Ring ring
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 20:17,Ngày 14/03/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Chữ Trinh

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 31641 Views


- Thảorăm lần không vạn lầ không! Dạ Thảo à, nếu em đừng bao giờ phản bội anh.
- Phản bội anh? – Dạ Thảo kêu lên phẩn uất – Không bao giờ.
- Vậy thì em còn sợ Gì nữa chứ?
Ánh đèn chợt tắt, Dạ Thảo thấy mình tan ra thành không khí, hồn lâng lâng bay bổng về cỏi hư vô..
Khải ngồiyên trên ghế salon, mỉm cười nhìn Dạ Thảo lăng xăng trong bếp. Đây là lần đầu tiên nàng chàng chứng kiến tài nội trợ của nàng, và cũng là lần đầu tiên chàng ở lại đêm tại nhà nàng. Sao mà lâu thế này! Khải buông tờ báo, nhóng cổ vào bếp hỏi vui:
- Xong chưa cô? Khách đói muốn xỉu rồi nè!
- Xong ngay, xong ngay.
Tiếng Dạ Thảo đáp vang vọng lên rồi nàng hiện ra bên khung cửa, 1 tay bưng đĩa bánh mì, 1 tay bưng đĩa trứng ốp la, món mà Khải thích nhất trên đời.
Nhìn nàng, Khải chợt không nhịn được, bật cười vang ha hả. Dạ Thảo cất tiếng ngạc nhiên:
- Anh cười gì em vậy?
Khải vẫn cười, gập cả bụng xuống bàn mà cười. Dạ Thảo đặt đỉa xuống bàn níu lấy vai chàng ngơ ngác:
- Anh cười gì em vậy?
Khải vừa cười vừa nói:
- Mèo con, Dạ Thảo em có thể nhìn lại mình xem.
Dạ Thảo chồm người qua lấy chiếc gương soi. Vừa nhìn thấy dung nhan trong gương, cũng như chàng, nàng buông gương cười ngặt nghẽo, họa theo tiếng cười sảng khoái của chàng.
Cười xong nàng đến gần chàng nủng nịu:
- Anh lau cho em đi.
- Đdược! Được!
Móc lấy khăn trong túi, chàng khẽ lau vết lọ cho nàng, nhưng vụng về chàng làm cho vết lọ chạy dài thêm. Trông buồn cười quá,
Khải không nín được lại phá lên cười. Dạ Thảo nhưo= ng mắt:
- Anh làm sao vậy?
Khải cười sặc sụa không trả lời nàng được. Dạ Thảo cầm lấy kiếng lên soi, nàng phì cười đánh nhẹ vào tay chàng:
- Anh hư quá!
Giật chiếc khăn trên tay chàng, lau sạch vết lọ đi, nàng mỉm cười hỏi chàng:
- Bây giờ trông có đáng cười nữa không?
Khải nghiêm mặt:
- Bây giờ không có đáng cười nữa chỉ đáng được hôn thôi.
Nói xong chàng vụt ôm lấy nàng, nhưng Dạ Thảo đã kịp lách mình tránh được:
- Rõ hư, giữa ban ngày ban mặt. Ăn đi kìa, kẻo nguội mất ngon.
Khải sửa người ngồi cho ngay ngắn:
- Xin tuân lệnh.
Khải bẻ 1 miếng bánh mì chấm vào giữa lòng đỏ hột gà. Anh thích nếm cái mùi vị beo béo của chất keo sền sệt của lòng đỏ trứng gà chưa chín hẳn.
- Ơ!
Khải kêu lên ngạc nhiên.
- Anh làm sao vậy?
Dạ Thảo không biết làm món này rồi, nàng chiên chín cả nhưng không muốn làm nàng buồn, Khải cười đánh trống lãng:
- Quên nữa, sao em hổng ăn đi?
Dạ Thảo cười khúc khích:
- Nhìn anh ăn thích hơn.
Chàng đưa tay vẩy nàng:
- Lại đây, lại đây ăn với anh cho vui nào.
Dạ Thảo đến ngồi vào lòng chàng. đón từng miếng bánh mì chàng đút cho. Rồi đút lại cho chàng. Cả 2 cười hớn hở. Hột gà ốp la thật chín, nàng lại quên nêm muối tiêu lạt nhách. Nhưng ăn trong tình yêu, Khải thấy nó thật tuyệt vời.
- Anh uống cà phê nhé?
Ăn xong Dạ Thảo hỏi chàng. Buồn ngủ mà gặp chiếu manh, Lê Khảihải reo to hớn hở:
- Hoan hô em,em pha cà phê hồi nào vậy?
Dạ Thảo đứng lên cười cười, đưa mắt lườm chàng:
- Anh mê ăn quá đi thôi.
Khải ngả người thoải mái ra ghế salon chàng nhìn theo dáng nàng cười tươi:
- Đdúng vậy đó, hổng mê ăn làm sao cô bán xôi dụ được chứ?
Nàng đặt ly cà phê xuống trước mặt chàng:
- Đdược rồi, có ngày em sẽ cho anh ăn xôi trừ cơm đó.
Khải nhấc chiếc phin ra, tay khuấy đều chiếc muổng:
- Ồ! thích thật, bao giờ em mới thi hành lời hăm dọa ấy.
Nàng béo mủi chàng:
- Anh thấy ghét quá đi thôi!
Khải cười hì hì, đưa ly cà phê lên môi uống 1 hớp to. Trơi ơi! Nàng cho chàng uống cái gì thế này? chè chăng? cà phê gì mà ngọt thế?
Nhìn chàng trợn mắt phùng mang, Dạ Thảo đấm mạnh tay chàng:
- Anh định giở Trò gì nữa vậy?
Nể nang quá, chàng nuốt ọt ngụm cà phê vào cổ họng, vờ nhăn nhó bảo:
- Ngon quá!
Tưởng chàng khen thật, Dạ Thảo cúi đầu e thẹn. Khải trỏ mặt đồng hồ:
- Dạ Thảo, anh về nhà 1 chút nhé!
Dạ Thảo phụng phịu:
- Anh bỏ em đi nữa hả?
Chàng bẹo má nàng:
- Một chút thôi mà.
Nàng níu tay chàng:
- Nhưng anh về bên ấy làm gì?
Khải đứng dậy:
- Thảoự dưng anh nóng ruột quá, hỗng biết có gì xảy ra ở nhà không?
Nàng nhún nhảy mình trên ghế salon:
- Lại nhớ người ta nữa rồi, mới xa có 1 tý đã nóng ruột rồi.
Khải ngồi xuống ghế đặt tay lên vai nàng:
- Không, anh không nhớ ai hết, em đừng ghen mà mất đẹp đi đấy.
- Kệ em
Nàng dẩu môi lên nủng nịu. Khải cúi xuống môi nàng nhẹ đặt lên đó 1 chiếc hôn rồi bảo:
- Thảohôi anh đi, 1 chút xíu anh về liền, nhớ nấu cơm cho anh ăn với.
- Hông
Dạ Thảo quay lưng, Khải phì cười rồi bước đi nhanh.
Sángsớm nắng hanh, trời dìu dịu gió, con đường vắng, không tấp nập ồn ào nhiều xe cộ nên dễ gợi vào người 1 cảm giác bình yên thong thả.
Khải cho xe chạy chầm chậm qua các dãy phố. Bao nhiêu phiền toái của ngày hôm qua lui vào quên lãng. Chàng dừng chân trước 1 quầy hàng bánh kẹo mua 1 hộp bánh ngon làm quà cho má. Dù sao chàng cũng hơi quá đáng trong chuyện này. Đêm hôm ấy chàng không về nhà chắc cả nhà lo lắng lắm. Khải mỉm cười: Cho tởn, từ nay nếu ở nhà có đá động gì đến chuyện của Dạ Thảo nữa là chàng sẽ bỏ đi đêm. Nhưng chuyện đó không còn tái diễn nữa đâu. Trinh Trinh cũng biết khôn sau cái tát của chàng.
Nghĩ đến Trinh Trinh, Khải cảm thấy lòng sôi lên 1 cảm giác kỳ lạ. Không hiểu sao chàng không thể ngọt ngào với nàng được dù chỉ là 1 cử chỉ giả tạo để nàng bớt tủi hờn.
Khải móc chià khóa mở cửa, thản nhiên đẩy xe vào mồm huýt sáo 1 bản nhạc tình vui vẻ.Nhà trống vắng, giờ này Thiên Trang đã đi học. Khải không ghét em nhưng chàng và nó luôn khắc khẩu nhau trên mọi phương diện.
Không có má ở nhà, Khải đoán chắc bà chợ lo bữa cơm trưa. Còn Trinh Trinh? Khải chợt thấy lạ lùng về sự vắng mặt của nàng. Thường thì giờ này nàng phải ngồi bên khung cửa mà thêu, đợi má chàng về rồi cùng xuống bếp nấu cơm. Lẽ nào dư âm của cát tát của chàng đã khiến nàng nằm liệt gường đến giờ này sao? Vô lý, Trinh Trinh không có những cử chỉ giận hờn trẻ Con như vậy. Vậy thì nàng đi đâu? Không chịu nổi Khải tông mạnh cửa xông vào.
Phòng trống không. Tự dưng Lê Khảihải rùng mình trước sự trống vắng lạ lùng của nó. Linh cảm như báo trước chuyện không lành sắp xẩu ra. Chàng đưa mắt nhìn quanh, chợt giật mình đánh thót. Trên bàn, 1 mảnh giấy trắng xé vội vàng được dằn dưới 1 cây bút. Chàng chạy vội đến bên bàn, hấp tấp chụp lấy mảnh giấy. Đúng là chữ của Trinh Trinh.! nét chữ nghiêng nghiêng đẹp như nàng
Anh Khải!
Em xin lỗi anh vì không tròn câu xuất giá tòng phu. Nhưng nah hiểu cho em, sức người có hạng, em không thể nào chịu đựgn được nữa rồi.
Chắc hẳn anh chẳng bao giờ để tâm tìm xem em đi đâu, làm gì, nhưng dù anh có đoái hoài lòng thương hại tìm kiếm cũng vô Ích thôi.
Vĩnh biệt anh
Trinh Trinh
Đọc xong bức thư, sóng lưng Khải lạnh toát, mồ hôi tuôn ròng ròng như tắm. Mắt chàng chụp bức thư đọc kỹ lần thừ 2, chàng bàng hoàng nghỉ đến cảnh nàng treo mình lủng lẳng trên 1 cành cây nào đó. Trinh Trinh tự vận! Nàng dám làm điều đó lắm chứ, Chàng đã đẩy nàng vào bước đường cùng. Chàng là kẻ sat nhân, là thủ phạm chính trong cái chết của nàng sao?
Không, không. Khải đưa tay vuốt mồ hôi ròng ròng trên má. Phải cứu lấy nàng. Nhưng nàng ở đâu? Chàng vò nhanh bức thư bỏ túi lao ra chụp lấy chiếc xe, rồ máy, phóng nhanh ra đường như điên dại.
“Két “ tiếng bánh xe thắng rít phát ra 1 âm thanh khủng khiếp. Bà Diểmiểm, má nàng, thò đầu ra cửa sổ lè lưỡi nói:
- Thảohằng Khải mà làm tao hết hồn. Trời, đi đâu mà mặt mày tóc tai bợt bạt thế kia?
Khải lững thững đi vào nhà, vừa rút khăn lau mặt vừa hòa hển nói:
- Con đi kiếm Trinh Trinh …
Ông Hưngưng cũng vừa từ nhà đi lên. Cười vui vẻ:
- Đữ hôn, vợ vừa đi vắng có 1 chút xíu đã quýnh lên rồi, ngồi xuống đây uống miếng nước cho khỏe cái nào.
Khải ngồi xuống ghế bần thần, lắp bắp hỏi:
- Dạ vợ con có về đây không ạ?
Bà Diểm cười vui:
- Không về đây thì về đâu – Bà quay qua nhìn ông Hưng nhướng mắt: – Đức ghen này còn hơn ông nữa.
Khải thở phào 1 cái nhưng vẫn chưa hết lo:
- Dạ vợ rồi vợ con có nói gì không vậy?
Ông Hưng gật đầu nhanh:
- Có đó, nó bảo bữa nay sinh nhật con phải không?
Khải ngạc nhiên nhìn lên tấm lịch: 20-12 đúng là sinh nhật của chàng rồi. Nhưng làm sao Trinh Trinh biết được? Ông Hưng vẫn tiếp tục nói:
- Hình như nó định tặng cho con 1 món quà thì phải. Hồi sáng này nó dậy sớm lắm, tắm rửa sạch sẽ, đi chợ mua hoa về nhiều lắm.
Khải giật mình đánh thót. Tách trà trên tay rơi nhanh xuống đất vỡ tan. Chàng đứng bật dậy nói nhanh:
- Con phải lên với Trinh Trinh nhay mới được.
Ông bà H ngạc nhiên nhìn sững nhau 1 giây rồi cùng nhau cười ngất trước thái độ của Khải. Họ cho rằng: Chàng quá yêu mến Trinh Trinh.
Hai bậc một lên lầu mà Khải còn cho là chậm quá. Chàng cầu mong sao cho chàng lên kịp. Trinh Trinh ơi, em dại lắm!
Dùng hết sức bình sinh, Khải dùng vai tông mạnh vào cánh cửa. Nào ngờ,cửa không khóa nhẹ tênh bật mở dễ dàng. Bị quá đà, Khải lao nhanh về phiá trước đến 2, 3 bước mới dừng lại được...

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Chữ Trinh bạn có thể xem thêm tieu thuyet chu trinhtieu thuyet chu trinh còn nữa nè

Tiểu Thuyết Chữ Trinh v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00052s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện