80s toys - Atari. I still have
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 05:54,Ngày 21/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Những Mối Tình Trong Trại Cai Nghiện.! chập1

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 20113 Views


giống tui: mới 17 tuổi còn đang đi học, dự sinh nhật với đám bạn dân
chơi bị cảnh sát hốt nguyên ổ. Ba má con nhỏ nghe tới 2 chữ "ma túy" thì
rụng rời hết chân tay, sáng sau tống con nhỏ vô trại luôn khỏi giải
thích nhiều. Lại một cảnh đời giống như tui - thở dài một cái, tuy vậy
thấy cuộc sống cũng bớt tăm tối hơn. Đời đâu phải mình tôi đen đủi vậy.
Có điều, quan tâm tới con nhỏ vậy nhưng nó chắc hổng biết gì hết trơn
(nó nằm cắt cơn sức mấy mà biết, tôi cũng không rảnh để tối ngày bu vô
cửa sổ hỏi chuyện con nhỏ). Ngược lại, du đãng truyền kì lại bất ngờ ...
hỏi thăm tôi khiến tôi muốn té xỉu. Mà cách lão cho người đi hỏi cũng
du đãng quá nha. Kiếm một thằng nhóc ác mặt mũi thiện lương ra kêu tôi
là được rồi, cớ gì lại kêu nguyên thằng cha du đãng người Hoa to như con
trâu điên, mặt mũi hầm hố, người xăm kín mít tới kiếm tôi. Bữa đó đang
ngồi cafe một mình nhả khói tưng bừng, thấy đứa bạn cùng phòng mặt mũi
sợ sệt te tái chạy ra kiếm tôi:
- Long nè, chết mày rồi đó. Anh Nam kiếm mày nãy giờ không thấy, ổng đang đứng trước cửa phòng kìa!
Má ơi, thằng cha du đãng người Hoa này có khi nào kiếm người đi uống
cafe đâu trời. Nó dữ dằn có tiếng, đám đàn em cũng đông như ruồi, trước
khi anh Ngọc kia vô trại nó là số 1 luôn. Tự kiểm lại bản thân thấy chưa
có đụng chạm ai khi nào hết, tôi tự tin lắc đầu:
- Chắc ổng kiếm lầm thôi, tao quen gì ổng!
Nói chưa dứt câu thấy cha du đãng từ đâu xăm xăm bước tới. Cái mặt ác
thiệt ác, xuống nhà ăn mà phanh ngực áo lộ nguyên đám rồng rắn nhe nanh
múa vuốt. Cái tướng đi hùng hục như muốn kiếm tôi đập cho một trận dẹp
lép. Tôi cũng đâm hoảng, tính vơ đại cái ly nhưng phát hiện ra ly cafe
của trại làm bằng nhựa hết trơn, đành ngồi im chịu trận. Cha nội Cáp
Trọng Nam chạy lại phía tôi, ngó ngó một hồi, kêu:
- Em là Long phải không?
Ủa sao du đãng nói chuyện lịch sự vậy trời. Tôi làm mặt lương thiện, dạ một tiếng.
- Anh Nam kiếm em có chuyện gì không?
- Em có phải em anh Hưng không?
Tôi thở phào. Biết tới tên lão anh trời đánh nhà tôi chắc không có vụ ân
oán à nha. Tôi mạnh dạn gật đầu. Lão Nam cũng gật gù, vỗ vỗ vai tôi,
kêu:
- Vậy sao vô trại không nói sớm, qua mâm anh sống cho vui vẻ. Mà anh Ngọc kiếm em đó, em qua gặp ảnh xíu đi!
Tôi ngẩn người:
- Anh Ngọc nào anh? Em đâu có quen ai tên Ngọc?
- Anh Ngọc đang nằm cắt cơn đó em, lẹ đi không ảnh đợi!
Trời đất, sau vụ này chắc tôi lên số dữ à nha. Nhân vật truyền kì trong
trại cai nghiện tự dưng kiếm gặp. Nghe giọng lão Nam tàu, tôi cũng lờ mờ
đoán được lão này cũng có tí liên quan tới lão anh trời đánh của mình
nên cũng cảm thấy tự tin hơn hẳn. Vừa bước tới cửa cắt cơn, đã nghe đám
nhóc lu xu bu đứng ngoài hô:
- Ảnh tới rồi nè anh Ngọc!
Hồi nào vào trại tới giờ, có lần đó tôi cảm thấy mình vip quá trời vip
luôn. Gì đâu tới có nguyên một đám đứng đợi, lại còn hô "ảnh tới rồi" -
nghe cứ như fan chào đón Ưng Hoàng Phúc vậy. Thấy trong cái cửa sổ cắt
cơn, một con mắt lé lé ra nhìn tôi. Tôi cũng dòm lại chứ đâu có ngại gì
(đoạn này tôi nổ đó, tôi đi líu ríu vô coi ổng kiếm mình chi. Lỡ nhìn
mặt hổng ưa, ông la một câu: Xử nó, chắc tôi chuyển viện luôn).
- Em là Long hả?
Ủa giọng Bắc nè trời. Không lẽ đồng hương của lão anh mình sao? Biết gu của mấy cha nội Bắc Kỳ, tôi nhỏ nhẹ:
- Dạ, em chào anh ạ!
Biết mà. Cái giọng trong cửa sổ cũng thấy nhẹ nhàng hẳn đi.
- Ừ, anh là Ngọc, trước hôm anh vào đây anh Hưng cũng có nhờ anh trông hộ em vài bữa. Em vào lâu chưa?
Tôi thở phào. Má ơi có thứ dữ vô trông coi còn ngán ai trong trại đây
trời. Đang tính lát lôi Cáp Trọng Nam ra dằn mặt hay kêu Hiếu mốc du
đãng Bình Dương ra bưng cafe thì có thằng nhóc ác đứng kế thấy tôi im
re, giục:
- Anh Ngọc đang hỏi anh kìa!
Tôi lại gãi đầu gãi tai:
- Dạ cũng mới nửa tháng anh ạ.
- Vậy chắc cũng quen rồi nhỉ? Em sống với mâm nào chưa?
Mâm ở đây là từ chỉ nguyên 1 đám người trong trại góp tiền vào sống
chung, ăn uống sinh hoạt chung và đánh lộn chung (riêng vụ chơi gái thì
riêng). Tôi vừa kêu "chưa" thì lão làm tôi một phát té giếng:
- Vậy mai mốt anh ra ngòai em cho anh sống chung mâm nhé!
Lão du đãng này coi bộ cũng vui tính à nha. Đám cóc cáy bên ngoài, kể cả
du đãng thứ thiệt còn đang tính trải thảm kêu ổng vô, giờ lại kêu đòi
về sống cùng tôi, biết giỡn ghê. Tôi tính nạt lão "Anh giỡn mặt tui hả",
tuy nhiên cuối cùng, câu lão nghe thấy chỉ là câu nói lí nhí:
- Vâng ạ!
Kể từ sau vụ gặp mặt kinh động trại giam đó, số má tôi trong trại lên
vùn vụt. Đi tắm - ngày trước chen muốn xỉu mới xí được cái vòi - giờ
xách khăn vô trỏng đã có nguyên đám thân thiện vỗ vai: "Qua chỗ mình tắm
nè Long". Đi ăn cũng vậy, không nói tụi nhóc ác à nha, cỡ Cáp Trọng Nam
hay Hiếu mốc ngó thấy tôi cũng kêu: "Bưng bo qua đây ngồi ăn em nè" (Bo
là cái dùng để đựng cơm và thức ăn, trại nó kêu vậy). Tôi nhũn nhặn cảm
ơn mà thấy hoa nở trong lòng quá xá.
Rốt cuộc cũng tới ngày lão quỷ kia ra khỏi cắt cơn. Tôi - dù sao cũng
thân phận người cùng mâm - le ve ra đón lão ngay cổng cắt cơn. Ngó hoài
ngó hoài mà không thấy cái bóng dáng nào giống như tôi hình dung hết
trơn. Thấy có mỗi một lão nhìn như quỷ đói, tóc tai dài thượt đang ngồi
kí cọt. Chắc không phải. Tôi lại rướn rướn cái cổ lên, ngó vào trong. Ủa
lộn ngày hay sao trời, không thấy ai ra ngoài nữa. Tôi thắc mắc, chạy
ra vỗ vai lão quỷ đói tóc dài kia:
- Anh già nè, thấy anh Ngọc ra chưa?
Lão quay mặt qua nhìn tôi. Má ơi sao tôi lại nhìn lão từ sau lưng chứ!
Cuộc đời tôi ít khi nào thấy một gương mặt cô hồn và lạnh lùng cỡ vậy.
Cặp mắt của lão đúng dạng mắt của con cá mập - nhìn sắc và lạnh như dao
găm vậy. Đang tưởng lão sẽ tung một cước vô họng tôi trào máu thì nghe
lão cười khì:
- Anh nè. Còn ở trong đấy còn ai tên Ngọc thì anh cũng không rõ!
"Đừng đùa nha" Tôi tính kêu lên vậy. Du đãng gì người mỏng cơm có chút
xíu, không giống tưởng tượng gì hết trơn. Lão cũng mặc kệ gương mặt tôi
chưng hửng vì vỡ mộng, kêu tôi:
- Thôi đi thôi em. Ra ngoài thấy đỡ quá, trong cắt cơn ngột ngạt muốn trốn trại luôn!
Đã thấy du đãng có số trong trại sắp hàng dài dài phía trước. Dăm ba
thằng nhóc ác le ve chạy tới hô "Anh Ngọc", tay tranh nhau xí phần mang
đồ cho ổng. Cái tướng cỡ 1m63 của ổng đang ưỡn ngực, chân đi 2 hàng nhìn
ngầu thiệt là ngầu nha. Tôi cũng le ve đi theo, lại nghe ổng hỏi:
- Long ở phòng nào, anh kêu bảo vệ chuyển vào phòng đó luôn, 2 anh em ở chung phòng cho tiện.
Tôi mừng húm. Có bảo kê tận phòng thì trong trại này tôi chỉ ngán có mỗi
... bảo vệ thôi. Mà bảo vệ hình như cũng ngán ổng, vừa nghe ổng kêu
muốn ở chung phòng tôi vội vàng lôi tuột một thằng nhóc ác qua phòng
khác, xí giường cho ổng. Ổng cũng coi như bình thường, kêu mấy thằng
nhóc dọn chỗ, rồi kéo tay tôi:
- Đi, anh em mình xuống cafe cà pháo chút!
Tôi đi theo ổng mà thấy cái tướng đi của mình cũng hiên ngang hẳn. Đi cùng du đãng thứ dữ chứ không phải đồ dỏm à nha.
Cuộc đời tôi cũng lên hương theo ổng. Nói chung, ở bên ngoài người ta nể
tụi nhiều tiền cỡ nào thì trong trại, họ nể đám du đãng có số như vậy.
Ổng cũng người gốc Hải Phòng, tiếng tăm không thua kém bất kỳ một tay
giang hồ thứ dữ nào trong thành phố và đặc biệt là có rất đông đám đồng
hương đầu trâu mặt ngựa (thằng anh tôi chính là ví dụ điển hình). Nhưng
phải thừa nhận, ổng có cái nét sống rất hay, rất hòa đồng và những người
tiếp xúc với ổng ít nhiều đều cảm thấy quý mến. Lúc bình thường, ổng ưa
nói chuyện rủ rì rủ rì, không có khoái ba vụ làm bộ làm tịch, nói năng
cũng đàng hoàng lịch sự. Chưa thấy ổng nổi nóng khi nào trong trại với
đám học viên, trừ một lần duy nhất nhưng đối tượng của ổng lại là ...
bảo vệ.
Đối với đám em út, ổng coi như người trong nhà vậy. Giỡn đủ trò, thi
thoảng hứng lên còn tìm cách chọc quê, không khi nào kêu em út phục vụ
như dạng mấy anh đại anh bự trong trại hết. Bình thường, đám du đãng có
số xuống nhà ăn là ngồi thù lù như con cóc ghẻ, có lính bưng cơm tới tận
miệng. Ăn xong xỉa răng hút thuốc, đồ trên bàn đã có lính dọn. Ổng
không vậy. Bữa nào tôi ngủ trễ, ổng xuống tận nơi kêu đi ăn, mỗi anh em
bưng một cái bo đi bới cơm. Tôi kêu để tôi làm luôn cho 2 anh em ăn, ổng
không chịu, kêu: "Anh có phải du đãng có số gì đâu mà làm vậy, coi
chừng bị tụi nó ngứa mắt đập luôn thì sao? Mày chơi ác anh quá vậy?" Tôi
cũng thiếu điều quỳ lạy ổng. Ổng không phải du đãng, chắc nguyên đám
trại này được lên báo mục người tốt việc tốt hết trơn.
Cái chất du đãng của ổng chỉ được bộc lộ thực sự khi ổng ... đi tắm.
Không phải uýnh lộn giành vòi tắm nha, sức ổng uýnh lộn tay không chắc 2
thằng nhóc ác thịt ngon ơ. Lần đầu tiên ổng rủ đi tắm, tôi thấy hâm mộ
quá xá luôn. Cũng không phải body ổng đẹp, người ổng so với cá lù đù khô...
« Trước1...34567...24Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Những Mối Tình Trong Trại Cai Nghiện.! chập1 bạn có thể xem thêm nhung moi tinh trong trai cai nghien chap1nhung moi tinh trong trai cai nghien chap1 còn nữa nè

Những Mối Tình Trong Trại Cai Nghiện.! chập1 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00040s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện