- Uhm… anh sợ… em buồn thôi.
- Ôm em đi!
Khẽ ôm nàng vào lòng, tôi hít nhẹ hương thơm từ tóc nàng. Tôi ngốc lắm sao khi tự dưng không xưng hô thân mật với Tú nữa? Chẳng biết, tùy người nghĩ nhưng chỉ mong là nàng sẽ hiểu. Hơn ba tháng nay, tôi đã làm nàng buồn quá nhiều rồi, chưa bù đắp được gì, ngược lại càng khiến nàng buồn hơn, tôi là thằng khốn mà. Đẩy tôi ra, Tú chào tôi rồi lên xe đạp đi. Ngoái lại hôn gió tôi một cái rồi mới chịu đi tiếp, Tú như cố làm tôi vui. Sao chỉ muốn anh vui, còn em, liệu em có vui không, khi trong tim em là những vết rạn do tình anh để lại, Tú ơi?
____
CHAP 21:
Hít một hơi dài, mở cổng dắt xe vào, tôi đã chuẩn bị tinh thần để đợi một trận đòn đích đáng từ papa. Papa đang ăn cơm, tôi chào ông rồi vào cất cặp. Vẫn mang đồ học sinh, tôi kéo ghế ăn cơm chung với papa:
- Papa này!
- Gì Quậy? - Papa dừng ăn hỏi tôi.
- Dạ ăn cơm xong con có chuyện muốn nói.
- Đánh nhau trên trường hay sao mà tay băng thế này? - Papa nhìn hai tay tôi hỏi gằn từng tiếng.
- Dạ lát nữa con kể luôn ạ.
- Uhm!
Papa gật đầu rồi ăn tiếp, tôi một tiếng thở mạnh cũng không dám, chỉ lo ăn no rồi chịu tội. Ăn xong, tôi dọn dẹp bàn ghế rồi leo lên tấm phản quì, papa tôi thấy lạ hỏi:
- Tội gì mà tự động quỳ vậy?
- Dạ tội lớn ạ. - Tôi ngoan ngoãn trả lời.
- Ừ, đợi tao lấy cây roi. - Papa đổi luôn cách xưng hô.
và lần này không phải là cây roi dâm bụt hay roi mót bình thường, papa đem cây roi… mây gia quy ra đặt lên phản:
- Kể đi!
Và tôi thành thật khai bào sạch sành sanh, từ chuyện đánh nhau với thằng Huy cho tới việc cãi nhau với cô Thu và đấm bể kính, tất nhiên những chi tiết thân mật với Tú đã bị tôi “thủ tiêu” - kể ra cho chết à.
-Còn nhớ gia pháp không?
- Dạ nhớ.
- Đọc đi!
- Điều một: Ra đường phải biết đối nhân xử thế. Điều hai: Hiếu lễ, kính cẩn với người lớn trong nhà và ngoài xã hội. Điều ba: Không sinh sự đánh nhau ngoài đường. Điều bốn: Lễ phép, tôn trọng thầy cô. Điều năm: Làm gì cũng phải biết nhẫn nhịn, biết người biết ta. Điều sáu: Không chửi tục chửi thề. Điều bảy: Không làm mất mặt dòng họ. Điều tám: Biết giúp đỡ người khó khăn, già yếu. Điều chín: Chăm lo học hành, không ham chơi sa đà. Điều mười: Giữ đúng gia quy mới là họ Nguyễn.
- Tốt, còn nhớ. Phạm mấy điều, nêu hình phạt?
- Đánh nhau trên trường là phạm điều một và điều ba, Cãi nhau với cô là điều bốn. Đấm vỡ kính là phạm điều năm. Không biết giữ đúng gia quy phạm điều mười. Mỗi điều 10 cây, tổng cộng 50 cây.
- Có gì biện hộ không?
- Dạ không!
Trước “chánh án” với cây roi “công lí”, tôi không còn gì để tự bào chữa cho bản thân nữa. Papa ngồi trầm ngâm suy nghĩ về những tội của tôi. Nghĩ xong, ông xắn tay áo, cây roi giơ lên và hạ xuống. “Vút, chách!”, roi đầu tiên, đau xoắn cả người. Không hổ danh là roi mây, vừa cứng vừa dai, đánh phát nào… thốn phát đó. Cơ mà thủ pháp đánh của papa tôi khá giống với lối xuất con của sư phụ, chẳng lẽ?
Hơi thắc mắc nhưng tiếng roi nện xuống vẫn vang lên đều đặn. Tôi không đề khí hộ thân, bởi tôi làm sai, tôi tự chịu. Đau đến chảy nước mắt nhưng tôi cố cắn chặt môi, tôi không kêu than bởi trong lòng vẫn còn bất nhẫn. Tôi phạm gia quy nhưng tất cả chĩ là do bức ép mà thành, tôi tự nhận rằng mình không hề có lỗi, có chăng chỉ là hành động quá nóng nảy mà thôi. 28, 29, 30, papa ngừng tay, vẫn còn thiếu 20 roi mà. Ngước đôi mắt đẫm nước lên nhìn papa, tôi hỏi:
- Vẫn còn thiếu mà pa?
- Tình tiết giảm nhẹ, tha cho con 20 roi. Biết giúp đỡ bạn bè là tốt, còn việc của cô Thu, ba cũng thấy bà cô ấy sai. Ba không cần biết con nói thật hay nói dối, chỉ cần lần sau đừng nên hồ đồ, nóng giận như thế nữa. Lớn rồi, có võ rồi, đừng ỷ mình mạnh rồi dương dương tự đắc, sai lầm cả đời người đấy con trai à.
- Vâng, con xin nghe.
- Chừng nào có giấy mời đưa ba, ba sẽ lên nói chuyện. Nhớ là con còn nợ 20 roi đó.
- Vâng, con nhớ!
Tôi không thở phào thoát nạn, bởi lẽ án treo vẫn còn, và nếu lơ tơ mơ tôi sẽ còn bị đau hơn nữa. Quay lại với cái mông sưng vù chằn chịt lằn roi, tôi khổ sở cựa mình đứng dậy và ngay lập tức đổ kềnh ra sàn nhà. Vội đỡ tôi, papa hỏi:
- Đi nổi không?
- Dạ để con nằm nghỉ một lát. - Tôi trả lời khó khăn, hai chân cũng tê rần.
Dìu tôi lên tấm phản, papa tìm dầu gió xoa mấy vết lằn. Sức nóng từ dầu lan nhẹ vào da thịt, hơi rát nhưng đỡ đau hẳn -hên chưa bị xát muối. Cố chống tay ngồi dậy, mông đau thấy mấy ông trời, đầu óc cũng choáng váng. Bất lực nằm xuống lại, tôi chỉ cầu mong mấy vết bầm này mau tan giùm.
30 roi, con số không nhỏ, tôi khẽ mỉm cười dù việc đón nhận nó hơi… khó khăn tí. Nằm vật vưỡng trên phản, tôi ngủ luôn hồi nào không rõ, bên tai vẫn nghe được tiếng thở dài của papa.
Vươn người, lại động vào mông, đau nhưng đỡ hơn hồi chiều. Ủa mà nhà hôm nay sao vắng thế nhỉ, chỉ có mỗi tôi với papa ở nhà, còn bà nội, mama, bà chị với hai đứa em đi đâu rồi. Khẽ vỗ trán, tôi cười, đám giỗ trên nhà ngoại nên đi hết, papa… giữ nhà. Papa ngồi hút thuốc trên trường kỉ, tôi leo xuống phản đi lại.
- Đỡ đau rồi à? - Thấy tôi, papa hỏi thăm ngay.
- Dạ đỡ rồi pa.
- Lâu rồi hai ba con mình chưa nói chuyện. Ba hỏi con một câu nhé?
- Dạ pa cứ hỏi?
- Con với nhỏ Tú đó thật ra là sao? Không sao đâu, cứ nói thật lòng với ba!
- Dạ… tụi con… thích nhau nhưng… chưa dám nói....
« Trước1...2223242526...31Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Liệu Anh Có Qúa Ngốc tập 1 bạn có thể xem thêm lieu anh co qua ngoc tap 1lieu anh co qua ngoc tap 1 còn nữa nè

Liệu Anh Có Qúa Ngốc tập 1 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00044s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Polly po-cket