XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 08:04,Ngày 29/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Hoàng hậu lắm chiêu

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 41040 Views



- Không thể. Nhỡ như có người lấy cắp ngọc thì sao? Không thể vì như thế mà quy tội cho Hoàng hậu.

Thế nhưng, Âu Dương Thần nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh. Chắc chắn không phải là nàng làm. Hắn tin nàng.

Đứng bên cạnh, ta im lặng không nói gì. Vô Nhi ngọc ở đây, Mai Phi có bằng chứng ngoại phạm, vậy không phải tất cả những bằng chứng đều đổ dồn vào ta sao? Nhân lúc Hình bộ Thượng Thư và Âu Dương Thần còn lời qua tiếng lại, ta lẻn vào phòng của Tuyết Phi. Đi đến gần xác của Tuyết Nga đang được phủ khăn trắng, ta ngồi xuống gần, run run cầm lấy tấm vải trắng. Không sợ, không được sợ hãi. Không phải chỉ là một xác chết thôi sao? Lật phắt tấm vải lên, đập vào mắt ta là khuôn mặt trắng bệch với đôi mắt trợn trừng. Mặc dù đã tự an ủi mình trước nhưng ta không thể không giật mình mà lùi lại.

Ôm lấy trái tim đang đập thình thịch như muốn bay ra khỏi lồng ngực, ta lê đến gần Tuyết Nga. Quần áo xộc xệch, chắc chắn là đã có dấu hiệu vật lộn. Móng tay bị bật, vết vẫn còn mới, vậy là có khả năng trong lúc vật lộn với hung thủ đã làm bật. Móng tay bung hẳn ra như này thì chắc là trên người hung thủ có vết thương, hơn nữa còn không nhẹ. Nhìn vào cái móng tay không dính máu của Tuyết Nga, có cái bị nhòe hẳn sơn. Sơn móng tay? Cổ đại có thứ này sao? Có sơn móng tay vậy chắc hẳn là trong phòng này có…. Lục lọi chỗ đồ trang điểm của Tuyết Phi, ta thấy ngay trong ngăn kéo là một lọ nhỏ bằng sứ. A ha, đoán ra ngay mà. Nhét cái lọ đó vào túi, ta lẳng lặng kéo tấm vải trắng che lại Tuyết Nga rồi nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Ngoài phòng ngoài, Hình bộ Thượng Thư và Âu Dương Thần vẫn còn đang tranh cãi. Một lúc sau, Hoan Tế mới có phần nhượng bộ.

- Thôi được rồi. Vì chưa có chứng cớ xác thực nên vi thần sẽ tiếp tục điều tra. Giờ cho phép vi thần lui.

Âu Dương Thần cũng có phần mệt mỏi. Day day hai thái dương đang giật liên hồi, hắn phẩy tay cho Hình bộ Thượng Thư lui ra. Rụt rè đến gần, ta đưa hắn cốc trà nóng. Dù sao những việc này cũng là bảo vệ ta, một phần là vì ta hắn mới mệt mỏi thế. Là ta cũng có lỗi. Nhìn cốc trà trước mặt, Âu Dương Thần ngạc nhiên ngẩng mặt lên. Mấy giây sau, ta ho khan một cái. Tại sao hắn cứ nhìn ta thế chứ? Lúc đó, Âu Dương Thần mới tiêu hóa được chén trà đó là cho hắn. Hắn mỉm cười nhận lấy. Nhưng không uống. Đặt cốc trà xuống bàn, Âu Dương Thần kéo ta lại, xoa nhẹ đầu.

- Không sao, ta nhất định sẽ bảo vệ nàng. Đi khỏi đây thôi. Ngửi nhiều mùi máu không tốt cho nàng.

Nói rồi, Âu Dương Thần kéo ta ra khỏi cửa. Ta ngoái đầu nhìn lại, lòng thầm dấy lên một nỗi thương cảm. Số phận phi tần là như này sao? Có khi nào, khi ta bị thất sủng, bị chém một nhát mà chết thì người kia cũng dửng dưng cùng nữ nhân khác thế này?

……..

Trong phòng ta ở Tây Ngọc Cung, ta đưa lọ sơn móng tay cho Kiên Lưu. Kiên Lưu xoay xoay lọ sơn móng tay trong lòng bàn tay. Một lúc sau, hắn đặt lọ sơn xuống bàn.

- Tuyết Phi trước kia chính là công chúa Lung Linh Quốc. Đó là một vương quốc nhỏ nằm ở phía Bắc Ngọc Quốc nhưng nổi tiếng với việc bào chế những mĩ phẩm cho nữ nhi. Khi Tuyết Phi sang Ngọc Quốc làm phi tần thứ mười bảy của Hoàng Thượng, Hoàng hậu Lung Linh Quốc có tự tay bào chế riêng cho con gái một lọ sơn móng tay. Với loại sơn này, không gì có thể gột rửa. – Kiến Lưu nói một tràng dài.

Ta chăm chú nghe. Dù không muốn, nhưng sự chú ý đặc biệt bị thu hút bởi cái chi tiết: “Phi tần thứ mười bảy của Hoàng thượng”. Âu Dương Thần… hóa ra hắn lại có nhiều phi tần thế. Đáng chết. Muốn bị AIDS mà chết thì cũng đâu cần lập lắm phi thế chứ?

Một lúc sau, lảm nhảm một hồi, Kiên Lưu cũng dời đi. Trước khi đi còn không quên nhắc ta có việc gì phải hét to cho hắn biết. Ta gật gật gù gù mấy cái ra chiều đã biết. Cửa phòng vừa đóng, ta liền lục tung hết cả căn phòng kia lên. Nhanh chóng, ta tìm thấy dưới gầm giường một cái rương hơi nhỏ. Tim đập mãnh liệt. Không phải là… những điều mà ta suy đoán là đúng như vậy chứ? Lưỡng lự một hồi. Mở. Không mở. Không, nhất định phải mở. Hai cái “mở” và “không mở” cứ xoay vòng giằng xé trong đầu. Cuối cùng, sự tò mò đã chiến thắng, ta cũng hạ quyết tâm mở ra cái rương kia.

Khi chiếc rương được mở ra, tâm tư ta như muốn rơi xuống đáy vực. Đóng lại cái rương gỗ, ta bật cười hai tiếng. Hóa ra… ta cũng chỉ là một quân cờ mà thôi.

………..

Khởi Thiên Trai tĩnh lặng trong cái âm u của buổi chiều. Chống tay trên cỏ, Âu Dương Phong ngẩng đầu nhìn bầu trời với những đám mây đen đang kéo đến. Sắp mưa rồi. Cơn gió lướt qua mặt hồ, mang vào mặt đất hơi nước lành lạnh.

- Ta biết nàng sẽ đến. Biết hết rồi sao?

- Biết gì cơ? – Ta cười toe, mặt vẫn làm như không biết gì hết.

- Đừng có cố cười. Ta biết nàng đã biết. Nói đi. Kế hoạch của ta rất hoàn hảo mà.

Âu Dương Phong im lặng một chút. Sau đó, hắn liếc ta một cái, nhếch môi cười lạnh rồi lên tiếng. Đều đều như không có gì đáng ngạc nhiên.

Nụ cười đông cứng trên mỗi. Hóa ra… đúng là chàng làm sao? Chẳng lẽ, trong tay chàng, ta chỉ là một con tốt nhỏ nhoi trong cuộc chơi của chàng thôi sao? Cố kìm nén để giọng nói không trở nên run rẩy, ta nhìn thẳng nam tử trước mặt, nói:

- Chính vì quá hoàn hảo nên ta mới biết. Mai Phi quá ngu ngốc và nóng nảy. Khi lần đầu gặp cô ta ta đã biết. Một con người như thế thì không thể xắp xếp một kế hoạch chi li đến thế nếu không có người đứng sau giật dây.

- Ha ha, hóa ra Mai Nguyệt Dung ngu ngốc đến vậy sao? Vậy sao nàng đoán là ta?

- Trước thì không biết, chỉ là mù mờ thôi nhưng giờ thì biết rồi. – Ta nhún vai.

Âu Dương Phong khựng lại rồi cười lớn.

- Nàng thông minh đấy. Nhưng nàng đâu có bằng chứng chứ?

- Tại sao lại không chứ? Đánh giá ta quá thấp rồi đấy, đừng đánh đồng ta với Mai Phi kia chứ. Sơn móng tay. Tuyết Phi bị giết trong khi đang sơn móng tay và sơn móng còn chưa kịp khô thì người của ngươi đến. Cô ta trong lúc vật lộn chống cự đã tạo nên vết thương trên người thuộc hạ của người. Móng tay bị bật ra chứng tỏ vết thương không hề nhẹ. Hơn thế nữa, th
ứ sơn kia còn là loại sơn không thể gột rửa. Chắc chắn trên người thuộc hạ của ngươi có vết thương dính sơn móng tay.

- Thì sao? Chỉ là một tên thuộc hạ? Giết cũng chẳng sao.

- Ta… Ta đâu có ý định tố cáo chàng. – Ta thấp giọng. Âu Dương Phong ngạc nhiên mở to mắt. – Ta… không làm được. Chàng nói đi, tại sao chứ? Khuôn mặt chàng… Tại sao lại mang khuôn mặt của người đó? Chàng nói đi, ta mù quáng quá. Âu Dương Thần cũng vì ta mà đối đầu với Thượng Thư Hình bộ. Tại sao ta lại vì chàng mà phản bội lại hắn chứ?

Một tia tức giận vụt qua mắt Âu Dương Phong. Tận sâu trong đáy mắt, ngoài sự giận dữ còn có cả một chút tổn thương và khó chịu. Âu Dương Phong đứng dậy, gằn từng từ.

- Ta không phải cái bóng.

Nói xong, Âu Dương Phong dùng khinh không phóng đi mất dạng để lại ta ở dưới gốc cây đại thụ. Mưa kéo đến, trút xuống ngàn vạn tia nước lạnh buốt. Trong chiều mưa rào, có một người tổn thương, một người đau khổ, một người mệt mỏi với cuộc sống Hoàng cung.

…….

Ở Tây Ngọc Cung trong một buổi chiều mưa to như trút nước, có một tiếng đàn hát xuyên qua màn mưa bay vọng vào không trung.

Chàng là loài bỉ ngạn thanh cao

Ta nguyện làm tuyết trắng bên thềm

Tuyết này nguyện đem thân vấy máu tanh

Nguyện để hoa kia mãi trong sạch

Không vương chút tanh bẩn chốn hồng trần.

Muốn thôi mà cầm lòng không được
Đôi mắt này cứ chực ứa nước thôi
Nước ấy là khóc thương người đó
Dầu có bẻ cành, hoa chẳng rụng rơi

Được thôi, nếu chàng muốn. Ta sẽ là quân cờ nhỏ bé của chàng. Vì chàng, ta sẽ làm. Cứ mù quáng coi như chàng là người đó. Coi như trả hết nợ kiếp trước cho chàng vậy…

Thứ không tan, nhất định không tan
Giấc mộng đêm hè đầy đau thương ấy
Đã hóa thành hoang mạc dối gian
Càng chuốc thêm mê đắm mà thôi

Giờ đây, giờ đây
Dường chăng, chàng của ngày xưa đã chẳng còn

……

Trên mái nhà nơi phát ra tiếng đàn hát kia, một bóng người đang ngồi đó. Mái tóc ngắn ướt đầm, mặc cho từng hạt mưa lạnh lùng hắt vào mặt rát buốt.

……….

Hai tuần sau, Hậu cung liên tục xảy ra án mạng. Các cung nữ, binh lính, phi tần,… đều sống trong nơp nớp lo sợ, không biết khi nào đến lượt mình phải chết. Những vụ án tiếp theo, vẫn là có bông hoa mai. Âu Dương Thần ngày càng gầy đi, khuôn mặt mệt mỏi không chút thần sắc.

Cuối cùng. Hình bộ Thượng Thư quyết định khám phòng. Mà người bị khám phòng, dĩ nhiên là ta đây – Đương kim Hoàng hậu. Bởi vì, ta chính là người bị tình nghi nhiều nhất. Âu Dương Thần nghe tin đó thì nổi giận đùng đùng chạy đến Tây Ngọc Cung. Hắn giận Hoan Tế chưa hỏi hăn mà tự động khám phòng. Ta đứng ở cửa, vô cảm nhìn đám quan bình đang lục lọi phòng mình. Rất nhanh chóng, chiếc rương nhỏ kia bị lôi ra từ dưới gầm giường. Trong sự kinh ngạc của tất cả mọi người, cái rương gỗ được mở ra. Trong đó là vô vàn những bông hoa mai giả, những bông mai giống hệt nhưng bông mai trong những vụ án mạng trước. Ngoài ra còn một đống dao găm có lưỡi dài chững một gang tay....
« Trước1...1516171819...42Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Hoàng hậu lắm chiêu bạn có thể xem thêm tieu thuyet hoang hau lam chieutieu thuyet hoang hau lam chieu còn nữa nè

Tiểu Thuyết Hoàng hậu lắm chiêu v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00053s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện