wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 19:38,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Cô vợ giả của tổng giám đốc

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 10679 Views



Trên người cô có ID (= chứng minh thư), cảnh sát rất nhanh sẽ tìm được mẹ cô, sau đó. . . . . . Mẹ sẽ biết, cô chết rồi.

Làm thế nào bây giờ? Cô phải làm sao?

Lúc này Ngôn Lạc Quân gọi một cú điện thoại, sau khi bên kia nhấc máy chỉ nói một câu: “Lái xe đến ‘Thủy Ngạn Thần Quang’ đón tôi.”

Xe chạy thêm một lúc, Tiểu Hà dừng xe trước cửa ‘Thủy Ngạn Thần Quang’.

Ngôn Lạc Quân nhìn đồng hồ đeo tay một cái, nói với Tiểu Hà: “Đưa phu nhân về nhà.” Sau đó xuống xe, cũng không nhìn Bạch Ngưng một cái. Hắn vừa mới xuống xe, thì có một chiếc màu bạc chạy đến, dừng ở ven đường.

Bạch Ngưng xưa nay không có hứng thú với xe, chỉ nhìn thoáng qua nên không phân biệt được là xe hãng nào, cô cũng không có ý định này.

Sau khi Ngôn Lạc Quân đi Tiểu Hà lại lái xe, đi được một đoạn Bạch Ngưng nói: “Tôi không về, đưa tôi về nhà mẹ.”

“Phu nhân, tiên sinh giao phó phải đưa cô về nhà.” Tiểu Hà làm khó nói.

“Vậy anh dừng lại, để tôi xuống xe.” Bạch Ngưng lại nói.

“Phu nhân, thật xin lỗi, tôi mới làm công việc tài xế này một tháng. Tiên sinh nói gì thì chính là cái đó.

Chương 6: Lo lắng
“Phu nhân, thật xin lỗi, tôi mới làm công việc tài xế này một tháng. Tiên sinh nói gì thì chính là cái đó.
Bạch Ngưng không nói gì nữa. Cô đã biết địa vị của Hứa Tĩnh Hàm ở trong nhà —— hoàn toàn không có địa vị.
Ngôn Lạc Quân chính là lão gia cổ đại, là chủ nhân duy nhất trong nhà, ai cũng phải nghe hắn .
Chỉ có thể để đến ngày mai lại nghĩ cách khác, ngày mai lại tìm cơ hội đi thăm mẹ.
Hôm nay cũng chưa uống thuốc, lại phải mua.
Tiền mặt trong ví Hứa Tĩnh Hàm không nhiều lắm, chỉ hơn một vạn.
Thế nhưng hơn một vạn cũng bằng lương một tháng ban ngày cô đi làm, buổi tối tiếp rượu bồi hát ở hộp đêm, đau khổ cay đắng, mất hết tôn nghiêm mới có thể nhận được .
Ngày mai nếu như có cơ hội đi thăm mẹ, cô có thể sử dụng tiền của Hứa Tĩnh Hàm mua thuốc sao? Dù trong lòng có áy náy, cô cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể tạm quyết định như vậy rồi tính.
Trở lại biệt thự, lúc đi ngang qua thư phòng Bạch Ngưng thấy máy vi tính bên trong.
Nghĩ đến sắc mặt mấy người kia, cô đi vào thư phòng, bật máy vi tính lên.
Không đợi cô mất công tìm tìm, trên màn hình đã hiện ra cửa sổ tin tức, tiêu đề rất bắt mắt: “Nữ sinh đại học không chịu nổi nhục nhã nhảy lầu bỏ mình” . Trên tin tức cũng không có tình huống cụ thể, chỉ nói là cảnh sát đang điều tra. Nhưng bình luận phía dưới đã vô cùng náo nhiệt rồi.
Bạch Ngưng đọc qua, đều nói là muốn xử tội mấy người đàn ông kia…, cũng có người nói một sinh viên như cô ở trong phòng cùng những đàn ông kia làm gì, tám phần cũng là loại chẳng ra gì, đáng đời!
Thời gian đăng tin cũng chỉ mới mấy tiếng trước, cũng không có quá nhiều tin tức, không thấy được cái gì có giá trị, cô đóng máy vi tính, đi về phòng vô lực nằm trên giường.
Đêm trước, cuộc sống của cô xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, biến hóa này khiến cô không biết nên đối mặt như thế nào.
Buổi tối Ngôn Lạc Quân không về, Bạch Ngưng lên giường từ rất sớm, nhưng mãi đến sau 0 giờ mới ngủ.
Không biết qua bao lâu, cô nằm mơ rồi bừng tỉnh, ánh chớp bên ngoài thỉnh thoáng chớp lên sáng rõ, từng luồng ánh sáng như ánh đèn flash chiếu lên mặt cô.
Trong lòng vô cùng lo lắng , Bạch Ngưng không thể tiếp tục nằm xuống.
Cảm giác. . . . . . Mẹ gặp chuyện không may.
Không muốn trì hoãn một giây phút nào, Bạch Ngưng lập tức ngồi dậy mở đèn, nhanh chóng mặc quần áo, ra khỏi phòng.
Nghe được động tĩnh, bác gái cô còn không biết tên đã vừa mặc áo vừa chạy qua, hỏi cô có chuyện gì.
Bạch Ngưng nói: “Mau gọi Tiểu Hà lái xe, tôi muốn ra ngoài.”
Bác gái vội vàng nói: “Phu nhân, bên ngoài đang có sấm sét!”
“Tôi muốn ra ngoài, mau gọi anh tôi lái xe!” Bạch Ngưng sốt ruột khó nén, giọng điệu nóng nảy trái ngược với dáng vẻ phu nhân nhà giàu. Bác gái gật đầu một cái đi gọi Tiểu Hà, có lẽ là do bác gái nhắn nhủ, Tiểu Hà cũng không nhiều lời, theo lời lái xe ra chờ ở cửa.
Bạch Ngưng lập tức lên xe, lần nữa bảo Tiểu Hà đến Nhạc Gia.
Xe khởi động trong làn mưa to tầm tã, nhưng đi được vài mét liền chết máy.
Tiểu Hà khởi động lần nữa, cuối cùng vẫn không khởi động được.
Bạch Ngưng nóng lòng hỏi: “Sao rồi?”
“Không biết, tôi xuống xe xem một chút.”
Bạch Ngưng mở cửa xe thò đầu ra nhìn anh tôi đi tới phía sau.
Tiểu Hà cầm đèn pin mở nắp ra nhìn một lát, nói: “Xe có vấn đề, phải đi sửa.”
Chương 7: Tin dữ
Tiểu Hà cầm đèn pin mở nắp ra nhìn một lát, nói: “Xe có vấn đề, phải đi sửa.”
“Cái gì?” Bạch Ngưng lo lắng hỏi.
“Thật xin lỗi phu nhân, ngày mai cô lại đi có được không?” Vẻ mặt Tiểu Hà rất áy náy nói.
Mặc dù Bạch Ngưng hoài nghi anh tôi cố ý làm hỏng xe, nhưng không có chứng cớ cô cũng không hiểu về xe, hoàn toàn không có cách nào.
Nơi này không có xe tôixi, cô không nghĩ ra cách nào khác.
Bất đắc dĩ, cô xuống xe, mất hồn trở về, bác gái cầm dù vội vàng thay cô chắn mưa.
Trong mưa, Tiểu Hà nhìn bóng lưng cô bất đắc dĩ cúi đầu.
“Ai, phu nhân, mau lau người đi. Đừng để bị cảm. Phu nhân nếu vội thì sáng sớm ngày mai bảo tiên sinh tới đón cô. Không đúng, phải là hôm nay rồi, cô xem bây giờ cũng một hai giờ rồi, đợi thêm mấy giờ nữa là trời sáng, đến lúc đó tôi gọi điện thoại xem tiên sinh có thời gian hay không.”
Bạch Ngưng chỉ nhàn nhạt nói: “Bác đi ngủ trước đi.” Sau đó đem khăn lông đưa cho bác gái một mình vào phòng.
Mưa vẫn còn rơi, dường như muốn cọ rửa tất cả dấu vết trên thế gian. Bạch Ngưng ngồi ở trên giường, cảm giác mình chính là loại người “Có còn sống, cũng như đã chết”.
Hứa Tĩnh Hàm ở Ngôn gia không có tự do, không có quyền lợi, Ngôn Lạc Quân là kẻ nắm trong tay tất cả của cô.
Cô chỉ có cuộc sống giàu sang, hôn nhân tồn tại trên danh nghĩa.
Bạch Ngưng không biết mình nên làm cái gì? Nếu như cô muốn đi ra ngoài làm việc, Ngôn Lạc Quân này nhất định sẽ biết cô gì, khẳng định sẽ hỏi nguyên nhân. Nếu như cô nói ra sự thực, kết quả cô có thể nghĩ tới chính là mình bị gắn danh hiệu “Bệnh tâm thần” . Chỉ sợ Ngôn gia sẽ càng trông coi cô chặt hơn.
Theo kinh nghiệm ngày hôm qua, ban ngày cô có thể ra ngoài, Tiểu Hà cũng sẽ không cố ý theo dõi cô. Nhưng dường như Ngôn Lạc Quân có đặt ra quy định cho cô, ví dụ như muốn cô về thì cô phải về, buổi tối không thể đi ra ngoài. . . . . .
Cho nên sau khi hừng đông Bạch Ngưng ngược lại không gấp gáp muốn đi ra ngoài nữa, mà là chậm rãi rời giường, ăn điểm tâm, giống như thật sự đã quên chuyện đêm qua vội vã muốn đi ra ngoài.
Bác gái nói đã gọi điện thoại cho Ngôn Lạc Quân, hắn không có thời gian, phái lái xe tới, để cho cô tự mình ngồi xe đi.
Bạch Ngưng chỉ gật đầu một cái, tiếp tục ăn bữa sáng.
Bác gái vào nhà, Bạch Ngưng gọi bà lại.
“Là báo hôm nay sao?” Bạch Ngưng nhìn một tờ báo trên tay bà hỏi.
Bác gái nói: “Đúng vậy, vừa mới đưa tới.”
Bạch Ngưng nói: “Trước cho tôi xem qua một chút.”
“Phu nhân.” Bác gái đưa tờ báo tới trước mặt cô nói: “Hai ngày nay trang đầu đều là cô nữ sinh đại học nhảy lầu đó, có người còn nói cô ấy là tiểu thư hộp đêm, thật đúng là phức tạp.”
Bạch Ngưng không lên tiếng, theo lời của bà nhìn lên trang đầu.
“Nữ sinh đại học nhảy lầu ngày là trợ lý hành chính, đêm là gái bồi hát.”
Bạch Ngưng lại nhìn chữ nhỏ đề phụ phía dưới, mặt lập tức trắng bệch.
“Mẹ của người đã mất nửa đêm bệnh tim đột phát bỏ mình”
Bạch Ngưng chăm chú nhìn những chữ này rất lâu, nhưng cô không đọc được gì nữa, chỉ thấy trong đầu”Ong ong” vang dội .

Chương 8: Đau lòng
Bạch Ngưng chăm chú nhìn những chữ này rất lâu, nhưng cô không đọc được gì nữa, chỉ thấy trong đầu”Ong ong” vang dội.
Bác sĩ nói, bệnh thật ra thì không khó trị, chỉ cần thay van tim là rồi.
Mười vạn cô chỉ cần liều mạng một hai tháng, lại nghĩ cách đi vay mượn một chút, không bao lâu thì có thể làm giải phẫu cho mẹ. Thế nhưng tất cả hi vọng lại do cô tự mình phá hủy.
Tại sao lại nhảy lầu, tại sao lại kích động, cô không nên, không nên mơ hồ như vậy, không phải là cưỡng gian sao? Đi hộp đêm, ai chẳng phải chuẩn bị sẵn tư tưởng?
Khi cô chạy trốn khỏi người đàn ông kia, trèo qua lan can nhảy xuống, giết mình, cũng đã giết mẹ.
Nhất định là mẹ biết tin cô nhảy lầu bệnh tim mới tái phát, nếu như ngày hôm qua cô đi tìm bà, nếu như cô nói cho mẹ cô còn chưa chết. . . . . .
Tất cả đều do cô, đều do cô!
“Phu nhân, sao cô lại khóc?” Một câu hỏi, đánh thức cô.
Bạch Ngưng vẫn cúi đầu, nước mắt rơi xuống ướt nhẹp tờ báo.
Bác gái cầm lấy tờ báo nói: “Phu nhân, bây giờ cô đi ra ngoài sao?”
Bạch Ngưng từ từ đứng lên, mất hồn đi ra ngoài cửa.
Tiểu Hà mở cửa xe, bác gái đỡ cô lên xe.
Phong cảnh hai bên lùi về phía sau, xe nhanh chóng chạy.
Chỉ 20 phút, xe rời khỏi vùng ngoại ô, đi vào nội thành.
Càng ồn ào náo nhiệt, Bạch Ngưng càng lo lắng, càng sợ đi về phía trước.
Cuối cùng, cô nói: “Không đi, về nhà thôi.”
Tiểu Hà thả chậm tốc độ xe, hỏi: “Phu nhân, sao vậy?”...
« Trước123456Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Cô vợ giả của tổng giám đốc bạn có thể xem thêm co vo gia cua tong giam docco vo gia cua tong giam doc còn nữa nè

Cô vợ giả của tổng giám đốc v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00033s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

XtGem Forum catalog