The Soda Pop
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 21:07,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Giáo sư ơi Em có thể tốt nghiệp chưa

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 33008 Views


Đúng là người có tiền! Cùng bước ra khỏi cửa, tôi mua bốn giỏ táo, anh mua Iphone đời thứ tư, nghĩ đến cái ý nghĩa này, Lâm Nhất Nhiên cảm thán bước ra khỏi phòng làm việc.
“Lâm Nhất Nhiên!”
“Mục Nhiên?” Lâm Nhất Nhiên quay đầu lại, nhìn nam sinh đang vội vã chạy về phía mình: “Sao vậy?”
“Lý Điển nói chị chờ một chút, cậu ấy sẽ lập tức ra ngay.” Người con trai tên là Mục Nhiên nói với Lâm Nhất Nhiên: “Em đi trước, chị đứng đây đợi cậu ấy một lúc nhé.”
“Ừ.” Lâm Nhất Nhiên phất tay với cậu con trai đó, cô lấy dây buộc lại tóc rồi quay trở về phòng học.
Lý Điển là học đệ thua Lâm Nhất Nhiên một cấp, cũng là bạn trai của cô. Vào sinh nhật năm ngoái của Lâm Nhất Nhiên, hai người đã "xong" rồi, bởi vì Lý Điển nhảy cấp, lại là một anh chàng đẹp trai vừa mới nhập học, tự nhiên khiến toàn trường chú ý.
Lâm Nhất Nhiên và Lý Điển quen nhau hai năm, Lý Điển có dáng người đẹp mắt, thành tích không tồi, gia cảnh cũng không phức tạp, mặc dù tính tình không phải là rất tốt, nhưng đối với Lâm Nhất Nhiên cũng coi như là muốn gì được nấy, người ngoài nhìn vào chính là sẽ đối với cô hâm mộ và ghen tỵ.
“Nhất Nhiên!” Lý Điển đứng ở bên ngoài phòng học, nhìn vào trong nói: “Ra đây đi!”
Cho tới bây giờ Lâm Nhất Nhiên cũng chưa lần nào đứng trước lớp học chờ cậu, bởi vì cô cảm thấy làm nổi quá cũng sẽ không hay, nhưng mà Lý Điển không cho là vậy, cậu luôn hận không thể nói với toàn bộ thế giới rằng mình và Lâm Nhất Nhiên là một.
“Giáo viên mới của lớp em như thế nào?” Lý Điển nhìn Lâm Nhất Nhiên nói: “Lớp bọn anh vừa đổi chủ nhiệm, phiền chết đi được, cứ nói lặp đi lặp lại không ngừng.”
“Chủ nhiệm mới của lớp em cũng không tệ lắm.” Lâm Nhất Nhiên đi theo Lý Điển tới bãi giữ xe, “Rất trẻ, không biết giảng dạy sẽ như thế nào?”
“Rất trẻ?” Lý Điển có chút kinh ngạc nói, “Giáo viên trẻ tuổi mà đã làm chủ nhiệm lớp mười hai?”
“Không biết nữa, nhưng mà nếu trường đã sắp xếp như vậy thì nhất định là có lý do của nó.” Lâm Nhất Nhiên mở cặp sách, ngẩng đầu lên nhìn người con trai trước mặt, “Điện thoại di động của anh đâu?”
“Điện thoại. . . . . . . . “ Lý Điển chột dạ đứng lên “Điện thoại bị ba anh tịch thu rồi. . . . . . . .”
“Tại sao lại bị ba tịch thu?” Lâm Nhất Nhiên nhíu mày, “Không phải đã nói với anh là điện thoại rất quan trọng sao? Anh lại quăng ở đâu mà bị phát hiện?”
“Anh để ở trong cặp.” Lý Điển phản bác, “Anh cứ nghĩ rằng ông ấy sẽ không mở cặp sách ra.”
“Anh đừng có suốt ngày “nghĩ rằng” “nghĩ rằng “ nữa được không?” Lâm Nhất Nhiên có chút tức giận nhìn chàng trai đang đứng trước mặt, “Đã nói với anh bao nhiêu lần, gọi xong thì phải cất đi ngay! Làm sao anh lại có thể quên như vậy?”
“Không phải, anh đã nói với ông ấy là buổi tối quay trở về ngủ đi, ai biết ngày hôm qua ông ấy tự nhiên ở lại nhà anh. . . . . . “ Lý Điển phản bác liên hồi, “Anh cứ nghĩ rằng ông ấy. . . . . “
“Được rồi, anh không cần giải thích nữa!” Lâm Nhất Nhiên cắt đứt lời nói của Lý Điển, “Đừng nói nữa.”
Lý Điển cái gì cũng tốt, chỉ là còn quá trẻ, cậu nhỏ hơn Lâm Nhất Nhiên một tuổi, hơn nữa con trai thường hay chậm hiểu, cùng với Lý Điển ở chung một chỗ, thỉnh thoảng Lâm Nhất Nhiên lại có cảm giác như đang chăm sóc một đứa em trai. Hơn nữa Lý Điển lại hay kiếm cớ cho bản thân, theo như lời của Lâm Nhất Nhiên chính là Lý Điển vẫn luôn nói “Anh nghĩ rằng” “Anh cho là” “Anh đã nói” để giải thích, lại không bao giờ nghe lời người khác khuyên giải, một thời gian dài như thế làm Lâm Nhất Nhiên cũng có chút không nhịn được.
“Lý Điển, lời em nói với anh, anh có thể nhớ rõ được không?” Lâm Nhất Nhiên nhấn mạnh “Có thể để vào trong đầu được hay không?”
Đối với học sinh trung học mà nói, chuyện yêu đương vẫn luôn phải lén lén lút lút, cách liên lạc duy nhất là điện thoại di động, vậy mà Lý Điển luôn luôn làm mất, điều này làm cho Lâm Nhất Nhiên tức giận không thôi.
“Anh cho là. . . . . . . . “
“Anh đừng có cho là nữa!” Lâm Nhất Nhiên đột nhiên quát to: “Không nói nữa!”
Lý Điển im lặng nhìn cô gái trước mặt mình đang giận dữ.
Lúc mới quen Lâm Nhất Nhiên, cô lúc nào cũng cười híp mắt, cho dù điện thoại có bị tịch thu, cô cũng sẽ không như bây giờ, không nhịn được mà to tiếng với cậu.
“Nhất Nhiên, cho em cái này để viết thư.”
Im lặng hồi lâu, Lý Điển lấy một phong thư từ trong cặp ra đưa cho Lâm Nhất Nhiên, “Cho em này.”
Lâm Nhất Nhiên cầm lấy, vẻ mặt ủy khuất nhìn Lý Điển, lại có chút hối hận: “Không phải em cố ý mắng anh, nhưng anh lúc nào cũng như vậy, em. . . . . . . “
Cô thở dài, dang tay nhẹ nhàng ôm lấy người con trai cao hơn mình nửa cái đầu, “Thật xin lỗi, em không cố ý.”
“Không sao đâu.”
Lý Điển xoa xoa mái tóc mềm mại của cô, khẽ cười: “Về nhà đi.”
“Ừ.” Lâm Nhất Nhiên kéo tay cậu, tiếp tục đi về bãi giữ xe.
Lý Điển len lén nhìn gò má của Lâm Nhất Nhiên, cậu nắm thật chặt đôi bàn tay mềm mại của cô.
Trần Tư Tầm dừng xe lại, anh đi vào bên trong nhà hàng dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ.
Đây là nhà hàng lớn nhất thành phố A, bao gồm những món ăn của Đàm gia, món ăn Tứ Xuyên, món ăn Hoài Dương, món ăn Quảng Đông, món ăn Tây và món ăn Nhật Bản, tất cả đều mang một sắc thái khác nhau, ngoài ra còn có phòng yến tiệc được bố trí một cách hoàn mỹ, đại sảnh đa chức năng, trung tâm thương mại và phòng tập thể hình, bơi lội, thư pháp, sân tennis trong nhà và ngoài trời, sàn bowling, phòng bóng bàn, phòng bài bạc, chỗ ăn chơi vv… Chưa nói đến khu thẩm mỹ, làm tóc, dịch vụ chuyển đổi tiền tệ, đại lý vé máy bay dành cho doanh nhân, trên tất cả, ẩm thực vẫn là ông trùm.
Có thể tới được nơi này ăn cơm, không giàu cũng quý, điểm này chỉ cần nhìn một hàng xe hơi nổi tiếng ở bên ngoài bãi đỗ cũng có thể nhận ra, chiếc BMW của Trần Tư Tầm khiến cho người ta hoa cả mắt, so với hàng xe trong bãi đậu xe cũng không coi là quá chói mắt, nhưng khiến người khác nhìn chăm chú chính là biển số xe của anh.
AA8888.
A thứ nhất chính là đại biểu của thành phố A, mà cái chữ A thứ hai chứng tỏ rằng biển số xe này là biển số xe được nhà nước đưa ra sớm nhất, nói cách khác, biển số của người có xe sớm nhất trong cả nước đều lấy chữ A đứng đầu, điều này hiện tại rất hiếm khi nhìn thấy, giá trị của cái bảng số xe này không phải là nhỏ!
“Tiểu tử, rốt cuộc cũng tới rồi!” Trong căn phòng khói thuốc lượn lờ, chỉ thấy một gã đàn ông tóc đen cười cười, đánh vào ngực Trần Tư Tầm một cái.
Trần Tư Tầm khẽ mỉm cười, ngồi xuống nhập tiệc: “Vừa từ trường học đến đây.”
“Oh! Đúng rồi, hôm nay là ngày thầy giáo Trần phải đi giảng đạo!” Vẻ mặt của người đàn ông tóc đen giống như vừa bừng tỉnh ngộ, cười to nói: “Đúng là một thầy giáo chăm chỉ của Tổ quốc! Ôi, còn đeo kính nữa!”
“Từ Thụy, anh đừng náo loạn.” Mỹ nữ ngồi đối diện Trần Tư Tầm mở miệng cười: “Tư Tầm bận rộn cả ngày chắc đói bụng rồi, chúng ta gọi đồ ăn đi.”
“Phải phải, chúng ta đừng để Bội mỹ nhân đau lòng.” Người đàn ông tên Từ Thụy cười phất phất tay, giọng nói vang lên như tiếng chuông: “Vậy chúng ta gọi thức ăn thôi.”
Từ Thụy là bạn thân từ nhỏ đến lớn của Trần Tư Tầm, mọi người trong nhóm đều nói Trần Tư Tầm trầm ổn lạnh lùng, Từ Thụy đương nhiên cũng phải chín chắn chững chạc, nhưng hết lần này tới lần khác, trên thế giới này còn có cái gọi là “Hỗ bổ”*, tính tình của Từ Thụy hoàn toàn đối lập với Trần Tư Tầm, là một người tùy tiện, không tim không phổi, theo thói quen, nghĩ cái gì thì làm cái đó, hơn nữa anh ta còn có người cha có tiền có thế, nhìn kiểu gì cũng là một bộ dáng hoa hoa công tử.
( Hỗ bổ: Hỗ trợ, bổ sung.)
“Tư Tầm.” Bội Tưởng dáng người xinh đẹp, giọng nói cũng trong trẻo, “Anh không định trở về Anh quốc sao?”
“Nhìn kỹ rồi hẵng nói.” Trần Tư Tầm khoanh tay, mi mắt đẹp hơi nhíu lại: “Cho dù có trở về thì cũng phải chờ học sinh thi tốt nghiệp trung học xong đã.”
“Đợi lớp tốt nghiệp? Có thể lắm.” Từ Thụy đem menu trả lại cho bồi bàn, bưng ly rượu lên: “Trong lớp có em gái nào xinh đẹp à?”
“Hôm nào anh tự mình đi xem một chút không được sao?” Bội Tưởng liếc Từ Thụy một cái, đôi mắt được trang điểm xinh đẹp dưới ánh đèn càng thêm quyến rũ, “Hỏi Tư Tầm làm gì?”
“Con mắt của Trầm Tư Tầm cao như vậy, có thể làm cho cậu ấy coi trọng nhất định là không sai!” Từ Thụy nhún vai, nháy mắt nhìn Trần Tư Tầm nói: “Aizz, ta nói, có gì tốt thì hãy nghĩ tới anh em một chút nha.”
Nghĩ đến mấy gương mặt non nớt trong lớp mình, Trần Tư Tầm nâng ly thủy tinh, khẽ mỉm cười.
“Lâm Nhất Nhiên, đi nộp bài tập nhanh lên.” Hạ Gia đứng ngoài cửa nhìn về phía Lâm Nhất Nhiên lớn tiếng nói: “Nhanh đi!”
“Biết rồi, biết rồi.” Lâm Nhất Nhiên mở miệng ứng phó, đếm chồng bài tập trên bàn, sau đó ôm vào trong ngực, chạy tới phòng làm việc của Trần Tư Tầm.
Lại nói, Trần Tư Tầm tới thành phố A mới được mấy ngày, lập tức có một đám người ái mộ bùng lên, trên diễn đàn cũng thảo luận về cái vị Đại soái ca khí thế ngất trời này, Lâm Nhất Nhiên ngồi đọc mấy cái bình luận, chủ yếu chỉ xoay quanh vấn đề chính là anh ta chưa kết hôn, không biết đã có bạn gái hay chưa, thích loại con gái như thế nào linh tinh. . . .dĩ nhiên cũng có một số người dũng cảm tỏ tình, muốn cho Trần đại soái ca chú ý đến mình, chỉ là Lâm Nhất Nhiên cảm thấy Trần Tư Tầm này giống như Thiên chi kiêu tử 0 , chắc sẽ không rảnh rỗi mà lên diễn đàn xem những thứ này....
« Trước1234...48Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Giáo sư ơi Em có thể tốt nghiệp chưa bạn có thể xem thêm giao su oi em co the tot nghiep chuagiao su oi em co the tot nghiep chua còn nữa nè

Giáo sư ơi Em có thể tốt nghiệp chưa v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00048s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện