wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 15:16,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Chàng Giảng Viên Cầm Thú Của Tôi

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 46746 Views


Tiểu Tân rên lên một tiếng, chậm rãi khuỵu xuống mặt đất, môt hôi lạnh ứa ra.
“Hôm nay tôi chỉ dùng năm phần sức, nếu theo tính cách bình thường của tôi, không một đạp biến cậu thành tàn tật, tôi không mang họ Lý!” Du Nhiên vỗ vỗ giày, nói có vẻ rất đàn chị: “Xin lỗi thì tạm tha cho cậu một mạng.”
Tiểu Tân ngẩng đầu lên, có lẽ rất đau, đôi mắt cũng hồng hồng, nhưng cậu ta cắn răng, nói: “Tôi nói rồi, có chết tôi cũng không xin lỗi.”
Du Nhiên không nhịn được lại giơ cục sắt nặng năm cân có lực sát thương không gì sánh được trong tay lên, vô cùng muốn đập bẹp cái đầu cố chấp của cậu ta, nhưng cục sắt đi được nửa đường bỗng dừng lại.
Trong trò chơi sát thủ còn có thời gian để lại di ngôn nữa.
“Vì sao không muốn xin lỗi?” Du Nhiên quyết định mình phải dịu dàng nhã nhặn một chút.
“Không biết.” Nhưng câu trả lời của Tiểu Tân khiến cố gắng thổi tắt lửa giận vừa rồi của Du Nhiên trở thành vô dụng.
“Nói rõ cho tôi, cái gì gọi là không biết?” Du Nhiên dùng tay vò mạnh cái đầu Tiểu Tân, thành công phá hủy kiểu tóc của cậu ta.
Có người nói trên thế giới có một loại người, dùng cách nói thông thường chính là “đầu có thể rơi, máu có thể chảy, kiểu tóc không thể loạn.”
Mà Tiểu Tân, có lẽ chính là loại người này, bởi vì khi Du Nhiên làm như vậy, cậu ta đột nhiên nhảy dựng lên, đối mắt lóe ra những tia sáng Spirax Hume*****, tình trạng này giống như muốn thiêu cháy Du Nhiên.
****** Tia sáng Spirax Hume:
“Tôi…” Du Nhiên nuốt nước miếng: “Trong túi xách có lược… Có cần tôi chải cho cậu không?”
Thứ Tiểu Tân muốn không phải lược, sau khi phóng ra một loạt tia sáng Spirax Hume, Tiểu Tân bỗng nở nụ cười, cười có chút đau khổ: “Vì sao? Bởi vì tôi biết, nếu thời gian quay trở lại đêm hôm đó, tôi vẫn làm chuyện tương tự với em. Vì vậy, cho dù tôi xin lỗi, cũng không phải lời xin lỗi thật lòng.”
Du Nhiên nhìn Tiểu Tân thật cẩn thận, lại nhớ lại miêu tả của cậu ta về bề ngoài của cô dưới đèn đường, ra một kết luận cuối cùng – đứa bé cứng đầu cứng cổ này nhất định là đói bụng lâu lắm rồi.
“Thì ra cho dù tôi có làm thế nào cũng không thể biến thành biển rộng, đặc biệt là dưới sự nổi bật của anh ta, tôi càng giống một đứa trẻ còn chưa lớn.” Tiểu Tân vẫn không muốn trực tiếp nhắc tới tên của Khuất Vân.
“Chỉ thua một trò chơi nhàm chán thôi, không có ai coi là thật cả.” Du Nhiên nói.
“Đúng, tôi cũng nhận ra, tôi thua, em tuyệt đối không thất vọng. Bởi vì ngay từ đầu, trong lòng em đã nhận định, tôi không thắng được anh ta.” Tiểu Tân trực tiếp hỏi tới vấn đề trong lòng Du Nhiên: “Thật ra, trong đôi mắt em, tôi và anh ta trước giờ chưa từng đứng ở cùng một vị trí, đúng không?”
Du Nhiên không trả lời được, những điều Tiểu Tân nói không phải không có lý.
Nếu trái tim con người là một cái tủ quần áo, vậy Khuất Vân vẫn ở ngăn kéo người yêu, còn Tiểu Tân, lại ở trong ngăn kéo bạn tốt, chưa bao giờ di chuyển.
“Tối hôm đó, tôi chỉ muốn chứng minh một việc – tôi là đàn ông, giống anh ta, đều là đàn ông.”
“Thế nhưng làm một việc như vậy càng thể hiện sự trưởng thành của anh ấy, sự trẻ con của cậu.”
“Thế nhưng, Lý Du Nhiên, em căn bản chưa từng cho tôi bất cứ cơ hội nào!” Tiểu Tân thất bại xen những ngón tay vào trong tóc: “Em không công bằng với tôi, hiểu không, ngay từ đầu, em đã trục xuất tôi khỏi cuộc chơi rồi.”
“Đó là bởi vì tôi không muốn mất một người bạn như cậu.” Du Nhiên nói ra lời nói thật: “Long Tường, tôi rất thích cậu, ở bên cậu tôi rất vui vẻ. Vì vậy, tôi vẫn ích kỷ cưỡng ép mối quan hệ của chúng ta cố định ở vị trí bạn bè, bởi vì người yêu là đến rồi lại đi, còn bạn bè, là suốt một đời.”
“Nhưng em biết không?” Trên gương mặt Long Tường lần đầu tiên hiện ra vẻ bình tĩnh: “Lý Du Nhiên, từ khi tôi ý thức được rằng tôi yêu em, còn em có lẽ sẽ vĩnh viễn không yêu tôi, ngay từ lúc đó, chúng ta đã nhất định phải mất nhau rồi.”
“Tôi không hiểu.” Đây là lần đầu tiên Du Nhiên không hiểu được những lời cậu ta nói.
“Tôi không phải kiểu đàn ông như Kim Nhạc Lâm, có thể chịu được cảnh người phụ nữ mình yêu ở bên một người đàn ông khác.” Long Tường chậm rãi nói: “Vì vậy, khi em xác định không thể ở bên tôi, tôi sẽ phải rời đi.”
“Không thể trờ thành bạn bè được sao?” Không hiểu vì sao, mũi Du Nhiên có chút chua xót.
“Không thể.” Tiểu Tân nói ra những lời này, những lời giống như đã giữ trong lòng mấy vạn năm.
Đây là những lời nói từ trái tim cậu ta, thế giới của cậu ta, là rõ ràng như thế, không thể có một chút bóng tối, không thể có một chút nhập nhằng.
“Trong hoàn cảnh này, em chỉ có hai sự lựa chọn, một là từ đêm nay trở đi, chúng ta không gặp lại nhau nữa. Hai là…” Long Tường dừng lại một chút, nhưng gần như chỉ là chốc lát: “Hai là, em và tôi, bước vào một cuộc tình thật sự… Đừng coi tôi là Tiểu Tân của em, coi tôi là một người đàn ông, cho tôi một tư cách như vậy, thứ tôi cần, chỉ là điều này.”
Trước khi cậu ta nói xong, Du Nhiên đã lắc đầu: “Tôi không muốn tổn thương cậu, tôi không nghĩ tôi sẽ yêu một người nhanh như vậy.”
“Lẽ nào em còn không hiểu?” Ngọn đèn màu cam, mang theo chút màu đỏ của máu, chiếu xuống gương mặt Long Tường, cái bóng của hàng lông mi của cậu ta kéo dài vô hạn: “Tổn thương lớn nhất chính là sự tước đoạt quyền được yêu em của tôi. Chưa thật sự thử, sao em biết em có thể tiếp nhận tôi hay không, nếu không thật sự thử, cả đời này… tôi sẽ không cam tâm.”
“Cho tôi một cơ hội, Lý Du Nhiên.” Long Tường đã yêu cầu như thế.
Ý của cậu ta, đã rất rõ ràng.
Khi bọn họ uống rượu đến mức tình cảm biến chất, hai người đã không thể giả bộ như chuyện đó không xảy ra, trước mặt lúc này, chỉ có hai con đường.
Du Nhiên cúi đầu, nhìn bàn tay mình, cô dùng đầu ngón tay, nhẹ nhàng vẽ theo những đường chỉ tay.
Giờ cô mới phát hiện, thì ra mình ích kỷ như vậy.
Sau khi chia tay với Khuất Vân, cô rất cô đơn, may mà cô gặp Tiểu Tân, cô dùng thời gian vốn để khóc thương cho tình cảm đã mất đi của mình vào việc đùa giỡn với Tiểu Tân.
Là cậu ta đã giúp cô đứng lên.
Từ khi đó, cô bắt đầu ỷ lại vào cậu ta. Mặc dù cô thường cười cậu ta trẻ con, nhưng sâu trong lòng, cô hoàn toàn đã ỷ lại vào tình bạn của cậu ta.
Vì vậy, khi cậu ta thể hiện lòng mình với cô, cô chọn phương pháp trốn tránh, cô biết rõ mình sẽ không nhanh như vậy đã có một tình cảm mới, cô biết rõ cậu ta không phải người để cô quên đi quá khứ, vì vậy cô vẫn trốn tránh, vẫn lấy mối quan hệ chị em, bạn bè, bạn rượu để định nghĩa mối quan hệ giữa bọn họ.
Có thể kéo dài được bao lâu thì kéo bấy lâu, đây là suy nghĩ thật sự trong lòng cô.
Tuy cô đã thẳng thắn từ chối cậu ta, nhưng trên thực tế, cô vẫn dừng lại bên cạnh cậu ta, bước chân của cô không hề di chuyển, giống như đang nói cho cậu ta biết, cậu có cơ hội, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi.
Nhưng mối quan hệ hoàn toàn không rõ ràng này, đối với cậu ta mà nói, là một sự tổn thương rất lớn.
Giống như tiếng hát của quái vật biển, dẫn dụ cậu ta tới gần cái chết.
Thứ châm ngòi cho đêm hôm đó, tuy là sự ưu tú của Khuất Vân, là sự khiêu khích cố ý của Khuất Vân, nhưng nếu xét đến cũng, lại xuất phát từ thái độ thường ngày của cô.
Không muốn lôi kéo cậu ta, nhưng mỗi khi cậu ta muốn tới gần một chút lại dùng cái mác em trai để giữ chân cậu ta.
Vì vậy, một người luôn trắng đen rõ ràng như cậu ta không chịu nổi, cậu ta tuyên bố giới hạn của mình.
Hoặc là rời đi, hoặc cho cậu ta tư cách để cạnh tranh.
Thua, cũng đồng nghĩa là rời đi.
Nhưng ít nhất, chuyện đó là công bằng đối với cậu ấy.
Có lẽ, cũng là cho cô một cơ hội chăng.
Có người từng nói, kẻ ngốc chính là kẻ kết hôn với người mà mình yêu nhất.
Tình yêu, cũng là vậy sao?
Cô đã ngốc một lần, hủy hoại toàn bộ lòng can đảm, mà lúc này, đổi lại là cô được yêu, có phải sẽ khác trước hay không?
Dưới ánh đèn màu cam, gương mặt Long Tường không rõ ràng lắm, nhưng sự thấp thỏm và kiên quyết trong mắt cậu ta lại vô cùng rõ ràng.
Vậy, kệ mẹ nó đi, cứ yêu một lần nữa đã rồi tính.
Trên mặt đất có một cái bóng, cái bóng đó gật đầu một cái.
“Được.”
Cứ như thế, Du Nhiên và Long Tường bắt đầu hẹn hò.
Long Tường trở lại trường, vẫn như trước, sáng sớm mỗi ngày chờ Du Nhiên bên ngoài ký túc xá, cùng nhau đi ăn sáng, tan học lại đón cô ở cửa lớp, cùng nhau ăn trưa, khi không có lớp lại cùng nhau tới thư viện, tới phòng tự học.
Giống như trước, nhưng, những người ngoài nếu cẩn thận nhìn vẫn có thể nhìn ra, bầu không khí giữa bọn họ không giống lúc trước.
Rất ít khi cãi vã, mà đối thoại, cũng ít hơn nhiều.
Long Tường dường như càng ngày càng khác với Tiểu Tân ranh mãnh.
Ví dụ rõ ràng nhất chính là khi Du Nhiên đọc sách, cậu ta không chơi máy tính nữa, không đọc truyện tranh nữa, mà cầm lấy sách chuyên ngành, bắt đầu ra sức học tập.
Chỉ là, cả nữa tiếng đồng hồ cũng không xong được một trang.
Đối với những điều khác lạ này, Du Nhiên tự an ủi bản thân rằng, mãi rồi sẽ quen thôi.
Vừa ăn xong món ăn chua loét Khuất Vân, giờ lại ăn món ăn cay thè lưỡi này, phải có thời gian mới thích ứng được....
« Trước1...7475767778...80Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Chàng Giảng Viên Cầm Thú Của Tôi bạn có thể xem thêm chang giang vien cam thu cua toichang giang vien cam thu cua toi còn nữa nè

Chàng Giảng Viên Cầm Thú Của Tôi v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00272s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Teya Salat