wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 03:18,Ngày 28/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Hôn Nhân Giấy

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38815 Views




Buổi tối trở về nhà, sau khi ăn cơm xong, nghĩ lại lời than vãn của Đoàn Phỉ, Cố Tiểu Ảnh không nhịn được, liền chạy tới phòng đọc, đến bên Quản Đồng đang ngồi đọc sách nhìn trái, ngó phải, muốn xét xem con người này rốt cuộc chỗ nào thông minh hơn mình.

Quản Đồng ngẩng đầu lên khỏi chồng tài liệu, bối rối nhìn Cố Tiểu Ảnh hỏi: “Em đang tìm gì vậy?”

“Ông xã à, anh thông minh hơn em phải không?” - Cố Tiểu Ảnh hỏi lại đầy trịnh trọng.

“Anh á?” – Quản Đồng chưa kịp hiểu ra chuyện gì, nghĩ ngợi một lúc rồi trả lời, “Phản ứng của anh không nhanh được như em, học thuộc, viết chữ, làm việc cũng đều chậm hơn em, như thế chắc là không thể thông minh bằng em được.”

“Nhưng vì sao mọi người đều nói anh thông minh hơn em?” - Cố Tiểu Ảnh bước tới, ôm lấy cổ của Quản Đồng rồi ngồi vào trong lòng anh. Đương nhiên lúc trước đó cô không quên đóng cửa phòng đọc lại, vì cô vẫn nhớ trong nhà còn có bố mẹ chồng nữa.

“Vậy phải xem là chuyện gì đã, chuyện lớn thì đàn ông chắc phải sáng suốt hơn phụ nữ rồi, còn chuyện nhỏ thì phụ nữ chắc sẽ thấu hiểu hơn đàn ông.” – Quản Đồng mỉm cười nhìn người vợ bé nhỏ trong lòng mình.

Cố Tiểu Ảnh sờ sờ đầu, nghĩ ngợi một lát rồi kể hết những chuyện Giang Nhược Dương và Đoàn Phỉ đã nói cho Quản Đồng, điểm cốt yếu là ở chỗ: “Lưu Địch lại còn có chân trong với một vị lãnh đạo, mà bình thường mọi người vẫn cảm thấy vô cùng chính nhân quân tử”. Quản Đồng mỉm cười lắng nghe lời kể của vợ, mải ngắm nhìn nét biểu cảm trên khuôn mặt cô đầy sinh động, nên suy nghĩ có chút xao nhãng, đứa trẻ này chắc chắn đã từng tham gia không ít cuộc ể chuyện, mà nếu không đoạt giải thì thật là có lỗi với những nét biểu cảm phong phú trên khuôn mặt cô ấy quá.

“Anh nói xem, anh nói xem, em không thể nhìn ra thì lẽ nào là lỗi của em?” - Cố Tiểu Ảnh kể xong câu chuyện, nhìn Quản Đồng chẳng phản ứng gì cả, liền đưa tay ra tóm lấy hai tai Quản Đồng, ra sức kéo.

Quản Đồng nhíu mày lại kêu lên một tiếng, rồi gỡ hai tay của Cố Tiểu Ảnh xuống khỏi tai mình, một tay giữ chặt lấy, tay còn lại ôm vòng lấy vợ, trả lời: “Dù người ta có nói thế nào, em nghe để biết thế thôi, em sau này chỉ cần biết mình nghĩ gì, rồi cứ theo ý mình mà đi. Anh ủng hộ em ở lại trường giảng dạy”.

“Nói như vậy anh sớm đã nhìn thấy em chậm chạp, ngốc nghếch rồi.” - Cố Tiểu Ảnh trề môi: “Anh là vì muốn thu nhận em sao?”

“Thu nhận em mà còn phát lương cho em?” – Quản Đồng cười cười nhìn Cố Tiểu Ảnh, “Là vì anh cảm thấy em coi như còn chút lý trí, chắc là chọn đường đi cũng không sai, có thể tiếp tục đi tiếp được. Còn về chuyện nghi kỵ lẫn nhau ấy không hợp với em, vì thế em yên tâm làm tốt công việc giảng dạy của mình là được rồi. Người khác có leo nhanh là chuyện của người ta, đương nhiên cũng phải bỏ ra một số thứ mà mình không muốn bỏ. Coi như là bù cho nhau, chẳng ai cần phải để ý tới ai cả, rốt cuộc thì cũng chẳng có ai dám đem cuộc đời hay tiền đồ của mình ra mà đánh cược cả.”

Nghe xong một loạt, Cố Tiểu Ảnh kinh ngạc nhìn Quản Đồng, hình như trước nay cô chưa từng nói tới những chủ đề về giao tiếp xã hội như thế này với Quản Đồng. trong lòng cô, Quản Đồng, con người thiếu kiến thức sinh hoạt thường thức ấy, ngốc nghếch đến mức hộp giữ tươi thực phẩm cũng không biết. Cô cứ nghĩ mãi mà không hiểu nổi, sao người như Quản Đồng lại đạt được tới vị trí ngày hôm nay? Nhưng nghe nói những lời nói này, cô dường như dần hiểu ra đôi phần.

“Nhưng, mình leo như thế có gọi là nhanh không? Mình đã phải bỏ ra những gì vậy?” - Cố Tiểu Ảnh lập tức hỏi lại, câu hỏi thật thể hiện t

Quản Đồng đành phải nhẫn nại trả lời: “Anh đã bỏ ra toàn bộ thời gian rảnh rỗi của anh, bởi vì anh biết bản thân mình không thông minh, nên đành chim kém phải tập bay trước. Giống như khi còn bé, môn toán của anh không tốt, anh phải bỏ ra thêm vài tiếng đồng hồ hơn người khác mới có thể thi tài và đạt thành tích ngang ngửa người ta.”

“Anh đang cạnh khóe gì phải không?” - Cố Tiểu Ảnh liếc nhìn Quản Đồng. “Anh thi toán được 128 điểm, em chỉ có 43, vậy em cũng là con chim kém cỏi sao?”

“Em là học sinh ngành nghệ thuật, làm sao mà so sánh được!” – Quản Đồng buông Cố Tiểu Ảnh ra, đứng lên giữ lấy người cô rồi nhìn vào mắt mà nói: “Lo chuyện tiền đồ tương lai là trách nhiệm của đàn ông. Em là vợ chỉ cần sống ôn hòa với lãnh đạo, đồng nghiệp, vui vẻ thoải mái dạy dỗ học sinh, như thế là được rồi. Nhà chúng ta không cần em phải quá xuất sắc nổi bật, cũng không cần em phải lãng phí tâm sức suy nghĩ về chuyện này. Em có thời gian thì ở trong nhà viết sách kiếm tiền là được rồi, hai năm nữa trong cơ quan thống nhất phân nhà ở theo mức kinh tế, anh tính cũng phải hơn 30 vạn, bà xã à, em phải vất vả hơn rồi!”

“Ôi, 30 vạn!” - Cố Tiểu Ảnh quả nhiên chuyển ngay sự chú ý của mình, “Như vậy phải viết thật nhiều tiểu thuyết sao?’

Nhìn vợ ngây người ra, Quản Đồng không nhịn được mỉm cười.

Nhưng, dù Quản Đồng miệng không nói gì, nhưng trong lòng Cố Tiểu Ảnh lại rất cảm động.

Rốt cuộc, có một người thấu hiểu mình, ủng hộ mình, tin tưởng mình, còn muốn dành lại cơ hội hưởng thụ cuộc sống cho mình, đây là một chuyện rất tốt, rất rất tốt phải không?

một người thấu đáo thông suốt. Anh không than trời trách người, cũng không nhìn mọi người xung quanh bằng nửa con mắt, sự điềm đạm của anh nằm ngoài sức tưởng tượng của Cố Tiểu Ảnh.

Cũng có lẽ, đây cũng là lần đầu tiên Cố Tiểu Ảnh đánh giá một cách khách quan sự khác biệt giữa mình và Quản Đồng: anh không nhanh mồm nhanh miệng như cô, không phản ứng nhạy bén bằng cô, cũng không nhanh nhẹn tháo vát bằng cô, nhưng những điều này đều không thể cản trở anh có được chỗ đứng cao hơn, và có cái nhìn xa hơn.



Cứ như vậy, cho tới lúc đi ngủ, Cố Tiểu Ảnh cuối cùng cũng vứt bỏ được những nghi ngờ trước đó, cô nghĩ lại mong muốn rời xa Quản Đồng của bốn năm ngày trước, rồi dúi đầu mình vào trước ngực Quản Đồng, tựa vào cổ của anh. Quản Đồng bị hơi thở của cô khiến cho cổ ngứa ngáy, vừa định lui lại phía sau một chút, liền cảm thấy một bàn tay nghịch ngợm men theo chiếc áo ngủ của anh và thò vào bên trong, từ trên rốn, vòng tay ôm lấy bụng anh.

Quản Đồng ho một tiếng, vừa định nói gì đó, thì nghe thấy giọng cười “hehe” gian xảo phát ra từ phía cổ mình. Còn không đợi anh kịp phản ứng, đôi tay ấy đã trơn như cá, men theo bụng anh mà rờ xuống phía dưới. Anh cuối cùng cũng kịp nhận thức, đưa tay ra giữ lấy cổ tay của Cố Tiểu Ảnh, nhìn cô ngẩng đầu lên từ phía khuất tối, đôi đồng tử trong veo đen láy lấp lánh nhìn.

Cô ấy cười thật ngây thơ, giống như một đứa trẻ, ngữ điệu dễ thương đầy mê hoặc, còn mang theo âm điệu nhẹ nhàng mềm mại bay bổng. Động tác của tay cô đương nhiên vẫn chưa ngừng lại, cô vừa cố ý cất giọng cảm thán: “Mềm quá… thật là có tính đàn hồi… để em làm cái nơ bướm nhé… Hahaha!”

Quản Đồng nhìn vào mắt cô, rồi hơi quay ngườicúi xuống cắn vành tai cô, nghe tiếng cô vừa cười vừa vùng vẫy: “Quản Đồng, anh lưu manh, anh học từ ai thế? Không được cắn tai em, ngứa quá.”

Quản Đồng mỉm cười, khẽ thì thầm vào tai cô: “Em mới là lưu manh, em để tay ở đâu thế hả?”

Kết quả là, sáng ngày hôm sau, cô giáo Cố lại có lý do để không phải đi tập thể dục, vì lại tới muộn rồi.

Rất tốt, rất êm dịu.

Sau đó là hơn nửa tháng với những ngày thật bình yên tĩnh lặng.

Thậm chí có vài lần, khi buổi sáng không có tiết học, lúc Quản Lợi Minh và Tạ Gia Dung ra ngoài mua đồ ăn, Cố Tiểu Ảnh ngồi ôm lấy chiếc máy vi tính, nhàn rỗi ngồi xem tiểu thuyết tình cảm, rồi bất giác liên hệ mà nghĩ tới Quản Đồng.

Đôi nam nữ nhân vật chính trong tiểu thuyết yêu nhau, hai bên đều không chịu nhường nhịn đối phương, nên kết quả là cãi nhau. Đến khi đứa con gái khóc lóc ôm sòm, người đàn ông vì người phụ nữ mà nhẫn nại, đứa con nhỏ cũng trưởng thành dần theo người bố của mình. Sau đó, người đàn ông ra nước ngoài. Khi đứng đợi bên ngoài đại sứ quán làm visa, đứa con gái của hai người, dựa vào bạn trai của mình bất giác nghĩ: Bố đi rồi, mình phải làm sao đây?

Cố Tiểu Ảnh cũng bất giác hoảng hốt, cô chợt nghĩ lại, mỗi lần cãi nhau, kỳ thực đều chỉ có mình mình diễn trò.

Không biết Quản Đồng không thèm cãi, hay là không muốn gây chuyện, hoặc là không đành cãi nhau, nhưng tóm lại, anh đối với cô, thực sự vô cùng khoan dung.

Cô gào lên với anh, quát anh phải thu dọn đồ đạc, quát anh khi rửa rau động tác chậm chạp, quát anh vì để chiếc hộp mạ vàng lại gần lò vi sóng, quát anh vì anh nhầm rau thơm thành cần tây… Nhưng, khi “mọi việc bị bại lộ” anh chỉ có chút kinh ngạc, mỉm cười xin lỗi cô, nhẹ nhàng biện bạch, rồi trước khi cô kịp tức giận đã cười kíp mắt, nói: “Bà xã à, trông em lúc này thật giống với con khỉ bị cháy lông”....
« Trước1...5354555657...67Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Hôn Nhân Giấy bạn có thể xem thêm hon nhan giayhon nhan giay còn nữa nè

Hôn Nhân Giấy v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00059s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Old school Swatch Watches