Teya Salat
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 21:41,Ngày 26/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Bạn Tôi Tình Tôi

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 29777 Views


- Không hiểu cái gì đã ám mình để bảo hắn đến đây lập nghiệp nhỉ? Antoine càu nhàu khi chạy ngược lên trên phố Queen’s Gate.
Anh đậu xe trước cửa hiệu của Sophie.Cô hàng hoa có dáng vẻ của một nhà sinh học trong chiếc blouse trắng. Cô tranh thủ ngày đẹp trời để sửa lại mặt tiền cửa hàng. Những bó hoa huệ, mẫu đơn, hồng trắng và đỏ được xếp trong những xô đứng thẳng hàng trên vỉa hè, tranh đua hương sắc.
- Anh đang bực mình à? Cô hỏi ngay khi nhìn thấy anh.
- Sáng nay em có nhiều khách không?
- Em hỏi anh trước cơ mà!
- Không, anh hoàn toàn không bực mình! Antoine trả lời, giọng càu nhàu.
Sophie quay lưng lại anh và bước vào trong cửa hàng, Antoine đi theo cô.
- Anh biết đấy Antoine, cô vừa nói vừa đi lại phía sau quầy, nếu việc viết những lá thư ấy khiến nah buồn chán thì em sẽ tự xoay sở bằng cách khác vậy.
- Ồ không, chẳng liên quan gì đến chuyện ấy. Chính Mathias khiến anh bận tâm, hắn đã chán cảnh sống một mình rồi.
- Anh ấy sẽ không còn một mình nữa, bởi anh ấy sẽ sống cùng với Emily.
- Hắn muốn bọn anh ở cùng với nhau.
- Anh đang đùa đấy à?
- Hắn nói rằng điều đó sẽ tuyệt vời cho bọn trẻ.
Sophie quay đi để tránh cái nhìn của Antoine rồi lẩn vào phòng phía sau. Cô sở hữu một nụ cười đẹp nhất trần gian và là một trong những nụ cười dễ lây truyền nhất.
- À, vâng, bọn trẻ của các anh có hai ông bố cũng là điều rất bình thường, cô vừa nói vừa lau khô nước mắt.
- Em sẽ không bắt anh biện hộ về sự bình thường đấy chứ, ba tháng trước đây em đã chẳng nói với anh rằng sẽ kiếm một đứa trẻ từ một tay không quen biết là gì!
Khuôn mặt Sophie thay đổi ngay lập tức.
- Cám ơn vì nhắc lại cho em thời khắc cô độc gớm ghiếc ấy.
Antoine tiến lại và cầm tay cô.
- Cái điều thật không bình thường, ấy là trong một thành phố bảy triệu rưỡi dân những người như Mathias và em lại vẫn cứ độc thân.
- Mathias chỉ vừa mới đến đây thôi… còn anh, anh thì có lẽ không độc thân đâu nhỉ?
- Anh thì người ta chẳng thèm để ý tới đâu, Antoine thì thầm. Anh đã không nhận thấy rằng hắn lại cô đơn đến mức ấy.
- Ai cũng cô đơn hết Antoine ạ, ở đây, ở Paris hay ở nơi nào khác. Con người ta có thể lẩn trón sự cô độc, chuyển nhà, làm mọi chuyện để gặp gỡ mọi người, và điều đó chẳng thay đổi gì cả. Vào cuối ngày, ai về nhà nấy. Những người sống có đôi không hiểu hết sự may mắn của họ. Họ đã quên những buổi tối trước một khay thức ăn, sự bồn chồn trước ngày nghỉ cuối tuần đang tới, ngày chủ nhật hy vọng có tiếng chuông điện thoại. Có hàng triệu người như chúng ta trong tất cả các thủ đô trên thế giới. Tin vui duy nhất đó là chẳng có gìmà mình phải cảm thấy quá khác với những người khác.
Antoine luồn tya vào mái tóc cô bạn thân nhất của mình. Cô né tránh cử chỉ ấy của anh.
- Đi về làm việc đi, em đang có đầy việc phải làm đây này.
- Tối nay em sẽ đến chứ?
- Em không muốn, Sophie trả lời.
- Anh tổ chức bữa cơm này cho Mathias, cuối tuần này Valentine sẽ đi, em phải đến đấy, anh không muốn ở một mình với hai người bọn họ. Hơn nữa, anh sẽ làm cho em món mà em thích nhất.
Sophie mỉm cười với Antoine.
- Món mì cô-qui-ét với giăm-bông à?
- Tám rưỡi nhé!
- Lũ trẻ sẽ ăn tối cùng chúng ta chứ?
- Anh tin tưởng vào em đấy, Antoine trả lời và đi ra.
Ngồi trong quầy sau hiệu sách, Mathias đọc thư tín gửi đến trong ngày. Vài tờ hoá đơn thanh toán, một tờ quảng cáo và một lá thư của trường học thông báo cho anh ngày giờ của buổi họp phụ huynh sắp tới. Một phong thư được gửi cho ông Glover, Mathias với lấy mẩu giấy nhỏ nằm ở đáy sâu ngăn kéo két thu tiền và chép lại trên phong bì địa chỉ ổng chủ của mình đang sống ở Kent. Anh tự hứa sẽ đi gửi cho ông vào giờ ăn trưa.
Anh gọi cho Yvonne để đặt bữa trưa cho mình. “Đừng quấy rầy tôi vì những việc không đâu như thế, bà trả lời, cái ghế thử ba ở quầy từ giờ là để giành cho anh rồi.”
Chiếc chuông nhỏ ở cửa thánh thót reo. Một phụ nữ trẻ duyên dáng vừa bước vào hiệu sách. Mathias bỏ mặc đống thư tín của mình.
- Anh có báo Pháp chứ? Cô gái hỏi.
Mathias chỉ kệ sách báo bày gần cửa ra vào. Cô gái trẻ lấy một tờ đối với mỗi nhật báo và tiến lại quầy trả tiền.
- Cô có nhớ quê nhà không? Mathias hỏi.
- Chưa, vẫn chưa nhớ gì cả, cô gái trả lời, giọng nghịch ngợm.
Cô tìm tiền trong túi và khen ngợi cách trang trí cửa hàng mà cô thấy thật trang nhã. Mathias cám ơn và cầm những tờ báo từ tay cô. Audrey nhìn xung quanh. Trên cao một tủ sách, một ấn phẩm thu hút sự chú ý của cô, cô liền kiễng chân lên xem.
- Có phải trên cao kia là cuốn Lagarde et Michard lit-térature du XVIII siècle hay không ?
- Mathias tiến lại gần kệ sách và gật đầu xác nhận.
- Tôi có thể mua nó chứ ?
- Tôi có một bản còn tốt và mới hơn thế, nằm ngay phía trước mặt cô kìa, Mathias khẳng định và rút ngay một cuốn sách khỏi kệ.
Audrey xem ấn phẩm mà Mathias đưa cho và trả lại anh ngay tức thì.
- Cuốn này là của thế kỷ XX đấy chứ ?
- Đúng thế, nhưng nó còn gần như mới tinh. Cách nhau ba thế kỷ, đương nhiên là pahỉ có khác biệt. Cô nhìn này, không có một nếp gấp, không có một vết giây bẩn nào cả.
Cô gái cười phá lên và chỉ cuốn sách ngự trên nóc sách.
- Anh lấy cho tôi cuốn sách kia chứ ?
- Tôi có thể cho người đem đến cho cô, nếu cô muốn, nó nặng lắm đấy, Mathias trả lời.
Audrey ngó anh, sững sờ.
- Tôi đến trường Trung học Pháp, nagy ở đầu phố kia thôi, tôi thích tự mình đem đi hơn.
- Tuỳ ý cô vậy, Mathias phục tùng trả lời.
Anh lấy cái thang gỗ cũ kỹ, cho nó trượt trên dường rãnh bằng đồng đến tận ngang hàng với kệ sách chứa cuốn Lagarde et Michard.
Anh thở sâu, đặt chân l ên bậc thang đầu tiên, nhắm chặt mắt và vừa trèo vừa làm những động tác khả dĩ nhất mà anh có thể thực hiện. Đến được độ cao cần thiết, bàn tay anh lần sờ tìm kiếm. Chẳng thấy gì cả, Mathias hé mở mắt, xác định chỗ bìa sách, cầm lấy nó và cảm thấy mình không thể bước xuống được. Trống ngực anh đập tình thịch, anh dùng hết sức mình, bám chặt vào cái thang, hoàn toàn tê liệt.
- Ổn chứ ?
Giọng Audrey vang tới làm ù tai anh.
- Không, anh thì thầm.
- Anh có cần giúp không?
Từ “có” của anh nhỏ đến nỗi chỉ nghe được loáng thoáng. Audrey liền trèo lên chỗ anh đứng. Cô đỡ cuốn sách thật nhẹ nhàng và ném nó xuống đất. Sau đó, đặt tay mình lên tay Mathias, cô vừa chỉ dẫn vừa hỗ trợ anh. Hết sức kiên trì, cô đã đưa anh xuống được ba bậc thang. Lấy thân mình bảo vệ anh, cô đã thuyết phục được với anh rằng đã sắp xuống tới đất rồi. Anh thì thào nói cần thêm chút thời gian nữa. Khi Antoine bước vào hiệu sách thì Mathias đang ôm ghì Audrey chỉ còn cách mặt đất có một bậc thang.
Cô gỡ vòng tay ôm ghì của anh ra. Cố tìm lại vẻ trang nghiêm, Mathias nhặt cuốn sách lên, cho vào một túi sách bằng giấy và đưa nó cho cô gái. Anh từ chối nhận tiền cô trả, anh thật vui được tặng nó cho cô. Cô gái cảm ơn anh, rồi rời khỏi hiệu sách dưới con mắt hết sức tò mò của Antoine.
- Tớ có thể biết chính xác cậu vừa làm gì không?
- Nghề nghiệp của tớ thôi!
Antoine ngó sững mặt bạn, vẻ nghi ngờ.
- Tớ có thể giúp gì cho cậu đây? Mathias hỏi?
- Bọn mình có hẹn ăn trưa cùng nhau.
Mathias nhận ra những tờ báo còn nằm gần quầy trả tiền. Nagy lập tức, anh vơ lấy chúng, nói Antoine chờ một lát rồi chạy vội trên vỉa hè. Chạy nhanh đến hụt hơi, anh ngược lên Bute Street, rẽ vào Harrington Road, và đã đuổi kịp Audrey tại ngã năm, gần sát những khu vực của trường học.
- Chẳng cần fải làm thế đâu, Audrey nói khi cảm ơn anh.
- Tôi thật là hề quá, phải thế không?
- Không đâu, không chút nào; chóng mặt cũng có thể chữa khỏi đấy, cô nói thêm trong lúc vượt qua khỏi bức hàng rào của trường học.
Mathias nhìn cô đi xuyên qua sân; lúc trở lại hiệu sách, anh quay lại và nhìn thấy cô đi về phía sân chơi. Vài giây sau, đến lượt Audrey quay lại và nhìn thấy anh mất hút ở góc phố.
- Cậu có đầu óc buôn bán đấy, Antoine nói lúc anh quay về.
- Cô ấy đã hỏi tớ một cuốn Lagarde et Michard, cô ấy đến trường trung học, vậy đó là một nhà giáo, nên cậu đừng trách tớ đã làm hết mình cho sự nghiệp giáo dục con em chúng ta nhé.
- Nhà giáo hay là không, cô ta thậm chí còn chẳng trả tiền mua báo!
- Đi ăn chứ hả, Mathias nói và mở cửa cho Antoine.
Sophie bước vào nhà hàng và đến chỗ Antoine và Mathias. Yvonne mang đến cho họ món gratin (Đây là món ăn ngon của người Pháp. Thức ăn được bỏ lò, khiến cho lớp trên cũng cháy xém lại) độc quyền.
- Ở quán của cô, có vô số thứ ngon! Mathias nói, công việc chạy chứ ạ!
Antoine đạp cho anh ta một cú dưới gầm bàn. Yvonne quay đi mà không nói một lời.
- Có chuyện gì vậy, tớ lại nói câu gì lẽ ra không nên nói à?
- Cô ấy đang gặp rất nhiều khó khăn. Buổi tối, hầu như chẳng có ma nào đến cả, Sophie nói trong lúc lấy thức ăn cho Antoine.
- Cách trang trí hơi cổ rồi, cô ấy cần phải tân trang lại thôi.
- Cậu trở thành chuyên gia trang trí rồi à? Antoine hỏi.
- Tớ nói vậy là để giúp đỡ thôi. Hãy công nhận rằng cái khung cửa kia không phải có từ hôm qua đâu!
- Thế còn cậu, cậu thì có từ khi nào? Antoine nhún vai vặn lại.
- Các anh đúng là hai thằng nhãi xấu tính....
« Trước1...678910...40Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Bạn Tôi Tình Tôi bạn có thể xem thêm tieu thuyet ban toi tinh toitieu thuyet ban toi tinh toi còn nữa nè

Tiểu Thuyết Bạn Tôi Tình Tôi v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00053s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện