Disneyland 1972 Love the old s
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 12:48,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Hoán Đổi Cô Dâu - Chương 11

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 8507 Views


-Phía trước là lối ra!
Minh Hàn nhìn về phía ánh sáng mờ ảo trước mặt nói:
-Chúng ta mau tới đó!
Hoàng Dương kéo tay Minh Hàn và bước nhanh về phía trước:
-Chúng ta thoát......
Một lần nữa, Hoàng Dương quên mất rằng anh đang ở đâu và.....
“AAA! RẦM!!!!!”
Ngay tại thời điểm nói, Hoàng Dương đã được mặt đá rêu cho hạ cánh về với đất mẹ. Do anh kéo tay Minh Hàn nên Minh Hàn cũng không thể khác ngoài việc.... ngã trên người Hoàng Dương. Và hiện tại môi Minh Hàn đã chạm vào môi của Hoàng Dương.
Không để cho giây nào trôi qua, Minh Hàn vội đứng dậy, mặc cho Hoàng Dương ê ẩm nằm trên lớp đá lạnh.
Lưng đau như dần, Hoàng Dương nói giọng khó khăn:
-Em có thể đỡ anh dậy được không?
Minh Hàn lạnh mặt đáp:
-Anh tự làm thì tự chịu đi.
Tuy hơi tiếc vì Minh Hàn đứng dậy quá nhanh, song miệng Hoàng Dương vẫn hé một nụ cười. Ngón tay trỏ của Hoàng Dương vô thức đưa lên môi.
Hoàng Dương giơ cánh tay phải của mình lên, hướng về phía Minh Hàn đứng, nói bằng giọng thảm thương nhất có thể:
-Đi mà em!
-Anh không thể đứng dậy được nữa rồi!
-Minh Hàn!
-A! Cái chân của tôi!
-........
Mặc dù có đau thật bởi Hoàng Dương bị ngã xuống nền đá gồ ghề cộng với việc làm đệm cho Minh Hàn nhưng cũng chưa tới mức phải kêu lên như vậy.
Minh Hàn bất đắc dĩ cầm lấy tay của Hoàng Dương:
-Đứng dậy nào!
Được Minh Hàn kéo lên, tất nhiên Hoàng Dương rất vui. Và anh sẽ vui hơn rất nhiều nếu như không phải vì trong bóng tối, anh không nhận ra một điều rằng mặt Minh Hàn vừa rồi ửng hồng chứ không trắng đến lạnh người như trước.
Hoàng Dương nhìn lại mình cùng Minh Hàn:
-Ướt hết rồi! – Hoàng Dương nói.
Minh Hàn không để ý đến mấy lời của Hoàng Dương nữa:
-Đi thôi!
Hoàng Dương bước hơi khó khăn một chút sau tai nạn vừa rồi. Nếu là người khác thì chắc chắn sẽ bật cười vì dáng đi của Hoàng Dương lúc này, song Minh Hàn thì chẳng có biểu hiện gì cả, thần sắc không hề đổi.
Đi vài bước nữa thì cuối cùng Hoàng Dương và Minh Hàn cũng nhìn thấy ánh trăng huyền ảo. Trước mặt hai người lúc này là một dòng suối trong, xung quanh là cây cối um tùm, rậm rạp, chứ không hề có một bông hoa nào.
-Đây không phải là lối vào. Chúng ta đang ở đâu vậy? – Hoàng Dương hướng ánh nhìn của Minh Hàn về phía trước nói.
Minh Hàn nhìn quanh, không khác gì Hoàng Dương, Minh Hàn cũng chẳng biết nơi này là nơi nào:
-Chúng ta lạc đường rồi!
Hoàng Dương thở dài:
-Tất cả chỉ tại anh thôi. Phải làm sao bây giờ?
Minh Hàn cau mày:
- Bây giờ quay lại hang động đó cũng không thể tìm được đường ra. Chúng ta thử tìm xem có trỗ nào trú chân tạm thời không?
Hoàng Dương gật đầu rồi hai người bước về phía rừng cây rậm rạp. Chẳng có gì ngoài lá rụng dưới chân và những sợi dây leo chằng chịt. Ánh trăng rọi xuống thành những vầng sáng loang rộng trong khu rừng u tối.
-AAA!!! RẮN!....RẮN!!!!!! – Minh Hàn hét lên, nhắm mắt lại và ôm chặt vào người Hoàng Dương.
Hoàng Dương hướng theo ánh nhìn sợ hãi vừa rồi của Minh Hàn thì thấy một con rắn sặc sỡ, không lớn lắm, đang lủi nhanh vào bụi cây để tránh hai người.
Hoàng Dương cười, đây là lần đầu tiên Minh Hàn ôm chặt lấy anh. Dường như người Minh Hàn run lên từng hồi. Anh vốn nghĩ trên đời này chắc chẳng có gì có thể doạ Minh Hàn nhưng bây giờ thì anh đã biết, chỉ có điều anh không hiểu tại sao một người như Minh Hàn lại sợ rắn đến vậy.
Hoàng Dương vỗ về Minh Hàn thì thầm:
-Nó đi rồi em!
Minh Hàn nghe Hoàng Dương nói thế từ từ mở mắt ra. Nhìn thật kĩ xung quanh không thấy rắn, Minh Hàn mới buông Hoàng Dương ra. Sắc mặt trắng bệch vì sợ hãi, lúc này Minh Hàn mới có thể thở phào:
-Chúng ta đi quay trở lại! Tôi không muốn đi nữa.
Hoàng Dương lắc đầu, anh cũng chẳng biết làm thế nào khác ngoài việc theo sau Minh Hàn. Minh Hàn đi đâu, anh sẽ đi đó. Trong lòng anh vẫn lưu luyến cảm giác vừa rồi.
Trở lại với dòng suối, Hoàng Dương và Minh Hàn ngồi xuống một phiến đá lớn. Gió lạnh thổi, xuyên qua lớp áo ướt, mơn trớn da thịt khiến mặt Hoàng Dương hơi tái, người anh khẽ run lên.
Minh Hàn quay sang Hoàng Dương nhẹ nhàng nói:
-Anh thấy lạnh à?
Hoàng Dương gật đầu. Nếu không phải do áo ướt anh cũng không đến nỗi bị lạnh thế này và khả năng chịu lạnh của anh chắc chắn kém hơn Minh Hàn.
-Chúng ta lấy một ít củi đốt lên, đêm nay chúng ta phải ở lại nơi này rồi. – Minh Hàn nói.
Ở cái nơi rậm rạp này, thiếu gì thì thiếu chứ củi thì không bao giờ. Hoàng Dương và Minh Hàn nhanh chóng đốt lên cho mình một đống lửa lớn.
Ngọn lửa sưởi ấm, toả sáng không gian. Từng tiếng nổ lép bép vang lên trong không gian yên lặng của núi rừng. Khói toả làm cay mắt Hoàng Dương nhưng anh vẫn thấy hạnh phúc vì lúc này người bên anh là người anh yêu.
-Tại sao em lại sợ rắn đến vậy? – Hoàng Dương hỏi, anh không muốn cứ ngồi yên lặng mãi thế này.
Minh Hàn nhìn xa xăm rồi nói:
-Năm tôi mười tuổi, tôi từng bị rắn độc cắn và từ đó rắn trở thành nỗi ám ảnh của tôi.
Mặc dù cậu Minh Hàn đã cố công chế ra viên thuốc có tác dụng tạm thời ngăn chặn chất độc xâm nhập vào cơ thể cho Minh Hàn và Minh Hàn thì luôn đem theo bên mình nhưng một lần thập tử nhất sinh đủ khiến Minh Hàn không dám nhìn loài vật này.
Ánh mắt trìu mến, Hoàng Dương nói:
-Từ nay trở đi, anh sẽ không bao giờ để cho bất kì một con rắn nào có thể lại gần em!
Minh Hàn không đáp, song trong lòng mình, Minh Hàn thấy ấm áp lạ thường. Minh Hàn không hiểu nó là gì và Minh Hàn cũng không muốn tìm hiểu nó, chỉ biết rằng Minh Hàn thích cảm giác này.
Được một lúc sau, thì bụng Hoàng Dương bắt đầu sôi lên. Minh Hàn cười nhạt:
-Anh đói rồi hả?
Hoàng Dương cụp mắt xuống, gật đầu:
-Ừ! Nhưng ở nơi này cũng đâu có gì để ăn.
Minh Hàn thản nhiên nói làm Hoàng Dương há hốc miệng:
-Ai nói với anh là không có gì ăn?
Hoàng Dương tròn mắt nhìn Minh Hàn, anh không hiểu Minh Hàn vừa nói cái gì nữa.
Để mặc Hoàng Dương với ngạc nhiên đó, Minh Hàn đứng dậy:
-Anh chờ tôi một lát!
Lúc này, trong căn nhà gỗ ven hồ, Đào Thanh Phong cười nói với Anh Quân:
-Cuối cùng thì cũng có người phá được nước cờ đó. Lão già này cũng có thể nhắm mắt rồi.
Anh Quân đăm chiêu:
-Cháu thấy hai người đó có cái gì đó thật lạ!
Đào Thanh Phong nhìn Anh Quân hỏi:
-Lạ ở chỗ nào?
Anh Quân lắc đầu:
-Cháu không rõ, cháu chỉ thấy vậy thôi.
Đào Thanh Phong cười vang khiến Anh Quân chẳng hiểu gì cả:
-Ông cười gì vậy?
Vẫn chưa dứt cười, Đào Thanh Phong nói
-Ha ha ha...Khụ....khụ....khụ...Sau này...cháu...sẽ ....hiểu.
Anh Quân làm mặt giận đi đến bên cửa sổ. Nhìn ra mặt hồ dát vàng dưới ánh trăng, cậu không thể biết vì sao ông lại cười như vậy nữa, đâu có gì đáng cười chứ. Dù sao thì Anh Quân vẫn thật khâm phục khả năng của Hoàng Dương và Minh Hàn.
Đào Thanh Phong ngừng cười:
-Cháu sắp xếp cho họ ổn thoả rồi chứ?
Anh Quân ngạc nhiên:
-Cháu tưởng bọn họ đến chỗ ông rồi mà!
Đào Thanh Phong ngỡ ngàng:
-Hai người có gặp ông khi nào đâu!
Anh Quân nhớ lại một chút rồi nói:
-Lúc chiều tối, cháu nói điều kiện thứ ba để gặp ông, hai người họ đã trả lời đúng. Hai người đó nói biết những cây hoa đó trồng ở đâu và đi ngay sau đó rồi mà.
Đào Thanh Phong sững người:
-Không hề!
Anh Quân thấy khó hiểu:
-Bọn họ đi đâu mới được chứ. Chắc chắn họ sẽ không ra khỏi thung lũng nếu họ chưa gặp được ông.
Đào Thanh Phong cũng chưa đoán ra nơi hai người có thể đến, nói:
-Chúng ta mau đi tìm họ! Cháu hãy thông báo với tất cả người làm phải tìm bằng được hai người đó trong đêm nay.
Anh Quân gật đầu:
-Vâng ạ!
Anh Quân lập tức đi ngay. Đào Thanh Phong thì quay trở lại ngọn núi có hai ngôi mộ đó, biết đây lúc này Hoàng Dương và Minh Hàn có thể đến đó.
Hoàng Dương vẫn chưa hiểu gì thì đã thấy Minh Hàn xắn quần và lội xuống dòng suối trước mặt.
-CÁ! – Hoàng Dương thốt lên.
Minh Hàn gật đầu:
-Đúng vậy. Dòng suối này rất nhiều cá!
Hoàng Dương chưa bao giờ tự bắt cá nhưng nhìn Minh Hàn, anh thấy rất hứng thú với việc này. Hoàng Dương tươi cười, anh cũng xuống suối với Minh Hàn.
Minh Hàn cũng phải cười thầm vì cách bắt cá không giống ai của Hoàng Dương. Nhìn kiểu bắt cá ấy có khi cả ngày chưa chắc bắt được con nào, chỉ khiến cho nước bắn ướt hết người và cá thì tản ra chỗ khác thôi. Cũng may là dòng suối này rất nhiều cá, nếu không thì với cách bắt cá ấy của Hoàng Dương còn khiến cho Minh Hàn không bắt được con nào.
Nhìn Minh Hàn bắt cá thì rất đơn giản nhưng thực tế thì Hoàng Dương mới biết rằng nó vô cùng khó. Dưới ánh trăng, những con cá bơi, quẫy ngay trước mắt Hoàng Dương nhưng làm cách nào anh vẫn không sao bắt được nó. Đôi lúc Hoàng Dương tưởng chừng như mình đã chắc chắn bắt được cá rồi, song cuối cùng thứ anh vớ được chỉ là một cục đá, con cá đã lặn đi mất.
Quan sát cách làm của Minh Hàn thật kĩ, Hoàng Dương không tin mình lại thất b
« Trước123

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Hoán Đổi Cô Dâu - Chương 11 bạn có thể xem thêm hoan doi co dau chuong 11hoan doi co dau chuong 11 còn nữa nè

Hoán Đổi Cô Dâu - Chương 11 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00057s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện