wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 00:07,Ngày 26/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Voz Cô Giáo Chủ Nhiệm Của Tôi (chập1)

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 20947 Views


- Cô..cô à..!
- Em thích Toán đến thế sao? - Ánh mắt cô nhìn thẳng vào tôi.
- Em..!! - Tôi gần như nín thở rồi.
- Thật ra cô không muốn lời hứa khi xưa làm em vướng bận, nhưng mà.. - Cô nói tới đây thì nhìn tôi hờn dỗi. Sao mà lời nói với thái độ mâu thuẫn dữ vậy nhỉ??
- Em....
- Được rồi, em về đi, rồi.. đừng bao giờ đến đây nữa..!! - Cô cố làm giọng nghiêm.. nhưng.. đôi mắt đã ngấn lệ. Đôi mắt buồn chứa bao nỗi lòng đó..đang khóc vì tôi sao?
- Cô ơi...!!! - Bờ mờ, chẳng biết thốt được từ gì ra hồn.
- Về đi, nhớ khép cửa lại cho cô đó - Nói rồi..người cô giáo mà tôi từng rất yêu thương đó đứng dậy và bước đi..
Thật lúc đó tôi không còn đủ minh mẫn để xem xét tình hình để mà đối phó nữa, cứ làm theo bản năng thôi.
- Cô à!! - Tôi lại tuôn ra những ngôn từ bất lực và..bước nhanh đến nắm lấy cổ tay cô giáo, như một hành động gì đó níu kéo, níu kéo hư vô.
- Buông cô ra - Cô giáo vừa khóc vừa muốn hất ra khỏi, thấy không xi nhê bèn lấy tay còn lại mà cố đánh vào tay tôi, nhưng đâu có dễ.
- Cô cho em xin lỗi đi, đừng vậy mà cô - Nắm tay cô giáo chặt hơn, bất giác tự nguyền rủa mình trăm ngàn lần.
- Cô nói là..buông..ra nghe không....? - Cô gằng giọng, vừa nói vừa nấc.
- Chừng nào cô tha lỗi thì... Oái..!!!
Tôi nằm xả lai luôn ra nền gạch sau cú đẩy bất ngờ của cô giáo. Ồ! Sức mạnh phụ nữ lên ngôi là đây!
Nhưng tôi chỉ té thôi thì là chuyện bình thường rồi, đằng này \"lôi\" luôn cô Yến. Kẻ trên kẻ dưới, 4 mắt nhìn nhau....trào máu họng.
Trên mắt cô giáo lúc này..một chút bất ngờ có, một chút bàng hoàng có, và một chút giận hờn chưa hết nữa. Nhìn cô nhăn mặt dẫu môi ra trông..rất 3 chấm, khiến tôi chỉ đực mặt ra mà ngắm thôi .
Thế là.. người trên người dưới mặt mày đỏ chét hết cả, tôi chẳng biết cô đang có cảm giác gì, còn bản thân thì tự dưng nóng rang cả mặt, cảm giác bừng lên muốn đỏ con mắt vậy. Uầy, không thể để thế này mãi được, tôi tự dưng cố gượng dậy.. nhưng mà bị cái cơ thể đó nằm đè lên, những phần cần chạm thì chạm hết, không sót chỗ nào lại càng làm cho trí óc mù mờ thêm nữa (Các bác tự tưởng tượng nhé). Chết rồi, tối nay chắc phải niệm kinh Phật mà sám hối thôi. Hic!
- Sao vậy? Muốn ngồi à?
- Dạ? – Im re cả góc trời…
-………………..!
Tự dưng lại thế này, vừa muốn ngồi dậy lại vừa muốn như này mãi. Tôi chợt nghĩ: 17 tuổi là tới tuổi vô tù chưa ta?
- Cô đẹp thật! – Tôi mơ màng.
- Xạo quá đi – Cô đánh vào vai tôi vài cái và cái mặt giờ chuyển sang đỏ như gấc luôn rồi.
- Em nói thật đó, cô đẹp quá, quá đẹp.. mê man tàn tịch!!!
- Nói gì ghê vậy? Miêu tả thấy ớn quá – Cô giáo thỏ thẻ rồi dầ.. dần áp má vào ngực tôi. Ôi đệch, em đã cố gắng hết sức, nhưng là do cô rù quến đó nhé!!!
- Mà cô tên thật là gì vậy? – Tôi kiếm chuyện hỏi.
- Đó giờ cô đâu xài tên giả??? – Cô ngẩn đầu dậy nhìn tôi.
- Uầy, ý em là tên đầy đủ ấy?!
- Phạm Ngọc Yến!
- Tên cũng có âm điệu ghê ha, mà.. xấu òm – Tôi trề môi.
- Gì? Em nói cái gì đó, ai cho phép em…. – Cô giáo cơ hồ muốn bật dậy.
Nhưng ngay lúc đấy, cả bây giờ, tôi cũng không hiểu được tại sao mình lại có một hành động điên rồ như vậy, nhẹ đưa tay níu cổ cô xuống rồi tiếp tục áp cái má nóng bừng của cô giáo vào ngực mình rồi kề miệng bên tai cô.
- Em nói chơi đó, nói ngược vậy mà cũng tin – Tôi thì thầm.
- Em…!! – Lại bật dậy.
- Mà cô cho em hỏi cái này nhé! – Tôi nhìn thẳng vào mắt cô.
- Nói đi – Dường như muốn lẫn tránh ánh mắt nhau hay sao mà tự dưng cô lại “cuối xuống” tiếp tục nghe tim tôi đập. Uầy, cô giáo này hay thật nhỉ.
- Cô thích em à? – Lúc đó còn nhớ cái cười của tôi muôn phần đê tiện, bờ mờ, Hoàng Nguyên 21 tuổi lên án gay gắt Hoàng Nguyên 16 tuổi.
- Cô.. em.. em nghĩ sao mà nói vậy hả? – Ngước lên tiếp, bắt đầu trạng thái sửng cồ.
- Biết lâu rồi, cô đừng có giấu… - Vừa tính nói từ “bệnh” thì tôi ngậm miệng lại tức thì.. may phước!
- Biết từ khi nào chứ? – Cô ra chiều khó hiểu. Ôi đệch, cá đã cắn câu.
- Ha ha, vậy là cô thừa nhận cô thích em rồi nha, ha ha – Tôi khoái chí cười ngất lên.
- Nói ngay, biết từ khi nào chứ?! – Cô giáo lại dẫu môi ra.
- Thì mới nãy, thấy khóc là hiểu hết – Tôi chém gió như thần, nghĩ sao khi nãy thấy nước mắt rơi là không biết trời trăng mây gió gì rồi chứ đừng nói ngồi đó mà tư duy. Cơ mà chó ngáp phải ruồi, hế hế!!!
- Tỉnh quá ha, hay lắm, khá lắm, được lắm, giỏi lắm,… - Cô tuông 1 tràng lắm và hình như cái chữ lắm cuối cùng tôi lại chả nghe được gì, nói trong họng thì bố con thằng nào nghe được.
- Óa óa óa – Tự dưng đâu đó ngay hông có một vật thể kì lạ chọt vào, à không, 2 vật thể, và chúng đến nhằm mục đích cấu vào da thịt tôi.
- Cho chừa..
- Cô à… cô có biết là.. ….! …..! – Đến đây là tôi coi như quay về trạng thái cũ rồi, không định nghĩa được chuyện gì xảy ra, chỉ đơn giản là mở trao tráo con mắt lên mà nhìn thôi.
Ừ thì.. môi kề môi các bác ạ. Làn môi mỏng xinh đẹp đó đang “chiếm tiện nghi” lấn át đi mọi cử động. Giờ đó, phút đó, giây đó, tôi cảm nhận được một tình cảm thật sâu lắng và rất đỗi ngọt ngào, cứ như chất chứa từ lâu và cho đến giờ mới được bộc lộ.Mặc cho cái môi bị cô giáo “hành hạ” tôi cứ đực mặt mà tròn mắt. Thề với trời đất là muốn.. hòa cùng, đáp trả lại lắm, cơ mà chẳng biết trời xui hay đất khiến mà môi tôi nó cứng như đá. Cứ há ra rồi để đó mặc cô muốn làm gì làm, chẳng chịu cục cựa gì được sất..
1 phút… 2 phút.. tay cô giáo từ áp vào 2 má tôi xong chuyển xuống để lên cổ rồi giờ đặt lên vai. Đôi mắt cô khép hờ lại, y hệt như mấy phim Hàn quốc mà mẹ thôi vẫn thường xem.. nhưng tiếc là một trong hai nhân vật chính chính là tôi, thằng ất ơ chẳng biết quái gì là hôn hít.
Không biết trời có ngụ ý gì, nhưng sau đợt đó tôi thấy cái level “hôn” của tôi nó lên đời hẳn. Và tôi chỉ thiên về chủ động thôi, chứ thụ động đáp trả là thua. Cung Sư tử của tôi càng chứng minh điều đó (À, tôi hơi cuồng cung Hoàng đạo tí).
Và rồi dường như hết dưỡng khí hay lí do gì thì tôi cũng bó tay, cô giáo chợt bừng tỉnh. Thoáng nhìn tôi, cô bưng mặt đang đỏ bừng và chạy tuốt xuống bếp.. bỏ lại tôi với cái mặt đang đần thối ra chả hiểu quái gì .
-Ôi đệch!! Nụ hôn đầu đời lần chạm môi đầu tiên trong suốt 16 năm gìn giữ. Ôi trời ơi!!! – Tôi ôm mặt lăn ra sàn nhà tiếp..
Một lúc sau cô giáo đi lên, tay thì cầm ly nước. Tôi không biết diễn tả dáng đi của cô như thế nào, nhưng nghĩ nghĩ thì 2 từ phù hợp nhất là: rón rén. Cô à, đây là nhà cô mà!
- Em uống nước đi, nãy giờ quên mời nước. – Cô đưa ly nước mà chẳng dám nhìn thẳng vào mắt tôi lấy một lần, cứ nhìn tận đâu đâu ấy. Tôi xấu đến vậy sao???
- Uầy, tiếp nước à? Hê – Tôi cười rồi uống cạn ly, đúng là thiếu nước trầm trọng thật.
- Mà nè, nãy em nói.. tên cô là xấu thật hả? – Cô giáo ngô nghê nhìn tôi chờ đợi.
- Đâu, em đính chính lại rồi mà, tên cô rất đẹp, hì!
- Vậy hả? Thiệt không đó – Cô lườm. Ôi đệch, lại dễ thương rồi. Sao lúc đó mình không đáp trả lại ta? Ngu quá!! Hay là….
- Thiệt mà..!
Nhưng không hiểu sao giây tiếp theo tôi chợt bừng tỉnh vì nhớ lại cái mục đích mình đến nơi này. Ừ thì là để nói với cô sẽ không học Lý nữa, không thi nữa và cũng sẽ.. chắc là phải hạn chế gặp mặt cô lại. Trong tôi có một nỗi sợ rất mơ hồ, rằng mình sẽ bị mị hoặc bởi đôi mắt buồn xa xăm đó. Không biết từ lúc nào, đôi mắt đó đã dõi theo tôi, đã thích tôi đến độ sẵn sàng chủ động trao cho tôi nụ hôn say đắm vừa rồi. Nhưng tôi buộc phải tỉnh táo để xác định, thực tế cô đối với tôi chỉ đơn giản là một người cô, một người hết mực dịu dàng và cưng chiều tôi. Chỉ vậy thôi! Còn những thổn thức kia chỉ là do chính bản thân tôi háo sắc, thích ngắm cái đẹp. Mà cái đẹp thì.. cô Phương có thừa.
Phải, nói tôi khốn nạn là không sai. Tôi cảm thấy tất cả những gì mình mong muốn đều tìm được ở cô Phương, tuy không biết tình cảm của cô như thế nào, nhưng tôi muốn như vậy. Tôi muốn mình “đến” với cô, đến với môn Toán, muốn cho bản thân tôi một cơ hội để vươn đến một điều gì đó đã khát khao từ cái thuở đầu năm, lúc tôi vẫn chỉ là một thằng nhóc chưa biết nhớ nhung là gì.
Chính cô Phương cho tôi cái cảm giác đó, cũng chính cô truyền cho tôi cái niềm đam mê môn Toán và muốn chinh phục nó theo cách mà thiên hạ phải thán phục. Quả thật tôi đã từng nghĩ qua rất nhiều, tự ép mình học Lý chỉ là đang hành hạ bản thân, để rồi cái ngày đi thi Olympic, tôi sẽ phải thấy chúng nó háo hức vô phòng thi Toán, còn mình thì là Lý, tôi chợt thấy đau. Tôi muốn tôi là đứa đường hoàng đi thi Toán, và sau lưng tôi.. người cổ vũ phải là cô Phương chứ không một ai khác.
Tuy hiện giờ ngồi gõ những dòng này là thằng Nguyên của hơn 5 năm sau, và cũng thấy lí do đưa ra đó thật quá ấu trĩ (thi Olympic là ngon rồi chứ Toán hay Lý, cái nào mà chả được). Nhưng tôi tuyệt không hối hận vì ít nhất trong lúc đó, tôi vẫn thấy mình đúng! Cơ mà cũng hơi sợ búa rìu dư luận chút đỉnh.
Ngồi trên ghế cầm ly nước mà thở dài không ngớt, bất giác nhìn qua thì thấy cô Yến đang nhìn mình, rồi, chuẩn bị hỏi cung tiếp rồi đó....
« Trước1...17181920Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Voz Cô Giáo Chủ Nhiệm Của Tôi (chập1) bạn có thể xem thêm truyen voz co giao chu nhiem cua toi chap1truyen voz co giao chu nhiem cua toi chap1 còn nữa nè

Truyện Voz Cô Giáo Chủ Nhiệm Của Tôi (chập1) v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00210s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Disneyland 1972 Love the old s