Old school Swatch Watches
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 07:57,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Sài Gòn – nắng, gió và anh

» Thể loại: Truyện Ngắn
» Lượt xem: 8880 Views

•Sài Gòn – nắng, gió và anh
Em đã gặp anh vào những ngày đầy nắng và gió. Cảm ơn Sài Gòn đã cho chúng ta gặp nhau. Có thể em không phải một cô gái đặc biệt. Nhưng anh là người khiến em cảm thấy mình đặc biệt và may mắn.
***
Sài Gòn không giống như Hà Nội hay bất kỳ nơi nào khác. Không bao giờ nóng quá cũng không bao giờ lạnh quá. Ai đến Sài Gòn rồi cũng thích cái không khí ở Sài Gòn này. Với lại, Sài Gòn chẳng có đặc sản gì nhưng đặc sản của miền nào Sài Gòn cũng có, giá cả lại vừa phải.
Giữa cái tấp nập của chốn Sài Thành phồn vinh này, ai cũng hối hả, bận rộn, ai cũng ăn diện tươm tất, đôi khi lại còn lòe loẹt. Nhưng ở đâu đó vẫn còn những con người sống chậm rãi và đơn giản như Hạ Vy – một cô sinh viên kinh tế mới ra trường. Thay vì chạy xuôi chạy ngược đi xin việc như bao người, Vy lại tự thưởng cho mình một khoảng thời gian không sách vở, không công việc để tân hưởng cuộc sống.
Mang tiếng là sinh ra ở đất Sài Gòn nhưng suốt hai mươi bốn năm trời cô lại chẳng đi nhiều, phố xá cũng chẳng biết rõ. Mỗi lần đi đâu đó chơi Vy toàn được bạn chở đi nên cô cũng chẳng thèm nhớ đường làm gì cho mệt óc.
Cô chỉ hay để ý cái gu thời trang không thể hiểu nổi của các bạn trẻ ngày nay. Cho dù là đi ăn, đi trà chanh, hay đi cà phê, họ đều cố gắng ăn mặc đẹp nhất, đắp lên mình chiếc “mặt nạ” hoàn hảo nhất có thể. Vy không coi đó là đẹp. Đương nhiên là ai cũng thích mình đẹp, nhưng không phải ai cũng có cái nhìn đúng đắn về cái đẹp. Cô nghĩ tạo hóa vốn dĩ đã cho vạn vật cái đẹp của riêng mình rồi. Chỉ là người ta không nhận ra và vô tình khiến mình trở nên kệch cỡm hơn thôi.

Vy không thích ăn diện. Cô chỉ mặc theo cách cô cho là đẹp nhất – quần jean, áo sơ mi hay những chiếc váy đơn giản, không màu mè. Tuy vậy, chưa hề có ai nói cô không có óc thẩm mỹ. Vy vẫn đẹp trong mắt mọi người xung quanh, một nét đẹp thuần khiết và cổ điển.
Vy thích cái tiết trời se se lạnh của Sài Gòn những ngày gần Tết. Ngoài đường nắng vẫn tung tăng nhảy múa nhưng lại không tạo cho người ta cái cảm giác nóng rát khó chịu. Không phải lúc nào Sài Gòn cũng vừa có nắng, vừa có gió như thế này. Vì Vậy, cô thích đi dạo dưới những bóng cây trong thành phố, tân hưởng những cơn gió mát rượi và ngắm nghía những hạt nắng nhỏ chạy đi chạy lại trên làn da của mình. Nếu không phải vì Sài Gòn quá tấp nập và bận rộn thì có lẽ sẽ có một vụ kẹt xe lịch sử vì ai cũng mải ngắm nhìn vẻ đẹp thuần khiết của cô gái nhỏ nhắn với làn da trắng nõn và chiếc đầm trắng xòe tròn, tung bay trong gió.
Những đứa bạn thân
Chín giờ sáng. Vy còn đang lăn lộn trên chiếc giường nhỏ xinh của mình thì bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại. Cô ghét bị đánh thức vào giờ này, nhất là vào ngày chủ nhật nữa chứ. Suốt cả quãng đời đi học của mình Vy đã phải thức dậy từ lúc năm giờ sáng rồi nên ngủ nướng là phần thưởng nho nhỏ đầu tiên của cô sau khi tốt nghiệp. Nếu như không nhìn thấy cái tên My My – nhỏ bạn thân của Vy từ hồi cấp 3, đang nhấp nháy trên màn hình điện thoại thì chắc chắn một trăm phần trăm là cái điện thoại sẽ không cánh mà bay vèo vào tường. Cô nghe máy trong sự ấm ức không thể nào tả nổi vì bị phá mất giấc ngủ cuối tuần. Nếu con nhỏ phá phách đó không có lý do chính đáng cho việc này thì thế nào cũng ăn một trận chửi xối xả của Vy.
- Có biết mấy giờ không mà đánh thức người ta hả đồ đáng ghét? – Vy gào vào điện thoại bằng cái giọng ngái ngủ của mình.
- Mày tính chửi tao rồi ngủ tiếp hay là dậy thay quần áo rồi đi gặp Yến Nhi đây – My trả lời bình thản pha một chút lém lỉnh.
- Cái con quỷ này! Sao giờ này mới gọi tao hả? – Vy gắt lên rồi cúp máy.
Từ hồi học cấp 3, Vy đã chơi rất thân với My và Nhi rồi. My là một con nhỏ lém lỉnh và thích chọc phá người khác. Còn Nhi thì cá tính và có vẻ chững chạc hơn cả hai đứa còn lại. Cả ba đứa đều khá xinh và đặc biệt là chiều cao khiêm tốn như nhau. Vì vậy. mỗi khi đi chung với hai tên này Vy không phải sợ xấu hổ vì chênh lệch chiều cao. Ngoài ra, ba đứa chơi chung với nhau cũng vì phát hiện ra cái tính điên điên khùng khùng của nhau. Tụi nó thích cái lúc có thằng con trai nào nói chuyện với ba đứa mà cứ gọi nhầm tên Vy, My, Nhi loạn cả lên, rồi xấu hổ chạy mất. Mỗi lần như vậy ba đứa lại ôm nhau cười như dại vậy.
Tuổi học trò của Vy nhờ có hai đứa bạn thân này mà đầy ắp kỷ niệm và tiếng cười. Nhưng chẳng mấy chốc, cái thời học sinh tươi đẹp cứ thế mà đi qua. Học hết cấp ba thì mỗi đứa một nẻo. Vy thì thi vào trường Đại học Kinh tế vì từ nhỏ cô đã thích thú với những con số rồi. My thi vào Đại học Marketing. Với cái miệng hoạt động liên tục và cái chân lúc nào cũng chạy nhảy thì đây là ngành hợp nhất với nó. Còn Nhi thì đi du học ở Singapore vì con nhỏ đó lúc nào cũng thích mấy thứ mà ở Việt Nam không có, nhất là chương trình đào tạo bên đó lại rất tốt và thưc tế.
Hôm nay Nhi về Việt Nam. Tại sao lại chẳng thèm nói trước với Vy một tiếng chứ? Đùng một cái đã có mặt ở đây rồi. Thật là bực mình hết sức mà! Vy vệ sinh cá nhân nhanh nhất có thể và lôi trong tủ ra chiếc quần jean và cái áo thun hình mèo ngộ nghĩnh. Chắc chẳng ai nghĩ cô tốt nghiệp đại học vì nhìn cô mãi vẫn cứ như học sinh cấp ba vậy, từ cái vóc dáng cho đến cách ăn mặc và hành động. Xong xuôi, Vy nhấc điện thoại lên gọi cho Nhi:
- Con nhỏ này! Sao về Việt Nam mà không nói tao trước một tiếng hả? – Vy trách móc
- Thì tính làm cho mày bất ngờ mà – Nhi cười hì hì
- Bất ngờ cái con khỉ. – Vy mắng yêu nó một cái - Thế hai cô nương đang ở đâu?
- Chỗ cũ nhé cô em!
Chỗ cũ chính là quán trà sữa trên đường Võ Văn Tần mà tụi nó vẫn hay tụ tập hồi cấp ba. Vy chạy vội đến quán để gặp cái con nhỏ khùng khùng đi du học suốt mấy năm trời. Chỉ cần bước tới cầu thang thôi là cô đã nhận ra ngay cái giọng không thể lẫn vào đâu được của hai đứa bạn thân rồi. Vy rón rén đi lại và cốc cho mỗi đứa một cái vào đầu.
- Ui da – cả hai đứa cùng la lên, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
- Cái này là cho cái tội làm mất giấc ngủ ngon của tao và cái tội “tạo bất ngờ” – Vy cũng láu cá có kém gì hai đứa kia đâu chứ.
Ba đứa nó mà gặp nhau thì trời có sập tụi nó cũng không thèm quan tâm. Tụi nó hết đứa này hỏi thăm đứa kia rồi lôi đủ thứ chuyện trên đời ra nói. Cả ba đều chưa có người yêu nên chẳng lo việc phải dành thời gian cho người yêu. Vì vậy mà tụi nó cứ ngồi đó buôn chuyện cho tới chiều.

Tên đáng ghét
Người ta hay bảo “cái duyên cái số nó vồ lấy nhau”. Nhưng Vy lại không ngờ là nó “vồ” thật như vậy. Vừa bước ra khỏi toilet của quán thì có một ai đó lao thẳng vào cô. Cú va mạnh khiến Vy chao đảo và đập cả người vào tường. Chưa kịp hoàn hồn thì cô thấy trước mặt cô là một anh chàng cao ráo, đẹp trai. Vy đang đợi một câu xin lỗi ngọt ngào thì đột nhiên hắn quay lưng đi mất. Ôi trời ơi! Cái loại người gì vậy chứ! Cô đi vào rửa lại tay, chân và nhanh chóng quay trở lại bàn.
- Đẹp trai mà ý thức để đâu vậy trời! – Vy lầm bầm
Cô quay lưng bỏ đi nhưng đột nhiên lại bị ai đó kéo lại một cách thô bạo. Thì ra là cái tên đó. Hắn đẩy Vy sát vào tường và nhìn chằm chằm vào cô như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.
- Cô vừa mới nói cái gì đó? – Hắn ta trợn trừng mắt hỏi cô.
- Tôi chỉ đang mắng một tên vô duyên, va phải người khác mà không biết xin lỗi. Sao thế? Anh nhột à?
- Cô… - Hắn ngỡ ngàng trước sự ngang ngược của Vy
Vy đẩy hắn ra và ném cho hắn một cái lườm sắc muốn đứt cổ. Cô quay lưng bước đi để lại cái tên đáng ghét đó đứng như trời trồng ở trước cửa toilet.
Vy quay lại bàn với My và Nhi rồi kể cho hai đứa nghe chuyện vừa xảy ra. Cả ba đứa chê bai hắn đủ điều rồi đột nhiên Vy thấy hắn ta ngồi ở bàn đối diện. Cô ra hiệu cho My và Nhi nhìn lại phía hắn. Với cái kiểu hay trêu người của My, nó chẳng ngại đâm cho hắn ta vài nhát.
- Không ngờ trên đời lại có người va vào người ta mà không thèm xin lỗi – My cố tình nói to cho hắn nghe thấy.
- Ừ. Cái loại người đó ở Singapore chắc bị người ta bắt bỏ tù vài ngày cho sợ phát khiếp rồi thả ra – Nhi phụ họa.
- Thôi như vậy thì tiếc lắm. Nghe nói hắn ta vừa cao ráo lại vừa đẹp trai nữa. Ai nỡ bắt chứ. – My giả bộ làm cái điệu mơ mộng nhìn rất đáng ghét.
- Mày hâm à. Đẹp trai mà thiếu ý thức vậy thì cũng bằng không – Nhi bĩu môi chê bai.
Hai đứa nó kẻ tung, người hứng cứ y như thật khiến Vy phải phì cười.
Ở bàn đối diện có người đang ấm ức lắm nhưng không làm gì được. Đám bạn của hắn cũng chẳng hiểu có chuyên gì, chỉ thấy ba con điên đang ngồi cười như nắc nẻ. Thật ra thì đâu phải là hắn cố tình đâu chứ! Tại hắn đang “vội” mà. Hắn cũng muốn lại xin lỗi nhưng ba đứa nó nói to như vậy thì làm gì có ai dám vác mặt tới xin lỗi chứ.
Loạn nhịp
Vì hôm nay Nhi còn phải đi chào bà con họ hàng nên ba đứa đành phải gác lại chuyện chơi bời sang ngày khác. Vừa tạm biệt hai nhỏ bạn thân ở cửa quán trà sữa, một anh chàng cao to với nụ cười chết người và đôi mắt đẹp hút hồn chạy vội đến chỗ cô.
- Bạn gì đó ơi! – Anh vừa thở vừa gọi to.
- Bạn gọi mình à? – Vy ngơ ngác nhưng vẫn cười thân thiện đáp lại....
1234Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Sài Gòn – nắng, gió và anh bạn có thể xem thêm sai gon nang gio va anhsai gon nang gio va anh còn nữa nè

Sài Gòn – nắng, gió và anh v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
LÒNG KIÊU HÃNH CỦA ĐÀN BÀ

Chỉ vài phút nữa, tôi sẽ phải gặp tình cờ Hùng trong một cuộc hẹn được sắp đặt từ trước - không phải cho riêng...

EM YÊU ANH, HÀNG XÓM À!

Reng..reng...reng! Tiếng chuông báo thức làm tôi giật mình tỉnh giấc. Như thường lệ thì tôm sẽ tắt báo thức rồi vùi vô...

LIỆU ANH CÒN YÊU EM?

Câu chuyện ấy bắt đầu từ lúc em tỏ tình với anh vào 3 năm về trước, khi em mới chỉ là một đứa học sinh cấp 3... *** \"An...

Tôi không thể thoát ra mối tình sai trái

Tôi sợ một ngày nào đó bị trượt chân, không kiểm soát được bản thân. Tôi sợ chồng tôi và vợ anh ấy biết chuyện....

Nếu không có anh, em sẽ sống tốt chứ?

“Anh, anh sẽ không làm như vậy với ai chứ ?” “Làm gì cơ ?” Anh nhìn cô “Anh không được đối xử với ai như với...

HÃY ĐỂ EM ĐƯỢC SINH CON

Nhớ... một nỗi nhớ không đặt được thành tên.....Nhớ anh thật nhiều dù cho ngày nào em cũng được anh ôm trong vòng tay...

1234...131415»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00029s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện