Ring ring
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 01:07,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 30666 Views


Trong bầu không khí hạnh phúc ngập tràn như vậy, tôi chả có cách nào ngăn mình có những hành động thể hiện tình cảm yêu mến với Thẩm Giai Nghi. Tình yêu quả nhiên là một thứ rất cảm tính, không thể nào bày mưu tính kế thận trọng từng bước được, tự kiềm chế như vậy sẽ không tốt với sức khỏe.
Có mấy buổi tối, tôi đều đánh vật với đống thức ăn kỳ quái trong phòng bếp trước nay tôi chả mấy khi ngó ngàng, sau đó, nấu mấy thứ đồ ăn tỏ chút tấm lòng, đặt vào hộp cơm, đạp xe đến trường đưa Thẩm Giai Nghi ăn lót dạ bữa tối. Thỉnh thoảng, lại còn kèm thêm một đóa hoa Hồng môn, đóa hoa độc nhất giữa tôi và cô ấy.
Sến chuối quá đi thôi, nhưng mà khi một người con trai mạnh mẽ bỗng trở nên sến như vậy, tôi đoán rằng sẽ làm người ta rất cảm động chăng?
“Thẩm Giai Nghi ăn mới gọi là lạ, nhất định sẽ đem đổ đi.” Hứa Bác Thuần nhìn tôi khịt mũi tỏ vẻ coi thường.
“Đổ đi cũng chả làm sao, quan trọng là tao có làm, cô ấy có nhận.” Tôi cười ngốc nghếch.
Hai tuần sau khi ngừng học trên trường, buổi lễ tốt nghiệp từ từ đến gần.
Buổi lễ tốt nghiệp năm đó, Thẩm Giai Nghi tặng tôi một bó hoa to, làm tôi hí hửng sung sướng đến nỗi muốn giả vờ khóc lúc lễ tốt nghiệp diễn ra cũng khóc không nổi, mãi đến khi tôi phát hiện mấy thằng bạn thân thằng nào cũng được nhận hoa Thẩm Giai Nghi tặng, tôi mới muốn gào khóc thảm thiết. Khốn thật, tôi thực sự hy vọng bản thân sẽ nhận được đối xử đặc biệt hơn một chút của Thẩm Giai Nghi.
Tất cả mọi người bận rộn ký lên áo đồng phục, chụp ảnh, chỗ này thổ lộ, chỗ kia chia tay, cùng nhau viết mấy dòng lên quyển sổ lưu bút tốt nghiệp, … Thẩm Giai Nghi nhận được rất nhiều quà tặng tốt nghiệp của bao nhiêu nam sinh.
Thẩm Giai Nghi có viết trên quyển sổ lưu bút của tôi:
“For Tuổi trẻ hứa hẹn:
6:30 ngủ dậy là một thói quen tốt, nhưng mà, phải là tự mình ngủ dậy mới vĩ đại!
Hy vọng rằng nhờ những bản nhạc “tinh tuyển” khai sáng, sẽ thêm rạng ngời khí chất!
Giai Nghi, 19/6.”
Tôi cũng đặc biệt chú ý chọn góc áo bên trái, vị trí vô cùng đặc biệt, viết cho Thẩm Giai Nghi mấy dòng.
“Qùa tặng của bạn, này, đừng bảo là người bạn lâu năm này không nhớ đến bạn.”
Thẩm Giai Nghi đem quyển Tĩnh Tư Ngữ mới xuất bản của sư Chứng Nghiêm tặng tôi. Khổ thế, tôi chả bao giờ nghĩ đến việc tìm cho đủ bộ đâu!
Tiếp đó đến lượt tôi.
“Tặng cậu này, tốt nghiệp vui vẻ. Mình tự vẽ đó, phải mặc đấy nhé!” Tôi tặng Thẩm Giai Nghi chiếc áo mà tôi tự tay vẽ lên bằng loại thuốc màu đặc biệt.
“Oà? Đẹp thế.” Thẩm Giai Nghi cười cười nhận lấy, mở quà ngay tại chỗ.
Hình vẽ trên chiếc áo, chính là một con mắt đen trắng rõ ràng, trong mắt có hình một quả táo màu đỏ.
“Ý nghĩa gì vậy?” Thẩm Giai Nghi nghiêng nghiêng đầu thắc mắc.
“Tra thử từ điển tiếng Anh xem nhé đồ ngốc.” Tôi khẽ nháy đôi lông mày, ra vẻ bí ẩn.
Buổi lễ tốt nghiệp kết thúc, trở về nhà, đúng như dự đoán nhận được điện thoại của Thẩm Giai Nghi.
Ở đầu bên kia điện thoại, là điều mà tôi chưa từng được nghe, là âm thanh cảm động mà tôi chờ đợi đã lâu rồi.
Rất đơn giản, nhưng lại dễ chịu.
“Cảm ơn cậu. Mình hiện tại căn bản là không thể nói nên lời.” Nghẹn ngào.
“Mình tại Khoa Quản lý trường Giao thông đợi cậu.” Tay nắm chặt.
You are the apple of my eye.
Cậu là, người mà mình yêu quý nhất.
Mười hai ngày sau, Thẩm Giai Nghi khoác lên mình lời chúc phúc của tôi, lên trường thi tham gia kỳ thi đại học.
“Mình nghĩ là, mượn một chút vận may của cậu vậy!” Thẩm Giai Nghi có phần bẽn lẽn.
“Không sao, bọn mình sát cánh chiến đấu.” Tôi trong lòng rất vui.
Buổi tối hôm đó điểm số được công bố, tôi tại nghe thấy tiếng thiên thần bật khóc.
Thẩm Giai Nghi làm bài bỗng thất thường, thành tích chắc chắn không thể vào trường Đại học Giao thông, điểm ước chừng đỗ vào trường Kinh tế Trung ương hoặc Sư phạm Đài Bắc.
Chúng tôi nói chuyện điện thoại với nhau khoảng 7 tiếng đồng hồ, cả hai đều không nỡ buông điện thoại xuống. Toàn thân tôi, từng khúc từng khúc như dần trở nên trống rỗng, bao lời “Từ trước đến nay, mình rất thích cậu”, “Cậu nghĩ xem mình chăm chỉ học tập như vậy là vì ai”, “Cậu là phần ký ức quan trọng nhất trong những năm tháng cấp ba của mình”, cứ thế một mạch tuôn trào.
Cuối cùng, bàn tay cầm điện thoại của tôi thấm đẫm những giọt mồ hôi.
“Mình muốn lấy cậu. Mình nhất định sẽ lấy được cậu, một trăm phần trăm sẽ lấy được cậu.” Tôi cố kìm nén giọng điệu kích động, nói ra những lời mà không hợp chút nào với tuổi của mình cả.
Thẩm Giai Nghi hít thở sâu, hít thở thật sâu.
“Bây giờ cậu có muốn nghe đáp án không? Mình có thể ngay tức khắc nói cho cậu.” Giọng của Thẩm Giai Nghi vô cùng bình tĩnh. Có thể, tôi đã mất đi năng lượng, cố phân biệt ý nghĩa hàm ẩn trong giọng điệu của Thẩm Giai Nghi.
Đột nhiên, tôi cảm thấy sợ hãi. Tôi sợ hãi tột độ, bản thân cảm thấy như không được phép tiếp tục thích người con gái đó.
Nếu chuyện đó xảy ra, có thể thấy cuộc đời của tôi cũng sẽ giống như chiếc lá trôi trên mặt nước, dù cho có bồng bềnh trên làn nước trôi chầm chậm, rồi cũng dần dần khô héo.
“Không cần đâu, mình căn bản cũng không hỏi cậu, vì vậy cậu cũng không thể cự tuyệt mình. Mình sẽ tiếp tục nỗ lực, cả đời này mình cũng sẽ tiếp tục nỗ lực.” Sự kích động của tôi biến thành kiểu cố chấp, và kiêu ngạo vô lối.
“Cậu thật sự không muốn nghe đáp án?” Thẩm Giai Nghi thở dài.
“Mình không muốn nghe. Xin đừng nói cho mình bây giờ, xin đừng.” Tôi giữ bình tĩnh, “Cậu hãy kiên nhẫn chờ đợi, chờ đến ngày mà mình theo đuổi cậu nhé. Vậy, hãy để mình, được tiếp tục thích cậu.”
Cứ như vậy, tôi chưa từng đi xin đáp án của Thẩm Giai Nghi.
Mãi cho tới đêm động đất năm đó.
Mùa hè trước khi nhập học đại học, tôi lên Thành Công Lĩnh, học khóa huấn luyện quân sự qua loa trong vòng một tháng.
Tại Thành Công Lĩnh, tôi nhận được thư qua mạng của Diệp Ân Tuyên và chị gái Thẩm Giai Nghi, nói với tôi là Thẩm Giai Nghi sau khi nghe tôi thổ lộ, có vẻ là rất vui. Tin tức đó đã cổ vũ tôi rất nhiều.
Tại quân đội mùi hôi bốc lên bốn phía, tôi đương nhiên viết lá thư vạn chữ gửi Thẩm Giai Nghi, kết thúc mỗi phong thư đều nhấn mạnh đến một chuyện là: Lên đại học, trước khi chọn một bạn trai khác, hãy nghĩ đến mình một chút. Mình rất tốt, bỏ lỡ rồi sẽ không còn gặp lại được người nào tốt như thế đâu. Hy vọng cô ấy biết rõ.
Đứng gác trước cổng doanh trại, bốn bề tịch mịch, tôi lại vì Thẩm Giai Nghi mà viết nên một bài ca.
“Qủa nhiên, đến lúc học đại học mới bắt đầu quyết định thắng bại.” Tôi cười khổ, cố nhẩm đi nhẩm lại giai điệu.
Cắt tóc ba phân thành đầu húi cua, rời Thành Công Lĩnh, mang theo một tập dày những bức thư hồi âm của Thẩm Giai Nghi, tôi đến nhập học Đại học Giao thông ở Tân Trúc. Thẩm Giai Nghi vào học tại Học viện Sư phạm Quốc lập Đài Bắc, chuẩn bị về sau trở thành cô giáo tiểu học.
Khoảng cách giữa Đài Bắc và Tân Trúc chả phải là xa, nhưng nói thế nào thì cũng là một chướng ngại.
Thử xem vị trí hiện tại của mấy tên tình địch của tôi nha.
Nhà thơ Tạ Mạnh Học rất thích Thẩm Giai Nghi đỗ vào Nha khoa trường Đại học Y Đài Bắc, ở gần Thẩm Giai Nghi nhất, nếu thường xuyên hẹn hò không khéo là kẻ dễ bỏ bom tôi nhất. Liêu Anh Hoằng thích gây cười, và Dương Trạch Vu nhanh nhẩu ẩu đoảng, Đỗ Tín Hiền tẩm ngẩm tầm ngầm không hẹn mà cùng thi vào Đại học Phùng Giáp ở Đài Trung. Tên kình địch A Hòa cũng thi vào một trường đại học ở Đài Trung, đóng quân tại khoa Quản trị doanh nghiệp trường Đại học Đông Hải.
Còn đám bạn mà không phải là tình địch, sinh cùng ngày với tôi Lý Phong Danh cũng học Phùng Giáp, Lại Ngạn Tường học Đại học Phụ Nhân, Hứa Bác Thuần do toàn quay tay, thi không tốt, cùng Tào Quốc Thắng thi lại một năm.
Vào đại học như thể bước chân vào một thế giới khác biệt.
Tại thế giới mới nơi được gọi là đại học đó, chả có ai ép tôi học hành nữa, cũng không tồn tại một mục đích học tập rõ ràng (Trở thành người có ích cho xã hội? Mục đích đó không cần học đại học cũng thực hiện được à!), thế là tôi bắt đầu những năm tháng đại học thong dong nhàn nhã.
Tôi cùng bạn trong lớp tham gia “Đối thủ biện luận đến, đối thủ biện luận đi” của đội phản biện, muốn luyện khả năng tư duy nhanh nhạy và sắc bén, thế nhưng chỉ giành được hạng ba nhóm sinh viên năm nhất. Về sau do những nguyên nhân đặc thù, tôi hình thành thói quen kỳ quái là ngủ trong phòng đội phản biện.
Năm nhất tôi vẫn chưa có xe máy để thay cho đi bộ, vào lúc không có tiết học cô đơn vắng vẻ, tôi đều ở trong thư viện.
Tại thư viện, tôi không ngừng mượn băng phim, tại ô bàn nhỏ nhỏ ngồi xem hết bao nhiêu là phim, đặc biệt là một đống phim Nhật Bản với vô số chủ đề, tôi đều xem hết.
So với thư viện bé cỏn con của Trung tâm văn hóa Chương Hóa, thư viện của Đại học Giao thông với các giá sách phân loại thư mục cũng làm tôi kinh ngạc một phen, càng là mấy thứ vớ vẩn hoang đường tôi lại càng thích đọc, nào là nội dung truyền đạo của Thanh Hải vô thượng sư, Trung Quốc hình phạt đại quan, nhật ký cải tạo lao động của Nghê Khuông, người ngoài hành tinh, tôi đều đọc hết....
« Trước1...2526272829Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi bạn có thể xem thêm tieu thuyet co gai nam ay chung ta cung theo duoitieu thuyet co gai nam ay chung ta cung theo duoi còn nữa nè

Tiểu Thuyết Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00054s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện