Lamborghini Huracán LP 610-4 t
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 06:58,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Chữ Trinh chập cuối

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 10208 Views

•Tiểu Thuyết Chữ Trinh chập cuối
Dạ Thảo quăng mạnh chiếc ví xuống bàn, chùi mình lên gường. Nàng ôm lấy chiếc gối ôm oà lên nức nở. Vậy là hết tất cả rồi, nàng chẳng còn chi cả mà đợi chờ hy vọng. Khải đã thật sự bỏ nàng rồi. Sáu tháng nay, nàng sống như người điên dại, thác loạn trong men bia nồng cháy, trong vũ điệu quay cuồng. Cười sằng sặc để trốn chạy nổi cô đơn. Để mỗi lúc đêm về trên chiếc gường rộng mênh mông, thân thể rã rời nghe nhớ thương gận mhấm con tim.
Bao đêm rồi nàng chắp tay cầu nguyện. Khải ơi! Anh có nghe lời em đêm từng đêm nức nở gọi tên anh qua tiếng khóc nghẹn ngào. Hãy tha lỗi cho em. Em chỉ là 1 đứa con gái dại khờ, trong 1 phút giây không chủ ý em đã lỡ cho con để ngàn đời ôm hận.
Si Si ơi, bao canh dài mẹ Ôm bầu sửa nhức căng mà khóc nghẹn ngào. Con ơi! nơi phương trời con có hiểu cho lòng mẹ, ôm áo con mà ruột nát gan bào. Trời ơi! Tại sao hôm ấy mẹ lại đành đoạn cho con. Mẹ đúng là 1 con đàn bà khốn nạn. Chẳng chút thương người mà!
Giờ đây con sống ra sao? Lạ hơi, lạ người con có khóc nhiều không? Trời ơi, chiếc môi sứt của con, con có còn bị sặc mổi khi bú nữa không? Con ơi, con của mẹ, bây giờ mẹ mới biết khóc thương nhớ con thì tất cả quá muộn màng. Rồi đây con lớn lên, làm sao con nhìn ra mẹ, mà nhìn để làm gì nữa chứ, mẹ đã từ bỏ con rôÌ.
Nhưng Khải ơi, hãy tha thứ cho em, em sẽ không bao giờ phạm sai lầm thứ hai đâu. Em đã biết đứa con là lẽ sống mẹ cha, nó là sợi giây ràng buộc thiêng liêng ma lẽ ra em phải biết gìn giữ no. Nó là hạnh phúc mà em vô tình đã đánh mất đi.
Dạ Thảo vật mình đấm mạnh tay xuống gối. Bao nhiêu lần rồi nàng lang thang tron gđêm vắng tìm đến trước nhà Khải. Nổi nhớ nhung cồn cào đã đẩy nàng có lúc muốn đập cửa gọi chàng trong đêm vắng. Nhưng tiếgn cười trong vắt như pha lê của Trinh Trinh đã làm nàng chùng bước. Nàng chợt nhận ra mình không có quyền đặt chân vào đó. Đấy là tổ ấm củachàng, là hạnh phúc mà xã hội và mọi người đều công nhận. Nàng mà vào đó sẽ được nhận ngay 1 tràng cười ngạo nghễ, đắc thắng và mỉa mai.
Thế là nàng lại lang thang trở về, tìm quên trong những buổi dạ tiệc ồn ào ở nhà của Thanh. Ngọc lệ đã về Úc nhưng không vì thế mà tình thân giữa nàng và họ lạt phai. Nhất là những ngày gần đây, Thanh đeo sát nàng như hình với bóng. Đã hơn 1 lần chàng tỏ ý yêu nàng. nhưng nàng đã bịt tai run sợ khốn đốn nghe trọn ý yêu đương. Không! Trái tim nàng chỉ có Khải, không có ai có thể xen vào.
Thế mà Khải nào có biết được lòng nàng. Chàng vẫn như bóng chim tăm cá. Sáu tháng rồi chàng không buồn ghé thăm nàng dù chỉ nói 1 câu. Khải ơi! Hãy cứu em, hãy giúp cho em giữ vững lòng mình. Giữa lớp sóng trùng khơi em cần có anh nâng đỡ. Khải ơi, em ngã qụy mất thôi. Bởi vì em là 1 người con gái bơvơ, yếu đuối. Làm sao giữ nổi lòng giữa cuộc sống phồn hoa dâng tràn trước mặt.
TrơÌ ơi! Dạ Thảo rùng mình kinh sợ. Phải, nàng sợ 1 ngày mình sẽ ngả vào vòng tay cuồng nhiệt của Thanh. Làm sao nàng có thể giữ mình với những lời nói ngọt ngào, với cử chỉ lịch thiệp, với dágn vẻ hào hoa toa? Ra quanh người chàng? Tất cả là cám dỗ ngọt ngào mà không 1 cô gái nào từ chối được. Khải ơi, anh là chiếc phao duy nhất giữa trùng dương giúp em thoát qua cơn sóng tình khủng khiếp. Nỗi hy vọng cuối cùng sao mà mong manh quá.
Và niềm hy vọng cuối cùng giúp nàng chống đỡ trong 6 tháng qua đã hoàn toàn sụp đỗ. Khi nàng trông thấy Khải cùng Trinh Trinh bước ra từ gia đình ôgn bà Vạn Hưng Long. Khải đã mỉm cười thân ái với Trinh Trinh, dìu nàng bước vào chiếc cadilac đời mới màu trắng tinh khôi. Chiếc xe lăn nhè nhẹ trên đám sỏi như cán nát tim nàng vì bên cạnh Khải, Trinh Trinh thật dễ thương, sang trọng, êm đềm ngả đầu vào nệm xe hơi với chiếc bụng u to.
“Khải! “ Tiếng kêu không nén được trong lồng ngực biến thành tiếng khóc nghẹn ngào. Nàng đã phóng xe như điên như dại để đuổi theo chàng, như đuổi theo 1 chiếc bóng mờ hạnh phúc sắp bay qua.
Xe chàng dừng lại trước 1 cửa hàng siêu thị. Khải mở cửa xe, chàng bước xuống dìu Trinh Trinh ra 1 cách thật dịu dàng, cẩn thận. Như 1 cái máy, nàng bước chân theo chàng không tự chủ.
Nép sau 1 chỗ khuất, nàng khóc âm thầm nhìn 2 người cùng nhau lựa đồ cho trẻ con. Những chiếc áo đầm nho nhỏ xinh xinh đủ màu sắc, với những món đồ chơi bé tí đáng yêu mà nàng không còn cơ hội để mà mua nữa.
Si Si! Dạ Thảo chạnh nhớ đến con, 1 nổi ghen hờn dâng lên uất nghẹn. Ngày trước có bao giờ Khải chở nàng đi mua sắm quần áo cho con. Phải rôÌ, con người ta là con tiên con phụng. Còn con nàng là con vịt con gà. Trách gì Khải chẳng quan tâm.
Họ đã chọn mua đồ xong, cùng nhau nắm tay nhau bước xuống cười đùa vui vẻ. Tà áo dài trắng của Trinh Trinh bay phất phới, mái tóc nàg vương lòa xòa lên cổ áo chàng. Khải đưa tay vén cọng tóc ấy lại cho gọn gàng, rồi dùng 1 chiếc khăn buộc lại cho nàng. Trinh Trinh sung sướng tựa hẳn vào vai nàng cười rạng rỡ.
Hạnh phúc! Sao mà họ hạnh phúc thế kia! Dạ Thảo bước ra, vội đuổi theo chàng, cất tiếng gọi nghẹn ngào:
- Anh Khải! – Nàng vội đưa tay bịt chặt lấy miệng mình trước lời nói kịp thoát ra, lời kêu biến thành 1 tiếgn nất, khô khan đanh gọn:
Khải quay đầu lại nhìn. Dạ Thảo đón chờ 1 lời tha thiết ở miệng chàng. Nhưng, nàng chỉ trông thấy 1 nét buồn vương nhẹ trên đôi mắt Trinh Trinh, rồi Khải nắm lấy tay người ta nói dịu dàng:
- Em, Em làm sao vậy? Chúgn mình đi tiếp đi.
Trinh Trinh ngập ngừng, môi mấp máy như muốn nói câu gì, nhưng nghĩ sao nàng lại quay người nắm tay Khải bước đi.
Dạ Thảo đứng lặng nhìn theo, mải đến khi bóng họ mờ dần qua màn lệ tuôn tràn.
Khải, anh nở nào xem em như người xa lạ. Trời ơi, Dạ Thảo chợt nhớ tới ánh mắt chàng lạnh tanh, thù hận. Khải ơi, như vậy là anh đành đoạn phụ em sao? Thậm chí giữa đường gặp anh cũng chẳng ban bố cho em 1 cái gật đầu chào!
- Dạ Thảo, anh tì em cả buổi sáng nay. Em đi đâu vậy? – Thanh đến từ nẩy giờ. Ngồi xuống cạnh nàng, chàng dịu dàng:- Em là sao vậy? Anh lấy nước cho em uống nhé!
Dạ Thảo lắc đầu trên gối chán chường:
- Em hơi bị choáng, không sao đâu.
Chàng nắm lấy tay nàng làm cho chiếc nhẩn hột xoàn thêm lấp lánh:
- Em đi đâu sao không bảo anh đưa đi? Lái xe 1 mình như vậy nguy hiểm lắm.
Dạ Thảo thở dài:
- Em đi chợ mua 1 Ít đồ. Không ngờ …
Nàng chợt ngừng. Thanh tò mò hỏi tiếp:
- Không ngờ sao?
Nước mắt vòng quanh trên má, nàng lắc đầu:
- Anh đừng hỏi nửa.
Thanh mỉm cười:
- Có phải em không ngờ gặp lại Khải không?
Nàng giật mình:
- Sao anh biết?
chàng nheo mắt:
- Anh còn biết chuyện gì nửa kìa. Thôi em đừng buồn nửa. Tiếc làm gì cái hạng sở khanh đó. Đây mặc vào đi dư tiệc với anh.
Nàng lắc đầu thoái thác:
- Hôm nay em mệt lắm không đi được.
Thanh lòn tay xuống đỡ cổ nàng ngồi dậy, gọi chàng năng nỉ:
- Đi mà, em quên hôm nay sinh nhật Thúy sao? Em nở để anh cô độc 1 mình trong lúc mọi người ai cũng đủ cặp sao?
Dạ Thảo cắn môi:
- Thiếu gì người để anh mời!
Thanh nhăn nhó:
- Biết rồi, nhưng anh chỉ thích đi với em thôi. Dạ Thảo! Dậy thay áo đi đừng để anh phải thất hẹn với mọi người. Đi nghe em.
Chàng đến bên tủ lựa đồ cho nàng. Thấy chàng tự nhiên quá, Dạ Thảo vội nhổm dậy:
- Thôi được rồi, anh ra ngoài đợi em.
Thanh quay lại cười rạng rỡ:
- Có thế chứ. Nhanh lên nhe em.
Cánh cửa vừa khép lại, Dạ Thảo ôm bộ đồ kim tuyến ngồi phịch xuống ghế salon. Quan hệ giữa nàng và Thanh đã đi quá xa trong tình bạn. Tính chàng như vậy đó, thích… ng chạm vào người nàng lắm. Ban đầu, nàng cho rằng đó là do chàng quen sống ở Tây phương, nên tự nhiên như vậy. Nhưng lần lần nàng hiểu ra không phải chàng vô tình, những… ng chạm của chàng đều có dụng ý rõ ràng, nó như có điện thường tạo cho nàng những cảm giác lạ lùng, nhột nhạt.
Thanh là kẻ sành điệu ăn chơi. Chàng hào hoa phong nhã. Người yêu anh ta nhiều đến không thể đếm hết, thay đổi xoèn xoẹt như những chiếc áo đắt tiền. Anh ta không phải Việt kiều. Quanh năm sốgn phủ phê bằng tiền hàng từ nước ngòai gởi về, chỉ làm tùy hứng 1 cách nghệ Sĩ. Dạ Thảo nhận thấy từ lúc quen anh ta đến giờ, chỉ có mổi 1 tạp chí thời trang mà chàng làm mải không xong.
Dạ Thảo chợt nhớ đến ánh mắt Ngọc Lệ nhìn mình lúc tiển nàng lên máy bay về Úc. Đôi mắt buồn như muốn nói bao điều thương mến. Ngọc Lệ đã nắm lấy tay nàng nói nhỏ:
- Dạ Thảo, em tha lỗi cho chị nhé!
Lúc đó nàng đã ngơ ngác nhìn chị:
- Lỗi gì hả chị? Lẽ ra em phải cám ơn chị nhiều chứ.
Ngọc Lệ lắc đầu mỉm cười:
- Em chưa hiểu chị đâu. Cuộc đời không đơn giả. Chị khuyên em chớ quá tin người. Phải cẩn thận khi giao thiệp với Thanh. Chị hối hận khi đã giới thiệu em cho hắn.
Cánh cửa kính đóng lại. Thế là nàng không có dịp để hỏi thêm. Sao Ngọc Lệ lại dặn nàng phải cẩn thận với Thanh? Bao đêm rồi Dạ Thảo tự hỏi lòng, nhưng thời gian, vẻ hào hoa bên ngoài của Thanh, những chuyện buồn đau với Khải đã khiến nàng quên mất lời dặn sau cùng của Ngọc Lệ.
Nhưng, Thanh có gì ghê gớm đâu nhỉ? chàng vẫn đàng hoàng, tử tế. lic.h thiệp với nàng. Ngoài những cử chỉ thân mật hơi quá trớn, chàng chưa 1 lần suồng sã. Mặc dù có lần chàng ngỏ lời yêu, nhưng đó đâu phải là tội lỗi? chàng có con tim, chàng được quyền yêu. Còn đáp lại hay không là quyền của nàng mà!...
123...5Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Chữ Trinh chập cuối bạn có thể xem thêm chu trinh chap cuoichu trinh chap cuoi còn nữa nè

Chữ Trinh chập cuối v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00035s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện