XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 20:33,Ngày 26/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Hôn Nhân Giấy

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38796 Views



“Anh đã nói là anh không bán thân mà” - Quản Đồng gạt tay Cố Tiểu Ảnh ra, “Bà xã, phiền em bớt chút thời gian lấy hộp sữa chua trong tủ ra ăn hết cho anh nhờ”.

“Ối, lại nữa rồi!!!” - Cố Tiểu Ảnh than thở, ngả người vào lưng Quản Đồng.

Quản Đồng ngẩng đầu lên, thấy ngay bóng hai người đang bám chặt lấy nhau in trên cửa cái lò vi sóng đặt ngay bên cạnh.

M cười.



(2)



Mới sáng sớm ngày hôm sau, Cố Tiểu Ảnh gấp gáp gọi điện cho Hứa Tân: “Hôm qua hai người nói chuyện thế nào?”

Hứa Tân cười khẩy: “Thì còn thế nào nữa, hai người ngồi ôn lại chuyện cũ thôi. Chủ đề chính là cậu và anh Quản, nói chuyện về người quen là chiến lược chủ đạo trong các cuộc hẹn hò mà”.

“Nhưng thầy Giang cũng ổn đấy chứ”, Cố Tiểu Ảnh cũng trằn trọc cả đêm, càng cân nhắc càng thấy vụ này khả thi: “Hay là cậu xem xét lại đi?”

“Thầy Giang thì khỏi phải nói, tốt từ trong ra ngoài, nhưng nếu đã muốn ra tay thì ra tay từ lâu rồi, cần gì phải đợi đến ngày hôm nay?” - Hứa Tân chẳng có chút hào hứng - “Hơn nữa, con ruồi nhép ơi, chẳng nhẽ cậu không biết, cái kiểu hẹn hò giới thiệu này là một sự xỉ nhục đối với các cô gái trí thức như chúng ta hay sao?”

“Sao lại thế chứ?” - Cố Tiểu Ảnh kinh ngạc thốt lên, “Mình luôn thích được giới thiệu người yêu, mà đáng tiếc là chẳng có cơ hội”.

“Cậu muốn trải nghiệm cuộc sống hả”, Hứa Tân dọa dẫm, “Xin cậu ít chuyện vừa thôi, cẩn thận không thì bố mẹ chồng cậu quay lại sống chung bây giờ!”

“Hứa Tân, cậu thật là độc ác!” - Cố Tiểu Ảnh hét, “Mình khó khăn lắm mới thoát nạn đấy!”

“Thoát khỏi bể khổ à?” - Hứa Tân cười híc híc: “Hạnh phúc không phải là mãi mãi, con ruồi nhép, hãy nhớ lời tớ nhé!”

“Phì phì phì!” - Cố Tiểu Ảnh phì vào điện thoại.

Không ngờ, vừa dập máy với Hứa Tân thì Quản Lợi Minh gọi đến: “Tiểu Ảnh hả, con nói với Quản Đồng một tiếng, Diễm Diễm muốn lên tỉnh tìm việc, con bảo nó thu xếp, thời gian này ở tạm nhà con nhé! Bố đã nói với nhà con bé rồi, nhà con còn giường trống, không cần ra ngoài thuê phòng làm gì cho tốn tiền ra!”

“Gì cơ ạ” - Huyết áp Cố Tiểu Ảnh đột nhiên tăng lên đến 180, “Diễm Diễm? Diễm Diễm là ai ạ?”

“Diễm Diễm hả, nó là con bé sang giúp các con hôm đám cưới ấy!”, Quản Lợi Minh nhắc Cố Tiểu Ảnh, “Nó tốt nghiệp đại học rồi, không muốn tìm việc ở quê, muốn lên tỉnh xem thế nào, các con thu xếp cho nó... Hừm, thôi được rồi, để bố gọi thẳng cho Quản Đồng, dặn nó tường tận...”

Trong phòng khách, Cố Tiểu Ảnh cầm ống nghe, đứng đờ người.

Giây phút đó, cô cứ nghĩ đi nghĩ lại: Hứa Tân, cậu thật là độc mồm độc miệng!!!

Quả nhiên, đến buổi trưa, Quản Đồng gọi điện về: “Bà xã ơi, em vất vả rồi, em dọn cái giường trong phòng đọc đi nhé, để Diễm Diễm đến ở”.

“Diễm Diễm là ai?” - Cố Tiểu Ảnh thản nhiên, tức giận quá đã biến thành thản nhiên.

“Ngụy Diễm Diễm, theo vai mà tính thì nó là em họ xa của anh”, Quản Đồng thở dài, “Sinh năm 86, học trung cấp học viện dạy nghề, ngành quản trị kinh doanh. Em bảo một đứa học trung cấp thì quản trị được cái gì chứ?”.

“Em họ xa mà anh cũng phải lo ăn lo ở lo việc cho à”, Cố Tiểu Ảnh cũng thở dài, “Chúng mình đang ở chế độ xã hội chủ nghĩa rồi phải không?”

“Nhưng mà người ta đã có lời rồi, cũng không thể không lo...” - Quản Đồng bất đắc dĩ nói: “Thôi giúp nó thử xem thế nào vậy, nếu không được thì thôi”.

Cố Tiểu Ảnh không nói gì, cứ thế gác má

Những lúc không muốn nói thêm với Quản Đồng, ban đầu Cố Tiểu Ảnh chọn cách cáu gắt, cãi cọ, kêu ca, sau đó chuyển sang gác máy hoặc không nói gì quay người đi thẳng. Nếu đã chẳng có cách nào thay đổi được tình hình, thì còn lý luận làm quái gì nữa?

Giờ thì cô đã dần dần hiểu ra, tại sao người ta lại nói cãi nhau làm tăng thêm tình cảm vợ chồng, trong khi lạnh lùng chính là hung thủ giết chết hôn nhân.

Nhưng dù có lạnh lùng hay không, thì Quản Đồng vẫn cứ về nhà ăn cơm tối. Cái vẻ điềm nhiên như không có chuyện gì, đã khiến Cố Tiểu Ảnh hết cả bực bội. Hóa ra giới hạn bực bội cao nhất là hết cả bực bội.

Mà dù có bực hay không, thì Ngụy Diễm Diễm vẫn cứ đến, không chỉ sẽ đến, mà còn đến rất sớm nữa. Buổi tối ngày hôm sau, Cố Tiểu Ảnh dạy học xong từ trường về, vừa đẩy cửa, đã thấy một túi hành lý rất to trong phòng khách. Ngẩng đầu lên thì thấy ngay một cô gái khá thanh tú đang khoanh tay ngồi đó.

Nghe thấy tiếng cửa mở, Quản Đồng từ phòng khách đi ra, thấy Cố Tiểu Ảnh, có vẻ cáu: “Em vẫn chưa dọn phòng khách à? Anh đã nói hôm nay Diễm Diễm đến rồi còn gì?”

“Em đã định sáng nay dọn phòng, nhưng vừa sáng sớm đã có điện thoại thông báo thay đổi giờ dạy.” - Cố Tiểu Ảnh mệt mỏi cởi áo khoác: “Anh xem thế nào rồi dọn dẹp nhé, em mệt quá, phải ngủ đã”.

“Không nấu cơm à?” - Quản Đồng nhíu mày, dạo này anh bận việc cơ quan, mặt mũi lúc nào cũng cau có.

“Muốn ăn gì thì ra ngoài ăn vậy, em đi ngủ trước đây!” - Cố Tiểu Ảnh hơi lạc giọng cũng nhíu mày: “Đừng có quát em”.

Quản Đồng thực sự bực mình: “Dù gì thì em cũng phải giúp anh, hôm nay anh phải làm cho xong tài liệu, bận đến ngập đầu ngập cổ đây”.

“Quản Đồng, em xin anh đấy, em vừa dạy liền tám tiết”, Cố Tiểu Ảnh thấy chán nản đến phát khóc, “Em sắp xỉ, anh tha cho em!”

“Chị dâu, anh!” - Ngụy Diễm Diễm đứng một bên cuối cùng cũng run run mở miệng: “Có phải em làm phiền anh chị không?”

Vừa nói mắt đã đỏ lên: “Nếu anh chị thấy phiền, ngày mai em sẽ đi”.

“Không liên quan đến em”, Quản Đồng cố gắng kìm nén sự cáu giận và bực bội trong lòng, “Tối nay em thích ăn gì, anh đưa em đi ăn”.

“Em cứ ở đây” - Cố Tiểu Ảnh thở dài nhìn Ngụy Diễm Diễm, cố gắng lắm mới nặn ra một nụ cười: “Chị đứng trên bục giảng cả ngày, mệt quá, cổ họng đau rát, hai người đừng quan tâm đến chị, cứ ra ngoài ăn đi, chị ngủ một chút là ổn thôi mà”.

Ngụy Diễm Diễm không nói gì nữa, chỉ nhìn Cố Tiểu Ảnh với ánh mắt sợ hãi. Quản Đồng gần đây bị những cuộc hội nghị liên miên ở cơ quan làm cho sắp phát điên. Thấy ánh mắt đó, anh lại càng bực bội, quay người lấy chìa khóa và điện thoại di động rồi đi ra ngoài. Ngụy Diễm Diễm lếch thếch theo sau, trước khi ra khỏi cửa còn quay đầu nhìn Cố Tiểu Ảnh một cái, ánh mắt giống hệt thỏ con, có đôi chút khiến người khác thấy thương hại.

Cố Tiểu Ảnh thở dài, quay người vào phòng ngủ, chẳng kịp thay quần áo đã thả mình xuống giường. Vì đã quá mệt nên cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Trước khi ngủ còn suy nghĩ, có lẽ mình nên đối xử với Ngụy Diễm Diễm tốt hơn.

Dù sao, cô cũng chẳng làm gì sai.

Nhưng, vậy thì ai sai?

Hình như chẳng có ai sai cả... Vậy thì, cuối cùng là chỗ nào có vấn đề đây?

Ngủ một mạch đến tận tám giờ sáng ngày hôm sau. Khi tỉnh lại thì Quản Đồng đã đi làm từ lâu, Cố Tiểu Ảnh cúi đầu nhìn bộ quần áo ngủ trên người, hơi kinh ngạc sao mình lại ngủ say đến mức thay quần áo mà cũng không tỉnh, rồi lại thấy ngấm ngầm sung sướng

Đây chính là ưu điểm của việc có chồng thì phải?

Cố Tiểu Ảnh thở dài nghĩ: nhưng mà, đàn ông cũng mang lại rất nhiều phiền phức.

Cô ra khỏi giường, ra đến phòng khách mới phát hiện ra, Ngụy Diễm Diễm vẫn còn ngủ?

Cố Tiểu Ảnh nhíu mày: bọn trẻ ngày nay, đang cần tìm việc, học lực thì kém, năng lực cũng chẳng thể gọi là cao, thế mà lại vô tư thế này sao. Nói theo lời các cụ, thì chính mình cũng không biết mình cần gì, nhưng cũng không thể để kệ, đành gõ cửa: “Diễm Diễm, dậy đi, em ăn sáng gì nào?”

Không có người trả lời.

“Diễm Diễm, dậy đi, ăn sáng nào!” - Cố Tiểu Ảnh lại gõ cửa.

Vẫn không thấy trả lời.

Cố Tiểu Ảnh giật mình: hay là nó bị ốm?

Cô hoảng hốt đẩy cửa đi vào, lay mạnh người nằm trên giường: “Diễm Diễm, em sao thế, dậy đi!”

“Ư...” lay đến mấy cái, Ngụy Diễm Diễm cuối cùng cũng lơ mơ tỉnh dậy. “Chị dâu dậy rồi à!”

Cố Tiểu Ảnh thở phào, nhìn Ngụy Diễm Diễm ngủ đến húp híp cả mặt, hơi bực mình: “Đã tám giờ rồi đấy! Nhanh dậy ăn sáng đi, lát chị còn đưa em đến hội chợ tìm việc làm nữa”.

“Hội chợ tìm việc làm á?” - Ngụy Diễm Diễm dụi dụi mắt ngồi dậy, ngạc nhiên nhìn Cố Tiểu Ảnh: “Đi hội chợ việc làm để làm gì cơ?”

“Không phải em cần tìm việc à?” - Cố Tiểu Ảnh thấy đầu sắp nổ tung: chẳng nhẽ nó còn không biết mục đích chuyến đi của nó lần này là gì?

“Đúng là cần tìm việc. Nhưng anh em chẳng phải được làm quan sao? Không thu xếp cho em làm việc ở phòng nào được sao? Tại sao lại phải đến hội chợ việc làm?” - Ngụy Diễm Diễm mở to mắt, nghi ngờ nhìn Cố Tiểu Ảnh: “Chị dâu, chỉ có những người chẳng có kiến thức và các công ty vớ vẩn mới đến chỗ đó thôi. Anh em giỏi như thế, em còn phải đến đó làm gì?”...
« Trước1...5859606162...67Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Hôn Nhân Giấy bạn có thể xem thêm hon nhan giayhon nhan giay còn nữa nè

Hôn Nhân Giấy v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00070s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện