Pair of Vintage Old School Fru
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 07:35,Ngày 17/06/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Chữ Trinh

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 31891 Views


Ông Hưng gật gù rút tẩu thuốc ra khỏi miệng:
- Đdừng ép. Khải con phải về đừng để trể Giờ không tốt đâu
Ông chợt quay qua bảo bà Diểm:
- Bà, bà vào tủ lấy cái tráp ra cho tôi
Mắt bà Diểm ánh lên. Bà lanh lẹ đi vào lấy chiếc trap cho ông Hưng. Ông từ tốn móc túi lấy ra chiếc chìa khóa bé xíu cho vào ổ khóa, vừa xoay vừa nói:
- Khải à! cha có hứa với chị sui bên nhà đám cưới xong rồi là cha sẽ giúp vốn cho 2 con mở quày ngoài giờ. Con đã tìm được đia. Điểm nào tốt chưa?
Lê Khải ngắc ngứ không trả lời. Mấy ngày qua mải bực bội giận hờn chàng quên mất chuyện tương laui. Ông Hưng vẫn thản nhiên nói tiếp:
- Không sao, nếu chưa kiếm được địa điểm tốt thì từ từ mà kiếm chẳng có gì mà vội. Đây cha đưa cho con 20 cây vàng, nếy thiếu con cứ về nói với cha, chẳng có gì mà ngại
20 cây vàng, Lê Khải nghe lùng bùng. Chàng tưởng mình nghe lộn. Mặc dù việc giúp đo=~ vốn cho chàng mở quầy đã được mẹ chàng nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Chàng không ngờ ông Hưng lại có thể Hào phóng giúp cho mình số tiền to như vậy. Đột nhiên chàng đưa mắt nhìn Trinh Trinh, nàng đang nhìn chàng tha thiết chờ đợi
Nàng hy vọng vui mừng. Ngỡ rằng 20 cây vàng kia sẽ khiến chàng đổi thái độ. Uy lực đồng tiền sẽ biến chàng thành 1 thằng chồng nhu nhược chiều lụy cung phụng nàng hết mực. Không! nàng đừng lầm, Lê Khải này đâu phải là người không có tự trọng. Nghĩ vậy nên Lê Khải vụt đứng dậy nói ngay:
- Thảohưa cha, con rất cám ơn lòng cha nghĩ đến con, nhưng con thấy mình tài hèn không thể ….
- Ơ!
Ông Hưng và bà Diểm trợn tròn mắt, há hốc miêng ngạc nhiên. Trinh Trinh tái mặt, nàng lệt đật chạy đến bên cha nói dịu dàng:
- Cha, chồng con say rồi. Cha đưa tiền đây cho con, con hứa là không làm lỗ vốn, 5 năm sau sẽ hoàn trả lại cho cha đầy đủ Cả vốn lẫn lời.
Ông Hưng bật cười, dí nắm tay vào tay con
- Cha cô! Tôi đâu có đòi đâu mà nói vậy. Đây vàng đây.
Trinh Trinh mở bóp cho ông bỏ vàng vào rồi chạy đến bên Khải nhí nhảnh kêu lên:
- Anh Khải về thôi, chiều lắm rồi.
Khải hầm hừ đứgn dậy, chàng không muốn xen vào. Kệ họ! Trinh Trinh muốn gnhận boa nhiêu tiền cũng được. tiền của cha mẹ nàng, chàng không thèm biết đến.
- Thảohưa cha mẹ con về
Chiếc xe nổ máy lao đi. Ông Hưng và bà Diểm vẫn còn ngơ ngác nhìn nhau không hiểu. Hồi lâu bà đập vai ông Hưng nói vững vàng:
- Ông Hưng, tôi hiểu rồi
Ông chớp mắt nhìn nhanh:
- Bà hiểu sao?
Bà Diểm mỉm cười:
- Chỉ tại ông chẳng tế nhị, đưa tiền trước mặt con Thảo làm thằng nhỏ Tu=. ái
Ông Hưng bật cười vui:
- Ừ nhỉ, sao mà tôi đoảng thế này. Nhưng bà này! – Ông mỉm cười – Con Thảo cũng thông minh gớm đấy chứ! Chỉ 1 câu cứu bồ cho cả ba người.
Bà Diểm hất mặt tự hào:
- Chứ sao, con gái của tôi mà.
Khải lại đưa tách café lên môi, thong thả nếm trọn mùi vị ngọt ngào đăng đắng. Hơn một tuần rồi, chàng đến ngồi ở quán này để chờ đón 1 bóng hình quen thuộc. Từ lúc đưa Trinh Trinh về nhà cha mẹ đến nay cuộc chiến tranh lạnh giữa 2 người vẫn khô chấm dứt. Đêm đêm nàng vẫn ngủ dưới chân gường và chàng vẫn lầm lì cô độc. Hơn lúc nào hết, bây giờ Lê Khải mới hiểu được lòng mình, chàng yêu Dạ Thảo, yêu hơn mọi thứ trên đời hơn nhà cao cửa rộng.
Và chàng đến đây, đến đây để chờ đón 1 bóng hình, chàng cần gặp nàng, chàng muốn tỏ bày tâm sự Từ lâu ấp ủ trong tim. Dạ Thảo ơi! Em có hiểu được lòng anh? Sau hơn 1 tuần rồi, con đường này vắng bóng em tôi?
Khải đưa điếu thuốc lên môi, hít 1 hơi thật sâu mà nghe tâm tư rã rời. Chàng hối tiếc nhiều. Chàng trách mình vong phụ. Dạ Thảo, anh sẽ quỳ dưới chân em đền bồi mọi đau khổ của lòng em.
Trên con đường trưa nắng, dáng Dạ Thảo bước nghiêng nghiêng. Chiếc nón lá củ Che ngang khuôn mặt nhỏ. Tim Lê Khải đập nhanh rộn rã. Dạ Thảo ơi, em có biết là anh chờ em từ lâu lắm rồi khô?
- Dạ Thảo
Chàng bước nhanh ra khỏi quán đứng chắn trước mặt nàmg.
- Anh!
Dạ Thảo hốt hoảng lùi lại 1 bước, đảo mắt nhìn quanh, nàng cất giọng run run
- Xin anh tránh đường cho tôi đi chợ. Anh đã có vợ rồi sao còn chặn đường chặn lối làm chi?
Lê Khải vụt nắm lấy tay nàng. Dạ Thảo cố vùng ra nhưng khô nổi, nàng yếu ớt van xin:
- Anh Khải, buông em ra kẻo mọi người nhìn thấy bây giờ.
Khải lôi nàng về quán cất tiếng yêu thương:
- Thảo, anh xin em 1 phút, xin em vào quán cho anh nói 1 lời
Sợ Cảnh giằng co làm mọi người chú ý. Dạ Thảo đành bước theo chàng nói nhỏ:
- Anh buông tay ra, đừng để mọi người dị Nghi.
Khải buông tay. Nhìn nàng cúi đầu, tay vân vê tà áo bước vào quán mà lòng chàng lửng lơ không biết phải nói lời chi an ủi cho nàng. Người con gái đáng thương bị anh phụ bạc.
- Em uống gì? – Khải kéo ghế hỏi dịu dàng
Dạ Thảo e dè đưa mắt nhìn quanh, lòng bớt lo khi thấy quán hôm nay vắng khách.
- Em không uống. Anh muốn nói gì thì nói lẹ đi. Em còn đi chợ nữa.
Lê Khải lắc đầu gọi cho nàng 1 soda hột gà. Tay quạy đều chiếc muỗng, anh cất giọng chân thành.
- Thảo ơi, anh đã làm em đau khổ, em có căm thù oán ghét anh không?
Gịot lệ rưng rưng trên má. Dạ Thảo cắn môi lặng lẽ lắc đầu. Khải đưa tay lên hứng lấy giọt nước mắt long lanh, nhìn say đắm vào gương mặt người tình bé nhỏ. Gương mặt này quen thuộc biết bao nhiêu. Sao hôm nay anh thấy thật tuyệt đẹp. Làn da đen rám vì nắng gío phong trần kia sao có sức hút hơn làn da trắng mịn màng của Trinh Trinh gấp triệu lần.
Dạ Thảo của anh đẹp lắm! Nàng không có được vẻ Đẹp kiêu sa đài các của Trinh Trinh, nhưng bù lại nàng có vẻ Đẹp ngây thơ của 1 cô gái quê mùa chất phác. Ánh mắt nàng không có vẻ Buồn vời vợi, đôi mi nàng không cong vút ước mơ hoa. Song đôi mắt nàng lại to tròn mọng nước, thường ánh lên nhìn chàng bằng những tia nồng ấm thương yêu. Bờ môi nàng không mọng son, trề ra nũng nịu, nhưng biết nói vạn lời trọn vẹn thủy chung, biết mím chặt môi im lặng, cam phận số kiếp bẽ bàng chẳng trách hờn ai.
- Thảo, sao em không sỉ vả, chửi mắng anh đi?
Dạ Thảo lắc đầu, mái tóc loe hoe cháy nắng chảy dài xuống cánh tay trần, giọng nàng nghe sao nghẹn ngào, xa vắng:
- Em không dám giận hờn anh, em biết phận mình nghèo hèn, xấu xí nên anh mới bỏ em đi lấy vợ giàu. Người ta đẹp, lại có học hành hơn em nhiều lắm, em không giám so bì. Anh Khải ơi, anh đê/ em yên, mà em nói rồi, sang năm má em gã em cho anh Út Trọng.
- Không – Khải chợt kêu lên, anh nắm lấy vai nàng lắc mạnh: _ Em không được phép lấy anh Út Trọng làm chồng, đời em sẽ khô?
Dạ Thảo cứng đơ trong tay chàng, nước mắt rơi lã chã:
- Anh Út nghèo hơn anh, anh Út lại không đẹp trai bằng anh. Ảnh quê mùa chơn chất nhưng ảnh lại yêu em thật dạ, ảnh sẽ chẳng phụ em để lấy người ta. Anh đã có vợ giàu rồi, hãy để mặc em. Đừng tìm em làm chi nữa. HãY để em cố tìm quên. Đừng làm em đau khô?
- Không – Khải rít lên – Em phải nghe anh nói, anh cũng khổ lắm em có biết không?
- Hừ! Cậu Khải, cậu quả là mặt dạn mày dày, không biết chi là liêm sĩ – Gịong bà Tưư chợt vang lên lạnh ngắt.
Cả 2 giật mình rời nhau ra ngẩng dậy bàbg hoàbg, thì ra bà Tư đã đến tự nãy giờ, bà nói nghiêm nghị:
- Cậu đã có vợ rồi, tại sao cứ theo quyến rũ con Dạ Thảo hả? Cậu muốn gì? Cậu nói ra đi
Lê Khải cúi đầu:
- Bác Thảo ơi! cháu không …
Bà Thảo cắt ngang:
- Thảoôi không cần cậu thanh minh. tôi chẳng cần hiểu vì lý do gì cậu phụ bỏ con tôi. Tôi chỉ cần biết rằng cậu là 1 thằng đàn ông đã có vợ, và tôi không cho phép cậu quyến rũ con tôi. Nếu con Thảo có bề gì thì cậu đừng có trách.
Bà nhìn xuống Dạ Thảo nói giọng dịu dàng:
- Về thôi con, đừng tin những lời đường mật mà khổ vào thân. Mình nghèo cam chịu phận nghèo, đừng mơ ước trèo cao té đau lắm con ơi
Dạ Thảo như kẻ mất hồn, mặc cho mẹ dìu đi. Qua làn nước mắt nhạt nhoà, nàng chợt nhìn thấy ngón tay Khải giơ lên cao rồi cụp xuống. Tưởng mình bị hoa mắt nàng đưa tay lên dụi. Không, nàng đã không lầm. Lê Khải vừa lập lại lần hai ký hiệu hẹn hò từ thủo 2 đứa mới yêu nhau, nét mặt chàng thành khẩn hàm ý đợi chờ đến mức phải se lòng.
Tại sao chàng lại hẹn nàng? Dạ Thảo không còn thời gian suy nghĩ. Bà Thảo đã lôi nàng về đến hiên nhà.
- Thảo, Sao con lại đến hẹn hò với nó chứ?
Giọng bà Tư gay gắt nhưng ánh mắt lại dịu dàng. Dạ Thảo nghẹn ngào úp mặt vào lòng mẹ keU lên:
- Má Ơi, Con có hẹn đâu, tại ảnh lôi con vào chứ bô.
Bà Thảo dịu giọng với chiếc quạt lá khẽ quạt cho con:
- Mai mốt có gặp nó, con cứ tránh sang đường khác để đi. Con trai đời nay gian sảo lắm, con còn ngu ngơ dại khờ, má sợ Rồi đây con sẽ sa vào lời đường mật của người ta mà khổ 1 đời.
Dạ Thảo vẫn tức tưởi nghẹn ngào. Bà Thảo nói tiếp:
- Nín đi con, mai mốt thằng Út Trọng về má sẽ bảo nó …
- Không, không má ơi! – Dạ Thảo kêu lên: – Con không chụi lấy chồng đâu. Con ở vậy trọn đời.
- Con coi đó. – Bà Thảo lấy giọng khuyên răn:- Con còn tiếc nuối kẻ phản bội đó làm gì? Thằng Út nó thưo=ng con thật tình. Tội nghiệp nhà nó cũng nghèo.
Trước mắt Dạ Thảo, bỗng hiện ra hiện ra hình ảNh 1 thanh niên vạm vở, nước da đen bóng. Có nụ cười bối rối trên môi. Trời ơi, nàng phải gọi con người xa lạ đó là chồng, sẽ đê/ cho người ta ôm ấp trong vòng tay thô cứng. không! Dạ Thảo rùng mình đưa tay lên miệng. Không, đôi môi nàng từng nhận bao nụ hôn say đắm của Lê Khải, lẽ nào còn để cho kẻ khác hôn lên. Không, không mà …...
« Trước1...910111213...32Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Chữ Trinh bạn có thể xem thêm tieu thuyet chu trinhtieu thuyet chu trinh còn nữa nè

Tiểu Thuyết Chữ Trinh v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00041s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện