Polaroid
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 18:51,Ngày 16/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Mưa Gió Thoáng Qua, Tôi Yêu Em- Tình Không Lam Hề

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 34865 Views


May mà lúc đó, trong tay cầm bảy, tám chiếc micro, bên cạnh còn có một nhóm ký giả chen lấn, câu hỏi của người đó vẫn chưa hỏi xong thì đã có người khác chen lời vào, vô tình giúp cô giải vây.
Vì thế mà cô vờ như không nghe thấy, cười thật tươi rồi quay đầu sang hướng khác.
Thật ra cô đã sớm có sự chuẩn bị, đã dấn thân vào giới này thì chẳng tránh khỏi liên quan đến thời kỳ đau khổ cô không muốn nhớ đến trước đây. Cái chết của Thư Thiên là một sự đả kích trầm trọng với cô, thậm chí hồi tưởng lại cô cũng cảm thấy đáng sợ. Vậy mà ở đây chẳng ai để tâm đến cảm nhận của cô. Dẫu cho chẳng ai biết họ là anh em thì cũng chẳng ngần ngại trước mặt cô nhắc đến Thư Thiên.
Dẫu cho anh từng rất nổi danh, huy chương vàng của những huy chương vàng, là cây hái ra tiền của những công ty cạnh tranh. Còn anh trước đây vẫn thường để cô hát thử những ca khúc của anh. Thi thoảng vài lần còn liếc nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên, dường như nhìn một người xa lạ.
Giờ nghĩ lại, có lẽ lúc đó Thư Thiên phát hiện ra tố chất của cô và bản thân anh hòa hợp nhau. Thế nhưng, giới giải trí vất vả là thế, anh coi cô em gái bé bỏng duy nhất là báu vật trong tay, sao nỡ lòng để cô dấn thân vào vũng bùn này chứ?
Nhưng anh đã qua đời rồi, vả lại chính tận mắt cô trông thấy.
Tình cảnh đáng sợ như thế, hàng đêm đã từng giằng xéo, giày vò thần kinh cô.
Từ giây phút đó trở đi từng là công chúa cũng đành chẳng còn sự chở che bênh vực, nhanh chóng trưởng thành. Cô từng biết bao lần ngồi bên giường ôm lấy bờ vai run rẩy của mình, khi ngủ cũng chẳng dám tắt đèn chỉ cần nhắm mắt lại là thấy ác mộng. Khi trải qua những việc này, bên cạnh cô chẳng hề có người thân nào. Mạc Mạc cùng Quách Lâm đi thực tập ngoại tỉnh, Bùi Thành Vân đã sớm rời khỏi cuộc sống của cô bặt vô âm tín. Kỳ thực cô vẫn còn nhớ anh, nhưng vẫn ráng gắng gượng kiềm chế bản thân, bướng bỉnh vứt bỏ tất thảy những gì liên quan đến anh ra khỏi thế giới của mình.
Lúc đó cô chẳng thể dựa dẫm vào ai cả, ngay cả tiền sinh sống cũng là cả vấn đề. Tiền gửi tiết kiệm Thư Thiên để lại cô đã rút ra dùng một phần trong trường hợp cấp bách. Tiếp đó cô bắt đầu rải sơ yếu lý lịch khắp nơi. Cô chọn ra rất nhiều doanh nghiệp và công ty, hồ sơ xin việc rải như giăng lưới. Nhưng hồi âm lại hoàn toàn tỷ lệ nghịch. Sau đó thì cô gặp lại Châu Tử Hoành.
Rời khỏi Lệ Giang, Châu Tử Hoành như biến thành người khác. Trong giới thương trường, thân phận và địa vị hô mưa gọi gió của anh chợt xuất hiện ngay trước mắt cô. Tinh thần sôi nổi, tâm điểm chú ý của mọi người khiến cô gần như hoài nghi chuyến đi Lệ Giang lần đó chỉ là giấc mộng.
Còn cô vẫn là một sinh viên mới tốt nghiệp bước vào đời, vừa tìm thấy một công việc chính thức trong đời, lại là trợ lý giám đốc kinh doanh vốn chẳng liên quan gì đến chuyên ngành đã học. Gọi là trợ lý nghe hay là vậy nhưng thật ra chỉ là xã giao tiếp khách mà thôi. Tối đó cô bị khách hàng trút cho say mèm, cả vị giám đốc cũng say túy lúy đến mức bất tỉnh nhân sự. Sau khi tan tiệc, cô loạng choạng bước ra khỏi sảnh bao, kết quả là đụng ngay vào người anh ngoài hàng lang.
Cô gần như rơi vào vòng tay của anh, ngửi thấy mùi hương đặc trưng trên thân thể anh. Đó là mùi hương hòa quyện giữa thuốc lá và nước hoa, mang chút hơi lạnh thấu xương, dường như là một loại thực vật thần bí sinh trưởng vào mùa đông.
Cô hít sâu một hơi, ngước đôi mắt mơ màng chưa kịp trông thấy dáng hình đối phương thì đã chẳng kiểm soát được bản thân nôn thốc ra.
Cô nôn hết cả lên người anh, dạ dày bỗng dưng sôi cuồn cuộn, trong cơn choáng váng cô nghe thấy rất nhiều tiếng động, dường như có người vội vã bước đến nói gì đó, tiếp đó nghe thấy giọng nói lạnh nhạt kinh hoàng từ trên đỉnh đầu vọng sang: “Không có gì”.
Có người đưa cho cô chiếc khăn mùi soa ấm áp, cô đưa khăn lên miệng hít một hơi, lúc này mới sực nhớ ra nói lời
“Không sao cả.” Vẫn là giọng điệu đó thốt ra từ làn môi mỏng của đối phương, điềm tĩnh đến mức thiếu cả xúc cảm nhưng lại đầy nam tính. “Có cần giúp gì không?”. Anh hỏi.
Cô hơi mơ màng, không xác định được có phải anh đang hỏi mình. Hồi sau mới ý thức được, thế là cô gật đầu bừa, nói: “Em muốn về nhà!”.
Quả nhiên cô được đưa ngay lên xe. Băng ghế sau xe thoải mái ấm áp, trong xe còn có hương thơm nữa, tốt hơn biết bao nhiêu lần chiếc xe của giám đốc. Dư âm rượu vang thật đáng sợ, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, chẳng biết trời đất gì nữa. Mãi đến khi xe đừng mới bị đập dậy, cô miễn cưỡng đến cả mắt cũng chẳng buồn mở, mượn hơi men buông thả bản thân mình.
Đã lâu rồi cô không có bộ dạng thế này. Từ sau cái chết của anh hai, người duy nhất cô có thể làm nũng đã chẳng còn nữa rồi.
Tối hôm đó, đầu óc cô rối bời tựa như chất keo dính, cô chẳng rõ đối phương đã đưa cô đi đâu qua đêm. Cô vốn không để tâm đến, chỉ nắm chặt lấy tay áo của anh, má cô áp sát trước lồng ngực, bỗng dưng có cảm giác xúc động muốn khóc.
Nhưng cô không biết rằng bản thân mình thật sự rơi lệ. Một ngày sau đó rất lâu, Châu Tử Hoành vô tình hỏi: “Lúc đó em khóc à?”.
Cô ngẩn người, tùy tiện tìm lời giải thích khỏa lấp cho qua chuyện.
Cô không muốn nói, thật ra chỉ vì sự cô độc đè nén quá lâu cùng sự xuất hiện vừa đúng lúc của anh, dưới tác dụng mạnh của men rượu khiến cô đột nhiên cảm thấy mình có một chỗ dựa.
Đó là ảo giác.
Nhưng lúc đó cô thà rằng chìm đắm trong thứ ảo giác ấy, cũng mong rằng mãi mãi không phải tỉnh dậy.
Qua đêm trong khách sạn cao cấp khiến cô từ cô gái đã trở thành phụ nữ. Ánh nắng mặt trời buổi ban mai ngày hôm sau chiếu xuống mép giường, cuối cùng cô cũng tỉnh giấc, mở mắt trông thấy người đàn ông nằm ở chiếc gối bên cạnh.
Ban đầu là kinh ngạc, sau đó thì dần dần thuyên giảm và rồi cuối cùng dường như cô nhoẻn nụ cười khó hiểu.
Trùng hợp đến thế…
Hóa ra là anh.
Cơ thể có hơi khó chịu nhưng cô cũng chẳng thấy đau khổ ân hận gì cả. Đêm qua, tuy là cảm giác về đôi môi anh lướt trên làn da của mình cô đã chẳng còn nhớ rõ nữa, nhưng cô lại nhớ rất rõ bản thân mình đã yên tâm ngủ thiếp đi thế nào trong vòng tay của anh.
Đó là người đàn ông cô gặp tại Lê Giang xa xăm, mãi tận bây giờ vẫn là người đàn ông xa lạ. Vậy mà chính vào lúc cô liên tục mất ngủ một thời gian dài, ngủ cùng anh lần đầu tiên khiến cô chẳng còn cảm thấy sợ bóng tối nữa.
Cô suy nghĩ, có lẽ đây chính là ý trời đã định. Trước đây một mình cô chống chọi với những tháng ngày cơ cực, đặc biệt là sau khi nếm trải những mật ngọt, cô hoàn toàn sợ hãi lại bị đánh bật trở lại tình trạng ban đầu. Còn anh, có thể khiến cô rốt cuộc cũng có một đêm ngon giấc.
Vì thế mà cô không muốn rời đi.
Vì thế mà cô nghĩ, có lẽ cứ tiếp tục thế này lại càng hay.
Bạch Hân Vy bước ra khỏi phòng bệnh thì đã chạng vạng tối, cô có một buổi tiệc rất quan trọng, không thể không đi ngay đến nhà hàng.
Trước khi đi, cô ngoái đầu lại nhìn về phía giường bệnh, thấp giọng: “Mấy ngày nay anh muốn ăn gì, em kêu giúp việc mang đến cho anh”.
“Không cần đâu.” Đáp án nằm trong dự liệu của cô.
Cô nói: “Em ở lại đây hai tiếng đồng hồ, sao anh không hỏi xem vì sao em biết?”.
“Việc em muốn biết, muốn giấu cũng chẳng giấu được.”
Cô ngẩn người, chợt mỉm cười, trong con mắt xinh đẹp hạnh nhân ấy dường như điểm một lớp ánh sáng. “Bùi Thành Vân, nói cho cùng thì vẫn là anh hiểu em.” Cô lùi về sau hai bước, lặng lẽ chăm chú nhìn người đang nằm trên giường, khóe môi khẽ vểnh lên: “Bạn trai hiện giờ của em không sánh bằng anh, anh ta chẳng đoán được suy nghĩ tâm tư của em, có lúc quả thật chậm chạp đến phát bực”.
“Em có bạn trai rồi à?” Bùi Thành Vân ngước mắt nhìn cô, giọng điệu vô cùng bình thản, gần như là tàn nhẫn.
Dù gì trước nay anh vẫn vậy, cô đã quen rồi. Cô sớm biết anh chẳng phải là người đàn ông tốt, anh đối xử với cô tàn nhẫn tựa như lưỡi dao vô hình, nhanh chóng không chút thương tiếc cứa vào tình cảm của cô.
Cô cười, nói: “Đú nhưng anh chẳng bận lòng chút nào, đúng không?”. Ánh mắt chăm chăm nhìn anh, tựa như muốn trông thấy điều gì đó trên gương mặt anh. “Thậm chí anh còn cảm thấy may mắn, bởi lẽ rốt cuộc thì em cũng tìm được người khác.”
Người đàn ông gương mặt trắng bệch ấy nhắm nghiền mắt lại, dường như hơi mỏi mệt, không trả lời cô.
Trên người anh vẫn còn nối những thiết bị theo dõi, những chiếc ống xanh xanh đỏ đỏ tuồn ra từ tấm chăn, đan chéo hỗn loạn vào nhau. Cô ngừng lại, chậm rãi di chuyển ánh nhìn, rồi thở dài, “Bỏ đi, mấy ngày nay anh phải kiểm tra, phải nghỉ ngơi nhiều em không nên nói những lời này với anh!”. Ngón tay thon dài mảnh khảnh khẽ lướt qua vầng trán ấy, cô nói hời hợt: “Em về trước đây, ngày mai rỗi sẽ lại đến”.
Cô khẽ đóng cánh cửa lại rồi nhanh chóng sải bước đi ra thang máy xuống lầu.
Bước chân Bạch Hân Vy lướt đi rất nhanh, thật ra vì cô ghét bệnh viện, từ nhỏ đã có cảm giác bài xích mãnh liệt với nơi này. Vì thế mà bác tài xế của gia đình khi biết điểm đến của cô hôm nay ánh mắt không che giấu được sự kinh ngạc...
« Trước1...3738394041...58Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Mưa Gió Thoáng Qua, Tôi Yêu Em- Tình Không Lam Hề bạn có thể xem thêm mua gio thoang qua toi yeu em tinh khong lam hemua gio thoang qua toi yeu em tinh khong lam he còn nữa nè

Mưa Gió Thoáng Qua, Tôi Yêu Em- Tình Không Lam Hề v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00047s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện