Snack's 1967
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 21:04,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Dài Bao Giờ Trăng Lại Tròn

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 33076 Views



Lâm Ấu Hỷ vừa xem hộp e-mail bằng tiếng Anh vừa từ chối: - Em rủ người chị em của em đi được rồi, chị đi shopping không lại với em, lần trước đi cùng bây giờ nghĩ lại chân vẫn còn tê dại. - Đọc xong mấy e-mail, mới quay đầu nhìn Lưu Oánh một cái: - Nếu không muộn thì chị mới đi, chị muốn mua mấy thứ.

- Chị mua gì? - Lưu Oánh lập tức hớn hở.

- Cuối tuần có cô bạn cùng học đại học lấy chồng, chị phải mặc váy dự tiệc. - Lâm Ấu Hỷ tỏ vẻ lãnh đạm nói, lật giở đống giấy tờ rồi tập hóa đơn chứng từ của khách hàng, cô ra vẻ chăm chú nhưng trong đầu thấy rối bời.

Thứ bảy, Lâm Ấu Hỷ thức dậy rất sớm, còn chưa đến năm giờ. Cô mở mắt, thấy phòng ngủ chao đảo, mắt nổ đom đóm, đầu óc mơ hồ. Đi hay là không đi? Váy dự tiệc treo trên mắc áo sau cánh cửa, váy ngắn màu trắng lộ vai, chân váy có những sợi tơ uốn lượn. Nhớ hồi đại học, cô mặc chiếc váy dạ tiệc tuyệt đẹp mà Lãnh Tử Thần tặng, cùng Tô Hoan Hoan và các bạn gái tham dự vũ hội ở trường. Chớp mắt đã hai năm không gặp các bạn, cô một mực giấu mình, đáng sợ thay, cuối cùng vẫn bị tìm ra.

Hồi ấy, cô cùng Tô Hoan Hoan, Diệp Mộng Mộng và Tôn Mỹ ở chung một phòng ký túc xá. Tôn Mỹ là hoa khôi của khóa ấy, Diệp Mộng Mộng tư chất cực đẹp, Tô Hoan Hoan là con gái yêu nhà giàu, chỉ có cô là con nhà khốn khó, luôn được đám bạn ấy kéo đi chơi. Thời gian sống cùng bọn họ, những vết sẹo khổ đau không mờ được nhưng niềm vui vẻ giản dị thì lớn hơn hết thảy phiền não. Tuổi xuân như mới hôm qua, mãi mãi tươi rói thanh tân nhưng cũng một đi chẳng bao giờ trở lại.

Đúng bảy giờ, cô trở dậy tắm gội, lấy hộp sữa trong tủ lạnh, một chiếc bánh bao nhỏ bỏ vào lò vi sóng, ngồi trong phòng khách nhỏ dùng bữa sáng. Căn hộ nhỏ một phòng ngủ một phòng khách dành cho một người ở được cô thuê nằm trong khu dân cư kiểu cũ. Hằng ngày chạm mặt phần lớn là người già và chó mèo. Thanh niên hiếm khi xuất hiện ban ngày. Cô sáng chín giờ đi chiều năm giờ về, cuộc sống cũng giống mọi người chung quanh.

Dùng xong bữa sáng, cô khoác lên mình chiếc váy dự tiệc mới mua. Tốt nghiệp hai năm, vóc dáng vẫn mảnh mai như thời còn đi học. Làn da tuy thiếu sự chăm sóc nhưng mịn màng không tì vết, sáng láng tươi hồng. Trong gương là cô gái mặc váy lễ phục màu trắng, trang điểm nhẹ, nếu cô không nói, sẽ chẳng ai biết cô đã hai mươi lăm tuổi.

Xe dừng bên ngoài nhà thờ, cô còn chưa xuống xe đã thấy Vương Á Trúc và Tô Hoan Hoan chạy tới. Chân vừa chạm đất, cô đã bị Tô Hoan Hoan ôm trọn vào lòng, Tô Hoan Hoan nghẹn ngào: - Lâm Ấu Hỷ, đồ mọt sách, cậu thật không có lương tâm, đến khi tớ lấy chồng cậu mới chịu ló mặt, bọn tớ mất bao công sức tìm cậu.

Cô dâu Tô Hoan Hoan đã được trang điểm, toàn thân thơm dìu dịu mùi nước hoa, rạng rỡ như một đóa tường vi đang độ nở. Lâm Ấu Hỷ kéo tay cô. - Cô dâu khóc nhòe hết phấn, Á Trúc nhà cậu lại trách tớ đấy.

- Sợ gì, không sợ, Lâm Ấu Hỷ, em có biết không, em tới được là mọi người mừng lắm đấy. - Vương Á Trúc vóc người cao ráo, trong bộ âu phục màu đen càng tỏ ra chín chắn, điềm đạm. Anh vỗ nhẹ lên cánh tay Lâm Ấu Hỷ: - Em hãy đi cùng Hoan Hoan vào phòng nghỉ trang điểm lại một chút, Diệp Mộng Mộng và Tôn Mỹ đều đang bận rộn trong đó, một lát nữa là hôn lễ sẽ bắt đầu.

Vào phòng nghỉ, Diệp Mộng Mộng và Tôn Mỹ không nén được mắng yêu Lâm Ấu Hỷ một trận. Lát sau, có người gõ cửa, Lâm Ấu Hỷ ngồi gần nên đứng dậy mở cửa.

Cửa mở, Lâm Ấu Hỷ sững sờ. Như có sấm mùa xuân giữa tháng ba, tai cô ù đi như có muôn ngàn gót sắt gõ liên hồi, tim đập thình thịch. Tay cô buông thõng, cổ họng đắng nghét, hơi thở rối loạn, ánh mắt không thể tránh được người đang đứng ngay trước cửa. Là Lãnh Tử Thần, anh cao lớn trong bộ âu phục màu đen vừa khít thân mình, gương mặt sáng láng, ánh mắt rực lửa, tia nhìn sắc nhọn như xuyên thấu cô. Năm năm rồi, anh chẳng thay đổi chút nào.

Lãnh Tử Thần cũng bị chấn động chẳng kém cô, anh tưởng chỉ có nhiệm vụ vào gọi cô dâu và các phù dâu ra làm lễ, tuy Vương Á Trúc đã báo trước Lâm Ấu Hỷ sẽ đến, nhưng anh hoàn toàn không tin rằng cô sẽ đến thật. Nhiều năm nay rồi cô một mực tránh mặt anh, anh dốc bao công sức cũng không tìm ra cô trong cái thành phố này. Anh cũng có phần lo lắng, không biết từ khi nào, anh bắt đầu sợ gặp lại cô, thế mà vào giây phút này, cô đang đứng trước mắt anh, mặc chiếc váy màu trắng, cổ đeo chiếc vòng ngọc màu xanh biếc, sững sờ. Gương mặt trẻ thơ trắng mịn chẳng khác gì trước đây. Thời gian năm năm dường như chưa lưu lại dấu vết gì trên dung nhan cô, tất cả chớp mắt như mới hôm qua.

- Lâm Ấu Hỷ, em đến rồi. - Giọng nói Lãnh Tử Thần bỗng dưng run rẩy. Rất lâu sau anh mới trấn tĩnh lại, nhìn quanh Lâm Ấu Hỷ, nhận ra trong phòng có nhiều người khác trang phục đẹp mắt. - Các bạn nên ra làm lễ đi.

Rồi anh đăm đắm nhìn Lâm Ấu Hỷ, sau đó quay mình sải bước dài bỏ đi. Nước mắt Lâm Ấu Hỷ rơi xuống, cô nhắm mắt lại, thầm hít mấy hơi dài, đứng chôn chân tại chỗ.

- Ấu Hỷ - Tô Hoan Hoan đặt tay lên vai bạn. - Á Trúc nhờ Lãnh Tử Thần, Ngô Hồng Phi và Tiêu Vũ Trạch làm phù rể. Bốn người bọn họ là bạn thân nhất với nhau, cậu quên hết rồi sao? Đi thôi, bọn mình nên ra hội trường đi, vui lên nào.

Lâm Ấu Hỷ trìu mến nhìn Tô Hoan Hoan. Hôm nay là ngày vui lớn của Tô Hoan Hoan, suốt bốn năm, Tô Hoan Hoan là bạn tốt nhất của cô. Trong thời khắc này cô không nên vì cảm xúc bản thân, đã đến rồi thì phải thản nhiên đối mặt với tất cả.

Hôn lễ vào phần quan trọng nhất, ba cô phù dâu xinh đẹp hộ tống cô dâu bước lên thảm đỏ, chậm rãi tiến vào. Vương Á Trúc đứng bên đức cha, Lãnh Tử Thần, Tiêu Vũ Trạch, Ngô Hồng Phi dàn hàng cách đó không xa. Lâm Ấu Hỷ với Tô Hoan Hoan đi gần nhau nhất, cô đỡ cánh tay của cô dâu. Cô cảm giác Lãnh Tử Thần và Tiêu Vũ Trạch đều nhìn mình, lại có cả Diệp Mộng Mộng, Tôn Mỹ, Ngô Hồng Phi, từng gương mặt quen thuộc, ký ức như làn sóng từng đợt tràn về. Cô chầm chậm cúi đầu, ánh mắt bối rối, lúc đến bên Vương Á Trúc, trao Tô Hoan Hoan vào tay chú rể, cô cùng Diệp Mộng Mộng lui về một bên khác.

Đức cha chậm rãi đọc lời thề hôn lễ, nghiêm trang kính cẩn. Tô Hoan Hoan nét mặt e thẹn. Đúng là vẻ mặt của cô dâu muôn phần hạnh phúc. Sau khi tốt nghiệp đại học, Hoan Hoan cùng Á Trúc đi Đức du học, về nước là tổ chức hôn lễ ngay, môn đăng hộ đối, tính cách hòa hợp, cả hai không chỉ yêu nhau mà còn hiểu rõ về nhau. Cổ tích đẹp như mơ rốt cuộc cũng có thật trong thế giới thực tại.

Nhưng đẹp như mơ luôn chỉ dành cho người khác, với Lâm Ấu Hỷ, cô chỉ có thể đứng từ xa mà ngưỡng mộ. Cô vẫn cúi gằm mặt, sợ ánh sáng hạnh phúc kia làm đau mắt mình.

Một tràng reo vui chấn động màng nhĩ khiến cô đang thất thần phải trấn tĩnh lại. Thì ra chú rể hôn cô dâu, mọi người ồ lên râm ran tán thưởng, chen nhau chụp ảnh. Lâm Ấu Hỷ theo dòng người đi ra cửa, nhưng lực bất tòng tâm, chưa được mấy bước đã bị kéo lại phía sau. Bóp bóp hai bên thái dương đau nhức, cô thấy hối hận, hiểu rõ rằng khi đã nhìn thấy Lãnh Tử Thần, tức là cô đã thử nghiệm được chỉ số cảm xúc của mình. Năm năm rồi, cô vẫn chẳng thoát nổi số kiếp ấy, bao nhiêu lý trí, chỉ cần nhìn thấy anh là tất cả vỡ tan tành. Phải làm sao, nếu bây giờ bỏ đi, Tô Hoan Hoan sẽ buồn lắm, nhưng quả thật cô không đủ dũng khí để tiếp tục ở lại.

- Lâm Ấu Hỷ. - Giọng Lãnh Tử Thần vang lên bên cạnh. Trái tim cô nhói lên. Quay đầu lại, cô thấy anh đang bước sau cô, không ùa theo đám đông, cô hiểu anh là người cũng không thích ồn ào náo nhiệt, hai người vì lý do đó mà quen biết nhau. Kỷ niệm trong chớp mắt lại ùa về, cô cố hết sức lắc lắc đầu, không muốn nghĩ nữa, không muốn nhớ nữa, cô đã quên hết rồi. Lãnh Tử Thần nhìn cô một lát, thì thầm: - Anh không ngờ em sẽ đến, anh nghĩ rằng em định cả cuộc đời này không cho anh gặp lại nữa.

Lâm Ấu Hỷ không biết nói gì, đầu cứ cúi gằm, đến mức nhìn thấy cả chuỗi vòng ngọc đeo trên cổ mình, ánh ngọc hắt ra dường như chói mắt. Tay Lãnh Tử Thần vô tình hay hữu ý gần sát bên nếp váy của cô. Ngón tay đeo nhẫn của anh có đeo một chiếc nhẫn bạc to chạm hình rồng. Năm năm rồi chiếc nhẫn bạc rẻ tiền đã phai mòn nhiều, nhưng anh vẫn nhớ cô.

Cô không dám nhìn tiếp. Cú chạm mặt trong phòng nghỉ mới rồi đã xô đổ hết thảy dũng khí mà cô gom góp năm năm trời. Cô biết rõ, chỉ cần nhìn anh thêm chút nữa, cô sẽ suy sụp hẳn như con đê trước lũ. Hôm nay là ngày vui nhất đời Tô Hoan Hoan, cô không nên như vậy. Cô không còn là Lâm Ấu Hỷ ngày trước, cô không phải là đứa hay khóc nữa. Cô đã lựa chọn cách sống một mình đầy kiên cường thì sẽ không bao giờ tự hủy nền móng, phạm sai lầm cũ.

- Ấu Hỷ, Tử Thần, hai người bọn cậu lúc nào cũng lề mề, mau ra chụp ảnh nào, chỉ đợi hai người thôi đấy. - Tôn Mỹ và Diệp Mộng Mộng từ bên ngoài gọi ríu rít, giữa đám đông chợt vang lên tiếng cười ran và âm thanh náo nhiệt. Phần lớn khách mời đều là bạn học cũ, rất nhiều người không nhớ tên họ nhưng đều quen mặt, quen đến kỳ lạ. Lâm Ấu Hỷ thấy sống mũi cay cay, bước nhanh ra ngoài, để Lãnh Tử Thần lại đằng sau....
« Trước1234...43Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Dài Bao Giờ Trăng Lại Tròn bạn có thể xem thêm truyen dai bao gio trang lai trontruyen dai bao gio trang lai tron còn nữa nè

Truyện Dài Bao Giờ Trăng Lại Tròn v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00058s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện