XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 12:57,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Hoán Đổi Cô Dâu - Chương 11

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 8508 Views


Tiến Lâm gật gù rồi đứng dậy. Hắn nghĩ hắn cần làm rõ về chuyện này. Chẳng lẽ người hắn đem lòng yêu lại là... một người con trai sao? Người đẹp băng giá vẫn xuất hiện trong giấc mơ của hắn không phải Dương Minh Hà mà là Dương Minh Hàn? Tiến Lâm càng ngày càng thấy mình khó hiểu. Hắn phải làm sao? Câu trả lời vẫn là một ẩn số đối với hắn.
Quỳnh Nga cười man trá. Cô ta nghĩ việc bây giờ của cô ta ngồi xem một vở kịch hay do cô ta làm đạo diễn. Vấn đề những diễn viên kia có diễn xuất sắc như mong đợi của cô ta không thì còn phải chờ thời gian. Song cô ta cũng hiện lên một thắc mắc về người con trai vừa rời khỏi. Anh ta là ai? Liệu sẽ có thể làm một diễn viên mới cho vở kịch của cô ta thêm hấp dẫn hay lại là một kẻ phá đám? Quỳnh Nga đăm chiêu cho suy nghĩ của mình. Điều tra? Chỉ có vậy mới có thể giúp cô ta giải đáp những băn khoăn trong lòng.
Chiều muộn! Tiếng sáo buồn thương vang lên! Cả thung lũng Bách Hoa như lắng đọng, chầm chậm trôi theo nhịp điệu của tiếng sáo.
Anh Quân chưa trả lời câu hỏi của Minh Hàn, lắng nghe tiếng sáo đã cất lên tự khi nào của Đào Thanh Phong:
-Hai người biết vì sao ngày nào ông tôi cũng thổi sáo vào giờ này không?
Hoàng Dương nhìn lên bông hoa trắng mọc trên vách núi cao trước mặt, nói:
-Đó là bởi ông ấy nhớ vợ và con gái!
Anh Quân gật đầu:
-Đúng vậy! Hai người ấy là hai người ông tôi yêu thương nhất trên đời này. Và thử thách thứ ba dành cho hai người cũng liên quan đến hai người ấy.
Tiếng sáo vút cao, quyện lấy ánh nắng cuối ngày rồi ngừng hẳn. Anh Quân tiếp:
-Rất đơn giản! Hai người chỉ cần cho biết loài hoa yêu thích của hai người đó và tìm ra nơi trồng loài hoa ấy trong thung lũng này.
Hoàng Dương tròn mắt:
-Loài hoa yêu thích?
Anh Quân gật đầu:
-Phải! Ngay khi hai người tìm thấy chỗ trồng hai loài hoa ấy thì hai người sẽ gặp được ông tôi.
Hoàng Dương nghĩ trên đời này có bao nhiêu loài hoa, anh và Minh Hàn đâu phải là những người thân của họ để có thể biết loài ho họ yêu mến. Hơn nữa, tìm đường đi trong thung lũng Bách Hoa đã rất khó, tìm sao được loài hoa ấy đây. Bước vào thung lũng Bách Hoa với bao loài hoa đẹp mê hồn, Hoàng Dương cũng chưa xác định được mình thích loài hoa nào huống chi hỏi anh hai người anh chưa biết mặt thích loài hoa nào. Thế nên, theo suy nghĩ của Hoàng Dương, điều kiện thứ ba chính là cách tốt nhất để chấm dứt việc gặp gỡ.
Minh Hàn nhìn ra khoảng không vô định, nhớ lại những bức tranh vẽ của cậu trước đây. Hình như trong mỗi bức tranh vẽ Đào Thanh Hương đều có...hình ảnh....một loài hoa ẩn phía sau? Minh Hàn không chắc lắm, bởi cậu cũng chưa bao giờ nói đó là loài hoa Đào Thanh Hương yêu thích. Nhưng cậu Minh Hàn thì không có thích hoa, vậy tại sao giấy vẽ đều in hình loài hoa đó? Minh Hàn nghĩ chỉ có thể là.....
Nhìn thẳng vào Anh Quân, Minh Hàn nói:
-Cô Đào Thanh Hương thích hoa phong lan!
Anh Quân hơi ngạc nhiên vì câu trả lời của Minh Hàn bởi trên đời này người biết loài hoa yêu thích của vợ và con gái Đào Thanh Phong chỉ có những người trong thung lũng Bách Hoa mà thôi, hai người này đâu có sống ở đây. Tại sao Minh Hàn lại biết loài hoa yêu thích của Đào Thanh Hương thì Anh Quân không thể hiểu nổi.
Hoàng Dương vừa nghe gì? Đào Thanh Hương thích.....
-Hoa phong lan?
Hình như trong đầu Hoàng Dương vừa xuất hiện một cái gì đó mà anh cũng chưa rõ. Hoàng Dương đưa tay day day trán của mình.
Anh Quân nhìn chú cá vừa nhảy lên rồi lặn ngay xuống đáy hồ nói:
-Không sai! Vậy còn bà tôi?
Minh Hàn cau mày:
-Bà ấy thích.....
Nếu như Đào Thanh Hương thích hoa gì thì Minh Hàn còn có thể dựa vào tranh ảnh của cậu để suy ra, còn vợ Đào Thanh Phong....đến tên Minh Hàn cũng không biết thì làm sao có thể. Minh Hàn chưa biết trả lời thế nào cả.
Chợt Hoàng Dương thốt lên:
-Đúng rồi! Hai ngôi mộ đó!
Minh Hàn khó hiểu nhìn Hoàng Dương:
-Anh nói gì? Ngôi mộ nào?
Mắt Hoàng Dương sáng rỡ, nếu lúc sáng anh mải tìm Minh Hàn nên chưa suy nghĩ xem chủ nhân của hai ngôi mộ đó là ai thì bây giờ anh có thể chắc chắn. Đó chính là mộ vợ và con gái Đào Thanh Phong. Minh Hàn vừa nói Đào Thanh Hương thích hoa phong lan thì ngôi mộ có cây hoa mai với bức chân dung người thiếu phụ xinh đẹp đích thị là mộ vợ Đào Thanh Phong. Và loài hoa yêu thích của bà ấy chính là....
-Hoa mai! – Hoàng Dương khẳng định.
Minh Hàn vô cùng ngạc nhiên vì Hoàng Dương có thể nói ra một cách chắc nịch loài hoa yêu thích của vợ Đào Thanh Phong trong khi đây là lần đầu tiên Hoàng Dương đến thung lũng Bách Hoa và theo như Minh Hàn được biết thì Hoàng Dương hoàn toàn không biết bà ấy là ai.
Anh Quân cũng không khác Minh Hàn là mấy, căng mắt nhìn Hoàng Dương nói:
-Tại sao anh lại biết bà tôi thích hoa mai?
Hoàng Dương cười:
-Đó là một sự tình cờ thôi!
Anh Quân gật gật tiếp:
-Hai người làm được một nửa của thử thách thứ ba. Bây giờ hai người chỉ cần đến được nơi trồng hai loài hoa đó trong thung lũng Bách Hoa này, hai người sẽ gặp được ông tôi.
Hoàng Dương nhìn Minh Hàn tươi tỉnh nói:
-Anh biết loài hoa ấy được trồng ở đâu!
Đưa Minh Hàn từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, Hoàng Dương cũng không chờ phản ứng của Minh Hàn, anh nắm tay Minh Hàn và chạy đi.
-Chúng ta đi thôi! – Hoàng Dương nhìn Minh Hàn cười, đôi chân của hai người không hề chầm lại.
Anh Quân nhìn theo hai người, họ vượt qua thử thách này dễ dàng vậy sao?
Mặt trời lúc này đã xuống núi, đẩy mặt trăng nhô dần lên.
Minh Hàn nhìn nụ cười của Hoàng Dương không hiểu sao Minh Hàn thấy lòng mình ấm áp và bình yên lạ thường. Để yên cho Hoàng Dương kéo đi, Minh Hàn muốn xem rốt cuộc cảm giác trong lòng mình là gì.
Qua cây cầu gỗ bắc ngang hồ, Hoàng Dương và Minh Hàn trở lại cái hang động tối bưng ấy để chuẩn bị ra ngoài. Hoàng Dương rất vui khi Minh Hàn để yên cho anh nắm tay và dường như bàn tay ấy không còn lạnh giá như trước nữa. Có lẽ do quá vui mừng vì điều này nên Hoàng Dương đã quên rằng anh đang ở một nơi có thể bị lạc bất cứ lúc nào.
Một lúc sau, Minh Hàn hỏi:
-Anh có biết đường ra không đó? – Minh Hàn cũng chưa xác định rõ hướng đi trong cái động tối này.
Câu hỏi đó làm Hoàng Dương chợt tỉnh, lúc đi vào đây là có Anh Quân dẫn đường, hiện tại thì....
Hoàng Dương nhìn xung quanh, Minh Hàn đứng bên anh cũng chỉ là một cái bóng mờ. Hang động này vốn đã rất tối thêm với việc hiện tại bên ngoài mặt trời cũng đã xuống núi khiến Hoàng Dương xoè bàn tay ra trước mắt mình nhìn cũng không rõ nữa.
Hoàng Dương với vẻ mặt cún con nói:
-Anh.... không.... biết... Chúng ta phải làm thế nào bây giờ?
Minh Hàn tuy không nhìn thấy biểu hiện trên mặt Hoàng Dương nhưng cũng thừa biết sắc mặt Hoàng Dương lúc này thế nào. Minh Hàn thở dài:
-Đây là lần đầu tiên tôi vào đây. Tôi cũng như anh đâu có nhìn thấy gì thì làm sao định vị được đường đi.
Hoàng Dương xụ mặt xuống:
-Chúng ta thử gọi cậu bé kia xem thế nào?
Minh Hàn lắc đầu:
-Anh định gọi ai trong cái hang động này. Cậu ta sẽ không nghe được gì đâu.
Dù Minh Hàn nói vậy, song Hoàng Dương vẫn hi vọng. Anh cất tiếng gọi nhưng tiếng anh chỉ đập vào vách đá sau đó dội trở lại, không có bất kì âm thanh nào lọt được ra ngoài.
Hoàng Dương chán nản:
-Chúng ta mắc kẹt ở đây thật sao? Chỉ tại anh nôn nóng, giá như anh để cậu bé đó đưa ra ngoài.
Minh Hàn cố gắng căng mắt ra nhìn, thực sự quá tối. Minh Hàn nói giọng vô thanh sắc:
-Anh có đem theo bật lửa không?
Hoàng Dương xem lại túi quần mình, thường thì anh có đem theo. Mắt Hoàng Dương chợt sáng hơn:
-Có!!!
Hoàng Dương thắp lửa lên. Bóng tối quá đậm đặc, ngọn lửa được anh thắp lên chỉ là một quầng sáng mờ nhạt, không đủ sức lan toả không gian.
Minh Hàn nhìn ngọn lửa nhỏ nói:
-Không ổn! Nó không đủ sáng.
Bỗng ngọn lửa trên tay Hoàng Dương vụt tắt.
-Nước? – Hoàng Dương nói.
Minh Hàn lắng tai nghe:
-Có tiếng nước chảy!
Hoàng Dương chỉ về phía bên tay trái của mình:
-Ở hướng này!
Minh Hàn gật đầu:
-Chúng ta hãy đi theo dòng nước, chắc chắn sẽ tìm được đường ra.
Bước khoảng gần mười bước về bên tay trái thì Hoàng Dương và Minh Hàn thấy có một khe nước nhỏ. Hai người không biết dòng nước đó sẽ chảy về đâu nhưng hai người không vứt đi hy vọng mong manh đó của mình, Hoàng Dương và Minh Hàn lần từng bước theo khe nước.
Đá đã phủ rêu, mài mòn theo dòng nước trở nên trơn trượt, Minh Hàn và Hoàng Dương phải bước từng bước thật chậm nếu hai người không muốn ngã trên đường đi gồ ghề và tối đó.
Hoàng Dương cúi xuống, cởi giày mình đang đi ra. Minh Hàn ngạc nhiên:
-Anh làm gì vậy?
Hoàng Dương chỉ vào những viên đá trơn bên khe nước, cười nói:
-Như vậy sẽ đỡ trơn và dễ đi hơn. Em cũng tháo giày ra đi!
Minh Hàn nghe lời Hoàng Dương, hai người bước chân trần trên mặt đá phủ rêu trơn bóng. Cầm tay Minh Hàn, Hoàng Dương hy vọng anh mãi được như thế này. Tuy đang ở trong hang động tối với đầy rẫy rủi ro, song trên môi Hoàng Dương vẫn hiển hiện một nụ cười hạnh phúc.
Không biết bao lâu sau thì Hoàng Dương tươi cười nói:...
« Trước123Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Hoán Đổi Cô Dâu - Chương 11 bạn có thể xem thêm hoan doi co dau chuong 11hoan doi co dau chuong 11 còn nữa nè

Hoán Đổi Cô Dâu - Chương 11 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00041s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện