wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 07:42,Ngày 28/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 27286 Views


Tôi máy móc quay sang hỏi: “Hội trưởng, anh vừa mới nói để em làm gì ấy nhỉ?”
Nụ cười của Kỷ Nghiêm cực kì mê hoặc: “Hoạch định tiết mục lần này sẽ do em phụ trách.”
Bầu không khí còn lạnh hơn lúc nãy. Tôi lập tức thấu hiểu nỗi khổ sở ngậm bồ hòn làm ngọt của Triển Tư Dương. Là ai từng giáo huấn tôi rằng lạm dụng chức quyền, giả làm việc công lo chuyện riêng sẽ bị ghi lỗi hả? Tôi tức tối nghĩ thầm: bỏ qua câu lạc bộ văn nghệ của hội Học sinh, mắc mớ gì lại đổ đúng đầu tôi chứ, thế này thì khác nào muốn làm hỏng chuyện? Vậy mà kẻ trước mắt này chỉ cần khua tay một cái thôi cũng đủ khiến tôi xoay chóng mặt, đến một chữ “không” cũng chẳng có gan kêu.
Tôi cúi đầu hỏi với giọng lí nhí không thể nào nghe nổi: “Hội trưởng, anh có thể cân nhắc việc đổi người khác không? không làm được đâu.”
“Không làm được ư?” Kỷ Nghiêm lặp lại câu nói của tôi đầy thâm ý, ánh mắt chuyển sang màn hình máy tính ngay trước mặt — màn hình hiển thị rõ ràng cái tài khoản “Trang trại thần tiên” siêu cao cấp của anh ta. Trong trang trại là cả một vườn Bé Rau đang kết những trái tươi ngon khiến người ta mê mẩn. Hai mắt tôi lấp lánh.
Kỷ Nghiêm đổi giọng: “Nếu em đã là học trò cưng đắc ý của anh thì cũng nên nhân cơ hội này thể hiện bản thân mình một chút, phải không nào?”
Tôi cuống quýt gật đầu: “Em nhất định sẽ biểu hiện thật tốt ạ!” Trong đầu tôi lại vang lên câu nói “trộm bao nhiêu thỏa thích” của Kỷ Nghiêm, cười toe toét, hai mắt hau háu nhìn màn hình, hoàn toàn quên hết sự ngạc nhiên và phẫn nộ ban đầu.
Vẻ mặt Kỷ Nghiêm lập tức trở nên gian trá, ánh mắt anh ta nhìn tôi ám muội vô cùng. Anh ta nhếch miệng lên: “Vậy thì anh sẽ chờ đợi xem biểu hiện sắp tới của em, Điền Thái Thái.”
Hô hấp hơi đình trệ, tôi ngẩng đầu nhìn Kỷ Nghiêm thất bại nghĩ thầm: lần này mình lại mắc lừa rồi.
Đắc tội Kỷ ác ma xưa nay chưa bao giờ có kết cục tốt đẹp, lần này cũng không phải là ngoại lệ.
Sau khi tan họp, tôi như con chó cụt đuôi cúp tai chạy về lớp. Nằm bò trên bàn học, tôi vò đầu nghĩ: tiết mục văn nghệ không có gì khác ngoài mấy trò hát hò, đánh đàn, thổi sáo, nó vốn là cuộc thi giữa các trường với nhau. Tôi chẳng có tài nghệ gì, ngoại trừ ăn ra thì chi biết ngủ, chẳng lẽ đi diễn cương thi chắc?
Trong lòng tôi đấu tranh dữ dội, La Lịch Lệ đột nhiên vỗ lên vai tôi dửng dưng nói: "Thái Thái, các cậu họp hành thế nào rồi, sao mặt cậụ cứ nghệt ra như sắp đi chịu chết vậy?".
Tôi ngẩng đầu nhìn nó. Nó giật bắn mình: "Oa, cậu bị ai đánh à?".
Tôi lắc đầu không hiểu nó nói gì: "Đâu có, sao cậu lại hỏi thê?".
"Hai mắt cậu còn thâm đen hơn cả gâu trúc nữa kìa, trông đáng sợ quá!"
Tôi dụi mắt nói: "Ôi, còn không phải tại Hội trưởng cấm tớ trộm rau quả ở trường khiến tớ chỉ còn nước thức đêm rình quả chín hay sao? Tớ đã phải hẹn đổng hồ báo thức để sáng sớm dậy thu hoạchLa Lịch Lệ bĩu môi: "Kể ra cậu cũng dã man thật".
Tôi hỏi: "Trông rõ đến thế kia à?".
"Phải nói là thảm không nỡ nhìn ấy chứ." La Lịch Lệ gật đầu.
Tôi vòng tay lên ôm đầu, ra sức lắc lây lắc để: "Thôi chết rồi, thế nào cũng bị Hội trưởng phát hiện ra! Chả trách anh ta tức giận thê! Sau này tớ biết làm sao đây? Làm sao đây?".
La Lịch Lệ rống lên: "Có đến mức ấy không nàng ơi? Làm gì mà khoa trương thế! Ban ngày ban mặt, cậu diễn kịch cho ai xem đây hả?".
Diễn kịch ư? Đúng rồi! Tôi ngừng lại không lắc nữa, hai mắt mở choàng nhìn La Lịch Lệ, có ánh sáng lóe qua đầu tôi: "Cậu vừa mới nói cái gì ấy nhi?".
La Lịch Lệ lườm tôi: "Nói cậu diễn kịch, Mã Cảnh Đào diễn còn không giả tạo bằng cậu".
Tôi đặt tay lên vai La Lịch Lệ, kích động nói: “La Lịch Lệ, tớ nghĩ ra tiết mục văn nghệ cho trường mình trong hội diễn lần này rổi".
"Tiết mục gì cơ?"
"Kịch nói."
Yêu cầu của Kỷ Nghiêm, rồi khát khao cháy bỏng về tài khoản trồng đầy những Bé Rau của anh ta đã khiên cho một đứa hiệu suất làm việc xưa nay luôn luôn thấp tịt như tôi phải thức thâu đêm đế cho ra lò một kịch bản kịch, nộp cho Kỷ Nghiêm ngay sáng hôm sau.
Hội trưởng đại nhân đích thân đọc qua một lượt, chau mày nói: "Điền Thái Thái, em muốn làm gì đây?".
Tôi thành thật trả lời: "Hội trưởng, chẳng phải anh muôn em nghĩ tiết mục dự thi sao? Em thấy diễn kịch cũng hay đây chứ, vừa mới mẻ, sáng tạo lại thể hiện được văn hóa của trường mình".
"Ồ, thế nên em đã viết ra cái kịch bản mới mẻ, sáng tạo và đầy văn hóa này sao?" Kỷ Nghiêm chi tay lên dòng đề mục cực kỳ nổi bật: "Ngoại truyện về công chúa Bạch Tuyết, câu chuyện phía sau mụ dì ghẻ độc ác"
Tôi gật đầu: "Những câu chuyện cổ tích ngày xưa chỉ khiến người ta nhìn vào mặt tốt đẹp của vấn đề, thực ra mặt đen tối cũng chưa chắc đã xấu xa như chứng ta vẫn nghĩ".
Cẩn thận liếc nhìn ánh mắt Kỷ Nghiêm, tôi nuốt nước miêng nói tiếp: "Nếu như mọi người ai cũng đi theo lối tư duy sẵn có, vậy tại sao chúng ta không thử mạnh tay lật ngược lại câu chuyện?".
"Vì thế nên sự độc ác của mụ dì ghẻ thực ra là bởi tình yêu bà ta dành cho quốc vương?" Kỷ Nghiêm ngắt lời tôi.
Tôi tiếp tục thao thao bất tuyệt: "Đúng thế, chính vì muốn giành được tình yêu của đức vua nên hoàng hậu mới hy vọng bản thân mình trở thành người đẹp nhất trần đời. Thế nhưng đức vua lại chỉquan tâm đế cô con gái của người vợ trước, vì quá yêu nên hoàng hậu đã sinh lòng oán hận, cuối cùng bà bước vào con đường trở thành mụ dì ghẻ độc ác". Do quá nhập tâm, vẻ mặt tôi trở nên cực kỳ dữ tợn.
Kỷ Nghiêm liếc nhìn tôi: "Nhảm nhí!".
Tôi vẫn không hề sợ hãi: "Thực ra tình yêu vốn dĩ là như vậy, bất chấp đúng sai, khiến con người ta từ bỏ tất cả, không cần biết kết cục thế nào, cũng không cần tính toán thiệt hơn".
Một lát sau, trong mắt Kỷ Nghiêm chợt thoáng qua một ánh nhìn kỳ lạ. Anh ta buông cuốn kịch bản xuống: "Em nói thử xem sau đó thế nào".
Tôi ho khẽ một tiếng: "Sau đó, bà hoàng hậu oán hận vì tình, đã nghĩ trăm phương ngàn kế tìm cách loại trừ công chúa Bạch Tuyết, cuổĩ cùng sự việc vỡ lở, bà ta bị đức vua ruồng bỏ, bi phẫn mà chết".
Kỷ Nghiêm chau mày: "Sáng tạo thì có sáng tạo, nhưng quá điên cuồng, kết cục cũng không có hậu".
Tôi lắc đầu: "Con người ta khi yêu chính là kẻ điên, lúc nào cũng phải đoán xem đối phương có thực sự yêu mình hay không, có thể yêu nhiều hơn nữa không. Phụ nữ ai cũng thế, tuy thích được theo đuổi nhưng cái không có được mới là cái mà họ thèm muôn nhất, khắc cốt ghi tâm nhất".
Kỷ Nghiêm nhìn tôi bằng ánh mắt trước nay chưa từng có, một lúc lâu sau, anh ta nói bằng giọng nghe như tiếng thì thầm: "Thì ra em nghĩ như vậy".
Cảm nhận được ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú vào mình, tôi khẽ ngước lên thì bắt gặp ngay đôi mắt đen sâu thẳm
Còn chưa để tôi kịp phản ứng gì thì đã nghe thấy anh ta hỏi: "Em thấy ngày thường anh đối xử với em thế nào?".
Tôi ngẩn người, lòng thầm cảm thán: nêu cần lấy một từ ra để hình dung thì đó chính là: ngược đãi! Đổi sang cụm từ: ngược đãi dã man, ngược đãi từ đầu tới chân, từ trong ra ngoài! Trong bụng nghĩ thế nhưng ngoài miệng tôi vẫn đon đả nịnh: "Hội trưởng đôi với em tốt lắm, cực kỳ tốt! Phải nói là tốt quá xá luôn! Em dám khẳng định ngoại trừ bố mẹ em ra, người tốt với em nhất chính là Hội trưởng".
Sau một hồi im lặng, Kỷ Nghiêm nhìn tôi đầy suy tư: "Ồ, thì ra trước kia anh đã dùng sai phương pháp".
Khi tôi còn chưa hiểu mô tê gì, anh ta đã ném cuôn kịch bản lên người tôi, nghiêm giọng nói: "Mang về sửa lại từ đầu cho anh, đến khi anh hài lòng mới thôi".
Sao nói trở mặt là trở mặt ngay được thê?
Tôi kêu khóc: "Hội trưởng, em thức suốt đêm viết cái này đấy".
"Bảo em sửa lại thì cứ thế mà làm", Kỷ Nghiêm lạnh lùng nhắc lại.
Ngẩn nga đứng đó, tôi thực sự không sao hiếu nối vừa rồi còn đang yên đang lành, tự nhiên lại đắc tội với anh ta.
Trước sự đe dọa của ác ma, tôi đành cẩm bản thảo quay lưng chuẩn bị đi về
Đột nhiên Kỷ Nghiêm gọi: "Đợi đã". Tôi quay đầu lại, Kỷ Nghiêm nở một nụ cười đầy thâm ý: "Vở kịch lần này sẽ do em diễn vai hoàng hậu".
Ngay lập tức, tôi nhận ra mình lại lấy gậy ông đập lưng ông. Lần trước là đập vào bên trái, còn lần này thì đổi sang bên phải. Giờ thì sướng rồi, chưa đẩy một tháng tôi đã bị chơi cho thành tàn phế…
Cảm giác bất an trào dâng khắp trong tim, tôi bực bội dẩu môi lên hoạnh họe: "Muốn em diễn bà hoàng hậu độc ác cũng được thôi, trừ phi anh diễn vai đức vua".
Khóe miệng Kỳ Nghiêm nở một nụ cười thật khẽ, không thèm suy nghĩ, gần như trong tích tắc anh ta đáp lại ngay: "Ha ha, được!".
http://ex04pro.wap.sh/
Chương 5
Trợn mắt nhìn bộ dạng mỉm cười trìu mến của Kỷ Nghiêm, tôi cảm thấy mắt mình sắp rớt ra ngoài, ấp úng nói: "Anh... anh bằng lòng diễn vai đức vua thật sao?"....
« Trước1...1516171819...33Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương bạn có thể xem thêm nua vien keo ngot ngao den dauthuongnua vien keo ngot ngao den dauthuong còn nữa nè

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

Chỉ Cần Cái Gật Đầu

•Chỉ Cần Cái Gật Đầu Chương 1 Tối Hà nội vào những ngày cuối mùa mưa.Mưa càng ngày càng lớn,trời tối đen như mực….Đường...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00044s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

XtGem Forum catalog