Old school Swatch Watches
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 08:26,Ngày 26/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Bánh Xe Định Mệnh

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 44451 Views



Khổng Lập Thanh thân phận bọt bèo, chẳng có tư cách gì nói lý với bọn họ. Thậm chí xử lý nội bộ, cho nghỉ việc, không tước bằng hành nghề, không ghi vào hồ sơ cá nhân, chuyện này cũng được coi là may mắn cho cô rồi.

Khổng Lập Thanh thầm nghĩ từ nay về sau mình sẽ chẳng thể nào xin vào được một bệnh viện tốt như thế, với một mức lương cao như thế nữa. Mà cho dù xin vào làm ở đâu, cô cũng không tránh khỏi sẽ bị người ta hỏi, bệnh viện trước kia tốt như vậy, lương cao như vậy tại sao không làm nữa, sau đó sẽ là những ánh mắt dò xét lẫn nghi ngờ nhìn cô như muốn vạch trần, bóc mẽ. Như vậy làm sao cô chống đỡ được, cô thật sự chẳng biết phải trả lời những câu hỏi ấy như thế nào. Cộng thêm việc cô vốn là người kém xã giao, Khổng Lập Thanh không dám chắc tự mình có thể xin được việc mới.

Cô còn đang vò đầu bứt tóc lo lắng, bỗng có tiếng Khổng Vạn Tường gọi: “Mẹ, có người gõ cửa.”

“À”, Khổng Lập Thanh ngẩng lên nhìn Khổng Vạn Tường có chút mơ hồ, cuối cùng sau một lúc cũng tỉnh táo lại, đứng lên, đi ra phía cửa, qua chỗ Khổng Vạn Tường còn giơ tay xoa đầu thằng bé: “Ừ, để mẹ ra mở.”

Khổng Lập Thanh từ khi dọn đến ở căn hộ này chẳng bao giờ có người đến thăm, cô bước ra gần cửa, nhìn qua mắt mèo, khuôn mặt đàn ông bị kính mắt mèo làm cho biến dạng, méo mó. Anh ta đang cau mày, khuôn mặt biểu thị sự khó chịu, Khổng Lập Thanh thở dài rồi mở cửa.

Người đàn ông bên ngoài thân hình cao lớn, khuôn mặt đẹp trai, trong thời tiết nóng bức thế này vẫn nghiêm chỉnh giày da, quần dài, áo sơ mi thẳng thớm, nhìn đã thấy là mẫu đàn ông thành đạt trong xã hội.

Khổng Lập Thanh mở cửa, người đứng nép một bên, nhìn hai cúc áo ngực không cài của người đàn ông, không chào hỏi cũng chẳng mời vào nhà.

“Lập Thanh.” Người đàn ông đó lên tiếng gọi trước. Giọng nói nghe có phần thất vọng.

Khổng Lập Thanh di chuyển ánh mắt qua vai anh ta, nhìn xuống bóng lưng tối đen đổ dài bên cửa, không nói gì. Nói cho đúng thì lúc đó cô không thể nghĩ ra được điều gì. Chuyện của họ xảy ra đã nhiều năm, kỳ thực mà nói cô đã sớm quên sạch. Nhưng thân xác ngốc nghếch này cho đến hôm nay dường như vẫn đắm chìm trong những tháng năm xưa cũ, cứ nhìn thấy người đàn ông này lại cứng đơ không biết phải phản ứng thế nào.

Người đàn ông dường như cũng bị thái độ lạnh lùng của cô làm cho lúng túng, đôi mắt đẹp mông lung một hồi, cuối cũng cũng lên tiếng: “Lập Thanh, việc lần này năng lực anh có hạn, không giúp được em, thật sự xin lỗi.”

Khổng Lập Thanh cúi nhìn xuống chân, không phản ứng lại. Thật sự lúc này cô đang nghĩ: Chuyện này liên quan gì tới anh? Trên đời có vô số việc không thể trách được ai, cô sớm đã thấu hiểu đạo lý này.

Người đàn ông nhìn cô gái trước mặt, trước sau chỉ im lặng đáp lại mình. Anh chưa từng gặp kiểu phụ nữ như thế, lúc nào cũng lặng lẽ, cho dù bản thân hiểu rõ mình bị ức hiếp thì vẫn im lặng. Người không hiểu cô cho rằng cô là người kiên cường, không ngờ được thực ra cô cực kỳ yếu đuối.

Người đàn ông cũng im lặng nhìn lại cô gái, trong lòng hơi lo lắng. Anh đã bỏ lỡ mất thời khắc lần đầu tiên cô mở cửa trái tim mình. Gần đây, mỗi khi nghĩ đến năm đó, anh đều ước giá mình khôn ngoan hơn một chút thì hôm nay sẽ không phải sợ hãi khi đối diện với sự bình tĩnh đến lạnh lùng này của cô. Những năm qua anh luôn cố gắng mở cánh cửa trái tim đã khép lại đó, cố gắng tiến vào, nhưng tất cả đều là vô dụng.

Hai người cùng im lặng nhìn nhau cũng thật kỳ quặc. Khổng Lập Thanh cả người khó chịu, rất muốn đóng cửa lại. Biểu cảm thương hại trên khuôn mặt anh khiến cô tức giận. Nhưng cô biết phép lịch sự tối thiểu. Nếu giờ cô sập cửa lại, hẳn người ngoài sẽ dị nghị cô không bình thường.

Bầu không khí yên lặng khiến hai người cảm thấy ngột ngạt. Người đàn ông không biết phải nói gì trong hoàn cảnh này. Cuối cùng chỉ có thể thực hiện việc mà anh dự định làm khi đến đây. Anh ngượng ngập rút thẻ ngân hàng từ trong túi quần ra đưa cho cô: “Lập Thanh, cái này, cái này em cầm lấy, em còn phải nuôi con, không thể thiếu tiền, chuyện công việc, anh sẽ giúp em nghĩ cách.” Người đàn ông lắp bắp mấy câu như vậy rồi cố trấn tĩnh, làm như không có chuyện gì, nhưng cuối cùng hành động của anh thậm chí còn có chút hoảng loạn, anh nhét đại tấm thẻ vào tay cô và bỏ chạy về phía thang máy, thậm chí trước khi quay đầu còn không dám nhìn thẳng vào cô.

Khổng Lập Thanh đứng ở cửa, nhìn về chiếc bóng nhấp nhô theo nhịp bước của anh, mặt không biểu lộ gì. Cô nghiêng đầu ra vẻ suy nghĩ, rồi lại cúi đầu nhìn tấm thẻ ngân hàng trong tay, mặt sau thẻ có viết một dãy số, chắc là mật mã, miệng cô khẽ nhếch lên.

Trong ấn tượng của Khổng Lập Thanh, người đàn ông này mãi mãi mang hình dáng đầy nhiệt huyết tuổi trẻ như lần đầu tiên cô thấy. Sức vóc vững vàng, mặt lấm tấm mồ hôi, mỗi bước anh đi, dường như toàn thân đều tỏa sáng. Bây giờ, người này ngày càng trầm tĩnh, ngày càng trưởng thành, nhưng rõ ràng anh rèn luyện còn chưa đủ, nhận ra chút hoảng hốt trong hành động của anh hôm nay khiến Khổng Lập Thanh cảm thấy anh vẫn chưa trở thành người đàn ông thực thụ, vẫn là cậu thiếu niên năm đó, dù thời gian cũng để lại chút dấu vết trên cơ thể năm xưa.

Nhìn theo bóng hình vội vã như chạy trốn kia, lòng cô có gì đó như nhẹ nhõm, cô bước đến trước mặt anh cúi đầu nói nhỏ: “Sư huynh, cám ơn anh, nhưng em không thể nhận số tiền này.”

Người đàn ông cau mày nhìn cô, Khổng Lập Thanh không nói gì thêm, tay cầm thẻ ngân hàng cố chấp đưa ra trước mặt anh. Kỳ thực cô muốn nói với anh nhiều hơn những gì đã nói, câu cô muốn nói đầy đủ phải là: “Sư huynh, đều là quá khứ rồi, em đã hết hận anh từ rất lâu. Cuộc sống bao năm qua của em, chẳng có một ai đưa tay ra giúp đỡ, anh là người đầu tiên, lòng em mãi mãi khắc ghi. Nhưng trên đời này, tiền đại diện cho rất nhiều thứ, em sợ mai đây món nợ này em không trả nổi, cho nên nhất định không thể cầm tiền của anh.”

Vì bản tính lạnh lùng, Khổng Lập Thanh không thể nói nổi một câu tình cảm như thế, câu “cảm ơn anh” nói ra đã là cố gắng hết sức rồi.

Người đàn ông ngẩng đầu nhìn cô gái đứng trước mặt đang lạnh lùng cự tuyệt, lúng túng nói: “Lập Thanh, em, em…”

Chiếc thẻ trong tay cô vẫn kiên định ở trước mặt anh.

Hai người không ai chịu ai, thang máy đã lên đến nơi, cửa mở ra, ánh đèn bên trong hắt ra ngoài. Khổng Lập Thanh đối diện với thang máy đang mở, ánh mắt vẫn tĩnh lặng, miệng mím lại đầy bướng bỉnh. Người đàn ông đầu hàng, cô vẫn luôn như vậy, lặng lẽ nhưng kiên định, trước bất cứ chuyện gì đều không ồn ào nhưng lại rất cứng đầu. Cô không hề thay đổi, rất đáng ngưỡng mộ nhưng cũng khiến người ta đau lòng.

Người đàn ông chậm rãi đưa tay nhận lại tấm thẻ, Khổng Lập Thanh nhanh chóng thở phào một hơi, quay người bỏ đi mà không nói tạm biệt, vào nhà là đóng cửa, tắt đèn. Người đàn ông đứng nhìn cánh cửa nhà đóng lại phía xa, trong lòng ngọn lửa giận bùng lên, anh cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng lại không biết tìm ai để trút giận.

Sau khi Khổng Lập Thanh vào nhà liền đi đến ngồi xuống cạnh Khổng Vạn Tường cùng xem phim hoạt hình. Khổng Vạn Tường đợi cô ngồi xuống liền nằm dựa vào lòng cô, Khổng Lập Thanh đưa tay vuốt nhẹ lông mày của nó, khẽ phàn nàn: “Trời nóng như này rồi, con không sợ nóng à?”

Ti vi đang chiếu một bộ phim hoạt hình, âm thanh rất ồn ào, nhưng Khổng Lập Thanh ôm Khổng Vạn Tường xem được một lát đầu óc đã nghĩ ngợi lung tung, chuyến viếng thăm bất ngờ của người đàn ông kia tác động không nhỏ tới cô.

Người đàn ông đó là Hạ Chí Thần, đàn anh khóa trên thời đại học của Khổng Lập Thanh. Bây giờ nghĩ lại chuyện ngày đó, Khổng Lập Thanh vẫn có cảm giác nghẹn ngào khó nói thành lời. Hồi ấy, cô còn chưa va chạm nhiều, nghe lời xúi bẩy, ngốc nghếch chạy đi thể hiện tình yêu với người đó, để rồi bị chính đám người đó khinh rẻ. Lần tổn thương đó cho dù là nội tình bên trong cũng khó nói rõ có phải cô bị bạn bè xấu cố tình lừa gạt hay không, nhưng thời khắc đó Khổng Lập Thanh đã phải nếm trải nỗi đau như bị lột da, đến bây giờ nghĩ lại cũng không thể nhớ được cảm giác đau đớn đó thế nào nữa. Có điều đám người làm tổn thương cô ngày ấy, theo thời gian hình bóng họ trong lòng cô cũng mờ dần đi. Chỉ là Khổng Lập Thanh không nghĩ tới, trong khi cô gần như đã quên được sự việc đau lòng ấy thì vị sư huynh kiêu ngạo hung hăng năm đó cho đến giờ vẫn ôm trong lòng nỗi áy náy với cô. Như vậy mà nói, anh kỳ thực cũng không phải người xấu, ai trong lúc trẻ dại mà chẳng làm chuyện không nên? Cô cũng muốn nói rõ nhưng không có cơ hội.

Khổng Lập Thanh chìm đắm trong mớ suy tư, nghĩ đi nghĩ lại còn khẽ cười. Khổng Vạn Tường ở bên cạnh dùng khuỷu tay huých huých Khổng Lập Thanh: “Mẹ, mẹ, lại có người gõ cửa.”...
« Trước123456...66Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Bánh Xe Định Mệnh bạn có thể xem thêm tieu thuyet banh xe dinh menhtieu thuyet banh xe dinh menh còn nữa nè

Tiểu Thuyết Bánh Xe Định Mệnh v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00069s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện