XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 08:45,Ngày 26/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Không Xứng - Tội Gia Tội

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 26436 Views


Trong khe cửa, Trữ Mạt Ly nhìn thấy cô, chau mày: “Sao em lại tới đây…” Anh dừng một chút, phát hiện sắc mặt cô không thoải mái lắm, không nói thêm nữa, tránh đường.
Trầm Khánh Khánh lập tức đến ngồi trước ghế sô pha, tựa như hồn phách vẫn còn ở bên ngoài, để mặc Trữ Mạt Ly như đứa ngốc, một lát sau, đột nhiên nói với anh: “Em khát.”
Dám kêu Trữ Mạt Ly rót nước, trên đời này trừ Trầm Khánh Khánh, vốn cũng chỉ có con gái anh.
Trữ Mạt Ly nhíu mày, có lẽ đang tự hỏi nên đi hay không. Cuối cùng anh xoay người lấy ly nước đá, đưa tới trước mặt Trầm Khánh Khánh.
“Cảm ơn.” Trầm Khánh Khánh tiếp nhận cái ly với một vẻ mặt như thật khát, uống nước.
Trữ Mạt Ly học theo giọng điệu của bồi bàn, nghiêm túc hỏi: “Tiểu thư còn muốn gì không?”
Trầm Khánh Khánh buông ly nước, rốt cuộc ý thức được bản thân vừa làm gì, xấu hổ cười cười: “Không cần.”
Trữ Mạt Ly ngồi xuống sô pha bên kia, đánh giá sắc mặt cô: “Bây giờ chẳng phải đang ở trường quay, sao lại tới chỗ anh?”
Trầm Khánh Khánh sờ trán, khó chịu nói: “Không biết! Cái gì cũng không muốn làm, khi lái xe lại vô thức đến đây.”
Cô đoán Trữ Mạt Ly nhất định sẽ trêu chọc cô: đại minh tinh sao lại học cách bỏ bê công việc, em không sợ phá hỏng danh tiếng của mình?
Nhưng cô đợi một hồi, cũng không nghe câu nói trên, nghiêng đầu nghi hoặc, nhìn Trữ Mạt Ly gọi điện cho Ted, dặn dò anh ta xin phép cho Trầm Khánh Khánh.
Trầm Khánh Khánh khó hiểu: “Vì sao đột nhiên lại khoan hồng độ lượng với em như vậy?”
Trữ Mạt Ly ít khi giải thích rõ hành động của mình: “Nếu không có tâm trạng xuất hiện trước máy quay, anh cũng không miễn cưỡng.”
“Cảm ơn.”
Trữ Mạt Ly thu lại ánh mắt, miễn cưỡng nói: “Anh bị em làm cho bất ngờ, đây là lần thứ hai sau khi vào cửa, em cảm ơn anh.”
“Thật sao?” Trầm Khánh Khánh ngẩn người, “Em không biết.”
Đối với Trầm Khánh Khánh, Trữ Mạt Ly sẽ có vài hành động ngoài ý muốn, thế nhưng anh cũng không có hứng thú cho cô biết vì sao lại khác biệt, bởi không cần cô nói anh liền đoán được tám phần, mà đối với người khác, anh giữ lại tất cả thái độ.
Trầm Khánh Khánh thật sự không biết vì sao cô lại đến chỗ này. Nhưng trong đầu cô điểm qua một vòng, lại phát hiện cô thật sự không tìm được người nào có thể tâm sự. Quân Quân vì đĩa nhạc mới mà sang nước ngoài quay MV, tình cảm giữa Ted và Trịnh Thị cũng đang rối rắm, càng đừng nói nghe cô kể khổ. Còn về Ada, Thuyền Trưởng, bọn họ còn rất trẻ, sẽ không thể hiểu được.
Liễu Liễu đi học đàn. Gian phòng lớn như vậy nhưng chỉ có hai người bọn họ, không gian yên lặng giúp cô có thể suy nghĩ, cũng cho cô hít thở.
Hồi lâu, cô mở miệng, giọng nói hơi khó khăn: “Anh… từng có cảm giác bị vứt bỏ không?”
Bên kia, đôi mắt Trữ Mạt Ly bỗng như mặt hồ bị hòn đá làm rối loạn, ánh mắt nhiều lần chìm nổi, nhất thời phát ra ánh sáng như xuyên thấu khuôn mặt Trầm Khánh Khánh, nhìn thấu tất cả. Nhưng chỉ là giây lát, con ngươi đen xinh đẹp cuối cùng lại trở nên tĩnh lặng.
Anh không muốn nghĩ tới, cũng chính vì đôi mắt trước mặt anh, bốn năm trước, cô vì một người quan trọng mà cầu xin anh. Bây giờ cô vẫn vì con người quan trọng ấy hỏi anh, từng có cảm giác bị vứt bỏ không?
Theo bản năng, Trữ Mạt Ly sờ dây chuyền trên ngực, đáp án rõ ràng ở trong lòng anh, nhưng anh không thể trả lời.
Vì thế, anh đành nói: “Xảy ra chuyện gì?”
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: bản thảo sắp được tung hết… Nếu ngày nào đó đột nhiên không có đổi mới, mọi người đừng ngạc nhiên, cũng đừng thất vọng nha
Bella: Trữ Mạt Ly – em là em muốn thanh minh cho anh lắm, muốn kể về con người vĩ đại của anh trước mấy bạn fan Quý Hàm (điển hình là ss Thanh Thanh) sáng mắt ra! Nhưng lương tâm nghề nghiệp không cho phép em ~ đau khổ quá T.T
Thanh Thanh: tim chị mới đang đau đây này. Ôi chị thương anh Quý Hàm nhất.

Chương 20
Xảy ra chuyện gì, Trầm Khánh Khánh rất muốn nói không có gì, nhưng cô nói không nên lời. Trầm Khánh Khánh cắn môi dưới, đau đớn giúp cô giấu đi đôi mắt đỏ, sau đó cảm xúc dần bình tĩnh lại, sự yếu ớt vừa rồi thật đúng như chưa từng tồn tại.
“Muốn uống chút rượu không? Whiskey nhé?”
Hỏi là hỏi như vậy, nhưng cô đã tự mình đến trước quầy rượu lấy một chai Whiskey rồi tự rót cho bản thân một ly đầy.
Trữ Mạt Ly nhanh chân tiến đến giành lấy ly rượu, dứt khoát lấy một ly nhỏ khác san đều một chút, sau đó đưa cho Trầm Khánh Khánh: “Một chút như vậy là đủ rồi.”
Trầm Khánh Khánh không nhận, bất mãn nói: “Anh cũng xem thường tôi.”
Trữ Mạt Ly vẫn một mực xem nhẹ sắc mặt người nào đó: “Rượu này rất mạnh, chừng này cũng đủ cho em uống.”
“Say thì sao, tửu lượng của tôi vẫn tốt lắm.”
Trầm Khánh Khánh còn muốn rót một ly đầy khác, tiếc rằng Trữ Mạt Ly vẫn thờ ơ, cô đành phải nhận lấy ly rượu kia.
Vị cay vào miệng thiêu đốt trong thanh quản, sau đó chảy xuống bụng, ngấm vào máu. Trầm Khánh Khánh nghiêng người vào sô pha uống một ngụm lại một ngụm, nâng ly đổ vào miệng như uống nước. Trữ Mạt Ly đến bên cạnh cô, ly rượu trong tay, anh không uống, chỉ thưởng thức, thỉnh thoảng nhìn cô uống.
Rốt cuộc, anh không nhịn được, nói: “Em uống quá nhanh.”
Trầm Khánh Khánh thở dài, đôi mày cong lại: “Rượu này thật kích thích. Tôi muốn nữa.”
Cô nói chuyện bằng giọng mũi, mùi rượu bắt đầu xông lên mặt, trên da mặt trắng nõn đã phớt phớt hồng. Cô đúng là kỳ lạ như vậy, rượu nặng uống thế nào cũng không say, nhưng vừa uống Whiskey lại say ngay lập tức. Hơn nữa cô thường không biết bản thân đã say.
Trữ Mạt Ly lắc đầu, bây giờ cô đã say rồi.
Trầm Khánh Khánh lắc lư ly rượu, quay đầu đi, trong con ngươi là một hồ nước mênh mông: “Anh còn nhớ không, khi tôi trốn Trương Hiển Chính tới chỗ ấy, sau đó gặp được anh, chúng ta nói chuyện?”
Trữ Mạt Ly hồi tưởng lại, cảnh tượng kia chỉ như mới hôm qua: “Nhớ rõ.”
____________________________________________________________________________________
Khoảng năm năm trước, Trầm Khánh Khánh vẫn còn là người mới bước chân vào giới giải trí, với những quy tắc trong ngành có cái hiểu cái không. Cô có dã tâm, có mục đích, có nghị lực, nhưng duy nhất còn thiếu thủ đoạn. Dù sao tuổi trẻ, cẩn thận mấy cũng có sai lầm. Cô không chịu nổi móng vuốt của Trương Hiển Chính, nên tháo chạy bỏ trốn, hoang mang lo sợ. Đầu tiên cô chạy về công ty tìm người, nhưng sau khi chạy về công ty cô bỗng nhận ra, căn bản không có ai sẽ giúp cô.
Trương Hiển Chính là ai chứ, người bình thường chống đối với hắn chính là muốn chết.
Trời tối, đèn trong hành lang đã tắt hết một nửa, chỉ để lại mấy ngọn đèn nhỏ chỉ đường. Trầm Khánh Khánh ở trong WC nôn mửa nửa ngày, kiệt sức, vẫn không thể thoát khỏi cảm giác buồn nôn. Giới giải trí đen tối này, cô biết, nhưng cô không biết lại đen tối hạ lưu như thế. Cô bước tới ngồi bệt xuống cạnh cửa toilet, ánh mắt mờ mịt nhìn mặt đất. Cảm giác vô lực chưa khi nào trầm trọng như thế, khiến cô cảm thấy bản thân thật nhỏ bé. Cô trở mặt với Trương Hiển Chính, cô cự tuyệt yêu cầu của hắn. Khi ấy cô tức giận rời đi, bây giờ tỉnh táo lại mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Cô không có chỗ dựa vững chắc, Trương Hiển Chính lại là một ngọn núi lớn, có thể ép cô vào chỗ chết bất cứ lúc nào.
Đúng lúc này, có bóng người đi tới chỗ cô. Trầm Khánh Khánh cả kinh, cuống quít đứng lên trên mặt đất. Người tới càng lúc càng gần, khi cô nhìn thấy gương mặt người nọ, trong hoảng sợ có loại cảm giác hít thở không thông.
Trữ Mạt Ly đi ngang qua mặt cô, chỉ một chiếc áo sơ mi đen đơn giản, phối với một chiếc khăn xanh sọc đen, nhưng anh vẫn cao quý tao nhã như quý tộc thế kỷ trước, toàn thân tản ra hơi thở mê ly như hoa mạn châu sa [1">, ngay cả dáng vẻ bước đi ung dung cũng đều đẹp hơn nhiều với bất cứ ai. Khuôn mặt Trữ Mạt Ly thật ra cũng có phần ôn hòa, nhưng bị khí thế mạnh mẽ áp đảo, như một thanh kiếm lạnh lẽo rút ra khỏi vỏ, thanh kiếm áp bức người. Vì thế khiến cho người ta chỉ nhớ là đẹp, mà quên mất ôn hòa.
[1"> hoa mạn châu sa: một trong những ý nghĩa của hoa này là “sự quyến rũ chết người”
12926746501037358442_574_0

Lúc này, ánh mắt anh trên cao mờ mờ ảo, như đảo qua người cô, lại như đè nén không nhìn cô.
Khi tất cả tế bào não Trầm Khánh Khánh khởi động lại, cái khó ló cái khôn, tuy biết việc này rất mạo hiểm, nếu không thành liền hy sinh, nhưng với việc ngồi chờ chết, không bằng thử một lần, mượn cơ hội này có thể được một công đôi việc.
Trong khoảnh khắc đó, lúc này Trầm Khánh Khánh quyết định một việc nguy hiểm.
“Trữ tổng.”
Có lẽ vì khí thế của Trữ Mạt Ly quá mạnh mẽ, tiếng nói của Trầm Khánh Khánh hơi run rẩy.
Cũng may, Trữ đại thần không coi cô thành người vô hình không nhìn thấy. Anh dừng chân lại, nửa thân mình hơi nghiêng đi, mắt phượng khẽ nheo lại, đuôi mắt hơi nhướn lên, có cảm giác như dứt tình đoạn nghĩa, tiếc rằng lại gợi cảm, mị hoặc phi thường. Anh vẫn chưa quan sát Trầm Khánh Khánh, mà ánh mắt dừng tại bức tường cạnh người cô.
“Tôi rất xin lỗi đã quấy rầy anh! Tôi tên Trầm Khánh Khánh, là thực tập sinh của Hoàn Nghệ. Lần trước chúng ta đã gặp qua, ở thang gác kia, con gái anh…”...
« Trước1...2627282930...34Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Không Xứng - Tội Gia Tội bạn có thể xem thêm tieu thuyet khong xung toi gia toitieu thuyet khong xung toi gia toi còn nữa nè

Tiểu Thuyết Không Xứng - Tội Gia Tội v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00046s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện