XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 14:15,Ngày 27/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Voz Cô Giáo Chủ Nhiệm Của Tôi (chập1)

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 20958 Views


-Thằng điên, mày làm gì vậy? Giờ đi đâu? – Thằng Khôi thắc mắc vô biên.
- Đến nhà cô Hân à? – Thằng Cẩn hỏi, bên cạnh nhỏ Tiên cũng làm cái mặt khó hiểu.
- Điên, đến đó cho chúng nó chửi chết à, đến nhà.. cô Phương, hê hê – Tôi cười hềnh hệch như thằng nghiện.
- Hả??!!?? – 3 đứa đồng thanh.
[Kíng koong, Kính koong">
Vào buổi sáng khi ông mặt trời còn đang vừa mới “thức dậy”, có 4 đứa lớp 10 đứng trước nhà cô giáo xinh đẹp. Nhưng ác một điều, 3 thằng trong số đó đều khúm núm như đến xin tội.
Vừa bước ra trông thấy chúng tôi, cô liền nở nụ cười như hoa như ngọc làm cả lũ đơ ra.
http://ex04pro.wap.sh/
Review 1/7 (Đôi điều nhắn nhủ) Gửi em, heo lười!
Này con heo, lúc trước anh đã đề nghị mình với tư cách là bạn, ý là có thể gửi chúc em thi tốt, cổ vũ tinh thần em lúc đang gần thi cận kề này. Nhưng anh không làm được, anh không biết mình như thế là ích kỷ vô tình hay không, nhưng cứ nghĩ nếu nhắn tin hay pm inbox gì đó sẽ phiền đến em, sẽ như thế này thế kia thì thực lòng anh rất phân vân, không biết phải làm thế nào.. Mà thôi, dù thế nào cũng muốn dặn dò.
Heo lười à, bỏ cái sở thích tự hành hạ mình của em đi. Người ta nói con gái hay làm nũng, còn anh thấy em là bỏ mặc cơ thể luôn cơ. Mẹ em sinh em ra để em tự làm tổn thương mình hay sao. Anh có thể hiểu nỗi khổ mà em phải gánh chịu, anh biết, biết hết. Em cứ tin rằng dù không ai hiểu em nhưng vẫn còn có anh, mặc dù chỉ đứng ở phía xa nhìn thôi. Nhưng càng nhìn lại càng làm tim anh càng đau nên anh sẽ ngồi im thôi em nhé, sẽ phải buông bỏ thôi. Anh không dám nói chữ yêu, chỉ vì điều đó sẽ làm em áp lực, và ngay cả chính anh cũng sẽ tự huyễn hoặc mình nếu trong anh còn tồn tại nó. Anh còn nhiều việc phải làm, nhiều người chờ đợi anh, cả nhà anh đang hy vọng, anh không thể làm họ thất vọng được, họ thất vọng nhiều rồi. Nên thay vì tự chạy theo những hoang tưởng tương lai anh nên về với thực tại em à.
Mà nhớ đó, không được lì lợm không nghe lời mẹ. Bệnh phải tự bò dậy mà uống thuốc, đừng để người khác khản cả cổ hoặc mặt nhăn mày nhó mà bắt ép em, cảm giác đó rất bực, anh từng trãi qua rồi. Ăn cơm đúng ngày đúng bữa, sau này làm sinh viên rồi, không còn ở nhà dì nữa nên không ai dưng cơm đến cho ăn đâu. Mà nhất là không được nhịn đói nhé, em đã còi cọc rồi thì không được phát huy để thành bộ da biết đi luôn, biết không? Rồi không được onl khuya, đừng ỷ có cái điện thoại muốn làm gì làm. Anh không biết sẽ có ai canh em mà nhắc nhở chuyện đó không, nhưng anh hy vọng là có, dù biết người đó không bao giờ là anh. Không được mê trai Trung Quốc nữa , nhất là đừng đi thần tượng nhữg thằng vớ vẩn. Nghe lời thím hai là em đang có ý định lập thêm 1 page mê thằng nào nữa đúng không , đã mê biết bao nhiêu thằng vậy mà còn chưa đủ à??.. Mà dạo này còn trùm mền đọc ngôn tình nữa không đấy, còn thì để qua bên đi, lo tốt nghiệp đại học xong rồi muốn gì muốn nhé, à mà dẹp ngay cái wordpress cho tôi, cấm dịch mấy bài vớ vẩn, gì mà nỗi nhớ nhà, thằng đó nhớ chứ em có nhớ không, dẹp liền ngay và lập tức nghe không
Người ta nhìn vào sẽ nói anh rỗi hơi đi chăm vợ cho thằng khác đấy heo lười, mà kệ đi. Chăm lần này rồi thôi. Heo lười ăn uống đầy đủ có sức ôn bài và thi nhé. Thi đậu vào đại học mơ ước nhé. Chúc em thi tốt, heo lười! Rồi, giờ thì phân chia nhau ra mà làm nhé! – Tôi bẻ tay rắc rắc ra chiều tự tin trước mặt cô Phương.
- Là làm gì mậy? – Thằng Khôi ngơ ngác hỏi tôi.
- Ờ thì.. mày thôi cái bộ mặt đó đi được không ? – Tôi đâm quạu đổng.
- Thôi nào 2 đứa, để cô xem xem nào. – Cô Phương hơi nhăn trán nhìn bọn tôi. Nói rồi cô trãi tờ rô ki tôi mua chiều qua ra mà suy nghĩ gì đó.
- Ủa mà ý mày là tao vẽ con rồng ở đâu? – Thằng Cẩn nhìn vào tờ giấy.
- Uầy, thì thường thường người ta viết chữ trên nền trống trơn, còn giờ mình viết trên thân của con rồng. Vậy đó!! – Tôi giơ tay múa chân để nói lên độ dài rộng của con rồng đang tưởng tượng.
- À há! Giỏi lắm con trai! – Thằng Khôi hớn hở.
- Sáng tạo nhỉ, vậy giờ em cứ lấy bút chì kẻ lại vị trí tiêu đề. Mà như thế thì con rồng phải to đó Cẩn. – Cô quay qua nhìn mặt nó mà hơi ái ngại.
- Hê, không sao cô, em vẽ kiểu gì cũng được – Nó gật đầu cái rụp.
- Ừ, vậy tốt. À mà Nguyên kẻ cho cô một cái ô vuông bên trái nha. – Cô cúi xuống.
Đệch! Đang vừa ngồi vừa bò giương thước kẻ ngang kẻ dọc mà cô lại cuối gần sát xuống mặt, cảm nhận được cả hơi thở nhẹ nhàng đó thì bố thằng nào tập trung cho được .
-Dà.. dạ được cô, mà chi vậy cô?
- Tí nữa cô vẽ huy hiệu Đoàn chứ chi. Báo tường nào chẳng phải có! – Cô vừa nói vừa đi vô hướng nhà trong. Hic! Tự nhiên phán một câu làm tôi quê quá chừng. Mà tự dưng hôm nay thấy cô cứ sao sao ấy nhỉ ?
- Ê Nguyên!! – Nhỏ Tiên khều khều tôi – Mày kêu tao đến đây là kiểng hả?
- Đâu ra, dắt mày đi là phải có phần chớ, hê hê! – Tôi cười đểu.
- Làm gì? – Nhỏ thắc mắc.
- Hồi đó mày có vẽ hoa là cành trang trí hình vuông hình tròn gì không? – Tôi nói khi mắt vẫn dán vào tấm rôki.
- Có, đứa nào chẳng vẽ. Mà tao vẽ cũng hơi bị đẹp đó nha – Nhỏ cười.
- Ờ, vậy mày làm cái đó, phần dễ nhất rồi đó – Tôi lên giọng làm ông làm cha.
- Thế mày làm gì? Còn ông Khôi này nữa – Nhỏ Tiên phập lại.
- Thì tao kẻ nãy giờ không thấy hả? – Tôi nghe nóng ngáy ngồi bật dậy.
- Hờ, cái đó con nít nó cũng làm được – 3 đứa cười khẩy một phát.
- Ớ.. – Ngay lúc đó có tiến bước chân cô đi ra, tôi cố kiềm mà làm hành động duy nhất là tưởng tượng một cái dao đang cắm lên đầu từng đứa.
- Cô! Cô phân việc cho thằng Nguyên với thằng Khôi đi cô, chả thấy tụi nó làm gì hết! – Nhỏ Tiên vẫn không buông tha.
- Sao lại kêu bạn là thằng? – Cô hỏi, mặt hơi nhăn.
- Tại.. tại cũng quen rồi mà cô – Nhỏ xụ xuống ra chiều chống chế. Hê hê, cô Phương muôn năm!!!
- Hai em biết vẽ núi không? – Cô Mai Phương từ tốn hỏi.
- Dạ, hồi nhỏ có quẹt sơ sơ – Tôi quệt mũi.
- Ừ, vậy giờ lấy máy cô lên mạng kiếm vài ngọn núi người ta vẽ rồi vẽ theo giống vậy đi.
- Tức là rồng nằm trên núi hả cô ? – Thằng Khôi háo hức.
- Ừ, mà rồng bay trên núi chứ, sao lại nằm?
- Haha, chắc nó mê nằm đó cô – Vậy là thằng Cẩn cũng bơm đểu được một câu sau khi núp lùm được vài phút.
Vậy là sau khi kẻ xong, tôi nhìn thằng Khôi hừ nhạt một phát rồi quắc quắc nó ngồi xuống bàn, ôm máy cô mà lia sơ qua những phong cảnh có núi non. 10 phút, 30 phút.. 2 thằng ngán ngẫm mà đặt máy xuống, sau mà mấy ngọn núi trong này nó cứ chuối chuối thế nào ấy, núi đẹp thì có cây xanh, khó vẽ thấy mồ. Mà toàn như núi thấp tè, phải chi nó cao cao thì hay.. hay.. Á à, hay là mình vẽ núi Phú Sĩ. Nghĩ là làm, tôi search ngay được chiêm ngưỡng một ngọn núi cao hùng dũng, quanh năm băng phũ trắng xóa, mây che cả đỉnh núi. Mà nghe nói đây là núi lửa, miệng núi lài lài. Quá chuẩn luôn!!
Vậy là xong, thêm mấy cây dưới chân núi cho thêm phần sinh động. Tôi tưởng tượng hình ảnh trong đầu rồi đánh cái đét vô đùi ra chiều khoái chí tợn. Thằng Khôi thấy có khả thi cũng cười hề hề mà tay cái chóc.
Nhưng ngay sau đó tôi lại đờ người ra khi cô nhìn thấy, nhìn cô cười hích hích làm tôi muốn đào đất quá đi thôi
http://ex04pro.wap.sh/
Quần quật cả buổi sáng, trên tấm giấy rôki khổ to giờ hiện có:
_Con rồng quằn quện chỉ mới vẽ bằng chì của thằng Cẩn.
_5 ô hình chữ nhật được kẻ ngay ngắn nhằm chừa chỗ cho những bài thơ văn vớ vẩn của tụi trong lớp.
_Cái huy hiệu đoàn quá đẹp của cô Phương nhưng cũng chỉ bằng nét chì.
Hết rồi đó, tôi với thằng Khôi thì ngồi dòm dòm rồi xuýt xoa này kia, xong bị nhỏ Tiên nắm đầu lại vừa cắt kiểu vừa vẽ rồng vẽ rắn lên mấy tờ giấy văn thơ.
-Thôi cũng trễ rồi, mấy em về rồi chuẩn bị đi học, đồ đạc cứ để ở chỗ cô. Mai làm tiếp! – Cô Phương nói khi đang tô đậm từng nét vẽ cho con rồng.
- Dạ, vậy tụi em về - Thằng Cẩn với thằng Khôi đớp ngay.
Thế rồi 4 đứa 3 chiếc xe cùng đi trên con đường giữa trưa nắng gần 11 giờ, dần dần chia tay nhau mỗi xe rẽ 1 hướng, chỉ còn tôi bon bon trên xa lộ, nhưng tự dưng lại không khỏi thắc mắc. Có cảm giác hôm nay cô giáo thế nào ấy, cứ im im, chẳng nói gì nhiều.
Về rồi cũng ăn trưa rồi phi xe lên trường, trong 5 tiết học hôm đó tôi không quên cười đểu trước nhỏ Duyên và Nguyệt cứ như là “Không có các bé ông vẫn làm tốt cái tờ báo tường chết toi này nhé”.
Những ngày sau đó cứ theo ý tưởng ban đầu mà làm, cũng khá nhanh vì ai làm việc nấy, có cô nên cũng ít sinh sự cãi vã nhau. Cô giáo còn “rảnh rỗi sinh nông nổi” ghi thêm 2 bài thơ mà cô cho là được nhất trong số mấy cái bài cóc nhái vào nguyên cái tờ roki còn dư lại hôm bữa.
Đó là một ý tưởng quá hay, nhưng làm thì lâu kinh khủng. Nội nước ghi mấy cái dòng thơ lên mà gò từng chữ cũng mệt. Thấy cô cứ lum khum cả nửa tiếng đồng hồ mà xong mới 3 câu thôi. Thế là tối thứ 6, khi tụi trong nhóm học thêm về hết, tôi liệng cái mớ bài tập qua một bên để phụ cô tiếp và xem qua cái trang roki chính kia còn chỉnh sửa gì không.
(Thật ra chúng tôi giấu kín chuyện cô giúp đỡ vụ này, vì theo cô nói nếu cô Hân biết thì cô sợ cô Hân lại ngại. Cũng đúng, lớp cô Hân mà cô lại phụ, đầu tiên không biết cô Hân nghĩ gì, thứ 2 đồn ra cũng không lợi lộc gì cho lớp tôi. Nên suy ra: Không nói cho ai hết, kể cả tụi trong lớp. Ngay chính nhỏ Duyên cũng chỉ nghĩ tụi tôi đang lúi húi làm ngày làm đêm mà)....
« Trước1...89101112...20Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Voz Cô Giáo Chủ Nhiệm Của Tôi (chập1) bạn có thể xem thêm truyen voz co giao chu nhiem cua toi chap1truyen voz co giao chu nhiem cua toi chap1 còn nữa nè

Truyện Voz Cô Giáo Chủ Nhiệm Của Tôi (chập1) v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00043s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện