Duck hunt
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 10:17,Ngày 21/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Những Mối Tình Trong Trại Cai Nghiện.! chập1

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 20118 Views


cũng đã đợi dưới từ khi nào, xí một cái bàn ngay chỗ đẹp. Con nhỏ làm
như cũng chịu khó làm đỏm hơn mọi khi nha, cái mắt còn kẻ mascara, mặt
trang điểm nhẹ nhàng. Le ve có mấy bóng dê xồm đang vòng vòng quanh bàn
con nhỏ, thấy lão Ngọc và tôi xuống lập tức biến mất không dấu vết. Tôi
để lão Ngọc ngồi đó, đi cùng con nhỏ ra bưng đồ ăn, vừa đi vừa thầm sợ
hãi không biết lát nữa lão quỷ kia sẽ nghĩ ra trò gì.
Mà cái mặt lão coi bộ đang làm nét trầm lắm à nha. Nhưng cái kiểu nghiêm
túc như vậy, đảm bảo là đang ủ mưu luôn. Y như rằng, tôi và con nhỏ
bưng mấy đĩa cá tai tượng chiên xù qua bàn, lão làm bộ ngửi hít một hồi,
kêu với con nhỏ:
- Anh cảm ơn em nhé Mỹ Anh!
Con nhỏ ngơ ngác:
- Ủa cảm ơn em gì vậy anh Ngọc?
Lão làm mặt nghiêm trọng, nói tỉnh bơ:
- Không có em sức mấy thằng quỷ mua đồ ngon thế này cho anh ăn!
Tôi cũng thiếu điều muốn quỳ lạy lão luôn. Sao giang hồ có số lại có thứ
trơ trẽn như vầy hả trời? Tôi đau khổ ngồi xuống, mặc kệ con nhỏ đang
ngoác miệng ra cười hưởng ứng. Tôi gắp vô chén lão đầy nhóc, la:
- Vậy từ mai tối nào em cũng đặt đồ, được chưa!
Lão cười ha hả nhưng nhìn cái mặt ớn thấy rõ. Lão ăn ít như mèo vậy, bị
tôi gắp vô đầy nhóc một chén chắc ráng ăn xong cũng mệt xỉu luôn. Cho
lão chừa cái tật thích chọc quê tôi đi. Bữa tối, nhờ ba cái vụ chọc quê
đi lại giữa tôi và lão, không khí cũng vui vẻ và thân thiện hẳn. Con nhỏ
cười nói líu ríu nhưng rất ngoan và lễ phép, lão cũng có vẻ ưa. Nghe
tôi kêu từ mai con nhỏ qua mâm ăn cùng, lão đồng ý cái rụp:
- Trời, mày chủ mâm còn hỏi anh chi. Lỡ anh không chịu mày đuổi anh khỏi mâm, mai mốt ai mua cá chiên xù cho mà ăn?
Câu này của lão cũng có chọc quê tôi xíu, nhưng tôi không để bụng. Cái
chuyện từ mai con nhỏ sẽ ăn cùng, sinh hoạt cùng khiến tôi vui tới mức
không thèm chấp lão. Chấp gì mấy lão già rảnh việc.
Thiệt tình, có lẽ tôi đã tìm ra mục đích sống của mình trong cái trại
chán ngấy này. Như tôi đã nói, khi ở trong một hoàn cảnh đặc biệt và tù
túng như nơi tôi đang ở, mọi thứ cảm xúc, cảm giác sẽ đổi thay nhiều
lắm. Thời điểm đó, tôi đã 24 tuổi - cái độ tuổi không còn nhỏ nhít gì để
mà nhung nhớ vấn vương như thời mới lớn, vậy mà con nhỏ vẫn đem lại cho
tôi những cảm xúc y chang vậy. Một phần, có lẽ do cả tôi và con nhỏ đều
hẫng hụt trong môi trường mới, một phần nữa là bởi tôi và nhỏ không hề
giống với bất kỳ ai ở nơi này. Tụi tôi đều không nghiện. Thứ tình cảm
tôi và con nhỏ dành cho nhau hệt như một cặp đôi ở ngoài đời: không tính
toán, không đổi chác hay dựa dẫm. Đến với nhau bởi chính sức hấp dẫn
của mỗi con người.
Tôi sáng nào cũng dậy sớm thiệt sớm, lao vô đánh răng rửa mặt tút tát
lại nhan sắc để chút ra sân thể dục gặp nhỏ. Tôi khoái nhìn con nhỏ buổi
sáng mới ngủ dậy: cái mặt ngái ngủ luôn ngượng nghịu không chịu cho tôi
ngó vô, cái tướng tập thể dục như mơ ngủ, thi thoảng lại ngáp dài, nhìn
trẻ con hết sức. Mà không phải mình tôi thấy nhỏ tập thể dục dễ thương
nha - xung quanh tôi nghe tiếng nuốt nước miếng quá trời vọng ra từ đám
dê xồm. Mà tôi cũng chẳng thèm để ý, cho tụi nó ngộ độc nước miếng chết
luôn. Có lão du đãng đang nằm ngủ chèo queo trong phòng không bao giờ
biết tập thể dục - có cho kẹo tụi nó cũng chẳng bao giờ dám rớ vô con
nhỏ của tôi.
Buổi tối là quãng thời gian vàng trong trại. Quanh cái vườn hoa nhỏ sắp
một hàng ghế đá dài, từng cặp từng cặp ngồi vô trò chuyện hệt như ở
ngoài đời. Nếu có khác, chỉ là cảnh cặp nào cặp nấy không mặc hàng hiệu
gì hết trơn mà chỉ mặc nguyên ... bộ đồ của trại. Hơn nữa, cặp nào cặp
nấy ngồi nghiêm chỉnh như thể đang bàn chuyện chiến tranh Iraq hoặc giá
dầu mỏ tại Lybia, chẳng có ôm hôn hay nắm tay gì hết trơn hết trọi.
Không phải tại họ lịch sự hay giữ ý, sức mấy mà giữ. Căn bản chỉ tại cái
trại này ra quy định rõ ràng: nắm tay - gọi ra cảnh cáo. Ôm hôn - quét
trại 1 tuần. Sờ soạng - lao động 1 tháng. Đụ - vô kỷ luật nằm chơi. Mấy
cái vụ này vì thế mà căng thẳng thấy ớn. Phạt chỉ là chuyện nhỏ, quét
trại cũng là chuyện nhỏ, nhưng quan trọng hơn là một cái vụ nữa: tự kiểm
trước trại. Tôi còn nhớ cảnh một thằng nhóc ác mặt mũi đỏ tưng bừng
đứng trước trại lắp bắp vô micro: "Tôi tên là ABC, tuần rồi tôi có vi
phạm kỷ luật của trại, có hành động vượt mức cho phép với học viên XYZ"
Nguyên một đám phía dưới cười rầm rầm, hú hét quá trời: "Bóp dzú nói đại
là bóp dzú đi, làm bộ cái gì nữa" Thằng nhỏ muốn độn thổ luôn. Tôi nhìn
cái cảnh đó mà cũng thấy chết khiếp.
Có điều, sợ thì sợ mà ham thì vẫn cứ ham. Có một con nhỏ đẹp thiệt đẹp
trong tay nhưng chỉ suốt ngày lôi ra ngắm và ... ăn cơm cùng, có gì đau
khổ hơn thế nữa? Con nhỏ cũng khoái tôi và không phải dạng cổ hủ hay
trinh liệt gì cho cam, nhưng nó vẫn là đứa trẻ con. Nó ngại và sợ ba cái
vụ bêu riếu kia dữ dội. Bởi vậy, thi thoảng tôi chỉ có thể nắm tay con
nhỏ, lắc nhè nhẹ như thầm nói: "Anh khổ quá Mỹ Anh ơi! Bao thương nhớ về
em toàn gởi qua đôi tay này hết"
Quanh trại nuôi lắm bảo vệ quá trời. Nhà ăn có, sân bóng có, vườn hoa
có, duy nhất có toilet thì không - nhưng chỗ đó làm sao dắt con nhỏ vào
được hả trời. Cái khó ló cái khôn, sau nhiều đêm gác tay lên trán suy
nghĩ muốn bể cái đầu, rốt cuộc tôi cũng tìm ra một lối thoát cho cái
cảnh tăm tối hiện giờ. Không phải thủ dâm đâu nha - mấy bạn đừng nghĩ
bậy. Tôi nghĩ ra một cách ít nhất có thể chạm vô người con nhỏ.
Quãng thời gian đó, tôi và con nhỏ vẫn "công tác" tại phòng giáo vụ đều
đều. Ngặt nỗi, phòng giáo vụ tuy không có bảo vệ nhưng có nguyên đám
giáo vụ cũng đâu có khác. Chỉ có điều, thứ 7 hoặc chủ nhật, họ về bớt,
chỉ có vài người ở lại. Tôi quyết định sẽ hạ độc thủ với một người được
nhắm sẵn. Không phải giết người đâu nha, tôi chỉ đi... năn nỉ thôi.
- Thầy nè, thứ 7 thầy có trực ở phòng giáo vụ không?
Tôi bám tay lão giáo vụ thành tinh hồi nào, hỏi bằng một giọng hết sức chân thành. Lão quay lại, ngẫm nghĩ:
- Ừ, thứ 7 chắc thầy có mặt đó, có chuyện gì không em?
Tôi dù sao cũng đang là hạt nhân của báo chứ bộ - cách nói chuyện của
lão cũng mềm mỏng hẳn. Tôi trả lời lão bằng một thứ giọng đầy tinh thần
trách nhiệm:
- Không có gì đâu thầy. Tại em muốn hoàn thành nốt phần vẽ, sợ để tới sát ngày gấp quá làm ẩu sẽ không được đẹp.
Lão gật gù:
- Em trách nhiệm quá đi. Được mà, chỉ có 2 thầy trò mình thì thoải mái, em cứ tới gọi cửa thầy là được.
Tôi nản tới mức muốn xoay người đá cầu vồng trúng cần cổ lão luôn, có điều đây là lúc năn nỉ chứ không phải dùng bạo lực:
- Mình em làm cũng được thôi thầy, nhưng tô màu hoặc làm việc lặt vặt, em kêu Mỹ Anh vô giúp một tay được không thầy?
Lão thở dài. Cái mặt quái đản hiện ra rõ một hàng chữ "Bố biết thừa mày muốn gì rồi".
- Việc này có chút rắc rối đó em. Mình em vào không sao, có thêm học
viên nữ, mà 2 đứa lại đang cặp kè, thầy sợ có người nói sau lưng là bao
che này nọ, mất công giải thích lắm!
Mặt tôi đường đường chính khí, hiên ngang ngắt lời lão:
- Trời đất, thầy nghĩ gì kì cục vậy. Em là em lo cho công việc thôi, sao
thầy lại có thể nghi ngờ em vậy? Em với nhỏ Mỹ Anh như anh em vậy đó,
thầy hiểu lầm hết trơn!
Lão lại dòm tôi một cái nữa, mặt vẫn hiện ra dòng chữ "Định lừa bố à con, xưa như Diễm rồi", thở dài:
- Vậy thầy cũng ráng nói với mấy người bảo vệ vậy. Em làm cho tốt nha, đừng để phụ lòng thầy.
Lão vừa ngoảnh mặt quay đi, tôi rút ngay trong túi ra bao thuốc, tóm lấy tay lão:
- Em cảm ơn thầy. Nhà mới gửi vô bao thuốc thơm, thầy cầm hút đỡ đi.
Trời ơi sao thầy không cầm? Em quý thầy như cha chú em mới tặng thầy,
chớ đâu phải chuyện gì đâu. Thầy không cầm tức là coi thường em đó!
Lão cũng đành cầm lấy. Tôi cũng hồi hộp ra trò. Trong bao thuốc dở có
kẹp 2 tờ 500k, lão chịu nhận thì cũng đỡ quá. Tim tôi đập lô tô một hồi,
mãi không nghe loa gọi lên giáo vụ hay thấy lão đập phòng lôi ra trả
tiền và mắng cho một trận. Tới giờ cơm trưa, tôi lò dò xuống, ra căng
tin mua lon nước, rón rén bước ra chỗ lão đang ngồi ăn:
- Dạ, em mời thầy uống nước.
Lão quỷ thành tinh gật gù, kêu tôi để xuống bàn. Đoạn rút trong túi ra bao thuốc, móc một điếu châm lửa hút phì phèo:
- Thuốc này ngon dữ ha Long?
Đa số mọi lúc tôi rất thông minh, nhưng đôi khi cũng trở nên ngu đột
xuất. Có điều, rất may mắn là tôi đã kịp phát hiện cái ngu của mình
trước khi nó gây hậu quả. Cái ngu ấy rất hiểm - và nếu tôi không kịp
thời phát giác, chưa biết có chuyện gì xảy ra nữa. Tôi vừa mới phát hiện
ra, mình lanh chanh đi kiếm chỗ đáp, hối lộ giáo vụ xong xuôi hết trơn
rồi nhưng ... quên chưa có tỏ tình với con nhỏ Mỹ Anh!
Thiệt tình, ai cũng nghĩ tôi và con nhỏ chính là một cặp. Tôi cũng nghĩ
vậy, con nhỏ hẳn cũng nghĩ vậy luôn. Có điều, chỉ là 2 đứa để ở trong ...
« Trước1...7891011...24Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Những Mối Tình Trong Trại Cai Nghiện.! chập1 bạn có thể xem thêm nhung moi tinh trong trai cai nghien chap1nhung moi tinh trong trai cai nghien chap1 còn nữa nè

Những Mối Tình Trong Trại Cai Nghiện.! chập1 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00036s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện