XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 06:55,Ngày 14/03/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Chữ Trinh

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 31635 Views


Mới đầu bà đã khóc bù lu bù loa, toan tìm nhà cô vợ bé của Khải mà quậy phá. bắt Khải phải đứng ra nhận tội của mình và nếu cần hơn bà sẽ bắt lại đứa con yêu. Nhưng ông đã ân cần khuyên gỉai, mọi việc cứ để mặc ông thu xếp tiện lợi cả đôi bề.
Trời ơi, tiện lợi đâu không biết, bà chỉ biết rằng cái thằng khốn kiếp kia đang làm khổ con bà. Bao nhiêu tiền của nó dốc vô chăm sóc, phụng sự con vợ bé, vậy mà con của bà vô tình nào biết nào hay!
Reng … chuông cửa đổ dứt, bà Diểm vội vàng chạy ra mở cửa. Và không phụ lòng bà mong đợi. Lần này ông về thật.
Đóng mạnh rầm cửa xe, ông xách cặp lặng lẽ quay vào. Bà loẻ đẻo bước theo sau. Quăng phịch chiếc cặp xuống salon, ông quay lại hỏi bà ngạc nhiên:
- Ủa! xe của ai vậy bà?
Bà nói nhanh:
- Xe của con Ngọc Lệ.
Ông ngồi xuống ghế, nới chiếc caravete lỏng ra 1 chút:
- Ủa, con Lệ về rồi hả?
Bà không trả lời, bước đến gần, nắm lấy tay o&ng hỏi nôn nóng:
- Thảohế nào, ông có gặp rồi chưa, đúng như lời đồn đại không vậy?
Ông Hưng gật đầu, bà Diểm hỏi dồn dập:
- Con nhỏ đo ra sao? mập ốm, đen hay trắng, xấu hay đẹp vậy?
Bỗng dưng ông đâm quạu, gắt với bà:
- Thảoừ từ để tôi thở với bà. Bà làm cái gì mà dồn dập 1 hơi vậy?
Bà Diểm thở dài ngồi xuống ghế:
- Thảohì ông nói đi, ai bảo ông cứ yên lặng. Ông không biết là tôi nóng ruột lắm hay sao?
Ông dịu giọng:
- Thảohì tôi cũng nóng ruột như bà vậy. Nhưng đúng thật rồi bà, Không sai chạy vào đâu được. Chính mắt tôi thấy rõ ràng 2 đứa nó cười giỡn với nhau ra chiều thân mật lắm.
Bà Diểm nghiến răng:
- Thảorời ơi, vậy mà ông hổng nhào vô bắt tại trận, rồi bắt con Thảo về.
O6ng H thở dài:
- Không được, bà hổng biết làm như vậy là phần lỗ về con gái mình không? Phải từ từ bà à.
Bà Diểm thở hào hển:
- Thảoừ từ, ông thì lúc nào cũng từ từ. Mà ông nè. – Bà chợt quay sang hỏi – Con nhỏ đó có đẹp không ông?
Ông Hưng gật đầu:
- Con nhỏ đó đẹp lắm. Con Thảo nhà mình lạng quạng là thua nó đó.
Bà Diểm trố mắt lo sợ:
- Nó đẹp vậy, nhưng mà nó ăn mặt ra sao ông? Có lôi thôi lếch thếch lắm không?
Ông Hưng lắc đầu:
- Không, lúc tôi giả làm người mua thuốc, tôi thấy nó mặc áo dài màu đỏ, thân thể bốc lữa lắm, con Thảo nhà mình không bì với nó được đâu. Nó tên là Dạ Thảo, nghe đâu ngày trước nó nghèo lắm
, phải gánh nước mướn cho người ta. Nhưng mà bây giờ nhìn nó bà khỏi biết đi, vàng đeo đỏ cổ, nó lại có mái tóc dài đẹp lắm bà à.
Bà Diểm chợt rít lên:
- Thảorời ơi, vậy mà giờ đây ông còn có thể ngồi đây lải nhải ca tụng sắc đẹp của nó. Tôi quyết rồi, ông không đi tôi cũng đi.
Nói xong bà dợm bước đi. Ông Hưng vội kêu lên:
- Bà đi đâu?
- Thảoôi nhờ pháp luật can thiệp, con tôi cưới hỏi có hôn thú đàng hoàng chớ có phải theo không mà sợ.
Ông Hưng rùn vai không nói, trong hoàn cảnh này ông không còn biện pháp nào hơn.
Bà Diểm chụp cái nón định bước đi. Chợt có tiếng ngăn lại:
- Khoan đã dì Ba – Ngọc Lệ xuống lầu từ lâu, giờ mới lên tiếng chen vào. –Con thấy dượng Ba con nói đúng. Hơn nữa, theo con nghĩ, đây là 1 việc làm hết sức tế nhị. Pháp luật tuy có quyền nhưng không có thể xen vào chuyện của con tim được đâu dì Ba.
Bà Diểm ngồi phịch xuống ghế thảm nảo:
- Vậy con bảo dì phải làm sao? Lẽ nài dì ngồi yên nhìn con Thảo nó khổ hay sao?
Ngọc Lệ đưa răng cắn chặt bờ môi mọng giây lâu rồi nàng đến ngồi bên cạnh bà Diểm:
- Đì Ba à, con nghĩ chuyện này phải hỏi rõ Trinh Trinh mới được.
Ông Hưng gật đầu:
- Con Lệ nói đúng. Sen, sang mời cô Thảo mày về cho ông bà dạy việc.
Bà Diểm buông cánh tay rơi nhẹ xuống đùi:
- Hỏi con Thảo cũng vô Ích thôi. Ai đời chồng có vợ bé gần 1 năm trời mà lần nào về nhà nó cũng dấu giấu che che.
Ngọc Lệ buột miệng hỏi:
- Dạ em Thảo con có chồng bao lâu rồi dì?
- Cũng gần được 1 năm rồi.
Ngọc Lệ chợt cau mày:
- Vô lý
Ông Hưng giật mình:
- Con nói cái gì vô lý
Ngọc Lệ lắc đầu mỉm cười nói lảng:
- Dạ không.
Rồi nàng quay sang vuốt nhẹ bờ vai bà Diểm:
- Đì ba đừng lo. Hỗng biết thì thôi, hễ biết rồi con hổng bỏ qua chuyện này đâu. Hạnh phúc của em Thảo cũng là hạnh phúc của con mà.
Bà Diểm đặt 2 tay lên lòng nàng như đặt cả trách nhiệm nặng nề:
- Cháu cố gắng giúp cho dì. Chứ bây giờ dì rối quá rồi – Ngưng 1 chút bà nói tiếp – Cháu khôn ngoan lanh lợi còn con Thảo nó dại khờ, thương em nghe cháu.
Ket! Tiếng xe thắng lại trước cổng. Trinh Trinh ào vào như chim sáo:
- Đa ba mẹ cho gọi con.
Nhìn thấy Ngọc Lệ, nàng chựng lại 1 chút rồi ào lên ôm chầm lấy chị quay vòng vòng kêu lên mừng rỡ:
- Thảorời ơi, chị Ngọc Lệ, chị về bao giờ vậy sao không báo cho em đi đón?
Ngọc Lệ hơi ngạc nhiên trước thái độ của cô em bạn dì, nhưng niềm vui gặp lại cô em nhỏ đã làm cho nàng tạm thời quên đi câu chuyện còn bàn dang dỡ.
- Ồ! Trinh Trinh! Em lớn quá đi mất.
Trinh Trinh lùi lại 1 bước ngặm nhìn Ngọc Lệ, rồi lại ào lên ôm cổ nàng cười khúc khích:
- Đdúng là Việt Kiều hồi hộp, moden và đẹp dễ sợ Luôn vậy? sao? quà của em đâu? anh của em đâu?
Ngọc Lệ rút cổ cười vui, lúc lắc đầu nói to:
- Anh đâu mà anh. “Ống “ rồi cô ơi! Chứ đâu phải như cô! Sao chừng nào cho tôi bế cháu đây?
Đột nhiên Trinh Trinh đỏ bừng mặt vì tủi thẹn. Cái điều tưởng như bình thường của mỗi cặp vợ chồng, đối với nàng sao mà xa xăm dịu vợi. Chuyện ân ái chẳng mặn nồng thì bao giờ nàng mới có thể cho ra 1 đứa con được chứ?
Thấy thái độ của Trinh Trinh vụt đổi khác, Ngọc Lệ lấy làm lạ kêu lên:
- ThảoThảo, em làm sao vậy?
Trinh Trinh giật mình nở nụ cười ngượng ngịu:
- À không! Chiếc áo đầm này thật hợp với nước da của chi.
- ThảoT1 – Ông Hưng chợt xen vào – Ngồi ghế cho ba hỏi chút chuyện.
- Dạ –Trinh Trinh hớn hở ngồi xuống ghế cạnh bên Ngọc Lệ – Sao? Cha tính đãi mừng chị Ngọc Lệ Ở đâu vậy? Con sẵn sàng ủng hộ cả 2 tay mà.
Ông quay nhìn bà ngơ ngác. Bà Diểm hắng giọng, cất tiếng hỏi khàn khàn:
- ThảoThảo, hôm nay ba mẹ kêu con qua đây ngoài việc mừng chị Ngọc Lệ mới về. Ba mẹ muốn hỏi con 1 việc.
Trinh Trinh ngơ ngác:
- Dạ ba mẹ muốn hỏi con điều gì ạ?
Ông bà lại đưa mắt làm hiệu cho nhau, lâu lắm ông mới cất giọng hỏi:
- ThảoThảo, ba mẹ muốn hỏi con về việc thằng Khải chồng con.
Trinh Trinh chớp mắt lo sợ:
- Dạ, anh Khải chồng con làm sao?
Bà Diểm đột nhiên nổi nóng:
- Có phải nó phụ bỏ con không? Trinh Trinh, con nói thật đi, ba mẹ sẽ đến nhà nó lột da con Dạ Thảo. Cái thằng khốn nạn, có vợ đẹp như vậy mà còn bày đặt mèo mả gà đồng.
Trinh Trinh tái mặt, đưa tay chặn ngực nói ấp úng:
- Dạ, hổng có đâu, ba mẹ đừng nghe lời người ta đồn bậy. Anh Khải chồng con tốt lắm. Ảnh hổng có … hỗng có vợ bé đâu.
Ông nạt ngang:
- Thảohôi, con đừng che đậy cho nó làm gì, ba mẹ biết cả rồi. Hồi nãy ba còn thấy rõ ràng tận mắt 2 đứa nó đùa giỡn với nhau.
Lời ông nói khác nào nhát búa đánh nát trái tim nàng. Cỏi lòng tan nát nhưng Trinh Trinh vẫn phải mỉm miệng cười:
- Con đã bảo là không phải rồi mà. Anh Khải có nói với con Dạ Thảo chỉ là cô thư ky; của ảnh mà thôi.
Bà Diểm hậm hực:
- Con ngốc quá. nó nói vậy mà con cũng tin. Để đo. tao quyết bắt tại trận làm ra cho đẹp mặt.
Trinh Trinh hốt hoảng xua tay rối rít:
- Ấy, mẹ Ơi, con xin mẹ đừng làm lớn chuyện. Nếu thương con, xin mẹ hãy làm như chẳng biết chuyện gì.
Nhìn thái độ Trinh Trinh, Ngọc Lệ đoán biết có ẩn tình, nàng vui vẻ với bà Diểm:
- Đì ba à, chuyện chồng con của Trinh Trinh mình sẽ bàn sau. Còn bây giờ, con xin phép dì dượng cho 2 đứa con đi chợ 1 vòng.
Đang bối rối nghe Ngọc Lệ nói như vậy Trinh Trinh mừng hơn bắt được vàng, nàng hồ hởi kêu lên:
- Đdúng rồi, ba mẹ cho con đi chơi với chị Ngọc Lệ 1 chút. Mấy năm rồi chứ bô.
Bắt gặp cái nháy mắt của Ngọc Lệ, ông Hưng gật đầu đồng ý:
- Đdúng rồi, nhưng đi đâu thì đi, 2 đứa cũng phải nhớ về ăn cơm trưa nghe chưa?
Trinh Trinh và Ngọc Lệ dập chân tinh nghịch:
- Dạ nghe.
Ngọc Lệ lái xe thật vững, nhìn nàng khéo léo lách xe qua dòng người đông đảo, Trinh Trinh nói khâm phục:
- Chị lái xe giỏi quá
Ngọc Lệ khiêm nhường:
- Cũng thường thôi, nếu em nghe lời dì thì giờ đây em còn lái giỏi hơn chị nữa.
Trinh Trinh cười hì hì:
- Nhanh thật hén chị, mới đó mà cũng gần năm năm rồi.Em nhớ lúc đó chị năn nỉ Em ghê lắm, mà em vẫn không chịu đi. Chị biết sao hôn? Em bật mí nhé, vì tại lúc đó em đang yêu …
Rồi như chợt lỡ lời, Trinh Trinh nín bật. Ngọc Lệ cho xe chạy qua 1 ngã tư, nói lãng:
- Ở bên ấy lúc nào chị cũng nhớ em. Vậy mà em thật tệ, lấy chồng cũng không thèm viết htư cho chị biết cả má chị nữa.
Trinh Trinh vuốt ngực chị, nói biết lỗi:
- Thảohôi thôi, đừng giận nữa bà chị của em. Em sơ ý quên viết thơ báo tin cho chị. Đến chừng nhớ sợ chị la nên im tịt luôn.
Ngọc Lệ cười vui:
- Nói thì nói vậy chứ chị không trách em đâu. Thôi, chị em mình vào ăn kem nhé.
Trinh Trinh gật đầu. Ngọc Lệ cho xe tấp vào lề cùng nàng bước xuống. Cặp tay song song bước vào quán. Chọn 1 chiếc bàn trong góc tối. Gọi 2 ly kem đặt biệt, Trinh Trinh hỏi Ngọc Lệ:...
« Trước1...2526272829...32Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Chữ Trinh bạn có thể xem thêm tieu thuyet chu trinhtieu thuyet chu trinh còn nữa nè

Tiểu Thuyết Chữ Trinh v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00044s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện