80s toys - Atari. I still have
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 12:05,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Mua dây buộc mình

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38775 Views


“Ấy, sao anh biết hôm nay anh ấy quay lại?” Hòa Hòa chuyển đề tài.
“Một lời khó nói hết. Ôi chao, một lời khó nói hết, không nói cũng được.”
Hôm nay Sầm Thế hơi đen đủi. Tuy anh không phục Trịnh Hài, nhưng lại rất sợ anh ta, rất mong vĩnh viễn cũng không cần gặp anh ta mới được. Nhưng anh và Trịnh Hài luôn rất có duyên, ví dụ như mấy tiếng trước.
Hội nghị năm mà Sầm Thế tham gia chọn tổ chức ở một khách sạn ngắm cảnh lớn. Họp xong, mới ăn nửa bữa cơm, anh đang bàn chút chuyện với một người cùng ngành ở tầng ngắm cảnh trên cùng.
Theo lý mà nói Trịnh Hài xưa nay hành sự khiêm tốn, hành tung khó đoán, sẽ rất khó gặp phải mới đúng, kết quả là trong thời gian ngắn như vậy, lại cũng có thể gặp anh ta, Sầm Thế cảm thấy hôm nay nên đi mua xổ số.
Nguy hiểm đó là, người đồng nghiệp đó của anh là nữ, hơn nữa chính là người mà Hòa Hòa nhắc đến, bạn gái cũ của anh. Lúc đó họ đang kéo kéo lôi lôi, cô gái đó hùng hổ dọa người nói: “Sầm Thế anh nói rõ ràng đi, anh rốt cuộc là có ý gì?”
Mấy ngày trước Sầm Thế và cô ta tình cờ gặp lại, hai người lại có chút dây dưa, do đó cô gái đó tình cũ lại cháy lên, còn Sầm Thế lại không lạnh không nóng lạt mềm buộc chặt dồn ép cô ta.
Cô gái mạnh mẽ đó nấc nghẹn nói: “Anh không thể đối xử với em như thế.”
Anh lấy lấy giọng, đang muốn khuyên cô mấy câu, bỗng nhiên nghe có người nói vô cùng khách sáo: “Làm phiền cho đi qua.” Hòa ra là trong lúc đang dây dưa liền họ đứng chắn ở cửa.
Sầm Thế nói xin lỗi một tiếng, kéo cô gái đó tránh ra một bên. Tình cảnh trước mắt xem ra không được nho nhã, nhưng chắc cũng không gây ảnh hưởng đến tâm trạng khách hàng lên cao ngắm cảnh. Kỳ lạ, rõ ràng không cảm thấy ở đây có người.
Chỉ là, giọng nói lúc nãy, tuy có mấy phần khàn khàn, nhưng lại đem theo sự quen thuộc.
Lúc anh ngẩng đầu lên, chắc là mặt mình hơi tái xanh đi. Vị khách xin đi qua đó, lại là Trịnh Hài sắc mặt tuy trắng bệch khí sắc không tốt nhưng vẫn vô cùng phong độ! Thậm chí lúc Trịnh Hài rời đi còn nói với họ một câu: “Cảm ơn nhiều.”
Cuộc đời ở đâu mà không gặp mặt chứ.
Tay không đi về ít nhiều cũng có chút không can tâm. Lúc đi xuống dưới lầu đi qua một khu hàng hiệu mới mở, mắt Hòa Hòa sáng lên, kéo kéo gấu áo Sầm Thế nói: “Hay là em tặng anh một chiếc áo sơ mi nhé, lần trước nói rồi phải đền cho anh.”
Một tuần trước Hòa Hòa đổ cả một cốc café vào áo sơ mi của Sầm Thế. Sầm Thế nghiến răng nói đó là chiếc áo sơ mi đắt nhất của anh.
Sầm Thế nói: “Đùa mà cũng coi là thật hả.” Anh nhìn cái nhãn hiệu mà Hòa Hòa chỉ, kinh ngạc nói: “Cô nương, mấy năm nay em không đơn giản nhỉ, lại biết cái nhãn hiệu cao cấp lại nhã nhặn như vậy? Nhãn hiệu này mới du nhập vào trong nước.”
“Mau chọn đi, đừng ưỡn ẹo nữa. Hình như em vẫn chưa từng tặng anh quà gì.”
“Đợi lúc nào anh biến thành cao cấp như vậy giống anh trai Trịnh Hài của em, em tặng anh nhãn hiệu này cũng chưa muộn. Chúng ta mua hãng khác đi.”
“Không muốn thì thôi, quá thời gian thì không chờ nữa.”
“Em lật mặt còn nhanh hơn lật sách. Được rồi, được lợi ai chê chứ, cho em một cơ hội.”
Kết quả là quả thật oan gia ngõ hẹp, ông trời lại chứng minh thêm một lần nữa Sầm Thế và Trịnh Hài quá là có duyên.
Quầy kinh doanh đó rất lớn, lúc Hòa Hòa và Sầm Thế chọn màu áo sơ mi, ở một bên khác Dương Úy Kỳ và Trịnh Hài xách hai chiếc túi giấy đi qua đây.
Dương Úy Kỳ nói: “Hôm này toàn mua đồ của em, anh không có đồ gì muốn mua sao?”
“Chẳng có gì thích cả, cũng không thiếu gì hết.”
Dương Úy Kỳ thấy quầy hàng đó rất vui mừng: “Anh xem, ở đây quả nhiên có bán. Anh thích hãng này đúng không, em nhớ trong tủ của anh ít nhất có 2 cái áo sơ mi nhãn hiệu này.”
“Lúc anh xa nhà đi học chiếc áo sơ mi đầu tiên mua là của hãng này, sau này mặc quen rồi. Cũng chẳng phải là thích.”
Dương Úy Kỳ nhẹ nhàng nắm nắm cánh tay anh: “Niềm vui trong cuộc đời anh thật ít. Mua một chiếc ca vat được không?”
“Tùy em.”
Anh bị Dương Úy Kỳ kéo đến trước giá ca vat, hỏi anh cái nào đẹp, anh lắc đầu. Cô đành chỉ từng cái cho anh, Trịnh Hài hoặc là nói “cũng được”, hoặc là nói “bình thường”, kết quả Dương Úy Kỳ lấy hết mấy cái anh bảo “cũng được” đó xuống, nói với phục vụ: “Gói hết vào.”
Trịnh Hài không kìm được cười: “Có phải là em học theo bộ phim nhàm chán đó không. Mấy thứ đồ đó thật hại người.”
Dương Úy Kỳ cũng cười: “Vui mà, hóa ra anh cũng xem bộ phim nhàm chán đó. ” Cô kéo lại bàn tay đang đưa ra chiếc thẻ tín dụng của Trịnh Hài, “Cái này để em, coi như em tặng anh.”
“Tiền của ai mà chẳng giống nhau, có cần phân rõ ràng như vậy không?”
“Đương nhiên là không giống nhau. Bây giờ vẫn không giống nhau mà.” Dương Úy Kỳ kiên quyết.
Lúc họ chuyển đến một bên khác, liền hiệp lộ tương phùng với một đôi khác.
Dương Úy Kỳ nhìn nhìn Trịnh Hài tâm trạng hơi không ổn định những sắc mặt lại cố chịu đựng, lại nhìn nhìn Hòa Hòa, chủ động đưa ra ý kiến: “Đứng ở đây nói chuyện không tiện lắm, chúng ta lên lầu uống trà được không?”
Trên lầu là một quán trà theo phong cách phương Tây nho nhã. Hay người đàn ông không có tiếng nói chung gì, miễn cười hàn huyên vài câu liền cùng nhau im lặng, chỉ còn lại hai cô gái đang tán gẫu. Hai cô gái nói từ buổi biểu diễn của Châu Kiệt Luân nói đến luật bảo vệ trẻ vị thành niên, bởi vì hai người đàn ông từ đầu đến cuối không tham gia vào chủ đề, hai người bọn họ cũng dần dần ngừng lại.
Trịnh Hài bắt đầu ho. Hòa Hòa hỏi: “Tháng trước em nghe chú Tôn nói anh cảm cúm, lâu như vậy vẫn chưa khỏi sao?”
“Không sao, sắp khỏi rồi.” Dường như là cố ý đối đầu với anh vậy, lời anh vừa dứt, lại không kìm được che miệng ho mạnh một đợt, Dương Úy Kỳ ngồi bên cạnh anh không thể không vỗ nhẹ lưng giúp anh thở dễ hơn. Trịnh Hài nói một tiếng xin lỗi với mọi người, đứng dậy rời đi.
Hòa Hòa chưa từng thấy anh ho ghê như vậy, thấy anh đứng dậy, lập tức cũng đứng dậy, nhưng ngay sau đó cô lại ngồi xuống, bởi vì bỗng nhiên cô nhớ đến, đã có vợ sắp cưới của anh ở đây, đương nhiên không đến phiên cô quan tâm anh.
Dương Úy Kỳ rất biết ý nói với cô: “Tôi đi đến chỗ bàn tiếp tân bảo họ pha cho một cốc thức uống làm ngừng hò. Cô đưa cho anh ấy túi khăn giấy nhé, anh ấy quên không mang.” Hòa Hòa gật đầu, vội vàng đi ra.
Cô tìm thấy Trịnh Hài ở bên cạnh một cây cọ lớn ở hành lang, anh dường như đang đợi cô.
Hòa Hòa cúi đầu đi từng bước đến: “Anh không sao chứ? Khám bác sỹ chưa?”
“Sau tết sẽ đi? Cùng với anh ta?”
Hòa Hòa gật đầu qua loa một lát.
Trịnh Hài ngẩng đầu lên nhìn một cái đèn treo tường hành lang, lại nghiêng đầu nhìn lá cây cọ, dường như đang suy nghĩ nên mở miệng thế nào. Anh than nhẹ một tiếng, lựa chọn cách thức trực tiếp nhất: “Anh ta không hợp với em.”
“Anh luôn có thành kiến với anh ấy. Anh ấy là người tốt.”
“Người tốt chưa chắc đã là người đàn ông tốt. Hòa Hòa, anh không hy vọng nhìn thấy em bị tổn thương lần nữa.”
“Em biết bản thân mình muốn gì.”
“Hòa Hòa, em đừng tùy hứng thế.”
Hòa Hòa bỗng nhiên muốn khóc. Cô cố gắng trốn tránh như vậy, anh lại vẫn không chịu thả chiếc dây trên người cô ra.
“Anh trai, sao anh luôn nghĩ em ngốc như thế, kém cỏi như vậy sao? Em có khả năng phán đoán, cũng có đủ sức chịu đựng. Không có sự bảo vệ của anh, em cũng có thể sống tiếp.” Lúc cô nói những lời đó rất có dũng khí, nhưng không dám ngẩng đầu lên.
Môi Trịnh Hài run run, lúc lâu không nói nên lời. Anh hít một hơi thật sâu: “Khả năng chịu đựng của em cũng bao gồm, rõ ràng biết anh ta và người phụ nữ khác dây dưa không rõ ràng, lại giả vờ như không biết? Hay là em vốn dĩ không quan tâm.”
“Đó là việc của em, em sẽ xử lý được. Đó là bạn gái cũ của anh ấy.” Hòa Hòa nói không có sức lực.
“Hòa Hòa, anh hiểu đàn ông hơn em. Anh ta làm tồn thường người con gái khác, tự nhiên sẽ có khả năng làm tổn thương em. Anh ta làm tổn thương em một lần, sẽ có khả năng làm tổn thương em lần thứ 2. Tại sao phụ nữ đều tin bản thân mình có khả năng là người duy nhất đó, bất luận đối phương có lăng nhăng đến đâu.”
Hòa Hòa bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn anh: “Anh trai, anh cũng làm tổn thương rất nhiều phụ nữ đúng không, ngay cả em cũng nhìn thấy anh làm họ rơi rất nhiều nước mắt. Còn nữa, anh dạy em vì quá khứ của một người đàn ông liền phủ nhận hiện tại và sau này của anh ta, vậy anh trai thì sao, quá khứ của anh trong sạch không? Vợ chưa cưới của anh cũng đã từng phủ nhận quá khứ của anh sao?”
Trịnh Hài không biết nói gì, anh không ngờ Hòa Hòa lại vì người đàn ông khác mà cãi lại anh.
Hòa Hòa lại nói: “Nếu Dương tiểu thư nghe được những lời vừa nãy của anh, cô ấy sẽ buồn đấy.”
“Hòa Hòa, anh là muốn tốt cho em. Anh không hy vọng………” Trịnh Hài khó khăn tìm từ thích hợp.
“Em biết. Từ nhỏ đến lớn, anh vì em làm rất nhiều chuyện. Nhưng anh trai, em trưởng thành rồi, em có thể chăm sóc tốt cho bản thân mình, bây giờ anh cũng có người đáng để anh chăm sóc hơn. Em không phải là em gái ruột của anh, anh không cần coi em là trách nhiệm của anh. Nếu là vì chuyện của cha em….. lại càng không cần thiết, đó vốn dĩ là nghề nghiệp của ông. Nhiều năm nay, anh, còn cả gia đình anh, đã làm đủ nhiều cho em rồi. Chẳng lẽ anh chưa từng nghĩ, cái sự chăm sóc đó của anh, có thể sẽ khiến em không chịu nổi sao, có thể sẽ khiến em bất an, trở thành gánh nặng lớn nhất của em sao?” Hòa Hòa nói thấp giọng....
« Trước1...636465666768Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Mua dây buộc mình bạn có thể xem thêm tieu thuyet mua day buoc minhtieu thuyet mua day buoc minh còn nữa nè

Tiểu Thuyết Mua dây buộc mình v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00075s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện