XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 08:19,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Cô vợ giả của tổng giám đốc

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 10682 Views


“Không đi, tôi không muốn đi.” Lúc Bạch Ngưng nói chuyện giọng nói run run, dáng vẻ vội vàng.
Tiểu Hà dừng lại một chút, vòng xe về.
Về đến biệt thự, Bạch Ngưng lập tức đi về phòng, ngã xuống giường.
Cô không có dũng khí đi nhìn nơi hai mẹ con sống nương tựa lẫn nhau, không có dũng khí đi nhìn thi thể mẹ.
Cô từng nói, chữa bệnh cho bà, trị hết bệnh còn phải đưa bà đi xem mắt, tìm cho cô một ông bố.
Mẹ sau khi nghe thế cười ha ha.
Cô từng nói, mẹ hãy đợi thêm mấy tháng, uống thêm mấy tháng thuốc, đợi cô kiếm đủ tiền rồi đi làm giải phẫu.
Nhưng mẹ chờ tới cũng là tin tức cô nhảy lầu.
Cô không tuân thủ lời hứa, bất hiếu, cô đáng chết.
Bạch Ngưng vùi đầu vào trong chăn khóc, nhưng không khóc lớn, chỉ là nước mắt vô thức chảy ra.
Mắt khô rồi ướt, ướt rồi khô, nước mắt dường như chảy không dứt.
Buổi trưa, bác gái gõ cửa nói đã đến bữa trưa, Bạch Ngưng nói không ăn.
Buổi chiều, bác gái lại gõ cửa, Bạch Ngưng lần nữa nói không ăn. Bác gái khuyên một lúc, bên trong không đáp lại, thì không khuyên nữa, sau đó nói: “Mới vừa rồi phu nhân gọi điện tới bảo ngày mai đưa tiểu thư tới đây.”
Bạch Ngưng không nghiêm túc nghe, một lát sau mới hỏi: “Cái gì?”
Bác gái nhắc lại: “Phu nhân gọi điện thoại, bảo ngày mai đưa tiểu thư tới đây.”
Trong lòng Bạch Ngưng nghi ngờ , nhưng chỉ bình thản “Ừ” một tiếng.
Tiểu thư?
Đúng rồi, Hứa Tĩnh Hàm là mang thai rồi mới kết hôn.
Bọn họ có con.
Phu nhân? Là mẹ Ngôn Lạc Quân sao? Phu nhân nhà giàu thực sự?
Bạch Ngưng cứ như vậy suy nghĩ đến phiền lòng nhưng cũng không muốn tiếp tục nhớ đến mẹ. Mỗi khi nhớ tới nụ cười của bà, một câu càu nhàu, đều có thể khiến cô đau tê tâm liệt phế.
Lúc này bác gái lại trở lại, nói: “Phu nhân, tiên sinh đã về.”
Bạch Ngưng lên tiếng: “Đã biết.”
Hắn về có liên quan gì đến cô?
Bạch Ngưng không có tâm tình để ý, cũng cảm thấy mình không cần thiết phải để ý.
Bác gái không trở lại gọi cô, Ngôn Lạc Quân cũng đến xem cô.
Sắc trời càng ngày càng muộn, Bạch Ngưng đột nhiên nghĩ đến Hứa Tĩnh Hàm và Ngôn Lạc Quân là vợ chồng. Giường cô ngủ cũng là giường đôi, cũng có hai cái gối.
Trong lòng hoảng sợ, lung túng ngồi dậy, sau đó nhìn tủ treo quần áo lớn, đúng rồi, trong tủ treo quần áo dường như chỉ có quần áo của mình cô.
Bạch Ngưng xuống giường mở cửa tủ nhìn một chút, xác định chỉ có quần áo phụ nữ xong lại nằm lên giường.
Bọn họ hắn là ở riêng .
May là ở riêng .
Quả nhiên Ngôn Lạc Quân không vào phòng cô.
Đêm khuya, trong lòng Bạch Ngưng khó chịu vô cùng, liền đi tắm qua, mặc áo ngủ đi ra ngoài.
Thân thể có chút không đứng vững, Bạch Ngưng lảo đảo xuống tầng, sau đó bị một cánh mạnh mẽ tay bắt được.
“Cô lại uống rượu sao? Hay là uống thuốc?” Là Ngôn Lạc Quân.
Bạch Ngưng hất tay hắn ra, vịn lan can đi xuống tầng.
“Bác Thẩm——” Ngôn Lạc Quân gọi một tiếng, bác gái lập tức chạy tới.
Thì ra bà là bác Thẩm.
“Tiên sinh.”
“Đỡ phu nhân vào phòng.” Ngôn Lạc Quân nói.
Bạch Ngưng lớn tiếng nói: “Anh đừng có xen vào chuyện của tôi, tôi không ra ngoài, chỉ xuống tầng đi một chút cũng không được sao?”
Ngôn Lạc Quân lạnh lùng nhìn cô một cái, sau đó nói với bác Thẩm: “Nếu cô tôi không muốn người tôi quản, vậy thì mặc kệ đi, trông coi cô tôi là được.”
“Dạ, tiên sinh.” Bác Thẩm đáp.
Ngôn Lạc Quân quay người đi lên tầng, biến mất ở khúc rẽ.
Bạch Ngưng hừ lạnh một tiếng, đỡ lan can, đi vào trong hoa viên.
Buổi tối tháng mười có chút lạnh, gió mát chui thẳng bên trong ngủ áo chạm đến da thịt trắng noãn, cô lại cảm thấy thoải mái, lại nở nụ cười.
Bác Thẩm nhìn bộ dáng của cô có chút lo lắng, lại có chút sợ.
Bộ dáng của cô giống như trúng tà, hoặc là điên rồi.
Bạch Ngưng đi vài bước, dường như đi không nổi nữa rồi, ngã trên mặt cỏ.
“Phu nhân. . . . . .” Tối hôm qua vừa mới mưa xong, bãi cỏ còn ướt, bác Thẩm lo cô bị cảm lạnh.
Bạch Ngưng nằm ở trên sân cỏ nhìn lên ánh sao sáng trên trời hỏi: “Bác Thẩm, bác có con gái không?”
Bác Thẩm ngẩn người nói: “Phu nhân quên rồi sao, lúc nghỉ hè con bé có đến gặp tôi, cô cũng đã gặp còn gì.”
Chương 9: Mờ mịt

Bác Thẩm ngẩn người nói: “Phu nhân quên rồi sao, lúc nghỉ hè con bé có đến gặp tôi, cô cũng đã gặp còn gì.”
“Cô ấy. . . . . . Rất ngoan ngoãn, rất hiếu thuận phải không?”
Bác Thẩm cười cười, nói: “Có lẽ là con nhà nghèo sớm phải lo việc nhà, con bé này quả thật rất ngoan ngoãn.”
Bạch Ngưng cũng không nói được gì nữa, nhắm mắt lại quay đầu đi, nước mắt nóng bỏng chảy xuống, dọc theo khuôn mặt rơi lên ngọn cỏ, thấm vào đất bùn còn ướt.
Từ năm nhất trung học, nhìn mẹ đẩy xe bán bánh mật, bị đội giữ trật tự đô thị đuổi chạy khắp đường, cô đã thề, đời này kiếp này nhất định phải để cho mẹ được sống hạnh phúc.
Nhưng đợi cô tốt nghiệp, đợi khi cô không cần xin tiền gia đình nữa thì mẹ rốt cuộc cũng không đứng lên nổi. Cả đời quần quật làm việc tay chân, khiến cho cơ thể bà suy yếu.
Năm hai Trung học, cô có một nguyện vọng duy nhất chính là có thể cho mẹ cuộc sống không lo áo cơm, có thể có một người chồng yêu bà, người một nhà bình thản lại hạnh phúc sống cả đời.
Hôm nay, tất cả… tất cả không còn gì, mẹ cùng hi vọng đều đã mất. Chỉ dựa vào cái xác thuộc về người khác này, cô có thể làm cái gì, còn có thể ước mơ cái gì?
Cô vẫn nằm trên mặt đất, Bác Thẩm cũng nhịn không được nữa mở miệng nói: “Phu nhân, đất rất lạnh, cô mau đứng lên đi, đừng để bị cảm. Ngày mai phu nhân tới, còn phải dậy sớm.”
Phu nhân tới? Liên quan gì tới cô, liên quan gì tới cô!
Cô không muốn gặp tên đàn ông tự cao tự đại không ai bì nổi đó, cũng không muốn gặp bà mẹ có lẽ còn kiêu ngạo hơn hắn, càng không muốn trải qua cuộc sống nhà giàu chết tiệt này. Tại sao lại như vậy, trời cao tại sao lại làm vậy với cô. Sao không cho cô chết, hoặc là để cho cô sống, tại sao lại đẩy cô vào nơi này!
Cô đột nhiên khóc gào lên.
“Phu nhân, phu nhân!” Bác Thẩm đã chạy tới kéo cô, cô lại vẫn nằm trên mặt đất khóc, như đứa bé bị bắt nạt, khuyên thế nào cũng không nghe .
Ngôn Lạc Quân đứng trên ban công tầng hai nhìn tất cả phía dưới, nhíu nhíu mày, buông tách cà phê trong tay, xoay người vào phòng.
Một lát sau, hắn xuống tầng, đi lên sân cỏ.
“Tiên sinh. . . . . .”
Ngôn Lạc Quân có chút chán ghét mà đi tới kéo cổ tay Bạch Ngưng, một cánh tay nâng lưng cô đã dính bùn ướt, một tay còn lại nâng chân cô, ôm cô lên đi vào nhà.
“Anh làm cái gì? Buông tôi ra, buông tôi ra!” Bạch Ngưng nằm trong lòng hắn giãy giụa như phát điên, hết đấm lại đánh hắn, nhưng không có chút xi nhê nào.
Ngôn Lạc Quân ôm ngang cô đi lên lầu, đá văng cửa phòng cô, trực tiếp đi về phía phòng tắm.
“Họ Ngôn kia, anh mau buông tôi ra! Nói cho anh biết, tôi và anh không có quan hệ gì hết, tôi không phải Hứa Tĩnh Hàm, không phải phu nhân của anh, tôi. . . . . .” Lời còn chưa dứt, cô đã bị hắn ném xuống nền phòng tắm. Tiếp, một luồng nước nóng liền phun thẳng vào người cô.
“A ——”
Ngôn Lạc Quân cầm vòi hoa sen, xả về phía mặt cô, cực kỳ không kiên nhẫn, thậm chí mang chút tức giận nói: “Hứa Tĩnh Hàm, mẹ tôi sĩ diện nhưng tôi thì sẽ không quan tâm, nếu cô còn tiếp tục nổi điên như vậy tôi sẽ đưa cô đến bệnh viện tâm thần!” Hắn nói xong, kéo áo ngủ trên người cô nén xuống đất.
“A ——” Bạch Ngưng sợ hãi kêu một tiếng, cuộn tròn người, khóc trong hơi nước.
Ngôn Lạc Quân xả nước vào cô rất lâu, đợi cô bình tĩnh, chỉ cuộn tròn người khóc thút thít mới để vòi hoa sen xuống, kéo khăn tắm bên cạnh lau lau cho cô, bọc lấy cô ôm ra khỏi phòng tắm, sau đó nén cô lên trên giường.
Bạch Ngưng cuống quít kéo chăn đắp lên người, hoảng sợ nhìn hắn.
Hắn lạnh mặt, đứng ở bên giường nhìn cô chằm chằm nói: “Tôi cảnh cáo cô, đây là lần cuối cùng.” Nói xong liền ra khỏi phòng, “rầm” một tiếng đóng cửa lại.

Chương 10: Cầu cứu

Hắn lạnh mặt, đứng ở bên giường nhìn cô chằm chằm nói: “Tôi cảnh cáo cô, đây là lần cuối cùng.” Nói xong liền ra khỏi phòng, “rầm” một tiếng đóng cửa lại.
Sau tiếng đóng cửa kia, cô chôn mặt trong chăn khóc.
Người chết một lần sẽ không muốn chết lần thứ hai, cô muốn tiếp tục sống, nhưng đối mặt với cuộc sống không có người thân, cô thật sự không biết làm thế nào tiếp tục sống.
Cuộn mình ở trên giường, nghĩ tới những năm tháng đã qua, nghĩ tới cuộc sống chỉ còn lại trong kí ức, chỉ cảm thấy giống như một giấc mộng.
Bạch Ngưng chết rồi, mẹ cũng đã chết, chỉ còn lại linh hồn nhập sai xác là cô, thật không biết nên làm sao bây giờ.
Nước mắt tràn đầy hốc mắt, chảy xuống, khiến vết ướt trên chăn càng lúc càng lớn.
Khóc nửa đêm, lại mộng mị nửa đêm, ngày hôm sau đi xuống tầng thì tinh thần Bạch Ngưng có chút hoảng hốt, cho đến khi cô nhìn thấy người ngồi trước bàn ăn —— Ngôn Lạc Quân.
Thân thể chấn động, bước chân của cô ngừng một chút, mới tiếp tục đi về phía trước.
“Phu nhân, bữa ăn sáng đã mang ra rồi, cô nhân lúc còn nóng mau ăn đi.” Bác Thẩm đứng dưới bậc thang nói. Ngôn Lạc Quân mặc quần áo ở nhà ngồi ăn của mình, không ngẩng đầu nhìn cô....
« Trước123456Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Cô vợ giả của tổng giám đốc bạn có thể xem thêm co vo gia cua tong giam docco vo gia cua tong giam doc còn nữa nè

Cô vợ giả của tổng giám đốc v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00034s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện