XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 00:33,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 30665 Views


Năm thứ nhất cả năm tôi hiển nhiên đã tích lũy dồi dào làm cơ sở tạp pí lù cho sáng tác tiểu thuyết.
Còn tôi và Thẩm Giai Nghi, cũng bắt đầu nói chuyện điện thoại tại ký túc xá.
“Có thật là còn nhớ mình không?”
“Nhớ, rất nhớ.”
“Thế cậu bao giờ thì về Chương Hóa? Tụi mình cùng đi thăm cô Châu Thục Chân.”
“Tuần này luôn à?”
“Đến lúc đó cậu đến ga tàu đón mình nha?”
“Chuyện đó thì có gì khó đâu.”
Là vậy đó, mập mờ như vậy đấy. Mặc dù không có cách nào để tiến thêm một bước, tôi cũng thấy vui trong lòng.
Có người nói thời kỳ đẹp nhất của tình yêu, chính là giai đoạn mập mờ không rõ như vậy.
Đôi bên cùng thăm dò đến từng hơi thở của đối phương, cẩn thận dè dặt để ý tâm ý của đối phương, cảnh giác lo sợ đưua ra phản ứng. Mỗi một hành động nhỏ dường như đều có ý nghĩa, và cũng bắt đầu được gửi gắm ý nghĩa trong đó.
Lúc đi bên nhau, không phải con trai bắt đầu nhường con gái đi vào phía bên trong an toàn sao, con gái lại không thể nào lờ đi cái vẫy tay cứng đờ của con trai, không phải là đang ấp ủ dũng khí nắm tay của bản thân sao.
Con gái thích mấy bài trắc nghiệm tâm lý tình yêu, con trai bắt đầu hiểu ra là trước khi ăn phải giúp con gái bóc túi đựng đũa dùng một lần.
Tất cả tất cả, không chỉ là vì bản thân nghĩ “thể hiện cho tốt”, mà là do trong thâm tâm bản thân xuất hiện một vị trí, trên thế gian này vị trí đó thuộc về duy nhất một người – một người đó. Xác suất đó đại khái là một trên năm tỷ bảy trăm triệu.
Thế nhưng kẻ tình báo chủ chốt của tôi, rõ ràng lại có một cách nghĩ khác.
“Mập mờ cũng hay, nhưng tốt nhất cậu đừng để tình hình đó kéo dài.” Diệp Ân Tuyên góp ý với tôi qua điện thoại.
“Vì sao? Mình cảm thấy rằng hiện tại cũng rất ổn mà. Mình cảm giác Thẩm Giai Nghi tuyệt đối là thích mình, chỉ có vấn đề là thích nhiều hay ít.” Tôi ở ký túc xá dùng máy tính của bạn cùng phòng viết ngôn ngữ lập trình C, vừa nói chuyện điện thoại.
“Cậu làm sao có thể bảo đảm là Thẩm Giai Nghi ở đại học không gặp người tốt hơn chứ? Lúc nào cũng có bạn học đưa đồ ăn đêm, có bạn nói chuyện có duyên, bạn trong đoàn thể tài hoa giống cậu à! Nếu như Thẩm Giai Nghi bị người nào đó theo đuổi được thì làm sao, tới lúc đó đừng có mà khóc với mình nhé.”
Khốn thật, mình đã cố gắng không nghĩ đến chuyện này rồi, cậu còn đi nhắc nhở mình!
“Có thể sẽ có người tốt hơn mình, hợp với cô ấy hơn mình, nhưng…mình sẽ không thua đâu.”
Tôi bực dọc buông lời, nhìn thấy mấy dòng mã hiện lỗi bug tràn đầy màn hình.
“Sao lại nói vậy?”
“Mình rất đặc biệt.” Tôi nghĩ.
Có lẽ vậy mà…không phải vậy, tôi cũng không biết tìm đâu ra câu trả lời tốt hơn.
“Kha Cảnh Đằng, mình thật là bị cậu làm cho giận muốn chết đến nơi rồi!” Diệp Ân Tuyên trách mắng.
“Ha ha, dù sao mình nghĩ chờ Thẩm Giai Nghi thích mình thêm chút nữa, mình lại chính thúc hỏi cô ấy có muốn ở bên mình không. Bây giờ hỏi, nhỡ bị cự tuyệt rồi, mình thật chỉ muốn chết đi cho rồi.” Tôi di chuyển con chuột, không kìm nén nổi thở dài, “cậu nếu thật lòng muốn giúp, vậy thì nghĩ cách chế ra một cơ hội tốt cho mình đi!”
Tôi đúng là, gan nhỏ quá rồi. Sự tự tin của tôi khi đứng trước tình yêu không thể thua cuộc, căn bản không đúng chút nào.
Sự nhút nhát không đúng với tính cách xưa nay của tôi chút nào, cũng có quá nửa đến từ một người bạn trên mạng khác của tôi, chị gái của Thẩm Giai Nghi, một câu nói trong một bức thư nọ: “Nếu mà em cao bằng Thẩm Giai Nghi, chị nghĩ em đã có thể theo đuổi được em gái chị rồi.”
Kém ba phân chiều cao, tôi lại càng phải nỗ lực gấp ba lần người khác, mới có thể khỏa lấp được chênh lệch đó được.
Từ từ lấp đầy, không vội không vội…tôi thầm nghĩ.
Dạo gần đây tôi đồng thời viết hai câu chuyện và đề cương cho hai kịch bản điện ảnh, đợi tờ giấy gọi nhập ngũ của Bộ Quốc phòng. Mỗi tháng động đến “Cô gái chúng ta cùng theo đuổi năm nào” và những lúc bàn tay được múa may trên bàn phím chính là thời khắc mà tôi mong chờ nhất.
Mỗi một giai đoạn tình yêu đều là cuộc sống, còn tôi thì vẫn nhờ vào khả năng ghi nhớ không ngừng không ngừng những mẩu ký ức, làm tươi mới lại những ký ức xa xôi, gõ lại thành văn tự, như thể tôi được sống lại lần nữa trong quá vãng xanh non đó.
Tuần trước sửa sang nhà cũ, mẹ tôi lục ra hai cái hòm từ trong hố đen bí ẩn đưa cho tôi.
Hai cái hòm một to một nhỏ. Hòm to đựng những lá thư mà năm xưa Thẩm Giai Nghi và Lý Tiểu Hoa viết cho tôi, và một vài thứ quà nhỏ khác như quyển Tĩnh Tư Ngữ của sư Chứng Nghiêm.
Từng bức từng bức thư, mang đến mùi vị thân thương của ngày xưa, làm tôi thấy mình thật hạnh phúc vì từng được trải qua thời đại mà “đến email mặt mũi thế nào cũng không biết”. Thế giới được dựng nên bởi từng câu từng chữ trên trang giấy đó, cùng với mấy bức họa cún con mèo con điểm xuyết, không có sự lạnh lẽo trăm bản như một của Microsoft Window, không có kiểu emoticon đâu đâu cũng có, trang thư vụng về chứa đựng ý nghĩa ngập tràn, tất cả đều là những gì tinh túy nhất mà con tim ngập ngừng đưa ra.
Nhưng tôi còn chưa kịp tỉ mỉ nhớ ra tất cả thì đã bị đống ảnh phân loại lung tung trong chiếc hòm nhỏ lôi cuốn.
Bức ảnh cả lớp chụp ảnh làm dáng trông đến là ngố, vẻ mặt khi đứng cạnh Thẩm Giai Nghi làm bộ làm tịch làm tôi phì cười không ngớt. Tôi thì rất lười biếng, đống ảnh ngày xưa này chắc chẳng bao giờ tôi đem nó scan để số hóa thành tài liệu lưu trữ được, nhưng đúng là nên tìm một khoảng thời gian nào đó, dành một phần tâm trí mà đem hết đống ảnh này trải lên mặt bàn cho tất cả mọi người nhìn lại cái vẻ thộn thộn ngày ấy, xem có thể nào hâm nóng lại tuổi thanh xuân, bổ chẻ xào xáo lại một lần.
Tôi ngồi tại Starbuck tay đánh bàn phím, gõ những dòng này, quên cả bữa tối. Trời đã chớm vào đông, những vị khách trong quán café cũng bắt đầu đeo những đôi găng tay mỏng, bên ngoài cửa sổ, những đôi tình nhân cũng bắt đầu nắm chặt tay nhau, cùng xỏ vào một túi áo, dùng chung một đôi găng tay.
Giống y như những năm tháng ấy vậy.
Mùa thu đi qua rồi, không khí có chút se lạnh nhưng vẫn chưa kết thành mùa đông.
Một đêm nọ tại đại học Giao thông, người đưa tin của tôi Diệp Ân Tuyên lại mang đến cho tôi một cơ hội.
“Trường Nông nghiệp Gia Nghĩa của tớ tuần tới kỷ niệm ngày thành lập trường, lớp tớ có một gian bán đồ ăn, cậu cùng Giai Nghi đến đây chơi đi, bạn của tớ sẽ lái xe đưa đi, hội trại xong thì tớ sẽ nhờ mấy cậu ấy đưa chúng ta ra ngoài chơi!” Diệp Ân Tuyên nói bên kia đầu dây điện thoại.
“Đi đông thế còn gọi gì là hẹn hò nữa?” Tôi nghi ngờ.
“Này, cậu thì dám hẹn hò một mình với Thẩm Giai Nghi chắc?” Diệp Ân Tuyên nói to.
“Ừ thì không dám. Vậy thì chúng mình đi chơi ở đâu?” Tôi gãi đầu. Đúng là không tài nào tưởng tượng ra được tôi và Thẩm Giai Nghi hai người cùng đi chơi thì sẽ ra làm sao, tôi lo sợ mình sẽ luống cuống như gà mắc tóc.
“Tới Gia Nghĩa, đương nhiên là đi đến núi A Lí xem mặt trời mọc rồi!” Diệp Ân Tuyên tự tin nói. “Mình lên kế hoạch ổn thỏa hết rồi, buổi tối bọn mình không phải ngủ cho đến tít đêm đâu, đi xem hai bộ phim, xem xong phim thì lên xe đi thẳng tới núi A Lí, ngồi xe điện lên đỉnh núi.”
Nghe cũng có vẻ không tồi.
“Vậy, nếu mình muốn thổ lộ tình cảm, liệu cơ hội là bao nhiêu?” Tôi không kiềm chế được buột miệng hỏi.
“Thẩm Giai Nghi chẳng phải sớm biết cậu thích cô ấy rồi sao?” Diệp Ân Tuyên giọng tỏ vẻ ngạc nhiên: “Nếu bây giờ Thẩm Giai Nghi còn không biết cậu thích cô ấy, đó mới gọi là chẳng ra làm sao cả!”
“Ồ…vậy mình sửa lại định nghĩa lời thổ lộ của mình một chút,nếu ngày đó mình hỏi Thẩm Giai Nghi có muốn trở thành bạn gái của mình không, có đến chín phần chắc thắng không?”Tôi ngồi trên mặt đất, tay lật qua lật lại quyển lịch.
“Hừm! Câu này thì đừng đi hỏi mình, có thành công hay không bản thân cậu là người biết rõ nhất!” Diệp Ân Tuyên nói.
“Được rồi, vậy mình tự xem xét vậy. À mà đúng rồi, cậu có phải là điệp viên hai mang không vậy?”
“Là sao cơ?”
“Cậu có phải cũng nói với Thẩm Giai Nghi, mình có thể sẽ thừa cơ thổ lộ tình cảm với cô ấy không?” Tôi cẩn thận thăm dò.
“Đừng có mà lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử nhá!” Diệp Ân Tuyên lẩm bẩm, gác ống nghe điện thoại.
“…”
Đối với tôi, việc thổ lộ tình cảm mà chỉ quan tâm đến chuyện thành bại thì quá tầm thường rồi, bởi một nhẽ “nếu thành công rồi, sẽ không có lần thổ lộ tình cảm thứ hai đâu”. Thổ lộ tình cảm đương nhiên cần thành công, vì vậy chỉ có một cơ hội duy nhất mà thôi. Bởi vì chỉ có một cơ hội duy nhất, đương nhiên phải nghĩ ra cách thổ lộ nào đó thật lung linh tuyệt đẹp, cả đời này cũng không thể nào quên.
Nghiêm túc mà nói thì phương thức bày tỏ tình cảm của tôi, khác xa hoàn toàn với trăm nghìn chiến thuật bày tỏ tình cảm của người ta, nói đơn giản, đó chính là thổ lộ trước đám đông, khuếch trương thanh thế. Gia Nghĩa không phải là địa bàn của tôi, tìm không ra đồng bọn để làm đám đông cả, lại đào không ra thuận lợi phong thủy tự nhiên để mà lợi dụng. Núi A Lí không phải là núi Bát Quái, tôi không thông thuộc núi Bát Quái một chút nào....
« Trước1...26272829Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi bạn có thể xem thêm tieu thuyet co gai nam ay chung ta cung theo duoitieu thuyet co gai nam ay chung ta cung theo duoi còn nữa nè

Tiểu Thuyết Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00268s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện