Snack's 1967
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 08:17,Ngày 21/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Những Mối Tình Trong Trại Cai Nghiện.! chập1

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 20116 Views


chẳng thèm quay qua ngó tôi lấy một cái. Bực à nha. Mắc công tôi tạo
dáng mà nó không thèm liếc qua một cái, con nhỏ này chảnh quá trời chảnh
chứ không phải giỡn! Tôi cố nén cơn giận, kiềm chế để khỏi bay vô đá vô
họng con nhỏ, bình tĩnh ngồi xuống. Trên mặt bàn có 3 cái chì than lem
nhem, một hộp màu nước và dăm ba cái bút vẽ. Tôi hỏi một bà giáo vụ già,
coi bộ có vẻ sếp xòng:
- Báo mình làm về chủ đề gì, thưa cô?
Lâu lắm rồi không ai nói chuyện với mấy bả bằng một thứ ngôn ngữ lịch sự
và thanh nhã như vầy, nên đôi mắt bả hiện lên vẻ ngạc nhiên thấy rõ.
Giọng bả nghe mềm mỏng hẳn:
- Báo trường mình làm về chủ đề 20/11 đó con. Con tên gì, mới vô hả, sao cô thấy mặt lạ ghê?
- Dạ con tên Long, con mới vô. Vậy cần vẽ gì cô nói con, để con vẽ nháp qua cô coi!
- Được rồi, con uống nước đi đã, để cô kiếm giấy nha.
Tôi nhận ra một điều, mình cứ lịch sự và đàng hoàng với họ, cách họ đối
xử sẽ khác hẳn với đám đầu trâu mặt ngựa kia. Bà giáo vụ già này là một
ví dụ điển hình. Bà lóc cóc đi kiếm cho tôi ly nước, thêm tờ A4 trắng và
cây chì than. Tuy vậy, giọng bả vẫn không được tự tin cho lắm:
- Long vẽ dùm cô cái hình đứa nhỏ tặng hoa cho cô giáo mặc áo dài được không con?
Tôi muốn té xỉu vì cái ý tưởng của bả. Đây là trường mẫu giáo hay sao
trời? Ba cái vụ hình tầm bậy đó chỉ có tụi học sinh lóc nhóc mới vẽ báo
tường, đây là trại cai nghiện chứ bộ. Thấy cái mặt tôi ỉu xìu, bả có vẻ
lo:
- Sao vậy con? Con không vẽ được hả?
Tôi muốn khóc luôn. Bả kêu tôi vẽ bả khỏa thân tôi cũng vẽ được, nói chi
ba cái vụ lẻ tẻ này. Nhưng vẽ như vầy khác gì xúc phạm tới đôi bàn tay
của tôi đâu trời. Tôi làm mặt khổ, kêu:
- Con vẽ được, nhưng ý tưởng thì con không thích lắm. Như vầy đi, con vẽ
nháp thử ý tưởng ngày 20/11 của trại mình cho cô coi thử nha!
Chấn động đó nha! Nguyên đám giáo viên quay qua nhìn tôi như thể fan
Kpop nhìn thấy Super Junior vậy. Con nhỏ cũng không kiềm được tò mò,
quay qua ngó tôi một cái. Nhìn gần càng thấy mặt con nhỏ xinh dữ dội,
nước da nó trắng hồng, đôi mắt không đen mà lại hơi nâu, nhìn hệt như
đám con lai vậy. Cái môi hồng hồng đang trề ra, coi bộ tôi không có chút
xíu nào đáng tin cậy hết. Xong rồi, cảm hứng trong đầu tôi được con nhỏ
tiếp thêm càng mãnh liệt. Tôi vơ lấy cái bút chì, cắm cúi vẽ.
Nói không phải khoe, sức sáng tạo của tôi thuộc hàng dữ dội. Nghe cái
chủ đề, trong óc tôi đã hiện ra phác họa của bức tranh sắp vẽ. Tôi tính
sẽ vẽ một cha du đãng mặt mũi thiệt cô hồn - vai này sẽ giao cho lão
Ngọc là chuẩn khỏi cần chỉnh. Một hình đại diện cho nhân viên của trại -
lấy luôn mẫu là bà giáo vụ già đi, nhìn cái tướng bả cũng sếp xòng lắm,
hẳn là vị trí cũng khá. Trong bức tranh của tôi, bà giáo vụ đang trao
cho lão du đãng một chiếc chìa khóa lớn thiệt lớn cạnh một cánh cửa màu
xanh. Đó, ý nghĩa dữ dội không? Đem chiếc chìa khóa tương lai trao vô
tay những người lầm lỡ, để họ mở ra cánh cửa hy vọng của cuộc đời. Tôi
phục tôi quá xá!
Tôi vẽ cũng không tệ. Dù sao cũng từng mài mòn đít quần ở trường kiến
trúc, dù là con bò cũng phải biết vẽ ít nhất là bãi cỏ. Đám giáo vụ bỏ
nguyên công việc, dòm lom lom vô tay tôi. Con nhỏ Mỹ Anh cũng quay hẳn
mặt sang, chăm chú coi tôi vẽ. Bức phác họa hoàn thành, dù còn hơi lem
nhem vì vẽ vội, nhưng mấy mụ già và cả con nhỏ Mỹ Anh mắt đều hiện ra vẻ
ngạc nhiên như thấy bức La Joconde của Leonardo da Vinci vậy. Bà giáo
vụ cầm bức vẽ của tôi mặt đầy xúc động, rồi đột nhiên nhào tới cạnh tôi.
Tôi hoảng hồn, sợ mụ trong lúc mất kiểm soát tặng tôi một nụ hôn thì
coi như xong đời trai trẻ thì may mắn, mụ dừng lại kịp, vỗ vỗ lên vai
tôi, giọng cảm động:
- Từ đó tới giờ cô mới thấy một học viên vẽ đẹp vậy! Cảm ơn con rất
nhiều, lần này báo trường mình đoạt giải cao là cái chắc luôn!
Tôi cũng khoái được nghe khen (ai chả vậy). Nhưng con nhỏ Mỹ Anh còn làm tôi chết sững luôn khi thỏ thẻ:
- Anh Long vẽ đẹp quá trời luôn. Bữa nào dạy em nha!
Tôi thiệt tình muốn hét lên thật to: Tôi biết chơi ma túy nó ra làm sao
rồi! Bởi cái cảm giác lâng lâng khi nghe con nhỏ nói câu đó y chang như
thứ cảm giác mà tụi nghiện thường hay đem ra kể. Quả thật, khi vô tới
mấy thứ trường trại đó, mọi thứ cảm xúc đều thay đổi lắm. Nếu bạn đã
từng cảm thấy ngồi vắt vẻo uống một ly cafe vỉa hè cũng đem lại cảm giác
sung sướng như ngồi New World uống Cappuccino hảo hạng, xin chúc mừng
bạn mới ... ra tù hoặc ra trại. Những thứ tưởng chừng hết sức bình
thường trong cuộc sống cũng có thể trở thành nỗi khát khao khi bạn vô
những nơi thiếu tự do như tôi đang ở. Cảm giác được một con nhỏ để ý,
khen ngợi, đối với tôi là một điều hết sức bình thường khi tôi ở ngoài
xã hội (như các bạn đã biết, tôi đẹp trai mà [You must be registered and logged in to see this image.">), tuy nhiên trong cái khung cảnh như vầy, nó lại trở thành một điều vô cùng đặc biệt.
Nhưng khi tôi vẫn còn chưa hết lâng lâng, lão giáo vụ dường như không
thèm để ý tới sức khỏe của tôi, giáng thêm một đòn chí tử khiến tôi mém
chút bị sốc thuốc nằm lăn quay ra đất:
- Ái chà, phải Long trước học kiến trúc ra không nhỉ?
Tôi đưa cặp mắt đờ đẫn quay qua ngó lão. Lão đang lật chồng hồ sơ của
học viên, mắt sáng ngời như thể Christopher Columbus mới tìm ra Châu Mỹ.
Lâu lắm rồi trong trại cai nghiện mới xuất hiện một học viên có tí bằng
cấp gọi là, lão mừng cũng phải. Tôi lấy lại phần nào bình tĩnh, đưa vẻ
mặt khiêm tốn và lạnh lùng nhất ra khẽ gật đầu. Lại nghe bên cạnh, nhỏ
Mỹ Anh ồ lên một tiếng nho nhỏ.
Bà giáo vụ già nhìn tôi với ánh mắt tình thương mến thương, rồi xúc động làm một câu làm tôi muốn xỉu:
- Trời ơi, đẹp trai học hành giỏi giang vậy, nghiện làm chi uổng quá con ơi!!!!
Tôi đưa bộ mặt đưa đám ra nhìn bả. Dù biết chả giải quyết được gì hết trơn, tôi vẫn thở dài, buông một câu muôn thuở:
- Con đâu có nghiện hồi nào đâu cô ơi!
Bả không thèm đối lời luôn. Chắc bả cũng tưởng tôi nói giỡn. Chúa mới
tin nổi mấy đứa học viên trong trại lại kêu mình không nghiện. Nhưng con
nhỏ Mỹ Anh không vậy. Nhỏ lén cầm vô áo tôi, lắc lắc:
- Anh Long nói thiệt hả? Em thấy anh cũng đâu có giống mấy người trong này đâu?
Tôi nghe mà thấy lòng được an ủi quá xá. Định quay qua ôm con nhỏ một cái bày tỏ sự biết ơn, nhưng cuối cùng đành xuôi xị:
- Anh nói thiệt mà, cảm ơn em nghe Mỹ Anh!
Mắt con nhỏ mở to:
- Ủa sao anh Long biết tên em?
Tôi gãi đầu:
- Trời đất ơi, ngày em vô trung tâm tụi nó nhắc tên em hoài, ngày nào anh cũng nghe tới tên em cả trăm lượt lận!
Con nhỏ trề môi, điệu bộ trẻ con và dễ thương hết sức:
- Em hổng thèm!
"Em hổng thèm nhưng anh thèm em" - Tôi đang tính nói vậy thì bà giáo vụ
chẳng thèm để ý tới phép lịch sự tối thiểu, đưa ra cho tôi nguyên chồng
giấy, hồ hởi kêu:
- Long xem dùm cô mấy bài thơ được không con?
Tôi quắc mắt, ném cho bả một cái nhìn thù hận - người ta đang nói chuyện
ngon trớn xía cái mỏ vô, người đâu kì cục - rồi nhỏ nhẹ đáp:
- Dạ, cô cứ để đó con coi!
Kìm nén cơn giận, tôi đưa mắt nhìn xuống đống giấy. Thề có chúa, tôi
chưa khi nào thấy trong thơ có nhiều động vật như thế. Cóc nhảy ra hàng
tràng, lúc nhúc trên giấy hết trơn. Thơ toàn là thơ mới, nghĩa là chẳng
cần vần điệu, chẳng cần quy tắc gì hết trơn hết trọi. Chưa tính mấy con
chữ xiên xẹo làm tôi vừa đọc vừa dịch mất nguyên nửa tiếng mới luận ra.
Nhìn vẻ mặt bần thần của tôi, bả lo lắng hỏi:
- Sao con, thơ vầy có được không con?
Tôi ráng nín cười, trả lời bả:
- Dạ, con nghĩ cũng tạm tạm cô à.
Bả thở phào một cái:
- Ừ, cô nghĩ cũng xài được mà. Tại vận động làm thơ hoài mà không có học
viên nào hưởng ứng, cô phải kêu giáo vụ mỗi người làm một bài đó!
Mồ hôi lạnh tôi túa ra khắp trán. Không dè phép lịch sự lại có lợi ích to lớn vậy nha. Bả thấy khen, lại hăm hở:
- Con thấy bài nào được nhất hả Long?
Tôi gãi đầu. Thật ra cũng có một vài bài tạm gọi là thơ, nhất là một bản
chữ khá rõ ràng, mềm mại, câu cú cũng tạm ổn. Tôi chỉ đại:
- Con thấy bài này ổn, cô à!
Bả có phần hơi thất vọng, chắc không phải bài của bả làm. Ngược lại, con nhỏ Mỹ Anh mắt sáng rỡ, cười re:
- Bài thơ đó của em đó, hay thiệt không anh!
Thiệt tình con nhỏ làm tôi hơi ngại. Tính tôi không hay nói những điều
trái với lương tâm mình, tuy vậy bị con nhỏ cài vô thế khó, tôi đành mỉm
cười:
- Hay mà Mỹ Anh. Em có năng khiếu ghê luôn đó!
Mắt con nhỏ chớp chớp. Nó có vẻ cũng đang được tôi cho chích cho một
mũi, nên hổng thèm để ý tới gương mặt đang mắc ói vì nói xạo của tôi. Bà
giáo vụ già được thể lại ỏn ẻn:
- Long chắc viết cũng tốt ha, cô thấy mấy người vẽ được thường cũng có
tâm hồn nghệ sỹ lắm đó. Con giúp trung tâm vài bài cho phong phú, được ...
« Trước1...56789...24Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Những Mối Tình Trong Trại Cai Nghiện.! chập1 bạn có thể xem thêm nhung moi tinh trong trai cai nghien chap1nhung moi tinh trong trai cai nghien chap1 còn nữa nè

Những Mối Tình Trong Trại Cai Nghiện.! chập1 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00045s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện