watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 00:35,Ngày 11/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Ông Chủ! Quan Tâm Thêm Chút Đi

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38529 Views


Thấy thế, Liêu Bắc Bắc đuổi kịp đến bên cạnh đứa trẻ, Niếp Niếp vươn đôi tay nhỏ bé lay lay cánh tay Liêu Bắc Bắc: “Chú. . . . . . Chú của con ở đâu? Cô giáo Liêu, cô trả chú lại cho con, ô ô. . . . . .”
Liêu Bắc Bắc so với ai khác cũng ủy khuất, nhưng cô làm sao nói cho đứa nhỏ, chú của nó phạm tội cưỡng gian, tội ác tày trời chứ?
Đứa nhỏ khóc, cô cũng khóc, chuyện gì cũng làm không xong, ai cũng xem là người lương thiện, thiếu chút nữa lại đem mình dâng tặng phí công, thật không biết cô giống như phế vật như vậy thì sống còn có ý nghĩa gì nữa.
Nửa giờ sau, Triệu Diệu hấp tấp chạy tới địa điểm gặp chuyện không may, anh không hỏi nhiều, ôm đứa nhỏ đang khóc trong lòng Liêu Bắc Bắc ra, đóng cửa phòng, mang Liêu Bắc Bắc và đứa nhỏ cũng trở về điền sản của Đường thị.
Xuống xe, Triệu Diệu dựa theo chỉ thị của ông chủ, trước hết đem Liêu Bắc Bắc đưa tới tầng cao nhất, rồi đem đứa nhỏ ôm vào phòng ngủ của mình, bảo Liêu Bắc Bắc nghỉ ngơi thật tốt, đứa nhỏ sẽ do anh chăm sóc.
Liêu Bắc Bắc hiện tại không còn sức lực ôm đứa nhỏ, cô cúi người cảm ơn, đi vào một gian phòng cho khách không được dùng tới, trong phòng thiết bị đầy đủ, nhưng cô không còn sức lực để đi dù là nửa bước, hai chân mềm nhũn, ngã trên ghế sa lon. Bởi vì kinh sợ quá độ, cũng bởi vì mỏi mệt đến cực điểm, cô nằm chết dí trên ghế sa lon không lâu liền ngủ thiếp đi.
Không biết qua bao lâu, cửa phòng bị lực đẩy mạnh ra, người này vừa để hành lý xuống vừa gọi điện thoại, phía sau anh còn đi theo một người phụ nữ khêu gợi.
“Đường Diệp Hoa. Anh từ lúc lên xe đã bắt đầu gọi điện thoại, có phải là quá đáng hay không?” người phụ nữ một cước đạp cửa phòng.
Đường Diệp Hoa thu điện thoại di động về, nhìn về phía người phụ nữ với vẻ xa cách: “Thứ nhất, tôi không có kêu cô đi theo tới đây; thứ hai, tôi không phải là tới du lịch; thứ ba, cô cho rằng cô là cái gì của tôi?”
Liêu Bắc Bắc bị tiếng ồn ào đánh thức, cô dụi dụi mắt, chống tay lên ghế sa lon nhỏm dậy.
Người phụ nữ vừa vặn đối diện với Liêu Bắc Bắc, cô không cảm thấy kinh ngạc, ngược lại ngửa mặt lên trời cười lạnh nói: “Ha ha, tôi nói làm sao mà anh vội vả bỏ rơi tôi rồi, thì ra bên này còn cất giấu một tiểu hồ ly tinh a.”
Đường Diệp Hoa giật mình, ngoái đầu lại nhìn, anh nhớ được Liêu Bắc Bắc vốn là nhân viên tiêu thụ của công ty, chính xác ra, ấn tượng vô cùng sâu sắc, bởi vì hai ngày trước vừa mới gặp qua, vấn đề là, cô xuất hiện ở nơi này là chuyện gì đã xảy ra?
Vương Tuyết Mạn nhìn chằm chằm Liêu Bắc Bắc, ánh mắt Liêu Bắc Bắc vốn là nghi ngờ nhưng ở trong mắt cô nhìn qua chính là biểu hiện chột dạ, cho nên, cô chen qua bên cạnh Đường Diệp Hoa, vung tay lên liền hướng đến mặt Liêu Bắc Bắc đánh, nhưng mà, Đường Diệp Hoa kịp thời ngăn cản cô, vung tay đem Vương Tuyết Mạn đẩy ra thật xa.
Đường Diệp Hoa đã nhịn cô dọc đường đi rồi, nếu không phải giữ mặt mũi cho cha, anh căn bản sẽ không để cho Vương Tuyết Mạn lên xe.
“Đau lòng?” Vương Tuyết Mạn ở trước mặt trưởng bối có tiếng là ngoan hiền, ở trước mặt Đường Diệp Hoa, cô không cần thiết phải giả bộ dịu ngoan, huống chi bây giờ là đối tượng kết hôn ngoại tình.
Đi chung đường mệt nhọc, Đường Diệp Hoa hiện tại chỉ muốn nghỉ ngơi, không muốn cùng Vương Tuyết Mạn nói nhảm, cho nên anh ôm bả vai Liêu Bắc Bắc, nói: “Tôi tin cô đã thấy, cô ấy chính là bạn gái của tôi. Hiện tại cô có thể đi ra ngoài, chúng tôi còn chuyện quan trọng cần làm.”
Vừa nói, anh vì ngăn Liêu Bắc Bắc giãy dụa giải thích, khoanh tay đem cô từ chỗ ngồi, ôm vào trong ngực, sau đó sải bước đi vào phòng ngủ, rầm một tiếng, đóng cửa phòng ngủ.
Liêu Bắc Bắc thần sắc đần độn, vừa muốn mở miệng, Đường Diệp Hoa liền dùng một loại ánh mắt cực kỳ hung ác uy hiếp cô câm miệng.
Đường Diệp Hoa ôm Liêu Bắc Bắc đứng ở cạnh cửa, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh ngoài phòng, nghe được tiếng bước chân hướng tới gần phòng ngủ, anh nhẹ giọng ra lệnh Liêu Bắc Bắc: “Trước kêu hai tiếng, tối nay sẽ giải thích.”
“Kêu, kêu cái gì. . . . . .”
“Rên rỉ.” (kekekeke)
Liêu Bắc Bắc thiếu chút nữa rơi nước mắt, cuộc đời của cô sao thế này?
Nhưng mà dưới dâm uy của Đường Diệp Hoa, cô không dám nói không, cho nên lắp bắp hô hai tiếng, mặc dù nghe thấy làm sao cũng không giống bị bao trong nhiệt huyết sôi trào, nhưng Đường Diệp Hoa rất cảm tạ sự phối hợp của cô, giơ ngón tay cái lên với cô: “Tăng lương.”
“Cám ơn Tổng giám đốc. . . . . .” Cô tuy nghèo kiết xác nhưng trong lòng lại rất tốt.
Ai, thật không dễ dàng, Đường Diệp Hoa rốt cục nói một câu làm ấm áp lòng người.
Vương Tuyết Mạn ngoài cửa nghe được động tĩnh, hướng về phía cánh cửa mắng Đường Diệp Hoa mấy câu, toại nguyện tức giận đá cửa rời đi.
“Ông chủ lớn, tôi có thể rời đi chưa?” Cô vẫn như cũ nằm trong ngực Đường Diệp Hoa. Đường Diệp Hoa chỉ chú ý người ngoài cửa có rời đi hay không, còn chưa kịp đặt cô xuống.
“Còn chưa được, tối nay cô ở lại đây.” Đường Diệp Hoa đặt xuống cô, chỉ về hướng giường, “Ngủ.” Thực đã có thói quen đối với công nhân viên kêu đến đuổi đi, anh thật đúng là không xem Liêu Bắc Bắc là “người ngoài” .
“. . . . . .” Liêu Bắc Bắc nắm váy đứng tại nguyên chỗ, điện thoại di động còn đang trên ghế sa lon, nếu như Đường Diệp Trạch gọi điện thoại cho cô, hoặc là phát hiện cô ngủ trên giường Đường Diệp Hoa, cô chắc không thể nào giải thích được.
Đường Diệp Hoa quay người lại suýt nữa cùng cô đụng nhau, anh nhíu mày, thuận tay mở đèn phòng ngủ, lúc này mới phát hiện khóe miệng Liêu Bắc Bắc có một vệt máu ứ đọng, mà gương mặt vốn trái xoan thanh tú cũng bị sưng phù.
“Cô bị nhân viên công ty đánh, cho nên trốn lên tầng cao nhất?” đây là đáp án duy nhất anh nghĩ đến, bởi vì xung quanh tất cả đều là người Đường thị. Nếu như phỏng đoán là thật sự, anh sẽ truy cứu.
Liêu Bắc Bắc lắc đầu, không biết lấy can đảm ở đâu, lại chỉ hướng ra phía cửa, khúm núm rồi lại kiên định nói: “Tôi không muốn trả lời ông chủ lớn vấn đề này. Hoặc là anh đi ra ngoài, hoặc là anh để cho tôi đi ra ngoài.”
Chương 26: Cô thấy đó, cô ấy là bạn gái của tôi
“Bắc Bắc, tôi là Đường Diệp Trạch.”
Đường Diệp Trạch gõ vang cửa phòng, đứng im lặng ở cạnh cửa Liêu Bắc Bắc lập tức có dũng khí, cô lấy ra một cái chăn mỏng che lại thân thể, luống cuống tay chân mở cửa phòng, khoảnh khắc nhìn thấy Đường Diệp Trạch, nước mắt như vỡ òa.
“Tôi không có. . . . . .”
“Tôi hiểu.” Đường Diệp Trạch hít sâu một hơi. Cởi xuống áo ngoài khoát lên vai của cô, nếu như Liêu Bắc Bắc là tự nguyện, cô cũng sẽ không gọi điện thoại cầu cứu mình rồi.
Anh nâng gương mặt Liêu Bắc Bắc lên nhìn một chút, khi anh nhìn đến miệng cô có một mảng máu ứ đọng, liền cầm cây gậy bóng chày mang từ trong xe lên, anh tức giận chạy bộ về phía Phan Hiểu Bác, Liêu Bắc Bắc ôm thật chặc hông của anh, như vậy ầm ĩ lên sẽ gây tai nạn chết người đó .
“Ông chủ, Đường Diệp Trạch, đừng. . . . . .”
Mà trong một cái phòng khác, tiếng khóc con nít đinh tai nhức óc, mặc dù đứa nhỏ không biết chuyện gì xảy ra, nhưng theo bản năng nó cảm thấy sợ hãi, sợ Đường Diệp Trạch làm hại chú của nó.
Phan Hiểu Bác tựa ở bên giường, vì bị bình rượu đập trúng đầu, làm mất một lượng máu lớn khiến anh cả người rét run, ý thức mơ hồ.
Ánh mắt Đường Diệp Trạch trong nháy mắt trở nên tối đen, anh bỏ gậy bóng chày xuống, lại không có cách nào khác thương xót Phan Hiểu Bác, anh nắm chặt cổ áo Phan Hiểu Bác, nhưng không đợi anh ra quyền, Phan Hiểu Bác hôn mê bất tỉnh trước một bước.
“Chú ơi. Cô giáo Liêu. Để Niếp Niếp ra ngoài. Hu hu …chú ơi.” Niếp Niếp rống to kêu lớn, cầm lấy tất cả đồ chơi ném về phía cửa phòng.
Tiếng khóc con nít kéo thần trí Liêu Bắc Bắc trở lại, cô cầm quần áo rơi lả tả lên, hoảng sợ thấy Đường Diệp Trạch vẫn như cũ nắm lấy cổ áo Phan Hiểu Bác, rất nhanh một quả đấm liền hạ xuống. Liêu Bắc Bắc quả thật không nghĩ tới Đường Diệp Trạch tức giận nhiều như vậy, cô giữ cánh tay Đường Diệp Trạch, một tay kéo không được cổ tay của anh. Cô đành phải vươn hai tay ra túm lấy, đồng thời, tấm chăn mỏng quấn quanh người bị tuột xuống dưới chân.
Tầm nhìn Đường Diệp Trạch thấy một mảnh tuyết trắng, anh lập tức nhặt tấm chăn mỏng lên, nhưng tầm mắt rơi vào dấu tay trên đầu vai cô, thật sự không cách nào giữ được trạng thái bình tĩnh cho mình, anh hung hăng xoa xoa một chút huyệt thái dương, tiện đà lôi kéo cổ áo Phan Hiểu Bác, giống như kéo một con chó chết ném ra khỏi phòng ngủ, vừa đi vừa nói chuyện: “Cô mặc quần áo vào trước đi.”
“Đừng đánh anh ta, tôi sợ anh ta chết. . . . . .” Liêu Bắc Bắc quả thật phát hiện Đường Diệp Trạch đã mất đi thái độ lãnh mạc vốn có, Đường Diệp Trạch như vậy, làm cho cô vừa cảm động vừa vui mừng, đồng thời, cô phải cố gắng giữ cho mình tĩnh táo.
Đường Diệp Trạch đè nén cơn giận, đáp một tiếng, tiện tay gọi điện thoại cấp cứu: “Có người bịt thương ở đầu, địa chỉ là . . . . .”...
« Trước1...3637383940...56Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Ông Chủ! Quan Tâm Thêm Chút Đi bạn có thể xem thêm tieu thuyet ong chu quan tam them chut ditieu thuyet ong chu quan tam them chut di còn nữa nè

Tiểu Thuyết Ông Chủ! Quan Tâm Thêm Chút Đi v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00061s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện