XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 19:22,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Anh Trai Xấu Xa chập 1

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 27977 Views



Ngoài cửa, Trác Hàng vừa đi học về thì nhìn thấy mẹ lo lắng liền hỏi có chuyện gì.

“Có chuyện rồi! Bác Lục gọi điện nói Tiểu Nhạc đi đâu mất!”

“Mất tích?” Trác Hàng sững sờ, hỏi: “Sao lại thế? Bao lâu rồi?”

“Sáng nay, hai bố con cãi nhau xong Tiểu Nhạc bỏ đi, đến giờ vẫn chưa về. Làm sao bây giờ, con bé còn nhỏ như vậy, liệu có chuyện gì xảy ra không?”

“Mẹ, mẹ đừng cuống. Con đi tìm Tiểu Nhạc.”

Nói xong, Trác Hàng không vào nhà nữa mà lập tức cùng mẹ ra ngoài.

Bên kia, một đám người lo lắng vì không tìm thấy Tiểu Nhạc, bên này, Tiểu Nhạc lại đang một mình ngồi ở bờ sông mà tức giận, ngồi suốt từ sáng tới chiều. Tâm trạng Tiểu Nhạc vô cùng khó chịu, liên lụy đến cả cây cỏ ven sông! Xung quanh chỗ Tiểu Nhạc ngồi, một đám cỏ đã bị nhổ bật gốc, ngay cả sỏi đá trên mặt đất cũng bị đào tung lên. Cái cây cô ngồi dựa vào cũng rung dữ dội khiến cho chim chóc nháo nhào bay ra hết như gặp nguy hiểm. Nếu như người khác nhìn thấy nhất định nói cô là một đứa trẻ lỗ mãng.

Thực ra, Lục Tiểu Nhạc không phải là đứa trẻ lỗ mãng, chỉ là không biết che giấu cảm xúc bản thân. Từ ba năm trước, lúc cha mẹ ly hôn, tính tình của cô đã không tốt. Cô hận bọn họ đã ly hôn, càng hận cha hơn. Trong lòng cô vẫn luôn tin vì cha mà mẹ cô bỏ đi, hại cô trở thành đứa trẻ không mẹ.

Tiếng Anh 21 điểm thì sao chứ? Không phải 12 điểm đã là tốt lắm rồi. Ai bảo cha khiến mẹ tức giận bỏ đi chứ? Tiểu Nhạc sẽ vì mẹ mà báo thù, làm cha tức chết thì thôi!

Trong lúc Tiểu Nhạc tức giận mà giận cá chém thớt lên cây cỏ, thì một bóng người che khuất ánh mặt trời.

Lục Tiểu Nhạc ngẩng đầu lên, bởi vì cô nhìn ngược chiều ánh nắng cho nên không nhìn rõ mặt người đang tiến đến, nhưng cô nhìn rõ bộ đồng phục trên người hắn, lại còn cả cái cặp sách sau lưng và chiếc kính đeo trên mặt nữa.

Tiểu Nhạc vốn quyết định đặt cho hắn ta cái biệt danh ếch bốn mắt. Cái bộ dạng học sinh ngoan này của hắn, cô càng nhìn càng không ưa.

“Cút đi!” Tiểu Nhạc bới lên một viên đá ném về phía Trác Hàng.

Bởi vì vũ khí quá tầm thường nên Trác Hàng dễ dàng né được. Hơn nữa anh còn đi đến bỏ cặp sách xuống và ngồi bên cạnh Tiểu Nhạc.

Không đạt được ý đồ, Tiểu Nhạc càng tức giận, nhìn Trác Hàng mà mắng: “Thần kinh! Anh đến đây làm gì? Tôi sẽ không cùng anh về nhà.”

Trác Hàng không hề tức giận, thản nhiên nói: “Thứ nhất, anh không bị thần kinh, thứ hai, anh không đến tìm bé về nhà!”

“Vậy anh đến làm gì? Tôi không muốn nhìn thấy anh. Còn cả mẹ anh nữa!” Lục Tiểu Nhạc nói, bàn tay nhỏ nắm chặt lại, muốn đánh Trác Hàng.

Lúc này Trác Hàng không phớt lờ nữa, nhanh chóng giơ tay ra khống chế nắm đấm của Tiểu Nhạc áp lên thân cây.”

Vì Trác Hàng sức rất mạnh cho nên bàn tay Tiểu Nhạc đập vào thân cây bị xước da.

“Anh làm cái gì thế? Đau quá!” Lục Tiểu Nhạc hét lên, nhưng rất nhanh, cô ngậm miệng, bởi vì cô phát hiện Trác Hàng đang nhìn chằm chằm mình, kính mắt hạ xuống, ánh mắt tàn ác khiến cô không sao nói ra lời.

“Anh nói cho bé biết, nếu mẹ anh không cuống cuồng đi tìm bé, anh một chút cũng không muốn nhìn thấy bé! Một đứa trẻ không lễ phép lại còn xấu tính, đáng ghét chưa từng thấy!”

Lục Tiểu Nhạc ngẩn ra, bỗng nhiên nổi giận: “Anh đã ghét tôi như vậy thì còn không mau biến đi!”

“Bé yên tâm, nếu như mẹ anh không thích ba bé, thì anh đã lập tức rời khỏi đây. Nhưng nếu mẹ anh đã muốn ở lại, thì cho dù bé có lấy đánh anh anh cũng sẽ không đi. Còn nữa, anh cảnh cáo bé, anh đã biết rõ sự tình, nếu như bé không muốn suốt ngày bị giáo viên gọi ba bé lên trường thì hãy ngoan ngoãn theo anh về. Nếu bé còn muốn chạy, không thành vấn đề, chỉ cần đừng làm phiền đến mẹ của anh, anh sẽ không quan tâm.”

Trời ạ, Lục Tiểu Nhạc chấn kinh! Trên phim, kẻ xấu vẫn … cô sống trên đời mười hai năm nay, lần đầu tiên lĩnh hội được thế nào là kẻ xấu.

Trác Hàng đúng là tên khốn xấu xa đểu giả đến tận xương tủy!

“Tiểu Nhạc!” Lục Tạ Quốc và Lâm Mai phát hiện ra hai người bọn họ, liền chạy tới. Lúc ấy Trác Hàng mới buông tay Tiểu Nhạc ra!

“Tiểu Nhạc không sao chứ? Có bị thương không?” Lâm Mai so với Lục Tạ Quốc còn sốt ruột hơn rất nhiều, vội vàng chạy tới đỡ Tiểu Nhạc dậy, dáng vẻ vô cùng lo lắng.

Lục Tiểu Nhạc muốn nói bà quản cái khỉ gì, nhưng cảm nhận được sự uy hiếp bên cạnh, cô đành nín nhịn.

“Không sao!” Tiểu Nhạc nuốt giận mà mở miệng đáp.

“Tốt rồi tốt rồi!” Lâm Mai đã rưng rưng, “Tiểu Nhạc, có chuyện gì từ từ nói, đừng chạy ra ngoài như thế! Cháu dọa chết dì rồi…”

“Chính là con trai bà dọa chết tôi thì có!” Lục Tiểu Nhạc thầm nghĩ. Nhưng Tiểu Nhạc cũng cam đoan với chính mình sau này sẽ không chạy loạn như vậy nữa, bởi vì vừa rồi con ếch bốn mắt kia đã nói, cô mà bỏ đi thì thật là tốt. Cho nên cô sẽ phải ở lại, ở lại để đuổi mẹ con con ếch bốn mắt ấy đi!

Lục Tiểu Nhạc đã quyết định rồi!


CHƯƠNG 4

Lục Tiểu Nhạc quyết định phải đuổi hai mẹ con Lâm Mai, nhưng việc này nghĩ thì dễ, làm thì khó. Hai mẹ con ếch bốn mắt hầu như không có lấy một chút sơ hở nào. Đặc biệt là Trác Hàng, trước mặt mọi người hắn ta lúc nào cũng giả bộ xuất sắc hơn người khác, học tốt, lại rất nỗ lực. Bình thường, các thầy cô và bạn học đều coi hắn ta là nhất, chứ đừng nói đến Lục Tạ Quốc.
Từ lúc đó, cứ hễ Lục Tiểu Nhạc gây chuyện bên ngoài là y như rằng về nhà sẽ bị Lục Tạ Quốc giáo huấn một trận, hơn nữa còn lấy Trác Hàng ra mà so sánh: “Con xem, chỉ cần con hiểu chuyện bằng một nửa anh Hàng thôi ba cũng đã mãn nguyện lắm rồi.”

Lục Tạ Quốc đâu có biết, nói như vậy chỉ khiến Lục Tiểu Nhạc càng thêm hận Trác Hàng đến xương tủy. Nếu như có thể nắm được điểm yếu của cái tên Trác Hàng này thì thật tốt, cô có thể làm hắn mất mặt trước mọi người.

Lục Tiểu Nhạc cân nhắc như vậy, sau đó bất chợt nghĩ đến một người. Người này là bạn học cùng lớp với Tiểu Nhạc, họ Vương tên Hải, bình thường mọi người hay gọi cậu ta là Đại Hải, cậu ta nổi tiếng là có cái đầu to nhất.

Đại Hải tuy rằng đầu to nhưng lại vô cùng nhát gan. Ngày khai giảng năm ngoái, Đại Hải cầm tiền đến trường nộp học phí, giữa đường bị một tên côn đồ thấp hơn nửa cái đầu chặn lại. Tên kia cầm cái đao giả đe dọa bắt Đại Hải phải đưa tiền ra. Đại Hải sợ đến mềm nhũn hai chân, nếu không phải Lục Tiểu Nhạc đi ngang qua rút đao tương trợ, thì có lẽ Đại Hải đã tè cả ra quần rồi.

Từ đó về sau, Đại Hại trở thành fan trung thành của Tiểu Nhạc, trước sau gì cũng gọi Tiểu Nhạc là đại tỷ, còn nói sẽ đi theo Tiểu Nhạc suốt đời.

Lục Tiểu Nhạc bình thường cũng chẳng phiền đến Đại Hải, nhưng lần này thì khác, kẻ địch vừa đông vừa mạnh, Tiểu Nhạc nghĩ cần phải tìm một kẻ lớn hơn mình để khuếch trương thanh thế, cho nên cô nghĩ đến Đại Hải.

Chị gái của Đại Hải là Vương Vân đang học ở Chí Đức, hơn nữa còn là bạn học của Trác Hàng. Nếu thử hỏi thăm qua Vương Vân, nói không chừng cô có thể biết được nhược điểm của Trác Hàng. Nghĩ vậy, Tiểu Nhạc lập tức đi tìm Đại Hải.

Đại Hải thấy đại tỷ đi tìm mình nhờ việc thì xúc động đến mức chỉ còn thiếu nước quỳ gối xuống vỗ ngực mà thể rằng nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, không để đại tỷ phải thất vọng.

Đáng tiếc, Đại Hải lại khiến Tiểu Nhạc thất vọng.

Không những chẳng thăm dò được gì, mà còn từ trong miệng Vương Vân ra bao nhiêu lời hay ý đẹp về Trác Hàng, nào là thành tích ưu tú, tượng mạo xuất chúng, ai gặp liền thích… Tường thuật một lèo cho Tiểu Nhạc xong, Đại Hải nghi hoặc hỏi: “Đại tỷ, tên Trác Hàng đó thực sự tốt như vậy sao?”

“Được lắm!” Lục Tiểu Nhạc một phát đá lên mông Đại Hải, “Bảo hỏi thăm một chút chuyện cũng không làm nổi, biến!”

Vì thế mà Đại Hải lập tức lăn tròn khuất khỏi tầm nhìn của Tiểu Nhạc.

Kế hoạch thất bại, Lục Tiểu Nhạc vô cùng buồn bực. Buổi tối về nhà, vừa mở cửa ra đã thấy Trác Hàng ngồi ở sô pha xem ti vi.

Tiểu Nhạc cảm thấy rất khó chịu, tức giận nói: “Ê, anh tới nhà tôi làm gì?”

“Ăn!” Trác Hàng chăm chú nhìn ti vi, không thèm nhìn Tiểu Nhạc.

“Này, tôi hỏi anh, ba tôi đâu?”

“Đi mua thức ăn.” Trác Hàng đáp lại bốn chữ.

Lục Tiểu Nhạc nhất thời nổi giận. Con ếch bốn mắt này rõ ràng tạo phản! Ngang nhiên ngồi trên sô pha trong nhà cô, dùng điểu khiển xem ti vi nhà cô, còn không thèm nhìn chủ nhân cái nhà này là cô. Đúng là tên này đã chán sống rồi!

Lục Tiểu Nhạc hùng hùng hổ hổ đi đến muốn cướp cái điều khiển trong tay Trác Hàng. Đương nhiên Trác Hàng sẽ không để Tiểu Nhạc dễ dàng đạt được ý muốn của mình. anh đứng lên, tay cầm điểu khiển giơ lên cao....
« Trước12345...34Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Anh Trai Xấu Xa chập 1 bạn có thể xem thêm truyen anh trai xau xa chap 1truyen anh trai xau xa chap 1 còn nữa nè

Truyện Anh Trai Xấu Xa chập 1 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00044s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện